thụy sĩ

cảm giác thật lạ lẫm, sự nhẹ nhàng ấm áp, thứ mà cô, yu jimin chưa từng để tâm đến, tưởng chừng như mọi thứ mà cô cảm nhận được chỉ có sự đau khổ được thể hiện qua đôi mắt. những viên pha lê, thứ khiến yu jimin thích thú khi nhìn nó rơi xuống mũi giày. nhìn xuống, đạp lên bọn người bất lực quỳ dưới chân, mĩ cảnh duy nhất yu jimin có hứng thú. mùi máu tanh, thứ gắn bó với cô từ những ngày đầu tuổi thiếu niên, yu jimin chẳng còn xa lạ gì với những thứ đó nữa, dần dần nó trở nên nhàm chán, một cuộc đời tẻ nhạt quanh quẩn với việc đạp đổ, chém giết lẫn nhau. nhưng rồi lại dừng bước trước ánh mắt mờ đục của ai kia, bỏ đi thứ làm dịu lại tâm hồn, hơi khói trắng xóa không còn thoát ra từ môi mềm đó nữa, cẩn thận dùng nước rửa trôi đi mùi tanh nồng của máu, cẩn thận lau đi thứ đỏ chói dính trên mặt, trở thành một yu jimin bình thường, một yu jimin bỗng nhiên trầm ấm đến lạ, chỉ vì một người, chỉ vì kim minjeong.

hất cánh tay đang gác ngang cổ sang một bên, yu jimin khó khăn quay người đổi tư thế nằm, nhìn người bên cạnh ngủ với cái tướng xấu đau xấu đớn, uchinaga aeri một tay ôm con gấu bông hình hổ, một tay vừa bị cô hất đi nên trông chẳng ra hình dạng gì, lúc đầu thì nằm thẳng bây giờ lại xéo qua đến bên phía yu jimin.

"này dậy đi, hôm qua mày đánh nhau với gấu à cái tên này?" - bép một cái rõ to vào đùi của cô bạn người nhật, yu jimin dùng thêm một chân đạp đạp vào cái xác vẫn còn thở.

mặc kệ yu jimin có gọi, uchinaga aeri cứ ngủ. hết cách nên không thèm để tâm đến nữa, cô đem gương mặt nửa tỉnh nửa mê của mình bắt đầu di chuyển khỏi giường, nhà thì phòng này phòng kia cả đống mà cái tên aeri thấy bên kia ngủ chung cũng bày đặt sang đây hâm nóng tình bạn.

chẳng là hôm nay bốn người bọn cô sẽ bắt đầu chuyến đi du lịch tại thụy sĩ, kim minjeong có rủ theo ning yizhuo và tối hôm qua cô bé cáp nhĩ tân ngủ lại đây để thuận tiện cho chuyến đi ngày hôm nay. báo hại yu jimin bị em cho ra lề, khóa trái cửa đẩy sang phòng aeri. lê lết tấm thân như người vô gia cư, yu jimin trong bộ pijama hình shin do kim minjeong đích thân đi chọn rồi mua, mò mẫm đứng trước cửa phòng của chính mình.

bên này hai cô gái nhỏ có vẻ ngủ ngoan hơn, mỗi người một bên giường đang thở đều từng nhịp, một giấc ngủ ngon là tất cả những gì hiện lên mặt mỗi người. hừ lạnh một cái, yu jimin thản nhiên bước đến gần giường chui hẳn vào chăn, dù gì đây cũng là phòng cô, em có la thì cũng là phòng cô.

nhận được sự đụng chạm lên da thịt, kim minjeong động người vì nhột, em không mở mắt mà đưa tay ôm trọn cái đầu đang ngọ nguậy ở hõm cổ. môi nhếch lên nụ cười, cái này là do em chủ động đấy, cô không biết gì đâu. hơi thở ấm nóng lan tỏa xung quanh cổ của em, yu jimin thản nhiên cắn mút nơi trắng ngần ấy mặc kệ bên cạnh đang là ning yizhuo say ngủ.

"junghwa à, dừng lại đi...em nhột" - kim minjeong nói bằng giọng say ngủ, mắt vẫn chẳng thèm mở mà cứ thế xoa đầu tóc người kia.

"này, junghwa là thằng nào? kim minjeong dậy đi" - đang từ một con mèo tận hưởng việc liếm quanh cổ chủ của mình, yu jimin lập tức xù lông khi nghe kim minjeong gọi cái tên lạ.

"gì vậy trời, mới sáng sớm mà" - cố gắng nhịn cười, minjeong lại làm bộ em còn mơ ngủ mà quay đi chỗ khác.

bị em ngó lơ, thậm chí không có câu trả lời, yu jimin hai mươi bảy năm cuộc đời lần đầu tiên bị gái gọi nhầm thành tên thằng khác. tức muốn ói ra máu nhưng cái người mặc pijama hình shin ấm ức đè lên người của kim minjeong, tay mò mẫm vào trong áo nghịch nơi mềm mại, môi mềm không ngại áp vào môi anh đào đặt lên đó nụ hôn có phần mạnh bạo.

"được rồi, tôi đùa thôi" - kim minjeong cười thành tiếng vì không thể nhịn được nữa, xem người đang nhăn nhó bên trên mà lòng hả hê.

yu jimin xụ mặt, thật sự muốn bùng nổ mà em lại dám đùa, đợi con bé ning yizhuo đi chỗ khác xem kim minjeong có còn cười được nữa hay không. jimin không hề trả lời mà chỉ thở phì phì vào hõm cổ rồi nhìn em, thật sự rất buồn cười khi thấy người gần đầu ba dở thói trẻ con. kim minjeong không nói gì thêm, mở mắt ra chọc được người này khiến em sảng khoái hơn rồi. minjeong biết rõ yu jimin đang để mắt đến em, có thể chỉ là cảm nắng nhưng em tin là vậy. về phần em, cảm giác thật lạ lẫm, thích hay yêu em chẳng có câu trả lời nào, việc yu jimin nuông chiều em một cách vô lý, yu jimin như một chỗ dựa vững chắc, mọi thứ vẫn thật lạ, đôi lúc tim em đập nhanh hơn, em ngại ngùng tránh đi ánh mắt si tình, và tránh né luôn cảm xúc thật của mình.

"aiss thiệt tình mới sáng sớm mà..." - ning yizhuo trở người, kéo tấm chăn che lên hết đầu.

"sao chị bảo sẽ làm mì ý sốt kem cho bữa sáng? mì ý đây hả? cơm chó hàn quốc thì có" - càm ràm vì thấy ngứa mắt, cô bé người trung không buồn ngó mặt ra ngoài để nhìn.

"này, dậy cả đi. có tính đi chơi không đấy?" - uchinaga aeri đẩy nhẹ cửa phòng, mắt còn đang nhắm nhưng tay ngọ nguậy bàn chải để đánh răng, bộ đồ xộc xệch cùng đầu tóc rối bời khiến hình tượng giang hồ bay đi mất.

người nào về phòng người nấy, vì nhà rộng nên chia nhau mỗi người một phòng tắm, yu jimin cùng uchinaga aeri đã tỉnh táo hơn được một chút, quần áo chỉnh tề, xịt nước hoa thơm phức đang ngồi chờ dưới sảnh chính cùng hai, ba cái vali to đùng. chuyến bay sẽ bắt đầu lúc bảy giờ vậy mà năm giờ cả đám đã loi nhoi dậy, cũng phải thôi, đã sáu giờ rồi mà kim minjeong cùng ning yizhuo còn chưa xuất hiện tại sảnh chính. lướt điện thoại trong vô vọng cũng cái bụng đói reo âm ĩ, cuối cùng yu jimin cũng rời mắt được khỏi cái điện thoại và đậu lên người kim minjeong. trang điểm không quá đậm, mọi thứ thật đơn giản, đến cả đồ của em trông cũng rất đơn giản, nó mang vẻ năng động và trẻ trung, áo polo trắng cùng quần đùi trên đầu gối, yu jimin hạ điện thoại xuống, mồm mấp máy lời khen nhưng vì quá đẹp nên ngắm trước cái đã.

"em mặc bộ này đẹp lắm" - tiếc gì một lời khen, yu jimin cười nhẹ nhàng nói khiến ai kia có chút đỏ mặt quay đi.

"này, đi ăn thôi....aeri, khép mồm mày lại" - chim chuột với nhau đã xong, yu jimin dùng cùi chỏ hất nhẹ vào cánh tay của cô bạn bên cạnh, ai ngờ quay sang thấy uchinaga aeri mở mồm còn to hơn lúc gặm cái hamburger cỡ lớn.

"à ừ ăn sáng thôi" - ngậm mồm quay đi, aeri chạy bay vào bếp.

ngoài phòng khách có hai người cười và một người đỏ mặt. mối quan hệ của uchinaga aeri và ning yizhuo không nói cũng mập mờ đoán ra, ban đầu cô bé cáp nhĩ tân đi cùng minjeong đến đây vì ai kia khoe ở đây rộng rãi thoải mái, muốn rượu có rượu, hồ bơi, sân vườn rộng bao la. thế mà khi đến đã gặp cái mặt thỏ này, chị ta hết càm ràm về việc người trẻ nên dành thời gian cắm trại, đọc sách để tốt cho tinh thần và sức khỏe hơn là tiệc tùng cùng rượu chè. và ning yizhuo biết khi nghe kim minjeong kể về cái người tên uchinaga aeri và yu jimin này, phải thừa nhận một điều, em đã khuyên bà chị của mình là kim minjeong, rút cái chân lên cao chạy xa bay đi vì bọn họ có dư tiền để bịt miệng cả đất hàn nếu xác của cả hai được phát hiện ở đâu đó. nhưng rồi cũng thôi vì em thấy bọn họ không có ý định đó, từ cãi nhau chí chóe, mối quan hệ của uchinaga aeri và ning yizhuo dần đan xen những trạng thái đỏ mặt.

còn với yu jimin và kim minjeong, em biết người kia sẽ không để em đi dù em không có tình cảm, cũng vì thế chẳng có danh phận nào cho cả hai ngoài việc kim minjeong bình yên ngồi trong lòng yu jimin, em đã thả bản thân hơn, để ý đến cô nhiều hơn, để cô bước thêm vài bước đến gần em hơn, và em cần thêm thời gian để nói ra lời yêu và một mối quan hệ chính thức với yu jimin. về phần cô, chấp nhận chờ đợi kim minjeong là việc đầu tiên trong đời yu jimin không cảm thấy khó chịu, dù gì minjeong không từ chối những cử chỉ thân mật, vậy cớ gì mà cô phải giữ tâm tịnh khi ở bên em. đừng lầm, kim minjeong không hề đào mỏ, do yu jimin tự cho thôi. yu jimin không hề dùng em như công cụ tình dục, do kim minjeong nhiều lần chủ động mà.

xử xong bữa sáng cũng là lúc bốn cô nàng ngồi ngay ngắn trên xe, chiếc xe sang trọng dần lăn bánh và dừng lại trước lối vào sân bay. vì dùng phi cơ riêng nên kim minjeong và ning yizhuo chẳng biết chờ đợi là gì nữa, hai cô gái há mồm mở to mắt khi chứng kiến mọi thứ, còn những vị khách ở sân bay thì xì xầm bàn tán về bốn nhan sắc đang ung dung đi trên sảnh. nhà nào ra nhà đấy, jimin nắm tay minjeong bước lên phi cơ, aeri ân cần cùng áo khoác che đi tà váy ngắn của yizhuo.

chuyến bay kéo dài hơn mười ba tiếng khiến cả hai cô gái nhỏ trở nên mệt mỏi, lúc đi lộng lẫy bao nhiêu thì lúc đến nơi, em nào em nấy như mất hồn. đây cũng là chuyến bay đầu tiên em đi xa như thế nên cảm thấy mệt mỏi là đương nhiên, đến đeo túi xách em còn không buồn đeo, nhưng may mắn thay, yu jimin kéo chiếc túi xách ra từ vai em rồi đeo tòn ten, một tay giữ eo một tay mở cửa phi cơ. gió lạnh lùa vào khiến kim minjeong đông cứng, em chỉ mặc mỗi chiếc áo polo và quần đùi, không nghĩ hiện tại thụy sĩ đang là mùa đông nên chủ quan không cầm thêm áo

"chết thật, em không lấy áo khoác, sao chị không nói hiện tại là mùa đông?" - ning yizhuo quay sang càm ràm với uchinaga aeri, em mặc váy rất ngắn, chủ yếu là để cho đẹp, chụp hình cho gợi cảm, vậy mà đến nơi lại là mùa đông, đống đồ em đem theo khác gì cho mùa hè.

"tôi nói cho em rồi, do em không nhớ đấy thôi" - thật mà, uchinaga aeri đã nói với em rồi, do hổ bé này lo nhớ cái gì đâu không nên làm gì nhớ đến lời cô nói. cũng mạnh miệng nói lại em, thấy yizhuo bắt đầu im lặng bản thân cũng nên im thì hơn, lấy cái chăn do người chuẩn bị sẵn trên phi cơ quấn quanh người ning yizhuo, uchinaga aeri cầm hành lí của cả hai nhanh chân rời khỏi phi cơ.

ning yizhuo cũng đi theo sau đó, chỉ có yu jimin và kim minjeong vừa cười vừa lắc đầu, đúng là hai con người trẻ con này đi cạnh nhau là cãi ầm lên, chỉ có thể là thương nhau lắm chửi nhau thấm.

"chào mừng em, đây là thụy sĩ vào mùa đông" - yu jimin kéo eo minjeong sát lại gần mình, đặt nhẹ một nụ hôn lên chỏm đầu xinh xắn, cô rời ra với nụ cười nhẹ nhàng trên môi.

kim minjeong cười thầm, ngoan ngoãn để yu jimin lấy chăn ấm quấn quanh người mình, cảm giác thụy sĩ mùa đông thật ngoài mong đợi của em, khung cảnh dù mới chỉ là sân bay nhưng khiến em muốn khóc tại chỗ. vừa nắm tay em vừa kéo hành lí, rất nhanh cả bốn đã ngồi lên xe riêng để di chuyển về khách sạn. tất cả mọi thứ từ phi cơ đến xe đưa đón ở đây đều do một tay yu jimin chuẩn bị, em siết chặt bàn tay hơn khi cô đang ngồi vắt chéo chân ngay bên cạnh. không công việc, không có cuộc gọi riêng nào được nối với yu jimin, chuyến đi chơi này cô sẽ dùng nó để hiểu về em hơn. chống tay lên thành cửa để kê mặt, yu jimin nhìn kim minjeong một cách yêu chiều, bàn tay đặt ở đầu gối nắm lấy tay em xoa nhẹ, kim minjeong cười híp mắt với hành động đó.

ở đây thật lạnh, thụy sĩ thật lạnh, nhưng yu jimin thì ấm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip