Chương 1.5

Ryle nằm xuống. "Chà," anh ta nói, lắc đầu. "Em là người hùng của tôi. Em vừa quay một tên đã chết. "

"Thật khó khăn."

"Rất tốt. Sự thật trần trụi đau lòng ".

Tôi cười "Đến lượt của anh."

"Tôi không thể vượt qua điều đó," anh nói.

"Tôi nghĩ anh có thể vượt qua được."

"Tôi không chắc mình có thể."

Tôi đảo mắt. "Có thể. Đừng khiến anh cảm thấy mình là người tồi tệ nhất trong hai chúng ta. Hãy nói cho tôi biết suy nghĩ gần đây nhất mà anh có mà hầu hết mọi người sẽ không nói thành tiếng. "

Anh ấy kéo hai tay lên sau đầu và nhìn thẳng vào mắt tôi. "Tôi muốn ngủ với em."

Miệng tôi há hốc. 

Tôi nghĩ tôi có thể không nói nên lời.

Anh ấy bắn cho tôi một cái nhìn ngây thơ. "Em đã hỏi ý nghĩ gần đây nhất, vì vậy tôi đã đưa nó cho em.En nên biết em rất  đẹp. Tôi là một nam nhi. Nếu em ở trong 1 cuộc tình một đêm với, tôi sẽ đưa bạn xuống tầng dưới vào phòng ngủ của tôi "

Tôi thậm chí không thể nhìn vào anh ta. Câu nói của anh ấy khiến tôi nghĩ vô số điều cùng một lúc.

"Chà, tôi không thích tình một đêm."

Anh ấy nói: "Tôi đã hình dung được nhiều như vậy. "Lượt của em."

Anh ấy thật lãnh đạm; anh ấy hành động như thể anh ấy không chỉ làm tôi choáng váng trong im lặng.

"Tôi cần một phút để suy nghĩ lại về điều anh nói" tôi cười nói. Tôi cố gắng nghĩ về điều gì đó có giá trị hơi sốc, nhưng tôi không thể vượt qua sự thật rằng anh ấy vừa nói như vậy. Nói to ra. Có lẽ bởi vì anh ấy là một bác sĩ giải phẫu thần kinh và tôi chưa bao giờ hình dung một người nào đó có học thức lại thản nhiên ném cái từ ngữ quái đản như vậy.

Tôi tự thu thập. . . một phần nào đó. . . và sau đó nói, "Được rồi. Vì chúng ta đang ở trong chủ đề này. . . chàng trai đầu tiên tôi từng quan hệ tình dục là người vô gia cư. "

Anh ta chồm lên và đối mặt với tôi. "Ồ, tôi sẽ cần nghe thêm câu chuyện này."

Tôi duỗi tay ra và tựa đầu vào nó. "Tôi lớn lên ở Maine. Chúng tôi sống trong một khu phố khá khang trang, nhưng con phố phía sau nhà chúng tôi không ở trong tình trạng tốt nhất. Sân sau của chúng tôi mọc lên một ngôi nhà án ngữ liền kề với hai lô đất bỏ hoang. Tôi làm bạn với một anh chàng tên Atlas, người ở trong ngôi nhà bị kết án. Không ai biết anh ấy đang sống ở đó ngoài tôi. Tôi thường lấy thức ăn, quần áo và đồ đạc cho anh ấy. Cho đến khi bố tôi phát hiện ra ".

"Ông ta có làm gì Atlas không?"

Hàm tôi thắt lại. Tôi không biết tại sao tôi lại đưa ra điều này khi tôi vẫn buộc bản thân không nghĩ về nó hàng ngày. "Ông ta đánh bạn tôi." Điều đó thật trần trụi vf tôi muốn hiểu về chủ đề đó. "Lượt của anh."

Anh ấy im lặng nhìn tôi trong giây lát, như thể anh ấy biết câu chuyện đó còn nhiều điều hơn thế. Nhưng sau đó anh ấy không giao tiếp bằng mắt. Anh nói: "Ý nghĩ về hôn nhân đã đẩy lùi tôi. "Tôi đã gần ba mươi tuổi và không còn ham muốn cưới vợ. Tôi đặc biệt không muốn có con. Điều duy nhất tôi muốn trong cuộc sống là thành côn. Nhưng nếu tôi thừa nhận điều với bất kỳ ai, điều đó khiến tôi có vẻ kiêu ngạo ".

"Thành công về chuyên môn? Hay địa vị xã hội? "

Anh ấy nói, "Cả hai. Ai cũng có thể có con. Ai cũng có thể kết hôn. Nhưng không phải ai cũng có thể là bác sĩ giải phẫu thần kinh. Tôi nhận được rất nhiều niềm tự hào về điều đó. Và tôi không chỉ muốn trở thành một bác sĩ giải phẫu thần kinh vĩ đại. Tôi muốn trở thành người giỏi nhất trong lĩnh vực của mình ".

"Anh đúng. Nó làm cho anh có vẻ kiêu ngạo. "

Anh ấy cười. "Mẹ tôi sợ rằng tôi đang lãng phí cuộc sống của mình bởi vì tất cả những gì tôi làm là công việc."

"Anh là một bác sĩ phẫu thuật thần kinh và mẹ bạn thất vọng về bạn?" Tôi cười. "Chúa ơi, thật là điên rồ. Có bao giờ cha mẹ thực sự hạnh phúc với con cái của họ? Liệu họ có đủ tốt? "

Anh lắc đầu. "Các con tôi sẽ không như vậy. Không có nhiều người có động lực như tôi, vì vậy tôi chỉ thiết lập cho họ thất bại. Đó là lý do tại sao tôi  không bao giờ muốn có con cái nào cả. "

"Tôi thực sự nghĩ điều đó thật đáng nể, Ryle. Rất nhiều người từ chối thừa nhận rằng họ có thể quá ích kỷ để có con ".

Anh lắc đầu. "Ồ, tôi quá ích kỷ khi có con. Và tôi chắc chắn là quá ích kỷ khi ở trong một mối quan hệ. "

"Vậy làm thế nào để anh tránh nó? Anh không hẹn hò ư? "

Anh ấy hướng mắt về phía tôi, và có một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt anh ấy. "Khi tôi có thời gian và những cô gái thỏa mãn những nhu cầu đó.Tôi không thiếu bất cứ điều gì trong bộ phận đó, nếu đó là những gì bạn đang hỏi . Nhưng tình yêu chưa bao giờ hấp dẫn tôi. Nó luôn là một gánh nặng hơn bất cứ điều gì. "

Tôi ước gì tôi nhìn tình yêu như thế. Nó sẽ khiến cuộc sống của tôi trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. "Tôi ghen tị với anh. Tôi có ý nghĩ rằng sẽ có một người đàn ông hoàn hảo ngoài kia dành cho tôi. Tôi có xu hướng trở nên dễ dàng bị kích động, bởi vì không ai đáp ứng được tiêu chuẩn của tôi. Tôi cảm thấy như tôi đang tìm kiếm Chén Thánh vô hạn. "

"Bạn nên thử phương pháp của tôi," anh ấy nói.

"Như nào?"

"Tình một đêm." Anh ta nhướng mày, như thể đó là một lời mời.

Tôi mừng vì trời tối, vì mặt tôi đang bốc cháy. "Tôi không bao giờ có thể ngủ với ai đó nếu tôi không có tình cảm." Tôi nói thẳng ra điều này, nhưng lời nói của tôi thiếu thuyết phục khi tôi nói với anh ấy.

Anh hít vào một hơi dài và chậm rãi, rồi nằm ngửa. "Không phải loại con gái đó, hả?" Anh ta nói điều này với một chút thất vọng trong giọng nói của mình.

Tôi phù hợp với sự thất vọng của anh ấy. Tôi không chắc mình thậm chí còn muốn từ chối anh ta nếu anh ta ra tay, nhưng tôi có thể đã ngăn cản khả năng đó.

"Nếu em không ngủ với người bạn mới gặp. . . " Đôi mắt anh ấy nhìn lại tôi. "Chính xác thì em sẽ đi được bao xa ??

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip