Gặp Mặt (1)
- Thằng kia đứng lại!!
- Có ngu mới đứng!
Trưa trời trưa chực mà ở mấy thứ tiếng la hét, ồn ào ở đâu cứ bang bang phát ra không cho ai yên giấc. Âm thanh đập phá, rượt đuổi đầy hổn loạn rất nhanh đã thu hút được nhiều sự chú ý của mấy người trong xóm, sự khó chịu kèm theo chút tò mò khiến họ không thể không hóng xem chuyện gì đang sảy ra.
Thứ mà họ nhìn thấy là đoàn người mặt mày bậm trợn, xăm trỗ đầy mình đang đuổi theo một người đàn ông thoạt nhìn trông có vẻ rất điển trai. Hắn ta vừa chạy vừa thở dốc đầy mệt mỏi, không biết đã bị đám người kia đuổi theo được bao lâu rồi.
Hắn - Jam Rachata, học sinh năm cuối đại học x - con trai của một chủ tịch tập đoàn có tiếng, sở hữu diện mạo đầy ưu tú, hắn vốn là một thiếu gia từ bé đến lớn không có gì ngoài tiền và tiền. Ấy thế mà lại có ngày nợ ngập đầu đến nỗi bị đuổi muốn thục mạng như bây giờ.
Đúng là mệt chết đi được! Chạy mệt muốn lòi bảng họng sáng giờ mà còn chưa cắt đuôi được tụi nó! Kể ra cũng bực thật! Lúc đầu vốn dĩ hắn chỉ tính mượn vài trăm baht để gỡ gạc tiền thua, ai mà ngờ bị bọn nó chơi sỏ, số tiền bây giờ lên tới hàng triệu!
Giàu thì giàu nhưng tiền không phải giấy!?
Rõ ràng là tụi nó hùa nhau để ăn chặn tiền của hắn! Rachata nhất định không trả!
- Mẹ! Dai như đỉa đói!
Người con trai mệt mỏi ngã lưng vào tường tìm điểm tựa mắt không quên liếc nhìn đám côn đồ kia đã đuổi đến đâu. Vội vàng hớp lấy hớp để từng ngụm không khí để điều hoà lại nhịp thở.
Khi đã lấy lại được sức, Jam lại một lần nữa căm đầu cắm cổ chạy thục mạng ra khỏi hẻm. Nhưng khi đến đoạn của ở phía cuối đường thì hắn lại mất đà, theo quán tính đam xầm vào một người đi bộ, cả hai đồng thời ngã lăn ra đất, người con trai kia một tay ôm lấy cặp sách một tay ôm trán xoa lấy xoa để.
- Xin lỗi cậu-.... chết mẹ! Tụi nó đến rồi!
Do dự một lúc, hắn liền kéo cậu thanh niên kia đứng dậy, không nói không rằng gì chặt người ta vào tường. Một tay luôn qua thắt lưng một tay đỡ má người đối diện, nam nhân còn lại bị một loạt hành động làm cho ngạc nhiên, lập tức trừng mắt nhìn người đàn ông đang ôm mình.
"Nà- um
Lời vẫn chưa kịp thốt ra khỏi miệng đã bị Jam nuốt trọn, hắn hôn ngấu nghiến đôi môi mềm mại của người trong lòng, ra sức đè người ta vào tương để che khuất tầm nhìn hình ảnh này đối với người ngoài nhìn vào chỉ chẳng khác gì một cuộc vụng trộm.
Người con trai bên trong đột nhiên bị cưỡng hôn chỉ biết mở to mắt nhìn, tay chân anh đều bị kiềm lại không thể động đậy đành bất lực đứng yên chịu trận.
Đến khi chắc chắn mọi thứ đã an toàn, Jam mới nhanh chóng buông người ta ra, nhìn người bên trong bằng ánh mắt áy náy. Anh ta bị hôn đến mặt mũi đỏ bừng, môi thì xưng tấy, hai bầu má bị nước mắt làm cho ướt nhem, trông chằng khác gì một đứa trẻ vừa bị ăn hiếp.
Chàng trai ấy nhìn hắn bằng một đôi mắt đầy căm phẫn. Và hắn đoán y như rằng chưa được vài giây thì má phải của mình đã nhận được cơn đau tê dại, nhưng không phải bàn tay mà là nguyên cái túi đập đã mặt hắn, đau đến nỗi in hẳn trên đó là một vệt đỏ chói.
"Đồ biến thái! Cậu có đi học không vậy!? Đẹp trai thì có nhưng không phải muốn hôn ai là hôn! Tin tôi bắt cậu lên phường kh- " - người con trai kia lớn tiếng mắng nhưng do tiếng chuông điện thoại của anh ta đột ngột vang lên làm cắt ngang lời.
Sau khi mở ra xem thì anh ấy cũng chỉ thở dài liếc hắn thêm một cái rồi bỏ đi, trước khi đi còn không quên dậm vào chân hắn một cái thật mạnh, Rachata chỉ biết đứng đó cười sượng, nhìn bóng lưng của chàng trai vừa chạy đi mất trong lòng thầm cảm thán
Môi một thằng con trai tại sao lại mềm như vậy? Người lại còn thơm nữa chứ, khác xa với mấy cô gái mà hắn đã hôn trước kia a. Cảm giác này...
.....nghiện mất!
Jam trở về nhà trong bộ dạng thê thảm, cứ nghỉ rằng bây giờ hắn đã có thể lên giường đánh một giấc tới sáng.
Ai ngờ vừa vào đến cửa đã được ba hắn chào đón nồng nhiệt với cây roi mây dài trên tay
Lần này thì xong rồi!
- Mày đi đâu giờ này mới về!?
Ông ta rằng giọng, lớn tiếng quát. Người mẹ trong nhà nghe thấy ồn ào liền chạy ra xem, bà vội tiếng đến chổ con trai mình, vừa nhìn thấy vết bẩm đo đỏ trên má liền không khỏi suýt xoa.
- sáng nay con không tới trường hả? Mặt con bị gì vậy?
Jam thấy bà lo lắng liền nhanh chóng vút nhẹ tay bà trên má mình
- con không sao
- bà cứ ở đó mà chiều nó riết nó sinh hư! Mày lại đây! Hôm nay tao phải đánh cho mày nhớ!
Người đàn ông tiếng lại tách hai mẹ con hắn ra, nắm chặt lấy tay hắn lôi một cách bạo lực vào trong nhà. Jam chẳng thể nói hay làm gì, vì hắn biết nếu hắn mà phản khán thì cũng chỉ bị đánh nhiều hơn thôi chứ chẳng ích gì.
Ông ta là ba hắn một người đàn ông độc tài, nghiêm khắc, cộc cằng, luôn dùng bạo lực. Hắn rất ghét ông ta, trong mắt ông ta chỉ có đứa con trai út mà ông ta từ đâu mang về, chẳng xem hắn là cái thá gì. Suốt ngày chỉ biết so sánh đánh đập, ép hắn học học và học.
- mày đi đâu Sáng giờ !?
- con đi học
- Mày nghĩ tao là con nít lên ba!? Bác mày gửi tin về mách tao lo dạy mày lại cho đàn hoàn, bình thường điểm số đã thấp! Bây giờ lại còn cái thói trốn học đi chơi!?!
- con không thích thì không đi
Jam dửng dưng trả lời một cách thản nhiên như chẳng có chuyện gì to tác, mặc cho người trước mặt như sắp phát điện đến nơi hắn vẫn không sợ và cũng chẳng thấy có gì phải sợ. Bị đánh lần một lần đau nhưng những lần sau đó liền sẽ quen, và chai dần.
Hơn nữa hắn lại cứ thích chọc điên ông ta như vậy.
- này, sao con nói chuyện với ba như vậy, dù sao thì ông ấy cũng là ba con mà, xin lỗi ba đi con
Người phụ nữ tiếng lại vuốt nhẹ lưng hắn, giọng nói nhẹ nhàng dạy bảo. Nghĩ kỹ thấy mình cũng hơi quá đáng ,ừ thì tệ đến đâu cũng là ba hắn điều này thiệt không thể phủ nhận.
- con xin lỗi
Nghe được lời xin lỗi từ đứa con trai, cơn giận của ông của xem như với bớt đôi chút, mẹ thấy tình hình có vẻ khả quan liền vội vã tiếng đến chồng mình
- thôi được rồi ông, nó cũng xin lỗi rồi bỏ qua cho nó đi
- nể mặt mẹ mày nên hôm nay tao tha cho mày, lần sau còn trốn học đi chơi nữa, thì tao tống cổ mày đi! Đừng có ở đó được chiều quá rồi sinh thói.
- Dạ! dạ! Con biết rồi!
Sau khi đối đáp qua loa vài câu hắn liền nhanh chân bước lên lầu. Vừa vào đến cửa phòng liền không nhịn được nhảy một phát lên giường nằm lười biếng.
Không biết người con trai khi sáng tên gì, cậu ta trông có vẻ rất được mắt, mùi hương cũng rất thơm. Nếu có cơ hội gặp lại hắn nhất định sẽ không bỏ qua.
- cứ như con mèo đanh đá, cậu ta có vẻ rất thú vị
_______________
Tại thấy P'Jam toàn đóng vai nghèo hong à nên tui đổi lại tí xem xeo:))))))
Tác phẩm đầu tay nếu có sai sót mong được góp ý ạ:>>
Cp này fanfic đêm trên đầu ngón tay luôn ༎ຶ‿༎ຶ vã lắm nên tui mới viết đọc chơi é(≧▽≦)
Văn tui hong giỏi nên có thể sẽ hơi lủng cũng:'))) nhưng tui sẽ cố gắng khắc phục
Cho dễ hình dung thì đây sẽ là tạo hình của Khun Jam
Nhìn bad bad vậy mê vcl (●♡∀♡)
Đây sẽ là tạo hình của Khun Film
คนสวย(。♡‿♡。)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip