Chương 46: Để Tống Vũ Kỳ đổi trợ lý cho cô thôi.
Kim Mẫn Đình về thành phố B sớm một ngày, vì sau khi hai người đến thành phố Bình An liền đi máy bay trực tiếp bay về thành phố B. Thư ký Tống chờ ở bên ngoài, thấy hai người đi ra liền cúi đầu:
"Lưu tổng, phu nhân."
Lưu Trí Mẫn ừm một tiếng, ngồi lên xe.
Lục Hàn xách vali của hai người để ở cốp xe, Kim Mẫn Đình muốn giúp một tay nhưng thư ký Tống đã mở cửa xe ra nói:
"Phu nhân, mời lên xe."
Kim Mẫn Đình đành gật đầu ngồi lên ghế sau.
Không bao lâu, thư ký Tống và Lục Hàn cũng lên xe.
Cả hai chỉ đi có một tuần, thành phố B cũng không có gì thay đổi, chỉ là thời tiết lạnh hơn một chút. Kim Mẫn Đình quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, gió lạnh thổi đến kéo lá vàng rơi xuống, chạm vào cửa xe, sau đó thì bay đi nơi khác.
Cảnh sắc không khác gì ngày thường.
Nhưng trên mạng đã sớm biến hóa đến long trời lở đất.
Quách Nhất Tích và Hà Vi chính thức đối đầu.
Lần này Quách Nhất Tích không dùng fan làm vũ khí nữa mà tự mình ra trận, hận không thể phơi bày tất cả những thứ dơ bẩn mà ả biết về Hà Vi ra.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Quách Nhất Tích bị lộ ảnh đi khách sạn với đạo diễn.
Tuy ảnh chụp không rõ ràng lắm, nhưng ánh mắt cư dân mạng sáng như tuyết, bọn họ phóng to hình lên thì biết đó là Quách Nhất Tích, còn nhận ra được mấy đạo diễn liên quan.
Người gần đây nhất chính là người sắp hợp tác với ả — Lê đạo.
Chuyện này truyền đến tai vợ của Lê đạo, bà tức giận đăng lên mạng chửi Quách Nhất Tích.
Thực ra Lê đạo thích ăn chơi chè chén, người trong giới đều biết, ngoài showbiz thì cũng có một vài người biết sơ sơ, nhưng chưa bao giờ ầm ĩ gióng trống khua chiêng khiến toàn bộ cư dân mạng đều biết như bây giờ.
Vợ Lê đạo mất mặt, đăng liên tiếp năm bài weibo, tuy người theo dõi bà không nhiều như Quách Nhất Tích, nhưng vì trước đó Quách Nhất Tích tung ra video Hà lão đánh người khiến ả có thêm nhiều antifan, sau đó lại bị fan của Hà Vi đổ thêm dầu vào lửa, nhanh chóng ép Quách Nhất Tích vào đường cùng.
Phim truyền hình xác định không thành rồi.
Khả năng sau này khó mà có thể tiếp tục hoạt động trong showbiz.
Quách Nhất Tích tức nổ phổi, làm ầm ĩ trên weibo, bày ra trạng thái cá chết lưới rách, hình tượng "tiểu tiên nữ không nhiễm bụi trần" nháy mắt sụp đổ.
Bởi vì chuyện ả làm không chỉ có qua lại với đạo diễn, mà còn là cùng người đã có gia đình, phá hoại hạnh phúc nhà người ta.
Nhãn mác như vậy giờ như dấu ấn đóng dấu lên người ả, áp đảo tia lý trí cuối cùng của ả.
Quách Nhất Tích muốn kéo Hà Vi cùng chết chung.
Ả bắt đầu lên mạng điên cuồng bôi đen Hà Vi, nhưng đáng tiếc đều là những chuyện cũ, mới nhấc lên chút sóng đã bị đè xuống nhanh chóng.
Đến khi Kim Mẫn Đình về đến nhà, tắm rửa sạch sẽ, cơm nước xong xuôi mở điện thoại lướt weibo liền thấy các chủ đề về Quách Nhất Tích.
#QuáchNhấtTíchMauCútKhỏiShowbiz#
#QuáchNhấtTíchLêĐạo#
#QuáchNhấtTíchQuyếnRũNgườiĐãCóVợ#
Tay Kim Mẫn Đình cầm điện thoại run run, suýt thì đánh rơi điện thoại, nàng nhíu mày bấm vào một bài viết.
— Xin Quách tiểu thư cút khỏi showbiz được không? Trước không phải là người thanh thuần sao? Hiện tại không phải rồi?
— Bức ảnh ai cũng có thể làm giả, Tích Tích của chúng tôi lần này là đắc tội với ai kia mới bị hãm hại.
— Ôi trời, lầu trên còn định tẩy trắng à, cô Quách đây có phải từng ngủ với mày không mà tẩy kinh vậy, còn nói bức ảnh là bị photoshop, thế video thì sao, chắc cũng không phải giả nốt chứ? Cô Quách ngây thơ mặc váy vàng đi khách sạn với Lê đạo kìa.
— Hừ đừng có nói khó nghe như thế, đây là đi thảo luận kịch bản thôi.
— Ha ha, thảo luận kịch bản á, thật sự không biết xấu hổ à, mày đúng là có kĩ thuật tẩy trắng đây, không bằng đi tẩy chuyện Kim Mẫn Đình là tiểu tam đi.
— Ai da, bạn đừng có khiến người ta nghĩ ra chuyện để làm, nhỡ may thủy quân thật sự tẩy trắng cho Kim tiểu tam thì toi.
— Nói đi nói lại tôi cũng thấy buồn thay cho Kim Mẫn Đình, khi đó cô ấy đứng ở đỉnh cao bao nhiêu, biết diễn biết hát cái gì cũng cân được hết, thật đáng tiếc.
— Tiếc cái qué gì, tiểu tam phải bị diệt trừ!
— Đúng thế, phải diệt trừ!
Kim Mẫn Đình nhìn chủ đề mím môi, nàng không ngờ Quách Nhất Tích lại đối đầu với Hà Vi.
Lúc trước khi Hà lão cố tình làm khó nàng, nàng biết sau lưng có Quách Nhất Tích nhúng tay, không nghĩ báo ứng đến nhanh vậy.
Đi một chuyến về, Quách Nhất Tích đã thân bại danh liệt.
Fan còn lại của Quách Nhất Tích vẫn cố gắng tẩy nhưng không hiệu quả mấy vì có bức ảnh, có video, thêm cả vợ Lê đạo chính miệng chỉ ra, không ai cho rằng ả vô tội.
Huống hồ, ả cũng không vô tội.
Đó chính là những việc ả đã làm.
Ả cũng không có cách nào phản bác.
Kim Mẫn Đình nhìn Quách Nhất Tích bị mắng đến không dám ra mặt nữa, nàng đột nhiên nghĩ đến chính mình ba năm trước.
Tình hình lúc này giống khi đó bao nhiêu.
Nhưng khác nhau ở chỗ, một người chưa từng làm, một người thì tự mình làm ra nên không thể cãi lại.
Kim Mẫn Đình thoát weibo, quay đầu tìm Lưu Trí Mẫn nhưng không thấy, ngẩng đầu lên thấy cửa phòng tầng trên đang mở, nàng đoán Lưu Trí Mẫn đang xử lý công việc.
Yên Yên về nhà như cá gặp nước, phấn khích chạy quanh nhà, hết chỗ này đến chỗ kia, không giống dáng vẻ yên tĩnh như trước.
Kim Mẫn Đình nhìn nó, mấy phút sau nàng liền buồn ngủ, mi mắt chưa kịp khép lại thì chuông điện thoại vang lên, nàng giật mình tỉnh táo lại.
Diệp Thư Hoa gọi tới.
Kim Mẫn Đình bắt máy, nghe thấy Diệp Thư Hoa hỏi: "Mẫn Đình, ngày mai về đúng không?"
Trước đó hai người nói chuyện với nhau là ngày mai Kim Mẫn Đình mới về.
Nàng ngồi trên sofa, khoanh chân lại nói: "Em về rồi."
"Hả?"
Diệp Thư Hoa hơi ngạc nhiên nhưng khôi phục rất nhanh: "Được, chị đã nhận giúp em một chương trình, là Hẹn Ước Thứ Sáu, em và mấy diễn viên chính Phá Kén cùng đi, được không?"
Kim Mẫn Đình ngập ngừng.
Hẹn Ước Thứ Sáu là một chương trình giải trí, bình thường đều mời các diễn viên trong các bộ phim đang hot, là một cách quảng bá, tuyên truyền cho bộ phim.
Bởi vì đều mời người có lưu lượng, lâu dần, chương trình này trở thành chương trình yêu thích hàng đầu của giới trẻ.
Năm ngoái còn được bầu chọn là "Chương trình giải trí được yêu thích nhất."
Kim Mẫn Đình biết "Hẹn ước thứ sáu" và "Phá kén" từng có hẹn trước, nhưng khi đó tiếng xấu của nàng vẫn chưa giảm, không nghĩ họ sẽ mời mình nên cũng không quan tâm lắm.
Bây giờ nghe Diệp Thư Hoa đột nhiên hỏi, nàng còn sửng sốt.
Nàng nghĩ một chút mới nói: "Có thể."
Diệp Thư Hoa thấy nàng trả lời mới thở ra: "Tốt lắm, nội dung cụ thể đến trường quay chị sẽ nói cho em."
Kim Mẫn Đình đáp lại xong cúp máy.
"Hẹn ước thứ sáu" là quay trực tiếp, người chủ trì (MC) miệng lưỡi lanh lợi, khả năng hỏi chuyện rất cao siêu, vì thế từng có hai minh tinh lén lút yêu đương bị hỏi mà lộ ra.
Kim Mẫn Đình cúp máy xong liền mở laptop xem mấy tập "Hẹn ước thứ sáu" gần đây.
Lưu Trí Mẫn xuống nhà thì thấy nàng ngồi trên sàn, nằm nhoài người, chống cằm trên bàn trà, đôi mắt chăm chú nhìn laptop trước mặt, trong phòng khách vang lên âm thanh.
"Tiếp theo là phần hỏi đáp, xin hỏi cô ấy thích ăn gì nhất?"
"Củ cải."
"Nơi cô ấy thích nhất?"
"Một tiệm cafe ở Thành Tây."
"Cô ấy thích hoa gì nhất?"
"Hoa hồng."
"Cuối cùng, hai người có phải đang hẹn hò?"
"Phải."
Sau đó người con trai vội phủ nhận:
"Không, không phải."
Nhưng khán giả tại trường quay đã ầm lên, tiếng vỗ tay hú hét không ngừng, qua màn hình cũng cảm nhận được bầu không khí náo nhiệt lúc đó.
Lưu Trí Mẫn mặc bộ ngủ màu xám, nhìn chương trình trong laptop sắp kết thúc liền đi tới nói: "Dậy đi."
Kim Mẫn Đình xem đến mức buồn ngủ, nghe được giọng nói thì uể oải ngẩng đầu, nhìn thấy Lưu Trí Mẫn cầm một cái lọ nhỏ đứng đó.
Mở nắp lọ ra, một mùi vị xông tới, nàng cau mày nhăn mũi: "Đây là cái gì?"
Lưu Trí Mẫn đi tới bên cạnh nàng, đỡ nàng ngồi trên sofa, im lặng vén ống quần nàng lên.
Từ lúc đi ra khỏi thôn, cô đã nhận ra chân Kim Mẫn Đình có vấn đề, nhưng thấy nàng vẫn kiên cường chịu đựng nên cô cũng giả vờ như không biết gì.
Trở về thành phố B liền bảo Tống Vũ Kỳ tìm rượu thuốc tốt một chút để xoa bóp, nhưng mùi quả thật hơi khó ngửi.
Một chân Kim Mẫn Đình để trên bàn trà, rượu thuốc màu nâu, Lưu Trí Mẫn đổ một ít ra lòng bàn tay sau đó xoa bóp mắt cá chân nàng.
Chân thật lạnh.
Kim Mẫn Đình vẫn luôn sợ lạnh, vừa rồi lại ngồi trên sàn lâu như vậy, chân đã lạnh như băng.
Lưu Trí Mẫn nghiêm túc giúp nàng xoa bóp mắt cá chân bị sưng, vẻ mặt thản nhiên, đôi mắt sáng không có chút tâm tình nào khác.
Kim Mẫn Đình hơi rụt chân lại, nói nhỏ: "Đã không sao rồi."
Thanh âm Lưu Trí Mẫn trầm thấp hơn bình thường rất nhiều: "Có muốn đi đóng phim nữa không?"
Kim Mẫn Đình lại ngoan ngoãn đưa chân ra.
Trong nhà, hai người im lặng không nói gì. Yên Yên nghịch ngợm một lúc cũng nhảy đến chỗ sofa.
Nó nhìn thấy Lưu Trí Mẫn đang xoa bóp chân cho Kim Mẫn Đình, thấy thú vị, cũng nhảy đến, cả người nằm trên chân nàng.
Lông mềm sượt qua gan bàn chân Kim Mẫn Đình, rất ngứa, nàng không nhịn được bật cười, mặt mày cong cong.
Yên Yên vừa nhảy đến thì Lưu Trí Mẫn liền dừng động tác lại, Yên Yên nhìn cô kêu "meo meo" liên tục, tựa như đang nói rằng nó cũng muốn được xoa bóp.
Lưu Trí Mẫn hờ hững nhìn Yên Yên, trong mắt có ý cảnh cáo.
Yên Yên bất đắc dĩ đứng lên, lắc lắc người, hờn dỗi "meo" một tiếng với Lưu Trí Mẫn rồi quay đầu nhìn Kim Mẫn Đình.
Lúc nàng không để ý, nó liền nhảy một cái về phía nàng.
Kim Mẫn Đình vốn ngồi ở mép sofa, thấy động tác của Yên Yên mới dang tay ra đón, nhưng nàng đánh giá thấp cân nặng của nó — nàng bị lệch mông, trực tiếp trượt khỏi sofa.
Lưu Trí Mẫn thấy vậy vội đưa tay kéo, nhưng Kim Mẫn Đình ngã xuống quá nhanh, cô vừa cầm được tay nàng đã bị kéo theo cùng trượt xuống thảm.
Cũng không thấy đau, nhưng tư thế thì hơi lúng túng.
Lưu Trí Mẫn nằm nhoài trên người Kim Mẫn Đình, một chân của nàng còn gác lên bàn trà nên hai chân mở ra góc lớn, Lưu Trí Mẫn vô tình nằm ngay chính giữa.
Tuy cách lớp vải nhưng phần cơ thể tiếp xúc vẫn quá lớn.
Kim Mẫn Đình đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Lưu tổng, đứng dậy đi."
Lưu Trí Mẫn khẽ "ừm" một tiếng, hai tay chống dậy, ngẩng đầu khỏi cổ Kim Mẫn Đình, ánh mắt sâu thẳm, đen láy.
Toàn bộ căn nhà rất yên tĩnh.
Bởi vì hai người gần như ngực dán ngực, nên đều có thể cảm nhận rõ hai trái tim đang nhảy nhót — thình thịch, thình thịch, đập đến mức có chút đau màng nhĩ.
Kim Mẫn Đình để tay vào giữa, muốn đẩy ra chút khoảng cách.
Lưu Trí Mẫn định nắm lấy tay nàng thì chuông điện thoại vang lên.
Tiếng kêu rất lớn, Kim Mẫn Đình giật mình đẩy Lưu Trí Mẫn ra, vội vã ngồi dậy.
Sắc mặt Lưu Trí Mẫn âm trầm.
Là Phó Thu gọi đến, cô bé hỏi: "Đình tỷ, chị đã về rồi à?"
Kim Mẫn Đình ừm một tiếng, khóe mắt khẽ liếc trộm Lưu Trí Mẫn, trả lời: "Mới về chiều nay."
Phó Thu cười: "Em cũng vừa nghe Diệp tỷ nói, về rồi thật tốt. À phải rồi, Diệp tỷ nói chị sẽ tham gia chương trình kia, nói rằng ngày mai chị cần đến trường quay, hai giờ chiều em đón chị nhé?"
Kim Mẫn Đình: "Được."
Giọng Phó Thu trong điện thoại hơi lớn, Lưu Trí Mẫn đứng cách một chút vẫn nghe thấy bên kia nói: "Vậy quyết định thế nhé, Đình tỷ ngủ sớm một chút đi, chị ngủ ngon."
Kim Mẫn Đình: "Ngủ ngon."
Nàng cúp máy xong, Lưu Trí Mẫn đã đứng lên, phủi bụi bám trên quần áo, đóng nắp chai rượu thuốc lại rồi cầm điện thoại nói: "Cô ngủ trước đi, tôi gọi điện cho Tống Vũ Kỳ đã."
Kim Mẫn Đình nhìn đồng hồ: "Muộn vậy rồi, có chuyện gì gấp sao?"
Lưu Trí Mẫn khàn giọng đáp: "Không có gì. Để Tống Vũ Kỳ đổi trợ lý cho cô thôi."
Kim Mẫn Đình: ...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip