Chap 1

Kí trúc xá TN

Kim Sejeong đang nằm ôm đống hình trên giường, cô cứ nhìn đống hình mà cười mũm mĩm mà không biết xung quanh có 3 cặp mắt kì thị đang nhìn mình.

"Có gì vui trong đống hình đó à " - Doyeon lên tiếng hỏi đồng bọn

Nhận lại câu hỏi là hai cái lắc đầu của Chungha và Chaeyeon.

"Cậu ta ôm đống hình đó từ lúc về tới giờ" - Chungha lên tiếng và không quên ném ánh mắt kì thị tới Sejeong

"Nhìn cậu ta cứ như tự kỉ, thật chả biết mấy tấm hình đó có gì vui"- Doyeon vừa nhìn cái tên đang tự kỉ trên giường kia vừa nói

"Muốn biết thì tới giật xem là biết chứ gì"

Sau câu nói của Jung Chả thì cả ba người lẵng lặng phục kích để giật lấy đống hình trên tay Kim Đần trước tiếng la có không thể nào nhỏ hơn được nữa của tên họ Kim. Sau một hồi vùng vằng tranh đấu cũng lũ giặc thì tình hình bây giờ rất ư là đẹp, Kim Đần ngồi trên ghế, hai tay thì bị Kim Doyeon và Jung Chaeyeon kẹp lạ, trước mặt là Kim Chungha.

" A... thì ra là ngắm hình gái" - Chungha lên tiếng khi đã cầm đống hình trên tay sau trận chiến vừa rồi.

"Tên đần kia khai mau ai đây"- Doyeon vừa nói vừa cố lấy lại hơi thở, nhìn lùn lùn đần đần vậy thôi chứ mạnh thật. Làm cô muốn tắt thở với tên này.

"Thả tớ ra mau lên cái lũ giặc này" - Sejeong la oai oải và nhận lại câu nói của mình là một cái chưởng không thể nào nhẹ hơn của bạn Kim Chuột

" Có khai nhanh không thì bảo"

"Ờ thì...." - biết mình không thể sống yên ổn với lũ giặc này nếu không nói nên Kim Đần đành khai

------------------------------

3 ngày trước

Vẫn như mọi ngày sau khi tan trường Kim Đần nhà chúng ta sẽ đi bộ về KTX, trong lúc đi ngang qua công viên thấy hai chú chó đang đùa giỡn với nhau cô mới cầm máy ảnh chụp một vài tấm, nhưng vô tình lọt vào khung ảnh là một cô gái váy trắng đẹp như thiên thần đang ngồi đọc sách cách đó không xa. Có thể trước khi nhìn thấy nàng thì 3 cô bạn cùng phòng với mình là đẹp nhất, nhưng điều đó bây giờ có lẽ đã thay đổi. Nàng thật đẹp trong bộ váy trắng, nàng không đẹp một cách quyến rũ như Chungha Chaeyeon hay Doyeon, mà nàng đẹp một cách hồn nhiên nữ tính, nhẹ nhàng dịu dàng khiến người khác chỉ muốn ngắm mãi không thôi. Kể từ giây phút đó cô biết trái tim mình chính thức không thuộc về mình nữa rồi.

Và sau khi dành cả buổi chiều hôm đó để điều tra thì cô cũng biết thiên thần váy trắng của mình là ai. Nàng tên là Jeon Somi là học sinh viên năm hai của trường đại học kinh tế MS. Nàng không những xinh đẹp mà còn hát hay học giỏi và còn giỏi võ nữa.... Và Kim Sejeong nhận ra tại sao trên đời lại có một người hoàn hảo như nàng vậy chứ.

Hai ngày tiếp theo cũng như vậy, sau khi tan trường Kim Đần nhà ta cố gắng đi thật nhanh nói chính xác hơn là chạy như bay tới công viên để được ngắm nàng. Nàng vẫn ngồi tại chiếc ghế đá đó vẫn chăm chú đọc sách, đôi lúc lại cười khi đọc một điều gì đó thú vị. Nụ cười đó càng khiến trái tim Kim Đần nhà ta như muốn tung khỏi lòng ngực. Nhiều lúc cũng muốn tới để làm quen nàng, nhưng với cái tật nhát gái của mình nên đành thôi. Đành phải ngắm nàng từ xa.

-------------------------------

" Hahaha... Thì ra là vậy, Kim Đần nhà chúng ta đang mắc bệnh tương tư thiên thần Jeon Somi trường kế bên"- Doyeon lên tiếng cả bọn cười như được mùa. Sejeong nhà ta chả buồn trả lời, chỉ ngồi im. Người ta đang thất tình mà cái lũ giặc này còn cười lên nỗi đau của người ta nữa

"Nè...giận rồi hả tên đần kia"- Chungha cố nín cười khều khều cái tên đang cuối mặt kia.

"Có cần bọn này giúp không"- sau khi cười hả hê cuối cùng Jung Chả cũng lên tiếng hỏi cái tên đần đần đang ngồi thù lù một đống kia.

"Các cậu chỉ biết ăn với chơi, với lại các cậu chả có một mảnh tình vắt vai thì giúp được gì chứ"- Sejeong chán nản trả lời và nhận lại câu trả lời của mình thì Sejeong đã ăn một chưởng từ bạn Chả giấu yêu và hai cái đạp từ bạn Đô và Kim Chuột

"Đừng xem thường bọn này nhé"- cả ba đồng thanh

Nửa tiếng sau

"Sau khi hội FA bền vững chúng tớ họp hội bàn tròn thì đưa ra quyết định thì muốn cưa đổ mục tiêu điều đầu tiên cần làm là thổ lộ lòng mình với đối phương"

"Nhưng phải làm như thế nào mới được chứ"- cô hỏi ngược lại

"Thì..."- Cả ba người nháy mắt nhìn nhau cười nham hiểm

------------------------------

Ngày hôm sau

Cả bọn đang đứng trong bụi gần chiếc ghế của Somi đang ngồi, hôm nay thiên thần của cô rất đẹp với chiếc áo hoodies cùng chiếc quần short

"Này...cách này được không vậy" - Sejeong hỏi đồng bọn

"Tin bọn này đi, đảm bảo là sẽ thành công mà"- Chaeyeon lên tiếng trấn an đồng bọn.

"Thiệt không vậy, sao tớ cứ thấy bất an"

"Không tin thì cứ làm đi là biết chứ gì"- Chungha bực bội đạp cái tên đần kia ra khỏi bụi về phía của Somi, cứ đứng lãi nhãi tới chiều cũng chưa xong nữa nói chi tới thành công.

"Nói nhanh đi tên đần kia"- Cả bọn hối thúc

Sejeong từ lúc bị đẩy ra vẫn luôn nhắm mắt chân tay cứ run mà không dám bước tới gần nàng. Sau khi đứng khoảng 5p hít sâu thở đều thì Kim Đần cũng lấy hết dũng khí hét lên

"Thiên thần ơi, mình thích cậu" cô còn tạo hình trái tim về phía chiếc ghế đá Somi đang ngồi mắt vẫn không dám mở nhìn người đối diện

"Sejeong....đừng đừng đó là...."- hội FA bền vững trong đây hú hét quơ tay quơ chân để ngăn chặn tên Đần kia nhưng đã quá muộn màng.

"Cậu nói thích mình sau"- Đáp lại Kim Sejeong là một giọng nói rất quen thuộc , lúc này Kim Đần mới giật mình mở mắt nhìn người đối diện. Và vâng người đối diện không phải Jeon Somi- Thiên thần của cô mà là 'Mặt Liệt Im Nayoung' lớp trưởng lớp cô

"Lần này đời tên Kim Đần xem như xong"- Chaeyeon bất lực nói với đồng bọn

"Thiết nghĩ chúng ta nên chuồn trước thì hay hơn"- sau câu nói của Kim Chuột thì cả ba biến mất hết chỉ trong 1 nốt nhạc ( cảm thấy Kim Đần thật tốt khi có 3 đứa bạn như thế này, thôi quay về với nhân vật chính của chúng ta nào)

"Ơ...thiệt ra thì....thì.."- Kim Đần ấp úng chẳng nói thành câu

"Thì sao nào"- Nayoung mặt vẫn không một tí cảm xúc hỏi lại

"Thì....Thì....Tớ lộn người xin lỗi cậu"- sau khi nói một tràng thì cô cấm đầu chạy mất dép.

"Cậu ta chưa uống thuốc à"- Mặt Liệt phán một câu trước khi bỏ đi

-----------------------------

Kí trúc xá TN

"HAHAHAHAHAHAHA......"- cả bọn cười bò cười lết trên giường

"Các cậu còn cười được hả lũ giặc kia, tại sao thấy Nayoung là không kêu mình hả có biết là bao nhiêu hình tượng của tớ bấy lâu nay tớ xây dựng bị các cậu hủy hoại hết rồi không hả"- Sejeong bực bội chơi nguyên một tràng

"HAHA thật ra là bọn này có kêu nhá, nhưng tại lúc đó cậu không nghe nên mới thành ra như vậy"- Doyeon cố nín cười để trả lời cái tên họ Kim kia

"Cậu làm gì có hình tượng mà hủy hoại với không hủy hoại"

Sau câu nói của Chaeyeon là một tràng cười như ủng hộ của đồng bọn.

Sau nửa tiếng cười hả hê và cái khuôn mặt không thể nào đen hơn được nữa của tên họ Kim thì Chungha mới lên tiếng

"Thôi đừng bực nữa, chuyện ngoài ý muốn thôi mà" và nhận lại câu trả lời của Chungha là hai đầu gật gật của đồng bọn (không dám lên tiếng vì đang cố nín cười :))) )

"Cách này không được ta còn cách khác mà" - Chungha lại tiếp tục an ủi cái tên họ Kim kia

"Còn cách gì nữa chứ"- bây giờ Kim Đần nhà ta mới trả lời và nhìn 3 đứa bạn 'tốt' của mình.

Hội FA nhìn nhau rồi lại cười bí hiểm.

----------------------------

Trường Đại Học Kinh tế MS

Somi đang lựa vài cuốn sách cần thiết để cô ôn tập cho kì kiểm tra sắp tới, sau khi lựa chọn được một vài cuốn sách ưng ý cô bước lại bàn, đặt mấy quyển sách xuống bàn và ngồi xuống. Cô nhìn thấy trên bàn là một hộp sữa dâu cô định lờ đi nhưng cô lại thấy một tờ note hình trái tim dán trên họp sữa 'Jeon Somi, I Love You' xung quanh dòng chữ là vài trái tim nhỏ. Cô vô thức mỉm cười, tuy trước đây có nhiều người tỏ tình với cô nhưng họ đều nói trực diện chứ không phải mấy kiểu sến súa như vầy. Cô nhìn xung quanh thì thấy thư viện chỉ có vài sinh viên nhưng họ ngồi ở bàn cô rất xa, hiếu kì không biết chủ nhân của hộp sữa này là ai. Cô đành đẹp sự hiếu kì của mình qua một bên mở hộp sữa uống một ngụm và tập trung vào cuốn sách mà mình vừa kiếm được.

------------------------------

Kí trúc xá MS

"Pinky à, tớ phải làm sao đây" - Somi leo lên chiếc giường của cô bạn giở giọng than thở

"Sao, vẫn chưa biết người kia là ai à"- Pinky dời mắt khỏi quyển tạp chí nhìn sang cô bạn của mình, nhận lại câu trả lời của mình là một cái gật đầu của cô bạn, người đang phá phách chậu xương rồng của cô

"Tớ thật cũng muốn biết chủ nhân của hộp sữa dâu kia là ai, thật là kiên nhẫn mà đã hơn một tháng rồi mà cậu ta vẫn chưa lộ mặt"- Pinky vừa nói vừa giật lại chậu xương rồng nhỏ dấu yêu của mình ra khỏi cái tay của con người đang phá phách kia

Somi nhìn cô bạn của mình bằng ánh mắt hờn dỗi, Pinky không thèm để ý tới Somi mà lên tiếng

"Bộ người ta không thèm lộ diện thì cậu cũng không thèm tìm hiểu à"

"Tớ cũng muốn tìm hiểu lắm nhưng phải làm sao đây"- Somi bĩu môi trả lời, người ta cũng muốn biết lắm nhưng người ta thật không biết phải làm cách nào hết

"Qua đây"- Pinky ngoắc tay, Somi chồm tới *xì xầm, xì xầm* (nhỏ qua ta không nghe được)

------------------------------TBC

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #semi