Chap 4: Đồng đội

Khói bụi mù mịt, 4 cô gái mở to mắt chờ đợi...Jungyeon vẫn đứng sừng sững mặc dù cơ thể cô bị lún xuống đất một nửa, một giáp sét bao phủ toàn bộ cơ thể, đôi găng tay sáng rực, tên đạo tặc bị tê liệt vì luồng sét truyền vào nhưng vẫn đủ sức khiến cô bất động, Jungyeon lấy hết sức hét to

"ĐÔI CHÂN"

Mina nhanh như chớp, xoay song kiếm một vòng, cẳng chân hắn đứt lìa, máu ứa ra như suối, do mất trụ nên đầu gối khuỵu xuống, chân còn lại yếu đi hẳn

"Ra khỏi đấy mau"

Nghe thấy tiếng Momo, Jungyeon liền đẩy mạnh nắm tay to như quả núi trước mặt mình thoát ra, Momo bật lên trước vung búa rồi quật thật mạnh vào đầu gối, xương bánh chè nát vụn, bị phế hai chân, tên đạo tặc quỳ xuống

"Cơ hội đây rồi" - Tzuyu không do dự, thả hai mũi tên trên tay khỏi dây cung, hai mũi tên xoáy tít, lao vun vút xuyên thẳng vào hai con ngươi đỏ lừ của kẻ địch, nát bét. Mất đôi chân, mất đôi mắt hắn ôm mặt gào lên điên cuồng

Jungyeon gồng toàn bộ cơ bắp trên cơ thể, luồng sét càng mạnh mẽ hơn, những khoảng tường bị tia sét chạm tới đều phát nổ, dồn hết sức bật cao tung đòn kết liễu. Nhận cú đấm trực diện, thân hình lực lưỡng của tên đạo tặc bay xa 50m sau tiếng sét chói tai, xương ngực nát vụn, nội tạng bị phá hủy, ộc máu mà chết

"Đôi găng tay này mạnh thật đấy" - Jungyeon xoa hai tay, các tia sét gặp nhau phát ra tiếng nổ nhẹ trước ánh mắt thích thú của cô

"Chỗ này sắp sập rồi"

4 cô gái chạy thục mạng về phía cầu thang, đi được một nửa số bậc thì phát hiện Sana đang nằm bất động dưới lớp đất đá

"Chết tiệt, em quay lại đây, thà chết còn hơn để mất đồng đội" - Tzuyu lập tức đổi hướng, chạy thẳng về phía Sana

Tzuyu liên tục nhấc những cục đá to tướng đè trên người con gái mà cô yêu thương, miệng lẩm bẩm, rưng rưng nước mắt, mặc cho đôi bàn tay rớm máu. Jungyeon, Momo và Mina che chắn cho họ, dính bụi đá, đất cát nên cả ba người ho sặc sụa nhưng quyết tâm bảo vệ đồng đội. Tzuyu ném viên đá cuối cùng sang một bên rồi nhấc bổng Sana lên

"CHẠY MAU" - Mina ra lệnh, cả nhóm thoát chết trong gang tấc, ngồi trên mặt đất thở hổn hển. Họ khoác tay nhau, loạng choạng đi trong màn đêm đen kịt, hướng về nhà nhiệm vụ

Về đến nhà, ai cũng phải tự rửa vết thương, băng bó cho mình. Tất nhiên là ngoại trừ Sana, Tzuyu ân cần lau từng vết máu trên cơ thể trắng nõn nà, từng vết bẩn dính trên khuôn mặt phúng phính ấy. Sana lên cơn sốt, Tzuyu đã thức cả đêm để trông chừng, thay khăn đắp trán cho người yêu, dù lớn tuổi hơn nhưng Sana rất hậu đậu và hay nhõng nhẽo nên cô em út chẳng dám ngủ

* Sáng hôm sau

"Con bé đã thức cả đêm để trông cậu đấy Shiba Inu"

Sana mắt nhắm mắt mở, nghe thấy Mina nói thế liền nhìn sang cạnh giường mình, Tzuyu gục đầu vào tay cô mà ngủ, Sana cười mỉm, nhẹ nhàng xoa đầu

"Có rất nhiều đồ ăn trên bàn nhé, cứ nghỉ ngơi đi, nhiệm vụ hôm nay không có gì nên để bọn tớ lo, bảo cả Tzuyu nữa"

Một lúc sau Tzuyu tỉnh dậy vì tiếng khóc thút thít của Sana

"Chị...chị sao thế? Đau chỗ nào à?"

"Không...Chị thấy mình thật ké..." - Sana vừa khóc nấc lên vừa nói thì bị môi Tzuyu chặn lại, quá bất ngờ trước hành động đó, Sana quên mất cả việc khóc, cô nhắm mắt hưởng thụ. Tzuyu nhấc môi ra, đưa tay ra hiệu im lặng

"Shhhhhhh...Không được nói thế"

Cùng lúc đó bên dưới tầng 1, Jungyeon, Momo, Mina đang chật vật làm nhiệm vụ

---

NHIỆM VỤ 4: Mài kim

- Mài 5 cây kim cho ông lão nhà kế bên

---

"Mệt quá, mệt quá, mệt quá, sao chúng ta không đi mua 5 cây kim rồi đưa cho ông lão" - Momo nhăn nhó than thở

"Ông ấy bảo đây là kim loại rất hiếm"

"Thôi được, Jung hãy nhìn em đây, em sẽ làm cái của mình và cái của Tzuyu xong trước Jung" - Momo bặm môi, nín thở mài cục kim loại vào viên đá đến tóe lửa

* 12 tiếng trôi qua

"Mi...Mina này, cậu...cậu cầm sang đưa ông lão nhé, bọn tớ rụng tay rồi"

"Ừ được, mà tí nữa lên phòng, kiểm tra lại phần thưởng của nhiệm vụ hôm qua nhé. Tớ ra chợ mua nước uống đã"

"Ok, bọn tớ lên ăn trước, đói quá" - Cặp JungMo vừa thở hổn hển vừa bò lên cầu thang

Mina cầm 5 cây kim sang cho ông lão rồi ra chợ, đang xách bình nước trên tay thì cô thấy một gương mặt quen thuộc, nhờ cửa hàng trông hộ rồi đuổi theo

"Na...Nayeon?" - Vừa chạy Mina vừa gọi to

"IM NAYEON CÔ TRỐN Ở ĐÂU MAU RA MẶT ĐI"

Cuối cùng thì Mina cũng chẳng tìm thấy người mà mình cần tìm, lủi thủi quay lại cửa hàng xách bình nước về, trong đầu cứ nghĩ mãi về khuôn mặt lúc nãy cô nhìn thấy nhưng lại mỉm cười khi nghĩ rằng làm gì có chuyện Nayeon xuất hiện ở trong thế giới này. Nhưng Mina đâu biết rằng đang có hai con mắt đang theo dõi, không bỏ lỡ bất kì bước chân nào của cô.

Công việc tính toán phần thưởng bắt đầu khi cả nhóm ăn uống xong

Nhiệm vụ 2: 50 đồng vàng

Nhiệm vụ 3: 75 đồng vàng

Kill boss: 200 đồng vàng

Nhiệm vụ 4: 150 đồng vàng

"Tớ nghĩ bây giờ lúc đi làm nhiệm vụ phải chăm chỉ lục lọi, tìm chỗ có đồ khủng để nhặt, ví dụ như đôi găng tay này" - Jungyeon xoa hai tay vào nhau tạo sét

"Cậu sẽ làm nổ tung nhà nhiệm vụ mất, CẤT ĐI" - 4 người còn lại hoảng sợ

"Bây giờ chúng ta sẽ chọn thuốc, đã làm xong 4 nhiệm vụ rồi tức là mỗi người sẽ được chọn 4 lọ tùy loại, tớ sẽ nói qua về công dụng của chúng" - Mina chỉ vào bảng nhiệm vụ

"Lọ màu đỏ gồm 3 loại: quỷ hình tăng sức mạnh, thần hình tăng tốc độ, long hình tăng sức chịu đựng - Lọ màu xanh tăng khả năng phục hồi - Lọ màu tím khiến cơ thể tàng hình - Lọ màu vàng tăng tỉ lệ rơi đồ của nhiệm vụ"

"Còn nữa, lọ màu tím sẽ không có công dụng khi các cậu đấu với boss vì chúng có khả năng gọi là nhãn lực hồng ngoại, tàng hình kiểu gì chúng cũng vẫn nhìn thấy" - Sana tiếp lời
"À Sana nói mới nhớ, hôm qua lúc cậu gặp nạn, có người đã không ngại nguy hiểm để bế cậu ra ngoài đấy" - Jungyeon trêu chọc làm Tzuyu ngượng đến nỗi hai má đỏ ửng
"Người đấy còn nói là thà chết còn hơn mất đi người mình yêu thương, tình cảm quá, ghen tị quá đi" - Momo tiếp lời, nghe xong Sana úp mặt vào gối hét toáng lên
"Cậu có phúc ghê, người ta còn suýt khóc vì không cứu được cậu cơ" - Mina không chịu đứng ngoài cuộc chơi, cả nhóm cười rách miệng, hai cô gái bị trêu xì khói đầu vì ngại

Sau thời gian đắn đo suy nghĩ nghiêm túc thì 5 cô gái cũng chọn được những lọ thuốc phù hợp với mình. Thay băng vết thương xong, họ quyết định đi ngủ sớm hơn mọi ngày vì thể trạng chưa hồi phục hoàn toàn. Đột nhiên màn hình nhiệm vụ sáng lên

---

NHIỆM VỤ ĐẶC BIỆT: Cẩn thận !

---

Mọi người tỉnh dậy vì ánh sáng đó, Mina bước đến gần màn hình rồi dụi mắt xem mình có nhìn nhầm không, nhiệm vụ chẳng hề ghi bất kỳ nội dung gì cả. Theo linh cảm, Mina nhìn ra phía cửa sổ, bất ngờ cô nằm rạp xuống sàn rồi hét to

"TẤT CẢ NẰM XUỐNG GIƯỜNG MAUUUU" 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip