Vol 3 : Cảnh 16: Sự chuyển giao - Cái kết cho lười biếng.

Angelica ngồi trên chiếc thùng gỗ lớn trữ cá để nghỉ. Đôi mắt xanh nhìn đăm đăm vào bóng tối của nhà kho.  Tặc lưỡi.

*thật sự! Mình không muốn có kết cục như tên xám đó...*

Thở dài, Hoàng đeo kính mân mê cái hòn đá đỏ tối màu rồi nắm chặt lấy nó. 

Dù cho muốn nán lại nhưng thời gian của hắn sắp hết rồi.

 Con tim nhỏ bé của cô bất ngờ lỡ một nhịp,  cơ thể của Angelica đang cận kề giới hạn rồi, hắn biết điều đó và nếu không thả cô bé ra, hắn cũng sẽ chết trong cái cơ thể dần suy nhược này.

 "Cứ tưởng hòn đá này sẽ có ích lợi gì đó chứ?"

* Mặc dù nó đã cạn tài nguyên nhưng về mặt lý thuyết thì nó vẫn là đá triết gia-thứ vượt lên trên sự quy đổi đồng giá...*

  Ý định đuổi theo Glutonny của Hoàng đeo kính nhanh chóng bị dập tắt sau khi cơn chóng mặt ập đến và giống như bất kì ai đó khi bị tiền đình, họ nghỉ.

  Cơn đau từ mu bàn tay trái đau đột ngột nhưng cậu không thèm quan tâm lắm, cơn buồn nôn đến càng lúc càng quay cuồng. 

 Hòn đá rơi xuống đất, cậu cúi xuống để nhặt nó nhưng cơn buồn nôn đã thắng, cậu nghĩ mình sẽ nôn ra bữa trưa của Angelica nhưng cảm giác này không giống thế, nó gợi lên một cảm giác bẩn thỉu mà cơ thể muốn tống khứ ngay lập tức. 

-tiếng nôn ọe-

 Một thứ bùn đen thoát ra khỏi miệng của cô bé 5 tuổi, không nhiều nhưng nó chạm vào hòn đá triết gia ở trên mặt đất.

-!-

 Hoàng đeo kính nhận ra thứ đứng trước mình là một kẻ cậu chưa từng gặp, một kẻ màu mè từ đầu đến chân.

 "Yo! Xin chào."

Hắn cúi chào trịnh trọng nhưng dáng vẻ của hắn toát lên sự ghê tởm.

"Ngươi là... tên quỷ lúc đó."

Hoàng đeo kính đưa tay bảo vệ cơ thể của Angelica như một hành động đương nhiên, cậu không tin vào con quỷ này mặc dù hợp đồng của hắn là làm người hầu cho Angelica.

 "Hiện tôi phát hiện trên người cô có một con kí sinh trùng đáng ghét đang hút sinh lực của cô, để tôi loại bỏ nó cho cô nhé."

*Ký sinh trùng nào cơ...*

-!-

Khi nhận ra thì đã quá muộn, một vòng phép xanh lá xuất hiện ngay trước mắt cậu, cậu né và chạy ngay nhưng chỉ đổ về phía trước, cơ thể của Angelica không cử động được nữa.

 "PS: Soul Draw!"

Hoàng đeo kính lập tức cảm thấy bị kéo lại, thứ duy nhất cậu còn nhìn thấy được là cơ thể nhỏ bé của Angelica đã đổ về phía trước như con rối đứt dây.

*Heh... kết thúc thảm hại quá... ít ra hãy cho ta nói lời tạm biệt với nhóc chứ...*

***

*...Cơ thể mình lạnh quá...*

 Angelica cảm thấy mặt đất cứng đang hút đi phần nhiệt trong cơ thể cô qua các phần thân thể không mang quần áo.

  "PS: Rejuvenation Mantra~"  

  Cảm giác như được khoác lên mình một thứ ấm áp, cô mở mắt. Một cánh tay gầy guộc nhưng ấm áp giúp cô đứng dậy.

   *Một kẻ lạ mặt?*  

 "Ổn chứ tiểu thư. Mặc dù đây là lần thứ hai gặp mặt nhưng tôi: Kiiro Akira Yaru sẵn sàng phục vụ."

Tâm chí cô muốn lùi lại nhưng khi nhận ra bộ quần áo màu mè bên trong của hắn, trí nhớ của cô dần sắp xếp lại. Đổ xuống đất xuống một lần nữa, cô hét lên trong nước mắt.

"Không thể nào, đây hẳn là một giấc mơ, đây chỉ là một giấc mơ!"

HÌnh ảnh nụ cười của mẹ của cô vẫn thoáng qua làm cô thêm mất bình tĩnh. 

"Hắn" vẫn đứng đó, chờ đợi như chú cún đợi ném đĩa mềm, nhìn cô với con mắt không chút cảm thông.

Nhưng rồi có gì đó bắt được bởi sự chú ý của hắn. Hắn nói.

"Cô chủ đợi ở đây, tôi đi xử lý đống rác ngoài kia một chút."

Rồi hắn biến mất vào trong bóng đêm. Có vẻ như tiếng khóc của cô đã kéo theo những kẻ không mời.

Cô ở một mình, nghe thấy tiếng huyên náo ngoài kia, tò mò đứng dậy và ngó ra ngoài.

"Hắn" đang đối đầu với một tên béo nục nịch.

*Hắn đang đối đầu với ai vậy.*

 Gọi là đối đầu thì thực là buồn cười. Vẫn đang đứng yên, trên tay hắn là một quyển sách bìa cứng lớn, tên hầu cận của cô đang áp đảo tên béo với những vòng phép ma ảo cô chưa thấy bao giờ, bắn ra tia sét và mũi tên đen liên tục vào tên béo.

 "phép thuật..."

Cô lẩm bẩm, thứ duy nhất có thể giải thích hiện tượng trước mắt. Bị ghim chặt bởi những mũi tên đen, tên béo bị Kiiro đâm tay vào ngực rồi rút ra một viên hồng ngọc. Tên béo gầm lên trước lao tới nhận cái kết của mình, biến thành tro bởi một quả cầu lửa đến từ phía tên hầu quỷ của cô.

 Nhìn thấy cô, hắn vẫy tay và chạy đến như chú cún vừa bắt được mồi đem về cho chủ nhân. Viên đá biến mất khi chạm vào tay của Angelica. 

"đẹp thật..."

-?-

Hắn không hiểu cô chủ mình muốn nói gì. Hòn đá đẹp hay là hắn đẹp trai cơ?

"Dạy cho tôi! Làm ơn hãy dạy tôi phép thuật đi!"

"Cô chủ nhỏ muốn học sao?"

Hắn nghiêng đầu, đây là lần đầu tiên có ai đó muốn hắn dạy cho điều gì đó.

*Có lẽ điều này sẽ khá thú vị.*

 Hắn mỉm cười.

"Rất hân hạnh thưa cô chủ, nhưng tôi tin là đầu tiên ta phải có được nơi trú chân yên ổn đã."

"Phải...phải rồi! Alex! Alex đâu rồi!? Kiiro, hãy giúp tôi tìm anh ta với! "

"Tiểu thư, tôi xin lỗi phải thông báo điều này nhưng tôi tin là Alex Louis Armstrong đã bị bắn vào đầu, hắn chắc chắn không còn lợi ích gì cho tiểu thư cả."

Angelica cứng đờ người, cô chạy đi mất để tận mắt chứng kiến điều quỷ hầu mình vừa nói.

"Haizz..."

Hắn xuất hiện bên cô, người đang ôm lấy cái xác vẫn còn ấm của người đàn ông cơ bắp. Mắt hiện giờ vẫn đỏ hoe nhưng không hề có nước mắt chảy ra nữa, có lẽ vì trước đó cô đã khóc hết mất rồi. Tuy mắt người chỉ nhìn thấy hơi sáng đôi chút xung quanh cơ thể cô và cố Alex Armstrong nhưng hắn có thể thấy rất rõ, cô đang truyền sự sống của mình cho một cái xác.

 "Tiểu thư, đó không phải lỗi của cô. Không nên lãng phí sinh lực của mình cho một kẻ đã chết như thế nữa."

"IM ĐI! Giúp ta cứu lấy anh ta!"

 Hắn nhăn mặt, không thể cưỡng lại mệnh lệnh của chủ nhân, hắn rút từ trong túi mình ra một cái lông trắng và đặt nó lên đầu của Alex.

 -Choang!-

"Thứ đó là..."

"Ủa, Angelica? Ai kia?"

"Anh Alex!"

 Alex đã sống lại một cách thần kì nhưng đối với Kiiro, kẻ đang tặc lưỡi nhìn đi chỗ khác, hắn vừa mất đi một vật phẩm có hạn trong kho tàng báu vật của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip