Daddy xin chào! (5)

Anh ôm cậu trấn an , trước tới giờ anh không cho cậu đi học bắn súng cũng vì lý do này , cậu sợ tiếng nổ . Ổn định thì cậu cũng chào tạm biệt anh rồi lên lớp học , nhưng cậu thắc mắc tại sao anh lại tới đúng lúc để cứu cậu như vậy nhờ ? Hay là anh theo dõi cậu 24/24 ? Ngồi cứ suy nghĩ mãi cho đến khi viên phấn từ tay Gemini bay thẳng vào đầu cậu thì cậu mới ôm đầu nhìn hắn , cậu bĩu môi mặt đầy bất mãn mà ghi chép bài vở .

"Đêm nay mày có về nhà không ?"

"Có chứ...về trễ bác Lif lại cằn nhằn"

"Vậy làm bài nhanh đi rồi tao kêu Gemini đưa mày về"

Cậu bất ngờ nhìn em , õmg công khai luôn rồi sao ? Đang định hỏi em với hắn có mối quan hệ gì thì em tự khai trước khi cậu hỏi luôn rồi , trên tường trong nhà từ đâu mọc ra một tấm ảnh cưới to đùng được treo giữa nhà . Cậu há hốc mồm nhìn em , mới học lớp 11 mà đã cưới chồng , mà khoan đã...cưới chồng tương đương với việc động phòng ? Wtf em mới có 16 tuổi thôi mà .

"Haizz Gemini dụ tao chứ tao cũng chưa muốn bị bóc tem ở độ tuổi này đâu"

"Phục mày thiệt...à mày cho tao mượn nhà vs chút nha"

Em gật đầu thì cậu cầm cặp vào trong khóa cửa lại , sáng nay người đàn ông đó đã đưa cho em một máy ghi âm và một chiếc điện thoại cũ , còn nói bên trong có liên quan đến cậu nên khiến cậu tò mò mà đeo tai nghe mở đoạn ghi âm lên nghe . Sau khi cậu bước ra...mặt mũi cậu đầy mồ hôi , chắc chắn cậu đã nghe được điều gì không tốt , em lo lắng tưởng cậu bị bệnh nên có kêu hắn đưa cậu về nhà , cậu cũng cười gượng chào em rồi ra xe đi về , trên xe cậu không ngưng nghĩ đến đoạn ghi âm và video đó . Trong suy nghĩ của cậu nó thật sự rất mờ nhạt , nhưng cậu không thể nào quên được nữa , nó là một nỗi ám ảnh kinh hoàng .

"Dunk , Dunk , DUNK!!!"

"D...dạ , à cảm ơn thầy"

Cậu giật mình lấy cặp chạy một mạch vào nhà , may mà hôm nay anh về trễ , chỉ có bác Lif và giúp việc ở nhà thôi . Đang định lên phòng thì bác Lif bảo cậu có thư , cậu cũng cầm bức thư rồi đi lên phòng đọc .

"9h tối tại hồ bơi bỏ hoang 407 ?"

"Người gửi...nặc danh"

Cậu ngồi suy nghĩ một hồi thì cũng quyết định thay đồ để đi đến địa chỉ trong thư , cậu nói là cậu lên công ty của anh để chơi đợi anh về , nghe cậu nói vậy thì bác cũng không thắc mắc gì nhiều mà liền cho cậu đi . Cậu bắt một chiếc taxi đi đến địa chỉ đó , đến nơi cậu chậm rãi và thận trọng bước từng bước vào trong .

Hình ảnh trước mắt khiến cậu sốc đến đứng không vững mà phải tựa vào hàng ghế .

"Ch...chuyện này là sao ? Ông là ba của tôi sao ? Còn đây là...mẹ !!?"

Cậu sau khi thấy bà YaDin thì lật đật chạy lại cởi trói cho cả hai , cậu nhớ rồi , cậu cũng từng có gia đình , cậu từng có ba mẹ và họ hàng , bà ôm chầm lấy cậu khóc nức nở , ông thì vuốt lưng cậu an ủi .

"Mau...mau trốn khỏi đây đi Dunk"

"Nhanh đi con..."

"Đi đâu mà vội vậy gia đình nhỏ ?"

Cậu định đưa ông bà bỏ chạy thì anh từ đâu xuất hiện cùng 6 tên vệ sĩ chặn cửa lại , cậu đang nằm trong hoàn cảnh gì đây chứ ? Một bên là ba mẹ ruột , một bên là ba nuôi mười mấy năm qua . Lần này cậu không cảm thấy an toàn nữa , cậu lùi ra sau cùng với ông bà , trông cậu lần này rất đề phòng anh , vì cậu biết...người mà năm đó bắn ba mẹ của cậu là anh và nhận nuôi cậu cũng là anh .

"Dunk , mau lại đây với ta"

"Con cần một lời giải thích...có được không ?"

Anh mạnh bạo kéo cậu lại ngồi bên cạnh , nảy giờ cậu không để ý lại có một chiếc sofa cũ ở đây đó , anh vuốt ve eo của cậu , giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng như chưa có chuyện gì xảy ra . Cậu ngước nhìn anh chỉ mong anh cho cậu một câu trả lời thích đáng .

"Bảo bối à...hai người họ năm đó muốn bán con cho bọn đòi nợ đó , nếu ta không nhận nuôi con thì có lẽ bây giờ con không có lớn lên xinh đẹp như vậy đâu , tin ta đi"

Ditme anh , lời nói anh tẩm thuốc phiện à , khiến con tôi tin anh , cậu bây giờ một bên là ba mẹ ruột một bên là ân nhân của cậu , đang mông lung thì ông Tong quát lớn khiến cậu giật mình .

"Đồ rắn độc , mày cho con uống bùa mê thuốc lú gì rồi hả!!?"

"Đúng đó...không phải bọn đòi nợ là người của cậu sao ?"

Cậu trợn mắt nhìn anh sau đó muốn chạy nhưng bị anh giữ lại , đúng là năm đó ông bà do thiếu tiền bọn giang hồ nên đã thế chấp cậu cho bọn nó để gán nợ , nhưng cậu nhớ lúc đó có một người đàn ông đã nắm tay cậu trốn vào sau đồng hồ và cậu đã tận mắt chứng kiến ba mẹ mình đã chết rồi cơ mà . Tự nhiên anh bật cười đầy quỉ dị , anh siết chặt cổ cậu sau đó đưa cho cậu một khẩu súng rồi nói .

"Chậc chậc , ông bà nên đội ơn tôi đấy , nuôi con của kẻ thù hơn 10 năm , tôi đợi ngày này hơi lâu đấy ông Tong , ông nghĩ việc ông trốn thoát và thành công gặp được Dunk là do may mắn sao ? Hahaha một lũ ngu ngốc"

"Ông nói gì vậy , ông nuôi tôi đó giờ đều có mục đích sao ?"

Anh vuốt ve má cậu sau đó nhẹ nhàng đưa súng cho cậu , anh kêu cậu có 2 sự lựa chọn , một là bắn ba hai là bắn mẹ , dù gì ông bà cũng đáng hận khi đã bán cậu để gán nợ , cậu bật khóc đẩy tay anh ra , anh biết cậu ghét nhất là tiếng nổ mà , sao lại bắt cậu giết người chứ !!? Anh có còn là con người không vậy ?

"Mau dừng lại..."

"F...Fourth hức...mày cứu tao đi mà , tao không hiểu gì hết , không hiểu gì hết"

Em từ đâu chạy vào , theo sau là Gemini cũng chạy vào , nhìn thấy anh đột nhiên em lại cúi đầu trang nghiêm chào anh lại còn gọi anh là..."ông chủ" , cậu hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng , người bạn duy nhất của cậu từ nhỏ đến bây giờ cũng là do anh sắp xếp , hóa ra đó giờ cậu luôn sống trong sự sắp đặt của anh mà không hề nhận ra .

Cậu hoàn toàn mất niềm tin vào thế giới này , nhanh tay cầm lấy súng kề lên đầu mình làm em giật bắn người định chạy lại cản , nhưng bị hắn giữ lại , em nhìn anh thì thấy anh vẫn thản nhiên ngồi xem kịch thì cũng đành cúi đầu im lặng .

"Con không ngờ lại có ngày này đó daddy , hóa ra đó giờ người nuôi con chỉ để trả thù thôi sao ?"

"Nuôi con...là do ta tình nguyện , còn trả thù thì chính con phải trả thù cho chính con"

Cậu lên cò súng chỉa về phía ông Tong , anh mới nhếch mép được một chút thì đã nhanh chóng chạy lại quật ngã cậu ra ghế .

"Định tự sát sao ?"

"Hức...xin người đó , con không muốn đâu mà"

Anh thật sự rất thiếu kiên nhẫn , anh bế cậu để cậu ngồi lên đùi mình sau đó bảo cậu cầm chắc súng .

*Đùng Đùng Đùng*

"Khôngggg..."

"Chưa gì đã ngất rồi , yếu đuối"

Em lúc này thật sự không kìm chế được nữa , em chạy lại tát anh một cái làm cho Gemini giật mình , hắn nhìn anh sau đó giữ em lại , hắn chưa muốn mất vợ , em khóc nấc lên vì nhìn thấy cậu thảm hại như vậy , em hối hận khi trước giờ luôn giấu giếm thân phận với cậu , để ngày hôm nay một mình cậu hưởng hết tất cả những cú sốc ác liệt như vậy .

"Xin lỗi ông chủ...tại tôi lo cho Dunk nên mới..."

"Đưa thuốc"

"Nhưng mà..."

Hắn bịt miệng không cho em nói nữa và móc trong túi áo ra một viên thuốc được bọc kĩ càng trong túi , hắn trước khi đưa cho anh có hỏi kĩ nhiều lần là anh đã chắc chắn chưa , anh chỉ nhướng mày sau đó cầm lấy viên thuốc đút cho cậu uống rồi đưa cậu về nhà .

Sáng hôm sau

"Đụ má...sao tôi lại không mặc quần áo , má nó cái eo của tôi!!?"

"Hôm qua là ngày cưới của chúng ta mà...em là vợ tôi đó"

"Vợ ?"

Ố là la , vui quá trời ròi , tui thấy tui tội lỗi quớ , nhưng khum sao , đau khổ trước hạnh phúc sau , pai ní iu nha ❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #joongdunk