Chap 19: Until I Found You (End).

Nàng buông tay Jisoo, trốn chạy.

Nàng rời bỏ cuộc tình, bước đi.

Cũng là nàng, người từng bảo Jisoo rằng, nếu một ngày cô không còn nhìn thấy nàng nữa, hãy đến bờ biển năm ấy đôi ta nắm tay nhau, vô tư vui đùa dưới nắng ấm và sóng biển dịu dàng. Bởi lẽ hồi ức êm đềm ấy trong mắt nàng chính là ngôi nhà bình yên nhất thế gian này, nơi nàng hằng tìm về sau chuỗi ngày dai dẳng xót xa...

"Chị yêu em."

"Thực sự, rất yêu em."

Gió biển xào xạc bên tai, không gian lặng tĩnh như tờ. Bờ mi có chút nặng trĩu hạ xuống, nàng biết người ấy là Jisoo, là người mà nàng yêu đến da diết cõi hồn.

Mà cũng chính vì biết đó là cô, cho nên càng không dám đối mặt.

Hồi ức đau lòng đêm ấy đột nhiên tái hiện trước mắt. Nàng nhìn thấy khoảnh khắc Jisoo gọi tên anh ta, giọng nói ưu tư buồn bã của cô, từng câu từ thổ lộ tình cảm của cô, mọi thứ như biến thành hàng trăm mâu thuẫn đan xen vò rối tâm trí nàng.

Lời yêu của Jisoo, là yêu theo cách nào, nàng cũng chẳng rõ.

Quá khứ đau thương ồ ạt hiện lên, liên tục nhắc nhở nàng, Jisoo quả thật là yêu nàng, nhưng là với tư cách một người chị gái mà thôi.

"Jisoo."

Nàng gọi tên cô, tông giọng nhẹ bẫng, thập phần vô lực.

"Đừng thương hại em."

Nàng sợ mình ảo tưởng, trước sự dịu dàng của cô.

Nàng sợ cô lừa dối, chỉ vì thương hại trái tim này.

Hai năm qua, những nỗi đau nàng đã chịu đựng nào chỉ có thế, chúng chỉ là phần nổi trong vô số tảng băng trôi dạt ngoài kia. Hạnh phúc theo cô chạy khỏi tầm tay nàng, để lại chút hơi ấm ngả tàn cùng vô vàn nước mắt.

"Jennie, nghe chị nói..."

"Jisoo..." - Jennie nhẹ nhàng cắt ngang lời cô, thanh âm nàng mang vài phần run rẩy.

"Đừng nói gì cả, hãy cho phép em lần cuối nói ra hết mọi thứ được không?"

"..."

"Jisoo, em không muốn lần nữa lại thất vọng."

"..."

"Và để không thất vọng, em lựa chọn không hy vọng vào đoạn tình cảm này nữa..."

Mi mắt nàng run nhẹ, cổ họng nén xuống thanh âm nức nở không cho nó phát ra.

"Thật sự là khó lắm, dù chút niềm tin ít ỏi của em đã bị chị dẫm nát rồi, vậy mà em vẫn không thể buông tay chị được."

Trước khi mọi chuyện dần trở nên mất kiểm soát, em chỉ có thể tìm cách trốn tránh chị thôi.

"Nhưng bằng cách nào đó, Jisoo, chị vẫn ở đây, xuất hiện trước mặt em, vào khoảnh khắc cô đơn nhất."

Jeju, khởi đầu vun đắp kỉ niệm giữa đôi ta, chốn bình an nàng hay tìm đến, một nơi ấp chứa hình bóng cô.

Hình bóng ấy, giờ đây đang ôm lấy nàng vào lòng, khác với ảo giác những đêm nàng say mèm bên rượu đỏ, thanh âm này, sống động đến lưu luyến tâm hồn.

Nàng đã nghĩ mình đang nằm mơ.

Nhưng cái chạm từ đầu ngón tay đặt trên gò má cô, thân nhiệt ấm nóng vây lấy nàng, xúc giác chân thực truyền đến làn da mềm mại. Từng đường nét nhu tình trên ngũ quan người này, đem đến cho nàng một cỗ mê luyến không muốn rời xa.

Tiếc rằng ngay cả trong giấc mơ hay thực tại tàn nhẫn, Kim Jisoo chưa bao giờ thuộc về nàng.

Không có lời đáp lại, chỉ có cái ôm nồng ấm phả trên bờ vai, năm ngón tay bên dưới đan lấy bàn tay nàng, cẩn trọng xoa dịu, thói quen của cô mỗi lần nàng vô cớ hờn dỗi.

Đưa tay chạm lên sợi tóc rối trên vầng trán yêu kiều kia, lại ngập ngừng thu hồi hành động vừa rồi. Nàng tự hỏi nếu không phải là yêu, cớ sao Jisoo luôn biết cách làm nàng trở nên mềm yếu như vậy.

"Chị có ghét em không?"

Yếu ớt thốt ra một câu hỏi mà chính nàng cũng không rõ đáp án là gì. Bởi vì dù câu trả lời là có hay là không, nàng cũng sẽ đau, mà cái đau đớn này, nàng muốn một lần kết thúc tất cả.

"Không đâu, chưa bao giờ..." - Âm giọng thầm thì bên tai nàng, nhỏ tiếng nỉ non, ra sức trấn an cơ thể đang dần run lên của nàng.

"Còn em ghét chị lắm Jisoo..."

Nàng ghét nụ cười của cô, nó khiến nàng thần hồn chao đảo.

Nàng ghét sự dịu dàng của cô, nó nhấn chìm nàng trong mộng tưởng vô thực.

Nàng ghét ánh mắt của cô, đôi mắt nâng niu chỉ luôn hiện hữu hình bóng nàng, như thể nàng là người cô yêu đến cùng cực.

"Nhưng em lại không nỡ ghét chị, em chỉ có thể tự ghét bản thân mình."

Rất nhiều lần Mino từng bảo nàng, kìa hãy nhìn vào đáy mắt của Jisoo đi, bầu trời trong xanh ấy vẫn luôn chất chứa hình dáng nàng, rực sáng như ánh sao rạng ngời. Nếu đó không phải là tình yêu, vậy thì thế gian này còn điều gì tốt đẹp hơn thế?

Nàng đã luôn tránh né ánh mắt của Jisoo, lo sợ hình bóng nàng nhìn thấy trong đôi mắt cô là người nào đó chẳng phải nàng. Nhưng hiện tại, nàng trút hết can đảm của bản thân, một lần cuối đối diện tình cảm của chính mình, về sau cũng không phải mang lòng hối hận.

"Em yêu chị. Jisoo, em thực sự rất yêu chị, yêu chị đến vô cùng..."

"Dù rằng trong lòng chị không có em..."

Lời còn chưa dứt, Jennie cảm nhận một giọt nước ấm nóng lăn dài trên đôi má mình, xé tan dòng suy nghĩ tiêu cực đang hiện hữu trong tâm trí.

"Chúng ta đừng rời xa nhau có được không? Chị không thể tự lừa dối tình cảm của chính mình được nữa... Anh Hae In... Chị đã không thể ép chính mình đem lòng yêu anh ấy... Sau đó chị chợt nhận ra, trái tim mình từ lâu đã thuộc về em rồi... là 10 năm rồi Jennie à..."

Jennie dường như không dám tin vào tai mình, những năm qua Kim Jisoo cũng giống nàng, đều mang lòng đơn phương lẫn nhau, nhẫn nhịn ủy khuất cả một thanh xuân, chỉ vì nàng?

"Jen...?"

"Ôm em."

Nàng vùi mặt vào tóc cô, hương thơm huyễn hoặc vô cùng thân quen này. Đây, thực sự không phải là mơ.

Jisoo nói yêu nàng.

Cô yêu nàng suốt mười năm qua.

Ác mộng năm tháng ấy lặng lẽ chìm vào hư không, giờ đây, chỉ tồn tại rung cảm giữa cô và nàng.

"Chúng ta đã bỏ lỡ cả một đoạn đường dài rồi, em không muốn chúng ta buông tay nhau thêm một lần nào nữa..."

Thời gian qua, thực sự đã bỏ lỡ quá nhiều.

Jisoo mỉm cười gật đầu, nhu thuận cúi xuống đặt lên trán nàng một nụ hôn, đưa tay lau đi những giọt nước hạnh phúc nơi khoé mi xinh đẹp của nàng, sau đó, lại nghiêng đầu hôn lên mi mắt long lanh ấy, từng chút một trân trọng người con gái trong lòng.

Yêu thương này, dường như không còn ngôn từ nào diễn tả được, chỉ có thể dùng hành động bày tỏ tình cảm chân thành từ đáy lòng, đem tất cả hơi ấm bảo bọc lấy tấm thân đối phương mà nâng niu hết mực.

Mọi hiểu lầm trước kia, hết thảy đều trở nên xứng đáng.

Quãng đời còn lại, xin hãy nắm chặt lấy tay nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip