chương 4: Sao đỏ(4)

Buổi hẹn thứ hai và N buổi khác

Lần kế tiếp, Hào chủ động rủ Sơn đi xem phim nhưng nghĩ lại thì không chắc đối phương có bận việc hoặc cảm thấy phiền phức hay không.
" Nếu cậu bận thì không cần... "
" Tớ sẽ đến. Cậu muốn tớ qua đón không? "
Đề nghị hay đó nhưng Hào lại quá ngại để đồng ý, thế nên anh đã bảo cả hai sẽ gặp nhau ở cổng trung tâm thuơng mại thôi.
                        
                                **
C

hắc do cuối tuần nên trung tâm có hơi đông, Sơn đã phải nắm giật tay Hào lại để tránh va phải thằng bé mặt áo siêu nhân vừa bất cẩn chạy qua. và rồi, cậu bắt đầu thấy lúng túng, chẳng biết nên buông ra hay cứ tiếp tục nắm tay Hào giống như cặp đôi đi phía truớc. Tim cậu căng lên khi cảm giác những ngón tay Hào đang hơi cựa  quậy trong bàn tay, nhưng chỉ một lác rồi thôi, tay của đối phương vẫn nằm nguyên ở đó. Thế nhưng, nhịp tim cậu cứ đập đùng đùng như trống và rồi nhận ra cả hai đã ngồi xuống ghế mà vẫn còn tay nắm chưa buông.

Về phía Hào, từ đầu đến cuối ngập tràn hoang mang. Anh không biết tại sao Sơn lại giữ tay mình thế, cũng không đủ dũng cảm đễ gạt tay cậu ấy đi nữa. Mà thật ra thì cô nàng không chắc mình có muốn gạt ra thật không. Tay cậu ấy ấm mà!
Phim đã chiếu quá nửa nhưng tâm trí cả hai lại trôi đi thật xa, về mình, về đối phương và cái nắm tay đâu tiên
Buổi hẹn thứ hai trông đã bình thuờng hơn một tí. Cả những buổi hẹn sau đó, lần thứ ba, thứ tư, và n lần khác... cũng  ngày thế, giống những người yêu nhau.
                                                                                   

Một trăm ngày

Một trái tim be vé ghi chú cẩn thận trên lịch bàn, kỉ niệm đúng một trăm ngày kể từ hôn Hào bị Sơn tóm lại trên hành lang. Tình cờ gặp phải nụ cuời của Sơn khi cậu đang trực bên phái của sổ, Hào chẳng hiểu tại sao đã tròn trăm ngày rồi mà bản thân vẫn còn bối rối đến thế.

" Hôm nay có hẹn hả con? "
Mẹ chợt hỏi khi Hào đang mải bới tung đống quần áo đã  chất cao như núi trên giuờng .
" ơ....không ạ, con ra ngoài chút thôi. "
Hào chối. "Sao mẹ nói hỏi thế? "
" Nói dối vẫn còn tệ lắm! "Mẹ cười lớn. " mẹ từng trải qua hết rồi mà, bạn trai hả con"
Hài má Hào nóng phừng lên, ừ thì....chuyện này hơi ngại ngùng để kể với mẹ mà?
Nhất là khi con trai mẹ hồi đầu chỉ toàn lừa đảo nguời ta nữa.
" Không mà... "Hào lý nhí, chẳng chịu thừa nhận.
" ừ, mẹ hiểu "
Mẹ hiểu gì chứ?
" Nhưng mà con thâth sự thích cậu bé đó "Mẹ chưa từng thấy con quá chú ý đến một buổi hẹn như thế bao giờ, à không, hầu như suốt ba tháng nay ấy chứ? Con có nhận ra không?
 
Hào sao lại không biết chứ? Đã có thứ gì đó thật khác khi Sơn thừa nhận tình cảm của hai đứa ở điểm xuất phát chẳng hề giống nhau nhưng sẽ cố gắng  Ngày cả khi đang ngồi đây, vào ngày thứ một trăm, Hào cũng hi vọng đuợc cùng cậu trải qua thứ một nghìn.
Tuy nhiên, ngày thứ một trăm Sơn đã không tới. Suốt hai tiếng ruỡi chờ đợi Hào đã cố gắng gọi điện cho cậu nhưng cungz không liên lạc đuợc.
Hào giận, giận lắm. Tối về mẹ hỏi đi chơi  ui không, anh còn suýt khóc ăn vạ sang cả mẹ. Cả ngày hôm sau, Hào không sang lớp Sơn để gặp Thành An nữa..

       

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #jsolnicky