# that year


hãy bật bài 505 - arctic monkeys để vừa nghe vừa đọc nha.

;

"but i crumble completely when you cry"

hắn đứng trên sân khấu cùng cây guitar điện trên tay, ánh sáng đèn chói loá chiếu thẳng vào hắn đang hát như gào thét.

trong đầu hắn hiện lên một thân hình nhỏ bé. bờ môi căng mọng, hai má phính phiếm hồng cùng đôi mắt cáo sắc sảo đang chảy thành hàng, dáng vẻ ấy yêu kiều song cũng rất đỗi quyến rũ. cổ hắn tự dưng có chút khô, có chút rạo rực trong lòng. nhưng đúng như lời bài hát, lòng hắn lại tan vỡ thành trăm mảnh khi em khóc.

vì sao?

người ấy khóc không phải vì hắn, mà vì một kẻ không xứng đáng. kẻ đã bỏ rơi em khi em ở nơi đất khách quê người, kẻ chơi đùa với tình cảm của em, thế nhưng em vẫn luôn tha thứ cho kẻ mỗi khi kẻ tìm đến em chỉ vì dục vọng. em mặc kệ cho kẻ hành hạ từ thể xác lẫn tinh thần, em vẫn đắm chìm trong tình yêu của em đối với kẻ. thứ tình cảm không đáng có giữa em và kẻ. nói đúng hơn, thứ tình cảm không đáng có của em đối với kẻ đó.

biểu diễn kết thúc, hắn thoát khỏi ánh đèn sân khấu lui xuống cánh gà.

"nước của anh đây."

cậu trai đưa cho hắn chai nước đã được mở nắp sẵn, tay còn lại cầm chiếc khăn trắng lau mồ hôi trên trán hắn.

hắn không nói năng gì, chỉ cầm lấy chai nước ngửa đầu tu một mạch vì cổ họng đã khô không khốc. mồ hôi trên trán cũng vì thế mà chảy dọc xuống cổ rồi đến xương quai xanh hờ hững của hắn khiến người đối diện bỗng cảm thấy nóng nực.

"em về cùng anh nhé?"

hắn quay đầu đưa chai nước trống không cho em, hỏi nhỏ.

"v-về nhà anh ạ? nhưng sáng mai có-"

"trời tối rồi, về một mình nguy hiểm."

hắn tìm đại một lí do nói với em. bình thường chỉ những hôm có lịch trình từ sớm, hắn mới kêu em qua ngủ cùng, nhưng đêm nay hắn muốn ôm em, hắn nghĩ hắn sẽ ngủ ngon hơn. dạo này hắn luôn mơ đến em, hắn nghĩ biết đâu cách này sẽ giúp hắn giảm bớt nỗi nhớ mùi đào trên người em, không như những mùi hắn mua ngoài siêu thị, vừa đắt vừa nhân tạo, mùi của em khác lại hoàn toàn, ngọt và dịu. hắn nhận ra trước giờ không phải do hắn mê mùi ấy, mà là mê em, mê luôn những thứ thuộc về em.

ngồi trên xe, hắn thỉnh thoảng lại liếc qua kính chiếu hậu nhìn em. hắn để ý em rất thích ngắm cảnh, mỗi lần ngồi lên xe là em sẽ chỉ hướng đầu ra ngoài, đến nhìn hắn một cái cũng không thèm.

"trời tối vậy rồi em vẫn ngắm cảnh sao?"

hắn hạ cửa kính xuống cho gió ùa đi sự ngượng ngạo trong xe.

"em có ngắm cảnh đâu, em ngắm sao."

hắn suýt quên mất, em rất thích ngắm trời đêm mỗi khi nhiều sao hay trăng tròn. hôm nay cũng vậy. hắn không nói gì, chỉ ậm ừ cho qua rồi nhìn về phía trước lái xe.

về đến nhà hắn cũng đã 10 giờ tối, bụng hắn giờ đã đói meo mốc vì chưa ăn gì cả ngày. hắn tìm xung quanh nhà xem còn đồ ăn không, nhưng thứ chừa lại đến tận cuối tuần này chỉ có đúng hai quả trứng, một hộp spam và hai gói mì neoguri cay. phần lớn hắn luôn ăn ngoài vì lịch trình dày đặc khiến cái tủ lạnh nhà hắn chỉ tủ tốn tiền điện chứ chẳng bảo quản được cái gì hết. thôi thì còn gì thì nấu đấy, ăn tạm cho qua bữa rồi mai mua đồ sau cũng được.

trong lúc hắn nấu ăn thì sunoo đi tắm. hắn cho em mượn một chiếc áo phông mà đến hắn mặc còn thấy rộng, không biết em có lọt thỏm vào cái áo không nữa.

tắm xong, sunoo bước ra cùng chiếc áo rộng thùng thình, và tất nhiên nó che được cả cái quần nên trông em như không mặc gì phía dưới vậy. trên bàn ăn lúc này là một nồi mì thơm phức cùng hai cái bát và hai đôi đũa, hắn lấy thêm hai cái thìa rồi ngồi xuống ghế, vỗ vỗ ghế bên cạnh mình nói.

"ra ăn thôi."

sunoo bị mùi vị của mì thu hút đến chẳng màng trời đất gì nữa, cứ thế gắp mì húp sùm sụp mặc cho ánh mắt người kia dán chặt vào mình. vì cả ngày mải chạy theo hắn nên em cũng chưa ăn gì, giờ có cho em tiền để giữ hình tượng trước trai đẹp em cũng chả màng đến.

đáng yêu thật.

hắn cười phì, nhìn em ăn mà hắn thấy no luôn rồi, cần gì ăn nữa.

"ăn từ từ thôi kẻo nghẹn. mà anh nấu ngon vậy sao?"

"um...ngon lắm."

em nở nụ cười ngây ngốc, hai má tròn phình ra vì ngập mì khiến hắn cả thân mềm nhũn ra. người gì đâu dễ thương đến vậy chứ!

"ngon thì ăn nhiều vào, hôm nay em chưa ăn gì đúng không?"

"em chưa. nhưng...anh không ăn sao? hôm nay anh cũng đâu ăn gì?"

vẻ mặt em có đôi chút ngại ngùng. sang nhà người ta mà ăn hết phần thì cũng hơi kì.

hắn khua khua tay cười xoà.

"anh không đói, cứ ăn hết đi, không cần lo cho anh."

nghe hắn nói vậy, em cũng chỉ đành gật đầu thay lời cảm ơn. nghĩ đi nghĩ lại, em là quản lý của hắn mà cứ như hắn là quản lý của em vậy, kiểu này sếp mà biết thì em chỉ có bị trừ lương thôi! nhưng hắn là người nói vậy mà, em cũng không thể để thừa đồ ăn được, phải tội đó!

ăn uống xong xuôi, em giúp hắn dọn dẹp và rửa bát, còn hắn thì đi tắm. làm xong em cũng chẳng biết làm gì, điện thoại thì hết pin, em bặm môi ra sofa ngồi xem tivi đợi hắn để hỏi cục sạc hôm trước em để quên ở đâu.

em vô tình tìm thấy được một bộ phim đang chiếu lại, chăm chú xem đến nỗi hắn ra trước mặt em vẫy vẫy vài cái mới hoàn hồn lại.

cơ thể hắn phơi bày ngay trước mắt em, bờ vai rộng, cơ ngực săn chắc và cả thanh socola sáu múi đẹp đẽ, hắn không ngại nhưng người nhỏ hơn biết ngại đó trời!

em vội che mắt lại, che luôn cả sự xấu hổ làm mặt em đỏ còn hơn cà chua.

"a-anh đi mặc áo vào đi kẻo cảm lạnh."

hắn cười cười lại gần em, hai tay chống lên tường phía trước, cúi mặt xuống khẽ hôn lên trán em một cái, ôn nhu.

"đi ngủ thôi."

hắn vào phòng trước, bỏ mặc em còn đang ngơ ngác không hiểu hắn vừa làm gì và có ý gì? sunoo chưa kịp phản ứng lại đã bị hắn bế bổng lên đem vào phòng.

"sao lại-"

"phòng kia đang sửa, ngủ bên đấy không tiện đâu."

ai bảo hắn nói thật nghĩa là đang che đậy ý định ôm em cáo ngủ đêm nay của hắn. khẽ đặt em xuống giường, hắn lăn luôn sang bên cạnh em nằm, tay không quên ôm lấy eo em.

"heeseung-"

"đừng nói gì cả, ngủ đi."

lại một cái hôn nhẹ nhàng lên trán, hàm ý chúc em ngủ ngon. em nghe lời, nhắm mắt ngủ nhưng trong đầu cứ quanh quẩn sự bối rối hắn đem lại.

đợi đến khi em ngủ say hắn mới mở mắt, thì thầm gì đó bên tai em.

"ước gì tên đó chưa từng xuất hiện, em sẽ vẫn đẹp đẽ và tràn đầy sức sống như cách em đã từng. giá như năm đó tôi đã chẳng nhút nhát đến mức chỉ đứng một góc sân trường nhìn theo em tươi cười đi bên bạn bè mà bước ra tỏ tình với em."

hắn cười cay đắng, rướn người hôn lên đôi môi đỏ mềm kia.

"anh hứa, ngày nào đó anh sẽ làm em được trở về những tháng ngày hồn nhiên như trước. ngủ ngon, người anh yêu."

;

soft và thiếu muối mà cũng chả nhiều đường.

qotd: tại sao không tỏ tình?

chắc tôi đổi tên từ jaywon thành enhypen quá...
ot: tớ muốn hỏi mọi người về johny's diary ấy, tớ đang nghĩ đến việc chuyển nó hẳn sang một fic riêng. nội dung nôm na là nhật kí của johny, jungwon,... ở những chiều không gian khác nhau. mọi người cho tớ xin chút ý kiến với ạ😚

lấy cảm hứng từ:
505 - arctic monkeys (lyrics)
evergreen - omar apollo (vibe)

random thoughts.
started: 9.10.2022
updated: 12.10.2022
published: 12.10.2022

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip