Mô tả: Đợi hồng đậu kết trái tựa chu sa ta sẽ là người một nhà.
Lưu ý: FIC ĐƯỢC VIẾT TRƯỚC KHI HONKAI: STAR RAIL CẬP NHẬT PHIÊN BẢN 2.4 VÀ 2.5 NÊN CHẮC CHẮN SẼ CÓ SAI SÓT VÀ OOC!!!! NẾU BẠN KHÔNG THÍCH XIN HOAN HỈ RỜI ĐI, ĐỪNG NÓI LỜI CAY ĐẮNG!!!
Fic chỉ được đăng tại Wattpad @Haruna122 và trang Facebook cá nhân. Vui lòng không chuyển ver, reup, repost và đạo nhái!!!
CP: Yoo Junghyuk (Yoo Jonghyuk) x Kim Dokja (Toàn trí độc giả)Sung Hyunjae + Han YooHyun + Song Taewon x Han Yoojin (Cấp S mà tôi dưỡng thành)Choi Han + Alberu x Cale (Kẻ vô lại gia đình bá tước)Bản dịch không chính xác 100%…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…
"Đã biết tôi và cậu không thể nào đi chung một con đường, càng không xứng để đứng cạnh nhau. Cớ sao cậu vẫn cố chấp như vậy?""Em yêu Soo!" - Một cốt truyện khá cũ, một vài chi tiết quen thuộc thường thấy. Nhưng mà một người viết khác, một dòng văn khác thì nó đã trở thành một câu chuyện khác rồi. :)))))))…
Tác giả: Túy Nhiễm Khinh CaNguồn QT: QT đam mỹ Edit: CuTình trạng bản gốc: 123 chương + 2 ngoại truyệnTình trạng bản edit: Chờ beta. Mình thấy có kha khá lỗi trong truyện này nên để mình cập nhật lại sau nha. Thể loại: Xuyên qua không gian và thời gian, ẩm thực, tinh tế, ngọt, livestream, tham ăn ngốc nghếch phật hệ thụ x có bệnh kén ăn cực kỳ hung dữ trung khuyển công.*Phật hệ: ý chỉ những thanh niên tuy không tu đạo nhưng hài lòng với cuộc sống hiện có, không tham vọng, không sân si với đời, an phận thủ thường.*Tuyến tình cảm của bộ này rất nhạt, tác giả không sử dụng quá nhiều không gian truyện để đề cập. Ai yêu thích ẩm thực thì đọc sẽ thấy hay, chứ truyện cũng không có cao trào gì nhiều. Cứ bình yên trôi qua và chuyện gì đến cũng sẽ đến như những gì nó phải.…
Hán Việt : Nghi thất nghi gia (Nên vợ thành chồng) Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Gương vỡ lại lành, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên. Độ dài : 83 chương + 6 ngoại truyện Mười tám tuổi, Lục Dĩ Ngưng mới vào đại học, tóc ngắn xinh đẹp, mỉm cười rạng rỡ. Lúc đó, thiên kim Lục gia đã tùy ý bỏ qua tất cả các khóa học mình có thể chọn, một bước không rời theo sau Đường Mộ Bạch thi vào ngành Y nhàm chán vô vị. Hai mươi lăm tuổi, Lục Dĩ Ngưng tốt nghiệp đại học danh tiếng hàng đầu, trong ngành nhiếp ảnh ở nước ngoài hô mưa gọi gió, quan hệ rộng rãi, lại chỉ duy nhất tránh không bao giờ nhắc đến Đường Mộ Bạch. Trong vài năm, những tin đồn về Đường Mộ Bạch từ trong nước cũng truyền tới------- Tài hoa xuất chúng, hai mươi sáu tuổi đã ở giới y học nhất chiến thành danh. Sau nhiều năm gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thay bạn tốt Tâm Duyệt đến tìm bác phụ khoa tìm hiểu quân tình: "Bác sĩ, dạo gần đây kinh nguyệt của tôi không đều, thích ăn chua, thích ngủ, còn hay nôn khan... có phải có rồi không?" Bác sĩ từ một xấp bệnh án dày cộp ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt đẹp trai quen thuộc, ánh mắt âm trầm, thần sắc nguy hiểm: "Có cái gì?" Lần đầu gặp lại, Lục Dĩ Ngưng thật bất hạnh mà ngã từ trên ghế xuống. --------- Truyện được dịch và đăng tải duy nhất tại www.wattpad.com/LiuXingYu --------- Trong lúc quá chán vì dịch cộng thêm tự nhiên muốn thử sức lại gặp bộ này mà không tìm thấy edit nên ta quyết định tự đào hố #200403 ~ 220618…