Junseob Anh ăn thịt em~ Hồi nào chứ!!!
Giới thiệu
Au: XIn chào mấy b́an cứ gọi mình là Ji ^^
Ratting: ngắn, H, hiện đại, hài, nhân thú (chút thui), 1×1, phúc hắc xà tinh công x đơn thuần chuột tinh thụ, ấm áp, công sủng thụ, HE
Summary: Yang Yoseob 24 tuổi vốn có dòng máu chuột tinh, dáng vẻ cùng sinh hoạt hệt như con người chỉ thêm nét kute của loài gặm nhấm
Ngày nọ mới chuyển tới, Yoseob hí hửng làm bích quy mang sang mời hàng xóm là
Yong Junhyung 25 tuổi , ai dè Junhyung lại thuộc họ xà, nụ cười thân thiện trong mắt Yoseob chính là rắn độc đang nhe nanh, Yoseob theo bản năng sinh tồn liền bỏ chạy trối chết, từ đây cứ nhìn thấy Junhyung là né xa như tránh bả
Đáng tiếc đuôi rắn của Junhyung quá dài, Yoseob trốn đến đâu cũng bị anh tóm gọn, còn trang đáng thương nhờ Yoseob làm cấp dưỡng, ngày ngày đều mặt dày quấn lấy Yoseob làm sủng vật đòi ăn. Yoseob ko còn cách nào chỉ biết run rẩy đồng ý, sáng tối chuẩn bị cơm cho Junhyung với tâm lý ngày nào đó rồi sẽ đến phiên mình =)))
Trực giác của tiểu động vật quả nhiên linh mẫn, rốt cục Junhyung cũng ko nhịn nổi đói khát liền nhào tới. Buồn cười lúc Junhyung liếm đến ngực em cứ tưởng anh mún xơi tim, lúc ảnh liếm đến rốn em lại tưởng anh mún nhai ruột, ai dè thứ ảnh ngậm vào lại là… quả thực là quá mức huyết tinh a =)))
Yoseob vốn định cầm chút bánh bích quy vừa nướng mang sang cho hàng xóm mới chuyển đến, nhân tiện chào hỏi, bắt chuyện.
Ngoài ý muốn phát hiện hàng xóm đối diện cư nhiên là thiên địch của mình…
”Bánh bích quy ăn ngon lắm , cám ơn ngươi.”
Bánh bích quy ăn ngon lắm , cho nên. . . nhân tiện kế tiếp chính là đến phiên ta rồi đúng không
Tóm lại, đây chính là câu chuyện xưa về cường thế xà yêu công thích khi dễ miên nhuyễn thử trách chịu (chịu bị bắt nạt) thụ từ cuộc sống hằng ngày đến trên giường. (đặc biệt là trên giường đúng hơn)
CHAP 1 Cuộc đối mặt bất ngờ
Cửa thang máy “Đinh ~”‘ một tiếng liền mở ra,Yoseob rối rắm nhìn về phía bên trong thang máy. . .
Quả nhiên. . .Junhyung lại “Khéo léo” ở bên trong. . .
“Yong tiên sinh, xin , xin chào. . .” Yoseob nơm nớp lo sợ mà chào hỏi, đi vào rồi chọn một vị trí cách xa hắn nhất lui vào.
Kỳ thật hơn cả ” Xin chào “, Yoseob càng muốn nói. . . Đại ca! How old are you? !
Mấy ngày nay, bọn họ liên tục ở tại trong thang máy ”tình cờ chạm mắt” vô số lần, thật sự là khiêu chiến thần kinh yếu ớt của Yoseob mà.
Mà đối phương —— cũng chính là “Yong tiên sinh “, chính là cười không chút hảo ý nhìn bộ dạng chịu đựng sợ hãi của cậu, còn giống như. . . rất hưởng thụ giờ khắc này. ( ác ma (.>_<.)
“Em,...hôm nay vẫn vất vả đi làm sao ~”Junhyung vẻ mặt mỉm cười.
” Đúng. . .đúng vậy ” Thiết! Không nên giả bộ người tốt ! Con chồn chúc tết con gà! . . . Không đúng! Vốn là xà chúc tết lão thử (chuột) a!
“Hôm nay buổi tối cũng sẽ nướng bánh bích quy sao ~?” Junhyungh tiến thêm nửa bước, dán lên người Yoseob .
Yoseob run sợ lui vào một góc thang máy, cúi đầu không dám nhìn hắn :”Ừh….sẽ…” sao thang máy hôm nay chậm quá vậy à ~(.>_<. ~)nhanh lên một chút coi ! ! Cậu nuốt " ực" m̀ột cái rồi lắp bắp trả lời :
“Nếu vậy….hôm nay lại phải phiền toái tới cậu rồi ~”
“Dạ, không cò gì đâu… Yoseob vẻ ngoài mỉm cười tươi như hoa
Nhưng trong bụng lại thầm nghĩ ” Đại tham quỷ, dù sao tôi nhất định sẽ dâng cống phẩm… chỉ cần….chỉ cần anh đừng ăn tôi là tốt rồi TT^TT
Vì vậy sau một ngày làm việc bị ông sếp xoay cho chóng mặt, Yoseob sau khi về nhà lại phải đi nướng bánh bích quy cung phụng hàng xóm gã àm ảnh cậu nhà đối diện.
Loại bóc lột này ngay từ ngày đầu tiên Yoseob chuyển tới đây đã kéo dài tới tận bây giờ ….
Ngày đó tâm tình cậu tốt lắm, sau khi tốt nghiệp đại học mọi việc đều vô cùng thuận lợi. Cậu tìm được công việc lý tưởng, sau đó lại rất nhanh tìm được phòng ở lý tưởng.
Hôm chuyển tới đây, cậu quyết định nướng chút bánh quy tặng cho các vị hàng xóm.
Nướng bánh bích quy là sở trường đặc biệt của Yosob, cũng là sở thích của cậu
Mặc dù là nam sinh nhưng Yosob từ nhỏ trên người dường như không có cái gọi là thần kinh vận động. Ngược lại cậu lại rất thích làm mấy thứ bánh ngọt này. Hơn nữa, bởi vì thân mình…. Bởi vì thân phận, cậu cũng phi thường thích những đồ ăn vặt có thể mài răng này ^^
“Cốc cốc đông ~” Yoseob gõ cửa nhà đầu tiên ” Xin chào, cháu họ Yang tên Yoseob cứ gọi cháu là Seobie vừa mới chuyển tới cách vách. Đây là một ít thành ý của cháu, hy vọng bác sẽ thích ~”
Yoseob thân hình mũm mĩm, khuôn mặt tròn trỏn (nh̀in như cúc bông di đống), kèm theo đôi mắt to tròn long lanh, lớn lên sạch sẽ, rõ một bộ học sinh chưa hết ngây thơ. Chung quy là làm cho người ta sinh ra cảm giác…Tóm lại từ khi đi học tới nay, nữ sinh chung quanh khi nhìn thấy cậu chung quy luôn nảy sinh một loại mẫu tính (bản năng làm mẹ) rồi vừa nói “Nào đáng yêu ~ rồi thông minh ~ là nhuyễn ~ oh!” bàn tay vừa niết mặt cậu…
Bánh bích quy cứ thế thuận lợi được tặng đi, bên trái là một nữ sinh sống một mình, bên phải là một nhà ba người. tiếp sau là nhà đối diện…
Yoseob như mấy lần trước nhẹ nhàng gõ cánh cửa ba lần.
Cánh cửa từ từ mở ra. . .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip