Chương 22
Ngày đầu tiên ở rừng trôi qua nhanh chóng , vẫn là Gia Nhĩ thức sớm trước nhất theo thói quen thường ngày , cậu vươn vai , mắt nhắm mắt mở ra khỏi lều hít thở không khí trong lành.
Vì lạ chỗ nên hôm qua cậu ngủ không được ngon giấc lắm , cứ cách vài tiếng là cậu trở mình trằn trọc . Cứ tưởng mình là người dậy sớm nhất rồi , hóa ra ở đằng bờ suối kia có người của trường đang ngồi thẫn thờ ở đó . Cậu xộc xệch bước đến , xác định danh tính của cái người "gương mẫu".
"Gia Nhĩ đấy à ? Thức sớm thế ?"
Người vừa cất giọng đó là Trí Tú , vì chỗ đau ở chân cứ mãi nhức nhối khiến cô không ngủ được nên cô thức sớm ra bờ suối để ngắm cảnh.
"Ừ , chân cô còn đau không ?"
"Không có đau , chỉ hơi nhức một tí thôi là hết ấy mà..."
Gia Nhĩ dạo gần đây có một cảm giác kì lạ lắm , cậu có vẻ quan tâm thái quá đến Trí Tú , cô đau thì cậu cũng đau , tim đập nhanh mỗi khi nhìn thấy cô . Cậu đều cảm thấy trống vắng lúc Trí Tú không ở cạnh bên , mỗi lần như thế chỉ muốn gặp Trí Tú ngay lập tức thôi . Cái cảm giác này là thật hay chỉ là do bản thân cậu ảo tưởng mà ra ? Cậu cũng không biết nữa.
"Không biết tôi có nên nói cái này cho cô không nữa"
"Chuyện gì ?"
"Đây là chuyện của bạn tôi ... của bạn tôi đấy nhé ! Chả là lúc đầu cậu ta không có thiện cảm với cô bạn cùng lớp lắm , thậm chí có thể nói là ghét nữa cơ . Nhưng dần dần tiếp xúc với cô bạn này , cậu ta đều có cảm giác như tim đập nhanh hơn rồi hình bóng của cô ấy cứ mãi xuất hiện trong đầu cậu ta , ghen tuông khi có chàng trai khác đi bên cạnh cô bạn , cô ấy bị té ngã thì cậu ta đau lòng . Cảm giác đó là như thế nào nhỉ ?"
"Nếu cậu chỉ kể đến vế đầu thì nó chỉ đơn giản là thích thôi , nhưng mà vế sau thì rõ rồi ! Là yêu người ta đó"
Sao tự dưng Gia Nhĩ thấy thót tim nhỉ ? Câu nói vừa rồi của Trí Tú phần nào giải đáp được thứ cảm xúc hỗn độn trong lòng cậu . Gia Nhĩ thực sự yêu Trí Tú nhưng chỉ là do bản thân cố chấp phủ nhận rằng chỉ là cảm nắng nhất thời , mai mốt cũng sẽ hết . Nhưng không , ngược lại còn kéo dài là đằng khác.
'Không được Gia Nhĩ , mày không thể cướp đi tình yêu của em mày được'
Vậy nên Gia Nhĩ quyết định sẽ chôn giấu tình cảm của mình mà làm bạn với Trí Tú , cậu sợ rằng nếu thổ lộ với Trí Tú thì cô có thể không thoải mái và giữ khoảng cách với cậu , lúc đó đến tình bạn cũng chẳng thể níu giữ , tình anh em với Chung Quốc lại càng không.
Chủ đề kết thúc , hai người rơi vào trạng thái im lặng , không ai dám nhúc nhích cho đến khi Chung Quốc mang quả đầu bù xù , gương mặt nhăn nhó bước ra khỏi lều làm cho hai người được trận cười nắc nẻ , nhìn mặt cậu trông hài lắm kìa.
"Cười cái gì hả hai người kia ?"
Tiếng kèn báo thức vang lên đánh thức cả trại , lần lượt từng người thức dậy đi vệ sinh cá nhân rồi tập hợp lại để nhận bữa ăn sáng.
Hựu Khiêm cầm phần ăn của mình , hắng giọng , khẽ ngồi xuống bên cạnh Thái Anh . Cô thấy cậu không giận mình nữa , lập tức nở nụ cười thật tươi nhìn cậu . Hựu Khiêm dù không mặt đối mặt với Thái Anh nhưng cậu vẫn biết là cô đang cười.
Giận đó rồi cũng nguôi đó.
... 10 giờ tối
"Nào ! Mọi người hãy tập trung thành vòng tròn và ngồi xuống quanh lửa trại đi" - Trí Tú chủ trì chuyên mục hôm nay , chỉ có học sinh tham gia.
"Trường ta có truyền thống tổ chức trò chơi "Đúng - sai" từ xưa đến nay , hôm nay chị sẽ phổ biến lại cách thức cho những bạn học sinh năm nhất nhé"
"Lần lượt từng bạn theo vòng tròn sẽ chỉ định một người mà mình muốn hỏi , người được hỏi chỉ có thể trả lời đúng hoặc sai thôi"
"Ai muốn bắt đầu trước ?"
Mấy lượt đầu thì mọi người chỉ hỏi những câu hỏi đơn giản , càng về sau mức độ khó của câu hỏi càng tăng lên khiến những người bị hỏi phải do dự.
"Em muốn hỏi Hựu Khiêm ạ ! Cậu đã có người trong lòng rồi đúng không ?"
Hựu Khiêm đổ mồ hôi lạnh , cuối cùng thì cậu cũng phải đối diện với kiểu câu hỏi này rồi.
"Ừm...Đúng"
Mọi người ồ lên rõ to , hiếu kì về cái người lọt vào mắt của Hựu Khiêm . Cả Thái Anh ngồi bên cạnh cậu cũng trưng ra bộ mặt tò mò như bao nữ sinh khác.
'Cô gái ngốc ngếch này chẳng nhận ra đó là mình...' - Hựu Khiêm giương ánh mắt đượm buồn nhìn Thái Anh sau khi cô tiếp tục chú tâm vào câu hỏi mới.
"Em muốn hỏi chị Trí Tú ạ ! Dạo gần đây , có tin đồn rằng hôn ước giữa chị và Chung Quốc được sắp đặt và hai người bắt buộc phải đồng ý , có đúng không ạ ?" - Một bạn học sinh nam năm nhất hỏi cô.
"Này , hỏi cái gì kì thế ?" - Người bạn cạnh bên thúc cùi chỏ.
Trí Tú quay sang nhìn Chung Quốc với ánh mắt kì lạ . Chung Quốc không đáp gì hết chỉ gật đầu mỉm cười . Có lẽ nên nói sự thật cho mọi người biết trước rồi về nhà nói chuyện với gia đình sau , lúc đó tình thế sẽ dễ dàng hơn.
"Đúng" - Một chữ ngắn gọn.
Tiếng xì xào bàn tán lại nổi lên một lần nữa , mọi người đều bất ngờ trước câu trả lời của Trí Tú , đến cả Chung Quốc cũng gật gù chấp nhận khi mọi người nhìn cậu . Gia Nhĩ cũng không tin vào tai mình , trố mắt nhìn Chung Quốc rồi lia qua Trí Tú.
"Sao em không nói gì với anh hết vậy ? Anh có thể nói bố giúp em mà" - Gia Nhĩ nói nhỏ với Chung Quốc.
"Em xin lỗi , đáng lẽ em nên nói với anh sớm hơn"
"Vậy là ... hai đứa không có tình cảm gì với nhau hết đúng không ?"
"Tụi em chỉ ở mức chị em thôi ạ"
"Anh hiểu rồi" - Gia Nhĩ mỉm cười thỏa mãn , cố gắng ngậm miệng để không cười thành tiếng.
Trò chơi cứ thế tiếp tục đến nửa đêm thì xong , mọi người ai về lều nấy.
...
"Ya , Kim Trí Tú ! Ra đây" - Gia Nhĩ đứng bên ngoài lều của cô , khẽ gọi.
"Chuyện gì thế ?" - Trí Tú nghe thấy tiếng nói bên ngoài , liền rời khỏi túi ngủ mà bước ra.
Gia Nhĩ đột nhiên nắm tay Trí Tú , dẫn cô ra chỗ bờ suối hồi sáng , vịn vai , xoay cô đối diện với mình.
"Cô còn nhớ chuyện hồi sáng chứ ? Chuyện cậu bạn thân của tôi ấy ?"
"Tôi nhớ chứ !"
"Thật ra thì không phải là chuyện của bạn tôi đâu mà là ... tôi đấy"
Trí Tú đơ người , nhìn chằm chằm Gia Nhĩ.
"Trí Tú , tôi thích cậu" - Cậu gom hết dũng khí , thổ lộ với cô sau khi biết được quan hệ giữa cô và em trai mình không phải là tình yêu.
"Tôi không muốn dối lòng mình thêm nữa , tôi thật sự thích cậu"
"Tôi..."
"Tôi biết là có thể cậu không thích tôi , dù thế tôi vẫn muốn nói cho cậu biết" - Gia Nhĩ nghe câu ậm ừ của Trí Tú , lòng có chút buồn.
"Không đâu , tôi cũng thích cậu ... từ lâu lắm rồi" - Trí Tú ngại ngùng vừa nói vừa cúi đầu.
Đến đây , chúng ta cũng nhận ra được người con trai mà Trí Tú luôn hướng đến trong buổi gặp mặt hôm nọ chính là Gia Nhĩ . Do bản thân cô quá nhút nhát , không dám nói cho cậu biết nên đến bây giờ mới phải phanh phui đây.
Gia Nhĩ mừng rỡ ôm chầm cô vào lòng , hóa ra cô ấy cũng như mình.
Trí Tú tưởng chừng như là một con người hoàn hảo về mọi mặt , nhưng thật chất thì cô rất tệ về khoản tình yêu , chuyện của người ta thì biết rất rõ nhưng chuyện của mình thì lại không , chỉ đủ chiêu trò cho người khác nhưng đến bản thân thì chẳng biết làm gì.
"Vậy ... chúng ta chính thức hẹn hò từ hôm nay hả ?"
"Tất nhiên rồi"
Trí Tú đáp lại cái ôm ấy , cuối cùng thì tình yêu của cô cũng đã có lời hồi đáp rồi.
--------------------------------------
#04.07.2017
#Wonssi
Lời muốn nói : Chap này chủ yếu tập trung vô couple JackSoo nhé , chuyện của ba trẻ còn lại thì phải đi từ từ lên :3
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip