Chap 3

Nhạc cho các cậu ở trên này ạ❤️☝🏻
-------------------------------------------
- Chào bác, cháu là Mi Ho, nếu cuối tuần này bác rảnh hãy ghé qua quán ăn của cô cháu ở cuối phố ạ! - cô tươi cười đưa cho bà hàng xóm khó tính tờ áp phích giới thiệu cửa hàng.
- Cái gì đây? - bà ta nhìn vào tờ áp phích rồi nhăn nhó thắc mắc - thật nực cười, không biết cô của mày là bà chủ hay là gái rót rượu nhỉ?
- Bác à... - Mi Ho thở dài rồi nở một nụ cười miễn cưỡng - Vậy nếu bạn bè bác rảnh thì hãy ghé qua quán của cô cháu nhé! Ở đó có nhiều món...

Chưa hết câu, Mi Ho đã nhận phải một cái đóng cửa phũ phàng.

- Cô ơi, cháu nè! - Mi Ho tay cầm một tập giấy áp phích bước vào quán ăn của cô.
- Thế nào? Cháu có thu hút được nhiều người không?- cô Mi Ho hỏi.
- Có chứ ạ! Ai cũng thích và muốn đến đây ăn thử đó! - Mi Ho vừa nói vừa khẩy tay như thể cô đang vẽ một bức tranh đẹp vậy.
- Thật sao? Vậy thì mừng quá! - Bà híp mắt mỉm cười.

- Bà chủ, cho 3 chai soju!- Hai vị khách nam gọi với bà.
- Đây đây, hai anh chờ chút! - bà nghe thấy khách gọi liền nhanh nhẹn lấy 3 chai rượu ra và đưa cho cháu gái. - đưa mấy chai rượu này ra bàn kia cho cô.
- Vâng - Mi Ho ỉu xìu.

Đến bàn ăn của hai người đàn ông kia, Mi Ho cẩn thận đặt từng chai rượu xuống bàn.
- Lần này mà không tìm được BTS thì tôi sẽ không quay lại đâu đấy! - một người đàn ông tức giận nói và liên tục uống rượu.
- Tiền bối bình tĩnh, em tin chắc lần này sẽ được mà.- người đàn ông còn lại trông có vẻ trẻ hơn đáp
- Nhỡ đâu họ không sống ở đây thì sao?
- Em chắc chắn là có mà, người dân ở đây xác nhận điều đấy rồi

Cạch.

Chai rượu cuối cùng được đặt xuống bàn.
- Chúc quý khách ngon miệng. - Mi Ho cúi đầu lễ phép

Ngay khi quay đầu đi thì người đàn ông lại gọi.
- Này cô!
- Dạ? - Mi Ho quay lại trả lời
- Cô có biết đường ở đây không?
- Tôi sống ở đây chưa được bao lâu nhưng cũng khá rành ạ!
- Vậy cô có thể đưa chúng tôi đến địa điểm này được không? - anh ta đưa cho cô một mẩu giấy nhớ với địa chỉ một căn nhà riêng.

Mi Ho nhướn mày đọc địa chỉ rồi lại đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn hai người đàn ông này.

-------------------------------------------

- Căn nhà mà các anh tìm ở đây. - Mi Ho chỉ tay lên một căn nhà rộng lớn màu trắng ở đầu phố.

Đi một quãng đường rồi mới thấy căn nhà này, người đàn ông trẻ liền thì thầm to nhỏ với người lớn tuổi hơn. Ông ta nhếch mày vẻ suy nghĩ khi nghe anh ta nói rồi lại cười:
- Cô gái, cảm ơn cô đã đưa chúng tôi đến đây, bây giờ cô về được rồi! À phải rồi, đây là chút tiền để cảm ơn. - ông ta đưa cho cô một cái phong bì màu trắng bọc vẻ rất bí hiểm. - cô có thể giữ bí mật về việc chúng tôi đến đây được không?
- Đây có phải là một hình thức "cầm tiền là im lặng" không hả ông chú?

Câu hỏi ngây thơ nhưng lại nói trúng tim đen làm người đàn ông kia nhất thời bối rối, chỉ biết ấp úng vài chữ nhưng rồi Mi Ho lại tiếp lời:
- Lời cảm ơn thì tôi nhận, nhưng tiền thì ông có thể giữ lấy. Cho tôi mạn phép hỏi rằng hai người đến đây làm gì không?
- À... à, chúng tôi đến thăm thằng cháu tôi. Nó lên Seoul mà lại cắt đứt liên lạc. Họ hàng xa của tôi đưa tôi cái địa chỉ này để tôi cùng con lên thăm nó ấy mà?
- Cháu của chú tên là gì? Nếu được tôi sẽ tìm anh ấy giúp chú.
- J...Jungkook, Je...Jeon Jungkook!- ông ta nói như thể vớ được vàng.
- Ồ, thì ra là họ hàng của Jungkook - ssi.

'quái lạ, nếu đến thăm cháu thì sao phải đút lót cô gái chỉ đường chứ?'

----------------------------------------

Ở cuối phố, Jungkook đi cùng Jimin và Taehyung mua chút đồ ăn vặt.
- Nghe nói ở nhà cô Eun Ji mới có cô cháu gái chuyển đến thì phải?- Jimin vừa nói vừa ăn bim bim ngon lành.
- Sao chuyện gì của khu mình cậu cũng biết thế? Gia nhập hội bà tám của phường rồi sao?- Taehyung cười cợt.
- Thằng này...

Khi hai người anh đang trò chuyện rôm rả thì ở một góc trong con mắt Jungkook là hình ảnh quán ăn của cô Mi Ho. Vô thức bước vào, anh hỏi bà chủ:
- Cô Eun Ji, cháu gái cô có ở đây không? Mi Ho ấy?
- À con bé đó hả? Nó đi chỉ đường cho hai người đàn ông rồi, hình như là chỉ đến nhà cháu đấy. - bà vừa nói vừa khuấy nồi canh đang sôi sùng sục.
- Ô, cháu chào cô!- Jimin và Taehyung cúi đầu lễ phép khi vào quán.

Như có dòng điện chạy qua, Jungkook chạy như điên về nhà. Dừng lại ở ngã tư gần nhà, anh núp vào góc tường rồi ngó ra nhìn: đó là Mi Ho và hai người đàn ông đang đứng trước cửa nhà anh.
- Jungkook chắc sẽ về ngay đây, hai người hẳn phải khát nước rồi nhỉ?

Mi Ho cười rồi cố tình rẽ vào ngã tư Jungkook đang núp. Anh lại ngó ra nhìn và chẳng thấy cô đâu, rồi ai ngờ cô lại đứng cạnh làm anh giật bắn mình.
- Ahh, cô làm tôi giật cả mình.
- Sao? Anh định trốn cả họ hàng sao?
- Đấy không phải họ hàng của tôi, đấy là các nhà báo.
- Một PD được các nhà báo tìm sao? Tôi không tin! - Mi Ho chu mỏ nói.

Jungkook vội vã ôm cô vào lòng:
- Xin cô hãy tin tôi, đó không phải là họ hàng của tôi!

Mi Ho lúc này đang ngại đến đỏ mặt phải ấp úng:
- Đ...được rồi, tôi sẽ giúp anh.

Rồi cô lại đến chỗ hai người đàn ông kia.
- Nước đâu? - một người đàn ông hỏi.
- Tôi không mang, nhưng tôi có thứ hay hơn. - nói rồi cô rút ra từ túi một con dao - hai chú, có biết nhà mà hai chú đang chờ là nhà hoang không? Cháu trai của chú ấy, chết rồi. Tôi yêu anh ta, ai ngờ anh ta lại cắm sừng tôi, thế là tôi cho đi đời rồi.
- C...cô c...cô nói đ...đùa phải không?
- Chú lại gần đây xem tôi có đùa không? - Mi Ho giả vờ liếm con dao - Hmm, máu anh ta ngon lắm đó, mà tôi lại lỡ nói cho hai chú biết là tôi giết anh ta rồi, bây giờ chỉ còn cách...

Cô cầm con dao tiến gần một bước thì hai người kia đã chạy mất dép. Jungkook núp từ ngõ liền chạy ra:
- Cảm ơn cô!
- Không có gì, chỉ là lần sau...
- Sao ạ?
- Thôi không có gì.
- Chờ đã, tối mai cô có rảnh không? Chúng ta đi ăn tối được không? Hoặc là ăn trưa, cô thích ăn thịt nướng không? Hay là cô không muốn đi, hay là cô ghét tôi, hay là vì cô bận? Hay là...
- Tối mai chúng ta hãy đi ăn đi.

Jungkook đang nói liến thoắng liền bị Mi Ho ngắt lời nhưng anh lại cười rất tươi.
- Được, vậy tối mai chúng ta hãy đi ăn tối đi!

------------------------------------------------

- Cô ơi cháu về rồi.- Mi Ho vừa nói vừa cởi giày và đi vào nhà.
- Ừ, ăn tôi rồi vào nghỉ đi.
- Cô à, tối mai cháu không ăn cơm đâu nhé, cháu có hẹn rồi.
- Hẹn theo kiểu, hẹn hò sao?

'Vâng, nhưng liệu anh ấy có nghĩ nó là hẹn hò không hả cô?'

Tắm rửa xong, cô nhận được tin nhắn của Jungkook
Jungkook - ssi: Cô có thích bít tết không Mi Ho - ssi?

Mi Ho: Ngày mai chúng ta sẽ ăn bít tết sao?

Jungkook - ssi: Phải
Jungkook - ssi: Nhưng nếu cô không muốn thì chúng ta có thể ăn món khác.

Mi Ho: Tôi thấy bít tết rất ngon ❤️

Tắt máy đi, Jungkook như muốn phát điên vì cô gái này.
- Sao cô ấy chỉ gửi một trái tim mà mình cũng phát điên thế này?
- Ai gửi gì cơ?- Yoongi từ đâu đến hỏi.
- À... không, không, không có gì.- Jungkook ấp úng.

Yoongi giật lấy điện thoại của Jungkook và đọc tin nhắn.
- À, ra là đang tán tỉnh em nào, muốn chút kinh nghiệm từ đàn anh không?
- Xì! Hyung kinh nghiệm đầy mình mà vẫn cô đơn đấy thôi!
- Đấy là tại anh mày không thích có người yêu thôi, thế nào? Muốn chút tư vấn không em trai?
- Được, anh nói đi.
- Một đứa con gái rất thích mấy thằng ngoài lạnh trong nóng, ngoài mặt vẻ không quan tâm nhưng trong lòng phải luôn lo lắng cho người đó.
- Ý hyung là sao?
- Ý anh là, mày phải lạnh lùng vào, nhưng mà nếu thấy nó cần gì là phải đáp ứng ngay, như là lạnh thì khoác ác cho nó, đói thì phải cho nó ăn... Đại loại thế đấy!
- Anh có chắc là thành công không đấy?
- Chắc chắn 100% luôn nhé! Anh đảm bảo con bé kia rồi sẽ mê mày như điếu đổ cho mà xem.

'Nếu mình áp dụng cách này vào buổi hẹn ngày mai, Mi Ho sẽ rất thích mình!'

- Được, lần này em sẽ nghe lời hyung!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip