Chap 28 Công viên
Trong dấu " " là suy nghĩ của nhân vật. Bắt đầu từ chap này Jeongyeon là Jungyeon nhé :3
Có tý Jeongtzu nhưng JeongMi vẫn là chính :3
-----------------------------------------------------
_Alo mẹ à, mẹ khỏe ko? - Jungyeon nói chuyện với mẹ mình qua điện thoại.
_Mẹ khỏe, con về Hàn Quốc sao ko về Busan mà ở lại Seoul hả - Mẹ Jungyeon thắc mắc.
_Con cùng Tzuyu ở đây một thời gian, đợi khi nào em ấy rảnh con sẽ cùng em ấy về Busan thăm mọi người.
_Ừm, mọi người rất nhớ con, lúc nào về thì bào trc cho mẹ một tiếng nha.
_Vâng, con cũng nhớ mọi người nhiều lắm. Con sẽ gọi cho mẹ khi nào con có thể về - Jungyeon cúp máy.
Mẹ Jungyeon tay nắm điện thoại thở dài. Nhớ lại hai năm trước, sau khi Jungyeon phẫu thuật xong, bác sĩ nói ca phẫu thuật thành công, bà như dỡ đc tảng đá nặng trong lòng xuống. Sau phẫu thuật Jungyeon vẫn còn lâu chưa tỉnh lại, làm mọi người trong nhà thật lo lắng, gần đến ngày thứ 5 cô ấy mới tỉnh lại, ai cũng vui mừng. Lúc đó Jungyeon tỉnh lại, ngơ ngác nhìn mọi người xung quanh, ko nhớ đc tại sao mình lại đến đây, thậm chí còn ko nhớ nổi tên của mình, mọi kí ức lúc trc đều bị xóa sạch. Sau khi kiểm tra thì bác sĩ nói di chứng mà Jungyeon phải chịu đó chính là mất trí nhớ. Jungyeon ko nhớ gì về mọi người, những kỉ niệm dường như đã ko còn. Bà nội và mẹ khóc ko thành tiếng, nhìn đứa con gái ngồi trên giường bệnh, mặc dù đã thoát khỏi lưới hái tử thần nhưng mọi kí ức, kỉ niệm về mọi người lại bị mất hết, có lẽ ông trời muốn Jungyeon bắt đầu một cuộc đợi mới.
Jungyeon ở lại Mỹ, một thời gian sau thì quên đc Tzuyu. Tzuyu vốn là cô y tá thực tập tại bệnh viện mà Jungyeon điều trị , may mắn sao em ấy là người Hàn Quốc sang Mỹ du học. Vì hai người đều là người Hàn nên rất mau quen, Tzuyu biết Jungyeon bị mất hết trí nhớ về mọi người thì luôn nói chuyện với cô để cô vui lên, dần dần hai người nảy sinh tình cảm.
-------------------------------------
Vài hôm sau lễ hội Nhật Bản, Mina vẫn luôn nhớ về khoảnh khoắc mà cô cùng Jeongyeon gặp lại. Hôm nay cô dắt Ray ra công viên chơi, Mina thả dây vòng cổ cho Ray có thể tự do chạy nhảy còn mình thì ngồi ở một chiếc ghế đá gần đó. Mina ngồi đấy, khuôn mặt thất thần, hình ảnh cô gái kia ôm lấy cổ Jeongyeon cứ hiện lên trong đầu cô. Một lúc sau, Ray bỗng dưng chạy lại chỗ Mina, vẫy vẫy cái đuôi khuôn mặt rất vui vẻ, Mina cười đưa tay ra vuốt ve bộ lông mượt mà của Ray.
_Chú chó của cô có vẻ như rất thích tôi thì phải? - một tiếng nói quen thuộc và tiếng bước chân đi tới.
Mina giật mình ngước lên thì thấy gương mặt của người mà cô yêu thương nhất, cô vừa nhớ đến thì người kia đã xuất hiện ngay trước mắt. " Đây là gì vậy? có phải là chị ấy cố tình ko?"
_Hôm nay tôi muốn ra công viên tìm bạn mới ko ngờ lại gặp lại chú chó hôm trc và cả cô ở đây nữa. Có lẽ là định mệnh thật sự muốn chúng ta trở thành bạn, Mina - Jungyeon nở một nụ cười rạng rỡ với Mina.
---------End chap 28-----------
*Có lẽ trong cuộc đời, có người nào đó luôn mang theo hình bóng một người khác, muốn xóa bỏ cũ̀ng không được. Giống như định mệnh, rằng buộc họ với nhau suốt cuộc đời.*
Liệu từ lần gặp nhau định mệnh ấy có đem tình yêu của họ quay lại???
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip