Chương 3 : Lời nhắn từ thần tượng
Ba người hàn huyên một hồi, Jung Soo Jung lên đường về nhà. Cô xuống xe sớm, tới khu chợ gần nhà mua đồ ăn, trên đường nhận được điện thoại của Son Seung Wan.
- Tớ sắp chết đói rồi !!!
Jung Soo Jung cười nói.
- Về ngay đây. Đồ con mèo tham ăn !
Jung Soo Jung quen biết Son Seung Wan khi đi làm thêm, hơn cô một tuổi. Lúc ấy hai người đều làm thuê cho một nhà hàng, Son Seung Wan bị khách quấy rối, vốn định bấm bụng chịu đựng, nhưng lại bị vu oan trộm tiền, Jung Soo Jung nhịn không được đứng ra làm chứng. Kết quả hai người đều bị đuổi việc, sau đó càng ngày càng thân thiết. Son Seung Wan tốt nghiệp xong may mắn tìm được một công việc trợ lý nhân sự ở thành phố này, mấy ngày trước cô đi công tác, trên máy bay vô tình gặp được Kim Jong In, liền giúp Soo Jung chuyển lời hâm mộ tới anh ta, vì thế mới dẫn tới sự kiện chấn động SNS kia.
Jung Soo Jung làm mấy món rất ngon, Son Seung Wan ăn no nê mà vẫn không chịu buông đũa, mãi tới khi không thể nuốt nổi nữa mới luyến tiếc từ bò, xoa xoa cái bụng căng tròn.
- Lâu lắm rồi không ăn no như thế.
- Sau này chỉ cần rảnh thì tớ sẽ làm cho cậu ăn.
Jung Soo Jung nói đầy nghĩa khí.
Son Seung Wan sáng rực hai mắt.
- Thật không ?
Jung Soo Jung vỗ ngực đảm bảo. Trước đây ở một mình, cô thường làm biếng nấu nướng, chỉ ăn qua loa cho xong bữa, bây giờ sống chung với Seung Wan rồi, cô ấy lại còn giúp đỡ cô rất nhiều, nấu cơm cho cô ấy ăn nào có đáng gì.
Son Seung Wan cảm động đến mức nước mắt vòng quanh.
- Rốt cuộc mình cũng tìm thấy phiếu cơm dài hạn rồi !!!
- ...
Thu dọn bát đũa xong, Jung Soo Jung đang định gọi điện cho biên tập Jang kia để hẹn thời gian nói chuyện về công việc vẽ tranh minh họa thì người ta đã gọi cho cô trước.
Điện thoại vừa nối thông, Jung Soo Jung lập tức căng thẳng, nói năng lộn xộn.
- Chị Jang, xin hỏi chị họ gì ?
Người bên kia bật cười.
- Chị họ Jang.
Soo Jung bấy giờ mới ý thức được mình nói sai, hai gò má đỏ bừng, may mà đối phương không nhìn thấy.
- Không biết Ji Soo đã nói với em chưa, mai em có thời gian không, chị mời em tới văn phòng tạp chí một chuyến, chúng ta bàn cụ thể về công việc.
Soo Jung gật đầu như giã tỏi.
- Có ạ có ạ.
Biên tập Jang nói địa chỉ cho cô.
- Mai gặp nhé !
Jung Soo Jung vui mừng ngồi tại chỗ xoay chiếc di động trên tay ba vòng, trên mặt tràn đầy hưng phấn.
- Trông cậu cứ như kiếm được tiền ấy.
Son Seung Wan trêu chọc cô.
Jung Soo Jung không thèm để ý tới Seung Wan, hiện tại mục đích của cô chính là kiếm tiền, kiếm tiền và kiếm tiền, để nộp học phí, nuôi sống bản thân. Tiết kiệm tiết kiệm và tiết kiệm, để tới gặp Kim Jong In.
Hoa Lưu Ly từng nói, tranh ảnh và clip của Kim Jong In lan tràn khắp nơi, nhưng cô chưa từng được gặp người thật bao giờ.
Son Seung Wan ném bịch sữa cho Soo Jung, bình tĩnh nói.
- Tớ có quà này tặng cậu.
Jung Soo Jung khó hiểu, đâu phải sinh nhật cô chứ, tặng quà gì ? Hơn nữa, không công mà hưởng lộc, cho dù hai người rất thân cô cũng cảm thấy không được tự nhiên.
Son Seung Wan quá hiểu những suy nghĩ trong đầu Jung Soo Jung, cô nửa cười nửa không, nói.
- Không lấy đừng có hối hận.
Jung Soo Jung chợt như hiểu ra, đành thỏa hiệp.
- Đưa đây xem nào !
- Dưới gối của cậu ấy.
Jung Soo Jung chạy như bay vào phòng ngủ, rồi lại ùa ra như cơn gió, trên tay là một cuốn sổ. Cô lờ mờ như đoán được cái gì, kích động đến nỗi hai tay run run, mãi vẫn không mở ra được.
Son Seung Wan lườm cô.
- Làm gì mà phải căng thẳng như thế hả ? Đâu phải người thật đứng trước mặt cậu chứ.
Vừa nghe vậy, Jung Soo Jung đã giật mình tới nỗi đánh rơi cuốn sổ xuống đất.
Son Seung Wan chỉ tay vào cô, lắc đầu.
Jung Soo Jung chật vật lắm mới mở cuốn sổ ra được, một dòng chữ đập vào mắt cô.
"To: Trà Chanh Bạc Hà, tôi đã xem hết các tác phẩm của cô rồi. Cảm ơn sự tình cảm và sự nhiệt tình của em dành cho tôi."
Cuối cùng là chữ ký như rồng bay phượng múa của Kim Jong In và ngày tháng.
- A...a...a...a...a...a...
Toàn bộ căn phòng tràn ngập tiếng thét của Jung Soo Jung.
- Là anh ấy viết cho tớ hả ?
Cô dường như không dám tin là thật.
Son Seung Wan gật đầu.
- Ừ, thích không ?
Jung Soo Jung gật gật.
- Trả công tớ thế nào đây ?
Jung Soo Jung đang kích động đến mức đầu óc choáng váng, nghe câu hỏi kia xong cũng tỉnh táo lại một chút, cô chắp hai bàn nắm thành một nắm.
- Đại ân đại đức của cậu, cả đời này tớ không quên, kiếp sau nhất định làm trâu làm ngựa cho cậu.
Son Seung Wan bĩu môi vẻ không thèm.
- Vậy cậu muốn tớ báo đáp thế nào đây ?
Son Seung Wan cười gian xảo.
- Mai nấu thêm đồ ăn nhé !
Jung Soo Jung cười tươi rói, sảng khoái đồng ý.
Không biết sau này, khi Kim Jong In biết được những bản vẽ hình mình trở thành công cụ để Son Seung Wan lừa ăn lừa uống Jung Soo Jung, sắc mặt của anh sẽ sinh động đến thế nào ?
Tạp chí mà Jung Soo Jung đang định tới làm việc kia chủ yếu là chuyên mảng du dịch và giải trí. Chủ biên bộ phận du lịch chính là Jang Hye Rin, người tối qua gọi điện cho cô. Biên tập Jang giới thiệu sơ qua cho Jung Soo Jung về tình hình tạp chí, sau đó xoay màn hình máy tính về hướng cô, nói.
- Công việc của em là căn cứ vào bản thảo để vẽ tranh minh họa tương xứng, ba ngày giao một bức, có vấn đề gì không ? Phong cách thì chính là cái kiểu này này, em xem có thể không ?
- Không thành vấn đề ạ.
Jang Hye Rin liếc nhìn cô, chỉ tay về một góc.
- Người phụ trách mảng này bận bịu quá nên tìm người tới trợ giúp, cô ấy ngồi ở đằng kia. Lát nữa em gặp cô ấy nói chuyện nhé.
- Vâng.
Jang Hye Rin mỉm cười.
- Đừng lo quá, bầu không khí làm việc ở đây rất thoải mái.
Nói xong, cô ấy gọi với về phía kia.
- Do Yeon à, người mới giao cho em nhé.
Kim Do Yeon đáp lại một tiếng rồi cười nói với Soo Jung.
- Đi theo chị.
Jung Soo Jung thấp thỏm theo sau.
- Ngồi đi em.
Kim Do Yeon thấy bộ dạng mất tự nhiên của Jung Soo Jungthì không khỏi buồn cười.
- Chị là Kim Do Yeon, còn em ?
- Em tên Jung Soo Jung ạ.
Kim Do Yeon cầm cái hộp dưới gầm bàn lên, lấy ra một chồng sách dày, mỉm cười.
- Đây là mấy tập san cũ của tòa soạn, em mang về xem cho quen nhé.
Jung Soo Jung gật gật đầu.
- Em có mang USB đi không ?
- Không ạ...
Kim Do Yeon sao chép từ máy tính một bản thảo vào USB.
- Không sao, dùng tạm của chị cũng được. Đây là nội dung số tạp chí tiếp theo, em thử bức đầu tiên xem.
Jung Soo Jung chợt thấy áp lực vô cùng. Cô vốn nghĩ sẽ được đi theo học việc mấy ngày, không ngờ lại nhanh được nhận việc như thế.
- Đừng căng thẳng.
Kim Do Yeon cười.
- Ji Soo giới thiệu là bọn chị tin tưởng rồi.
Jung Soo Jung vẫn còn khá e dè, cô lo lắng ngộ nhỡ tranh cô vẽ không hợp ý, khiến độc giả không mua tạp chí thì không chỉ có mình cô mất mặt mà còn làm liên lụy tới cả Ji Soo.
Lúc này, người đàn ông trẻ tuổi bốn mắt ngồi bên cạnh Kim Do Yeon đưa tay lên đẩy đẩy gọng kính trên mũi, nói.
- Do Yeon, xem này !
Kim Do Yeon ló đầu qua, hai mắt sáng rực.
- Kim Jong In !
Jung Soo Jung giật thót mình, nhanh chóng liếc mắt, trên màn hình là một người con trai trong bộ đồ đen, áo khoác gió, đeo kính râm, nhưng cô vẫn nhận ra được đó là Kim Jong In. Khung cảnh hình như là ở đại sảnh một khách sạn nào đó, anh đi một mình, chắc là lịch trình cá nhân, chẳng hiểu sao lại bị phóng viên chụp được, ảnh hoàn toàn rõ ràng.
Anh chàng bốn mắt hình như làm công việc sắp chữ, anh ta gãi đầu.
- Bộ phận giải trí vừa gửi tới, muốn bên mình thêm vào số mới nhất. Anh đã sắp đầy chỗ rồi, làm sao nhét tin này vào được nữa ?
Kim DoYeon chọc nhón tay vào gáy anh ta.
- Anh khờ thế hả ? Có tin về Kim Jong In nhất định tạp chí bán rất chạy.
- Ờ cũng phải.
Kính cận cười ngây ngô.
Kim Do Yeon quay đầu lại thì thấy Jung Soo Jung đang kinh ngạc.
- Em cũng là fan của anh ta à ?
Jung Soo Jung không biết đáp thế nào, chỉ cười cho qua.
Kim Do Yeon nháy mắt.
- Nếu đúng là em thích anh ta thì tới đây làm việc là chuẩn rồi. Bọn chị mới bàn bạc với quản lý của anh ta sắp tới sẽ tới Paris chụp một bộ ảnh, em nói xem có đúng là lợi không ?
Trái tim nhỏ bé của Jung Soo Jung nhảy dựng lên, nhưng ngoài mặt vẫn phải cố làm ra vẻ tự nhiên.
Bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, một cô gái chân dài xinh đẹp bước vào, thở dài.
- Chị Do Yeon, em vẫn chưa tìm thấy cô ấy, làm sao giờ ?
Kim Do Yeon hỏi.
- Cô ta không trả lời tin nhắn riêng à ?
Anh chàng kính cận xen vào.
- Ai ?
Người đẹp chân dài phớt lờ anh ta, nói tiếp với Kim Do Yeon.
Gửi đi mấy lần rồi đều không thấy hồi âm, còn cách khác để liên lạc với cô ta nữa không ?
Kim Do Yeon lắc đầu.
Người đẹp chân dài ngã vào sô pha. Kim Do Yeon buông hai tay, vẻ bất lực.
- Hôm nay không tìm được cô ta thì đành phải đổi bức tranh khác thôi. Cái cô Pha Lê Tím này thật là thần bí.
Jung Soo Jung tròn mắt ngạc nhiên, nhỏ giọng hỏi.
- Tranh nào ? Cho em xem được không ?
Người đẹp chân dài dùng chân đá đá anh chàng kính cận.
- Đồng nghiệp mới à ?
Kim Do Yeon trải lời thay Soo Jung.
- Ừ, giúp việc cho chị.
Nói xong, cô mở SNS, tìm SNS của Pha Lê Tím, chỉ tay vào một bức vẽ.
- Cái này.
Đây chẳng phải chính là bức hoạt họa cô mới vẽ cho Kim Jong In sao ? Jung Soo Jung đỏ bừng mặt, nhỏ giọng nói.
- Thật ngại quá, em chính là Pha Lê Tím.
Gần đây bận quá, đã mấy ngày cô không lên SNS rồi. Cô lấy di động ra đăng nhập vào, quả nhiên thấy ba bốn tin nhắn riêng, tất cả đều đến từ một người, nội dung y chang, đều là muốn mua bản quyền bức vẽ kia. Người gửi chính là cô gái chân dài này.
Người đẹp chân dài thốt lên.
- Trùng hợp thế ?
Kim Do Yeon trừng mắt.
- Em là...
Kính cận thì thầm.
- Xa tận chân trời, gần ngay trước mặt.
Mặt Jung Soo Jung lại càng đỏ rực lên.
Người đẹp chân dài nhanh phản ứng lại.
- Vậy thì tốt quá rồi, mau chóng bán lại bản quyền nhé, ấn định theo giá thị trường luôn.
Jung Soo Jung kinh ngạc hỏi.
- Nghĩa là mọi người muốn dùng nó ?
Kim Do Yeon vội lên tiếng giải thích.
- Tập san kì này có một bài tin về Kim Jong In, chủ yếu là về bộ phim mới của anh ta...
Chân dài chen ngang.
- Bức vẽ của em quá đẹp nên bọn chị muốn mua lại của em.
Jung Soo Jung nghiêng người về trước, khoé mắt cong lên.
- Được ạ. Nhưng mà không cần trả em phí đâu.
- Hả ???
Ba người trong phòng kinh ngạc thốt lên làm Soo Jung ngượng ngùng.
- Em làm sao có thể bán thần tượng của mình lấy tiền được chứ.
Kim Do Yeon cười xấu xa.
- Jung Soo Jung, em đã lộ rõ bản chất fan cuồng thái quá rồi nhé !
Chân dài lúc này mới như bừng tỉnh.
Kính cận cũng gật đầu đầy vẻ đăm chiêu.
Jung Soo Jung rối đến độ mặt càng lúc càng đỏ, đúng là một lần lầm lỡ ngàn thu ân hận.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip