Chap 61

- Em vừa tĩnh dậy ra đó đây làm gì?


Trí Tú từ xa đi đến mà ân cần khoác áo lên vai của Trân Ni mà nhỏ giọng nói....Trân Ni cũng theo tiếng gọi mà quay lại...mà cười nhẹ với Trí Tú một cái.... Chỉ là cô cảm thấy khó ngủ nên muốn ra đây hóng gió chút thôi..Trăng hôm nay vừa tròn lại vừa sáng nữa chứ....làm cô nhớ lại hình ảnh cô và Trí Tú cùng nhau ngắm trăng ở biển lần trước, Trân Ni ngồi im lặng trên băng ghế mà nhẹ nhàng nghiêng đầu ngã vào vai của Trí Tú mà tựa vào .....Trí Tú cũng theo phản xạ mà ôm Trân Ni vào lòng...hai người cứ thế mà im lặng ngồi đó.....đây là khoảnh khắc bình yên nhất của cô từ sau năm đó... Cô và Trân Ni như một lần nữa mà quay về nơi làng chài bình yên của họ vậy không chém ,không giết, không chức không quyền ....không đấu đá tranh giành gì hết.....


Trí Tú cũng ngồi đó mà im lặng.... Nhưng bây giờ cô lại lấy hết can đảm mà nhỏ. giọng quay sang hỏi Trân Ni đang ngồi đó mà thả hồn vào trăng.... Trân Ni nghe cũng khó hiểu mà ngẩn đầu sang nhìn Trí Tú ở đó cúi mặt....




- Em ....em có ghét Tú hông....em có kinh tởm Tú hông...






- Tú nói vậy là sao? Em hông hiểu



- Thì là chuyện Tú là con gái....Tú nối dối em....và còn lấy đi thứ quan trọng nhất của đời con gái của em nữa...


Trí Tú ở đó rưng rưng mà lí nhí nói...cô sợ Trân Ni sẽ kinh tởm cô  ,mà xa lánh cô mất....Trân Ni thấy vẻ mặt tội lỗi của Trí Tú mà phì cười, Trí Tú có bị ngốc không vậy chứ...bây giờ cô đang trong bộ dạng của một người còn gái mà Trân Ni vẫn một mực yêu cô như thế , cũng chẳng ai dám một thân một mình lên Sài Gòn mà tìm người mình không yêu hết á , bấy nhiêu đó cũng đủ hiểu Trân Ni không còn quan trọng chuyện giới tính nữa rồi,  .....Trân Ni dùng hai tay ôm lấy mặt của Trí Tú mà quay sang đối diện với mặt mình  mà nói....mặc cho Trí Tú quay mặt tránh né..




- Tú bị ngốc hay sao....bây giờ Tú là con gái ..em vẫn thương Tú như thế ,thì biết là em chẳng còn quan trọng chuyện Tú là con trai hay con gái nữa...chỉ cần là Tú trai hay gái em điều yêu hết.....em cũng biết Tú là con gái từ lâu rồi....





Trí Tú mặt mài bí xị sau khi nghe Trân Ni nói thế...Trân Ni thật sự yêu cô đến vậy sao ,Trân Ni không giận cô sao, không kinh tởm cô sao, Trí Tú cũng dần dần dãn cơ mặt ra sao mà quay mặt sang nhìn Trân Ni, chưa kịp lên tiếng hỏi đã bị câu hỏi của Trân Ni làm cho đứng hình mất. Mấy giây......Trân Ni biết cô là con gái từ lâu rồi sao....sao..sao có thể chứ ,cô đã dấu nó rất kỉ rồi kia mà làm sao Trân Ni biết nó được chứ Trí Tú cũng gấp rút mà hỏi lại Trân Ni đang ung dung ngồi đó....




- Làm sao  em biết được
chứ...Tú...Tú..đã....


- Em thấy tấm ảnh của Tú chụp cùng gia đình Tú ở dưới gối và còn cả đêm đó nữa...càng khiến em chắc chắn hơn....Tú của em là con gái....nên sau khi gặp lại Tú ở Sài Gòn em...em..đã nhận ra Tú...

Trí Tú ngồi đó ngơ ngác sau câu trả lời của Trân Ni.... Vậy bấy lâu nay Trân Ni đều biết hết chuyện sao ,thảo nào lần đầu Trân Ni gặp cô trong bộ dạng con gái nhưng vẫn nhận ra cô,lại còn một mực khẳng định nữa chứ..... Nhưng tại Trân Ni không nói cho cô biết mà để bản thân tự gánh chịu nó thay cô sao.....Trí Tú ngồi đó mà khóc nấc lên 

" Kim Trí Tú mày đúng là  tên nhất trên trời này...mày  nghĩ bản thân mày cao thượng  lắm sao hy sinh cho Trân Ni...nhưng không Trân Ni mới chính là người phải chịu tất. Cả những tội lỗi Mà cô đã gây  ra  hay sao"

....Trí Tú đột nhiên quỳ mạnh gối xuống trước mặt Trân Ni mà không ngừng tát mạnh vào mặt mình khiến cho hai má đã đã ửng đó mà đau rát....Trân Ni cũng bất ngờ trước hành động của Trí Tú mà vội ngăn cô lại...Trí Tú điên hay sao mà tự đánh mình như thế chứ..


- Tú điên hay sao mà tự đánh mình như thế chứ....mau đừng lại đi mà....em xin Tú đó....



- Là lỗi tại Tú...tại Tú mà em mới bị như thế này...tại Tú...mà em phải chịu tổn thương... Tại Tú...tại Tú hết...tất cả là tại Tú....


Trí Tú không ngừng tát vào mặt mình mà lên tiếng chửi rủa bản thân..mặc cho Trân Ni ở đó nắm tay mà ngăn cản cô...Trân Ni cũng ngấn lệ khi thấy Trí Tú cứ điên cuồng trách phạt bản thân như thế...Trân Ni cũng chẳng thể nào  trơ mắt ra nhìn Trí Tú như thế thêm một giây nào nữa liền phi đến mà xà vào lòng Trí Tú.... Trí Tú cũng theo phản xạ mà đỡ lấy Trân Ni.... Chỉ có như thế Trí Tú mới thôi hành hạ bản thân, Trân Ni cứ ở trong lòng Trí Tú mà nức nở....còn siết chặt lấy đôi vai gày trơ xương của Trí Tú mà lên tiếng trách móc :

- Tú...làm ơn đừng đánh nữa....Tú mà cứ như thế tim em rất đau.....rất đau Tú có biết không hả.....Tú là đồ ngốc....đồ đại
Ngốc , chỉ biết hành hạ bản thân mình là giỏi...nếu Tú nghĩ làm như thế có thể bù đắp được cho em thì ....không.....em không cần Tú làm như thế....em chỉ cần Tú bênh cạnh em ...như thế em đã mãn nguyện lắm rồi...



Trân Ni cứ ở trong lòng Trí Tú nấc nghẹn  nói ....tiếng khóc rấm rứt như xé lòng của Trân Ni làm cho Trí Tú không khỏi đau lòng mà siết chặt lấy Trân Ni... Tim cô có làm bắt sắt đi nữa thì cũng phải tan chảy sau khi nghe được tiếng khóc của Trân Ni.... Trân Ni cứ vừa khóc tức tưởi vừa đánh thình thịch vào lòng của Trí Tú..... Cô đánh để Trí Tú bớt ngốc....







**** Chát......chát.......chát.........


Trân Ni đột nhiên im bặt rời khỏi lòng của Trí Tú mà quỳ ở đó không ngừng tát mạnh vào mặt của bản thân , Trân Ni cứ vừa cắn răng chịu đựng vừa tát thật mạnh vào hai bên má....Trí Tú cũng hốt hoảng mà chụp lấy cánh tay Trân Ni mà ngăn cô lại.....Trí Tú điên chưa đủ sao....bây giờ lại đến Trân Ni.... Trí Tú cứ cố kìm tay Trân Ni lại nhưng đã bị cô giật lại mà tát  tiếp tục vào mặt bản thân thêm vài cái đến nổi năm dấu tay đã in luôn trên mặt của Trân Ni rành rạnh...Trí Tú bây giờ mới dám lên tiếng mà trách móc Trân Ni......



- Em bị điên sao? Đương khi không lại tát vào mặt bản thân như thế, xưng hết rồi đây này.....


- Tú đau hông?


Trí Tú vừa nhỏ giọng trách mắn mà sờ tay lên hai má ưng đỏ của Trân Ni... Trân Ni không xót bản thân thì cũng phải nghĩ đến Trí Tú chứ...Trân Ni làm thế chẳng khác nào là đang cấu xé trái tim cô đâu ...Trân Ni vẫn ngồi đó mà quay gương mặt đầy nước mắt của mình mà giọng run run nói.....Trí Tú nghe cũng chỉ biết im bặt ở đó......Trân Ni đau cô cũng đau mà thậm chí cô còn cảm nhận được bản thân cô còn đau hơn cả Trân Ni nữa....sau trang thái im lặng Trí Tú thì cô cũng nhỏ giọng mà trả lời ....

- Có...Tú đau...rất đau...em đau Tú cũng đau.....


- Vậy Tú tưởng Tú đau em không đau sao...tại sao Tú cứ thích hành hạ bản thân mình thế .....Tú muốn hành hạ bản thân mình lắm sao? ....Được để em giúp Tú cho......


Trân Ni vừa nói vừa tát mạnh hơn vào mặt mình làm cho Trí Tú phải vồ đến mà ôm Trân Ni vào lòng ngăn cản....không phải Trí Tú muốn làm đau bản thân sao....sao không để Trân Ni giúp cho cô một tay chứ...hành hạ cho tim của Trí Tú vỡ nát mới thôi.....Trí Tú cứ siết chặt Trân Ni trong lòng tránh Trân Ni lại vùng ra mà làm bậy....Trân Ni cứ ở đó đánh thình thịch vào lưng của Trí Tú mà rứt lên....



- Tú là đồ đáng ghét.....tại sao lại hành hạ bản thân mình như thế hả...Tú có biết em đau lòng cỡ nào khi thấy Tú như vậy không hả...Tú là đồ đáng ghét........



- Là lỗi của Tú...là Tú làm em đau lòng...Trân Ni ngoan Tú thương em ... Tú hứa sẽ không làm em đau lòng nữa....ngoan...ngoan ...nín đi em...



Trí Tú cứ xoa lấy tấm lưng rung rẩy của Trân Ni mà trấn an....Trân Ni thì vẫn ở đó mà nức nở.... Trí Tú lại làm Trân Ni khóc nữa rồi.....cô tệ lắm đúng hông? Luôn miệng nói bảo vệ Trân Ni chăm sóc cho Trân Ni nhưng cô chính là nguyên nhân đẩy Trân Ni vào nguy hiểm này đến nguy hiểm khác cũng là người khiến cho Trân Ni khóc nhiều như vậy....Trí Tú cũng xin thề sẽ không bỏ qua cho bất cứ người nào làm tổn thương đến Trân Ni... Vậy Trí Tú sẽ làm gì với tên khiến Trân Ni phải trở nên như thế...GIẾT SAO???

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip