Chap 12.
Em cứ ngồi trong đó 1 tiếng, 2 tiếng, rồi 3 tiếng.
11h30, cửa nhà kêu tiếng cạch, chú ta về rồi, vừa đặt chân vào trong, chú đã hét vọng lên trên.
-Lee Y/n, cầm cái khay đồ ăn xuống nghe chưa! Đừng có vất trên đấy rồi bừa cái phòng ra! Với cả, đừng có phá hoại đồ của tôi, tôi chưa tính sổ chuyện cô dùng acc tôi chơi game đâu!
-...
-Quái lạ, con nhóc đó đi đâu rồi?
Căn nhà không một tiếng vọng lại, chú ta lấy làm lạ, tốc độ bật lại của em còn nhanh hơn tốc độ ánh sáng, nhưng hôm nay em lại im lặng không nói câu nào. Chú bước lên tầng hai, mở từng căn phòng một, cuối cùng nhìn thấy em đang ngủ gật trong phòng chiếu phim, bộ phim trên màn hình thì đã kết thúc từ khi nào.
-Lee Y/n, dậy đi.
Em không đáp lại, chắc ngủ say lắm rồi, chú tiến gần về phía em, đúng thật, còn nghe thấy tiếng ngáy nữa. Chú ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, gương mặt em, như nằm gọn trong ánh mắt chú, khi em say giấc, em....cuốn hút đến lạ thường, từng đường nét thanh tú trên khuôn mặt khiến chú chìm đắm, và một lần nữa, chú bất giác đưa tay lên, chạm vào sống mũi cao ấy.
-Ưm...Kim SeokJin là lão già thối....
-Gì? Nói gì cơ?
Chú ta cay cú, rụt tay lại, đập vào người em.
-Lee Y/n!! Dậy!!_hét vào mặt em.
-A!_Em giật mình choàng dậy._Chú bị điên à!
Có vẻ cô gái này, rất giỏi phá vỡ bầu không khí lãng mạn.
-12h trưa rồi, cô định ngủ đến bao giờ?
-12h trưa rồi? Lúc cháu ở trong này mới có 8h mà.
-Ais không cần biết, lên phòng lấy cái khay đồ ăn rồi mang xuống đi, đừng để nó mọc cây mọc lá trong phòng cô.
Em nhăn nhó lết từng bước lên phòng, từng giây từng phút chú ta xuất hiện trong căn nhà này, không lúc nào là em được sống yên ổn.
-Ais con gái con đứa, ăn mà rơi hết ra đây, mồm mẻ à?! Sớm muộn gì cô ta cũng phá nát hết mấy cái phòng yêu quý của mày thôi Kim SeokJin ạ!_Chú cúi xuống nhặt bỏng ngô còn vương vãi dưới sàn.
_______________
-Chú..._Em nhìn chú, miệng nhai nhồm nhoàm.
-Nhai hết đi rồi nói.
-Ực...Chú định không đính chính chuyện đó sao?
-Đính chính rồi.
-Vậy thì tốt rồi. Thế chú đính chính như nào.
-Tôi thừa nhận.
-Gì?! Chú bị điên à, sao lại thừa nhận?!_Em bật dậy.
-Mai mẹ tôi đến, nhớ dọn nhà._Chú cắm mặt vào điện thoại, tay cầm bát cơm đứng dậy.
-Sao mẹ chú lại đến?!
-Đòi đến nhìn mặt con dâu._Chú thản nhiên.
-Gì?! Điên à?? Cháu với chú có yêu đương gì đâu?!
-Tôi giải thích rồi, bà ấy không tin, nằng nặc đòi đến, thôi thì diễn cho bả vừa lòng.
-Chú bị dở à?!
Chú không nói gì, quay lưng bỏ đi.
-Từ từ đã!
Em chạy theo về phía cầu thang, bấu lấy tay áo chú.
-Gì nữa?_Chú nhăn mặt.
-Điện thoại?_Em xoè tay ra.
-Ở ngoài ghế kia kìa.
Em thả tay chú, hí hửng chạy ra ghế sofa, một ngày không có điện thoại, em như sắp chết đến nơi rồi, cầm lấy chiếc túi to bự, em mở nó ra.
-Clm, lão ta mua 10 cái thật?! Tưởng nói đùa?! Ông này bị thừa tiền à?_Em cầm lấy một chiếc._Đống này thì xài đến bao giờ?!
Hơn thế nữa, cả 10 cái điện thoại đó đều là mẫu điện thoại mới và hot nhất trên thị trường, Lee Y/n à, kiếp trước làm gì mà kiếp này số hưởng vậy?
Em chọn đại một chiếc, set up các thứ rồi nhanh chóng truy cập vào internet, tìm các bài báo mới nhất về Kim SeokJin.
-Chủ tịch SJ thừa nhận đang hẹn hò với nữ sinh 18 tuổi?! Nữ sinh 18 tuổi là ai mà lại có thể trở thành tình đầu của thiếu gia tài phiệt Kim SeokJin?!
-Hỏi chấm? Chú ta bị điên hay sao mà lại thừa nhận mối quan hệ này?! Để giờ lũ nhà báo đi viết nhăng viết cuội?!
Em vò đầu bứt tóc, phát điên với cách giải quyết vấn đề của chú ta, chạy một mạch lên phòng của chú ta tra khảo.
Rầm
-Ya Kim SeokJin! Chú thừa nhận làm gì!!
-Ái ais điên à!
Chú giật mình, với lấy cái khăn trùm kín người lại, thì tại...chú vừa mới tắm, không...mặc gì hết.
Đây là lần thứ hai em "đụng mắt" vào cái cơ thể ngọc ngà ấy của chú, nhưng lần này, là "thấy hết". Em nhắm chặt mắt lại, quay phắt đi, mặt mũi đỏ bừng, tự cốc vào đầu mình, em trách sao nãy hấp tấp không gõ cửa.
Chú vội vã lấy quần áo chạy vào nhà vệ sinh, rầm
-Ais ngượng chết mất._Em thở dài.
Cạch
Chú bước ra từ nhà vệ sinh, có thể thấy rõ...mặt chú còn đỏ.
-Ờm...vào đây làm gì?_Chú quay nhẹ đầu đi, cố gắng hạn chế giao tiếp ánh mắt với em.
"Ais, vậy là...nó 'thấy hết' rồi?"
Tâm trạng chú bây giờ, rối loạn như gái mới lớn, hoảng loạn không biết làm sao.
-Thì...nãy cháu hét...chú cũng nghe rồi, chú thừa nhận chuyện đó làm gì? Chú thừa nhận thì được tính là chú nói láo, nói điêu đó!
-Tôi cũng nói rồi, người ta mà biết tôi với cô ở chung, lúc đấy họ cũng chả cần tôi đính chính thừa nhận gì đâu.
-Thì...cùng lắm cháu ở trên này, làm sao họ biết được.
-Cô nghĩ lũ paparazzi là ai? Cái việc chúng nó núp lùm ở tầng trên nhà hàng xóm là hoàn toàn có thể xảy ra đấy, đến lúc ấy, muốn giấu cũng không được, thà bây giờ thừa nhận, rồi sau này tuyên bố chia tay còn hơn, hiểu chưa?
-Thì...thật ra cách đó...cũng không tệ...
Chú quay đầu đi, chủ yếu...là để cười cái sự hấp tấp của em. Nghe nói ai đó, tự nhận có nhiều năm kinh nghiệm trong việc cãi nhau, hoá ra cuối cùng vẫn "bại trận" dưới tay Kim SeokJin này. Cô bé này, ngây thơ quá.
-À còn nữa, mai nhớ dậy sớm.
-Để?
-Kính ngữ._Chú cốc vào đầu em.
-Ouch! Để làm gì ạ?
-Mai mẹ tôi đến, quên à?
-À dạ.
"Lee Y/n, rắc rối lớn rồi!"
_____________sáng hôm sau___________
Reng
...: SeokJin à, ra mở cửa.
-Holy sh*t, đến rồi sao?!
.........
_______________
Nay ra 3 chap lận nhóooo
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip