[WooJin_WANNA ONE] Chờ...

Một ngày đầu thu...
- Woojin này, bỗng dưng chị nhớ em quá! Cũng lâu rồi mình không gặp nhau , em vẫn học tốt chứ?
T/b gửi tin nhắn cho WooJin - cậu nhóc học trò đang học xa của mình và đang ngóng hồi âm. Cứ thoát ra rồi lại nhập vào, đúng thật là mong lắm luôn ấy. Bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên, là số lạ. Như bình thường T/b sẽ không nghe máy nhưng không hiểu sao linh cảm gì đó, T/b lại nhấc máy thật nhanh.
- Alo, T/b xin nghe!
Đầu dây không nói vội, chỉ là 1 tiếng cười. T/b bỗng giật mình nhìn lại màn hình điện thoại, vẫn nghe máy mà, sao không trả lời? T/b nhẹ nhàng hỏi lại:
- Xin hỏi ai gọi vào số này của T/b ạ?
Lần này lại là tiếng cười lớn và:
- Chị à, WooJin đây! Lâu quá rồi mình không nói chuyện chị nhỉ? Chị vẫn khỏe chứ?
Vỡ òa. Hạnh phúc. Là WooJin gọi cho nó đấy. Cậu ấy chủ động đấy.
- A, WooJin hả? Chị đây, chị vẫn khỏe, vẫn vui vẻ như ngày nào thôi. Còn em thì sao?
- Em khỏe, có chút khó khăn khi theo chương trình học nhưng mà em đang rất cố gắng!
Ngưng một lát, WooJin tiếp tục nói
- Chị T/b á, chị không được bỏ bữa ăn nữa đâu, chị hay dặn em mà bản thân thì bệnh suốt thôi á, đã nhỏ bé lại còn...
T/b nghe thấy bĩu môi bảo:
- Nhóc này nay dặn tui phải làm gì luôn sao? Không tin gọi video đi rồi thấy nay chị xinh tươi ra sao nhá!
Đầu bên kia cúp máy cái "rụp", rồi rất nhanh laptop của T/b vang lên hồi chuông dài. Là WooJin gọi.
Sao nay mau mắn dữ vậy ta?
*Đang kết nối*
T/b hồi hộp chờ đợi gương mặt rất lâu rồi không được thấy. Cũng phải, từ ngày WooJin quyết định đi học xa, từ ngày T/b nói "chị thương nhóc" rồi mà.
- Chị, chị T/b.
WooJin kìa! Vẫn đẹp trai như ngày trước, vẫn cười xinh như vậy, răng khểnh đó, mắt liếng đó và vẫn mãi là người mà T/b thương nhất.
- Wow, WooJin nhà ta nay đẹp trai quá mà! Đấy, em nhìn xem chị có đổi gì đâu nào, còn xinh đẹp hơn trước. Haha.
WooJin không trả lời vội, cậu chỉ cười rồi bắt đầu tìm những câu chuyện không đầu đuôi để chia sẻ, thỉnh thoảng lại quan tâm hỏi han về cuộc sống của T/b. Thời gian qua thật nhanh...
- Chị ơi, đến giờ em học bài rồi, chị ngủ sớm giữ sức khỏe nhé chị! Mình nói chuyện sau nhé!
- WooJin ngoan học giỏi nhé! Hoàn thành sớm rồi lại gặp nhau nha! Chúc em ngủ ngon!
T/b chỉ thấy WooJin trầm mặc không nói gì, chỉ vẫy tay rồi tắt cuộc gọi ngay.
"Nói câu nhớ chị khó với nhóc dữ vậy sao?"
*Ting* *Nhóc Cr đã nhắn tin cho bạn*
- Chị, em khó khăn khi phải nói trực tiếp câu này nhưng em giữ cũng không được, em thật sự rất nhớ chị, em nhớ chị nhiều lắm luôn. Em hứa sẽ không làm chị thất vọng đâu, chị chờ em được không? WooJin nhớ T/b nhiều lắm!"
T/b khóc, t/b thấy hạnh phúc lắm vì biết rằng WooJin cũng nhớ tới mình, dù ít thôi cũng vui rồi. T/b sẽ chờ!
Cứ thế, ngày lại ngày, WooJin và T/b ngóng chờ tin nhắn của nhau, không khi nào hai người quên gửi cho nhau vài câu thăm hỏi. Thỉnh thoảng còn có quà cho nhau nữa. Tưởng như mọi chuyện chỉ dừng ở đó, cho đến sinh nhật của T/b...
Ngày sinh nhật ấy lại là một ngày mưa, T/b chạy việc từ sớm, trong lòng ngổn ngang tâm sự lại quên béng mất sinh nhật bản thân thành ra lại không mang theo dù bên mình. Không may tối ấy về thì lại bị mưa mất. Thế là phải đứng chờ mưa tạnh rồi về thôi. Bỗng dưng điện thoại reo liên hồi.
- Nghe này Yoon!
(Yoon là bạn cùng dãy trọ với T/b, cũng biết đến WooJin)
- Đang đâu đấy t/b? Ta đón mi rồi tới quán Ener ăn kem nhá, ta có cái này cho mi đây!
- Ờ, ta đang ở giảng đường F á, mi đón ta đi, mưa quá là mưa mà.
- Ok, đợi ta nghen!
- Ok!
Khoảng 10 phút sau đã thấy Yoon ghé tới đón t/b đi, mà hôm nay Yoon cứ tủm tỉm cười suốt, cứ như có gì vui lắm á. Chịu không nổi vì bản thân đang bực bội mà con bạn cứ cười nên t/b nhéo Yoon rồi vặn vẹo:
- Có cái khỉ gì mà mi cười mãi như con dở vậy hở? Được anh nào tỏ tình chắc?
Yoon quay lại, mắng yêu:
- Có mi dở người ấy.
Ngưng 1 lát Yoon hỏi:
- Mà t/b, giả sử WooJin bất ngờ về đây với mi ngay lúc này thì sao?
Đang bình thường, nhắc tới WooJin bỗng dưng làm T/b ngại ngùng và đỏ mặt lên.
- Thì... Dĩ nhiên là vui và bất ngờ rồi. Ta đang nhớ nhóc WooJin mà. Tự dưng hỏi kì ghê... !
Yoon nghe vậy phá lên cười rồi không hỏi nữa.
Đến Ener, Yoon ngay lập tức chặn T/b lại, lấy bịt mắt ra rồi ép t/b đeo vào. Dùng dằng mãi t/b mới chịu vào với sự giúp đỡ của Yoon.
Vào tới nơi, nghe Yoon la lớn "Đã tới nơi", T/b giật mình nghe tiếng hát
"Happy birthday to you.
Happy birthday to you.
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you"
Mở mắt ra thấy căn phòng lung linh ánh nến, một hình dáng quen quen cầm chiếc bánh kem bước vào vòng nến lung linh ấy. Đang bất ngờ thì thấy mình bị đẩy đi bởi Yoon, chớp chớp mắt để nhìn rõ là ai. Đến lúc định thần lại, thì t/b mắt rưng rưng, là WooJin, bằng xương bằng thịt trước mặt Yoon đây. Là thật, không phải ảo ảnh. WooJin đã về với T/b thật rồi đây.
- Chị t/b, hãy thổi nến đi và ước thật nhiều cho tuổi mới của chị nhé!
T/b gật đầu lia lịa, mắt nhắm lại, một giọt nước mắt theo đó rơi xuống. Bỗng dưng t/b thấy có gì đó mềm mềm, thơm thơm chạm vào má mình. Khẽ mở mắt ra thì thấy khuôn mặt của WooJin cận cảnh rồi. Lúc đó t/b chỉ biết trợn tròn mắt. WooJin hôn mình sao? Ôi Chúa ơi, nếu đây là giấc mơ, làm ơn đừng cho con tỉnh giấc! WooJin rời ra, nở nụ cười và ôm t/b với tiếng hò reo của bạn bè. Liền đó chớp thời cơ hôn nhẹ lên môi của t/b và nói:
- WooJin này đã để t/b đợi lâu rồi, chị, em thích chị, à, phải là, t/b anh yêu em, từ giờ hãy bên cạnh anh để anh bù đắp cho t/b khoảng thời gian trong quá khứ kia nhé!
T/b lại khóc, quả thực xúc động lắm! T/b đã chờ WooJin, đã tự hứa không để người ta biết về tình cảm của mình dành cho họ nhiều đến đâu, vì t/b biết, thích một người nhỏ hơn quả không dễ dàng gì, nhưng giờ đây t/b tin WooJin sẽ làm cho t/b hạnh phúc.
- T/b đồng ý. À mà em cũng yêu anh. WooJin của em!
....
Tuổi mới của T/b từ nay đã có WooJin.
"Cảm ơn anh đã thanh xuân của em"
-END-

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip