Chương 70:Nửa Đêm Kinh Hoàng

"A -" Cậu đột nhiên bừng tỉnh, trước mắt đen kịt, mơ hồ nhìn thấy khung cảnh trong phòng.

Một lúc lâu sau cậu mới nhận ra mình đang nằm ở trên giường còn tay đang đặt trên ngực.

Nằm mơ. . . . . . Còn là ác mộng.

Cậu thở hổn hển, mở mắt thật to nhìn gian phòng.

A, chỗ kia có một bóng đen!

Vương Nguyên đột nhiên hoảng sợ, nhìn lại mới phát hiện hình như đó là quần áo tiện tay vắt lên ghế.

Cậu không chịu được nữa phải bật đèn lên, tim đập thình thịch nhìn khắp căn phòng.

Không có gì cả.

Cậu biết không có gì, nhưng trong lúc này thì tất cả những tình tiết trong phim, những việc thần bí cậu từng được nghe đều hiện lên ở trong đầu.

Trong tấm băng ghi hình có cái giếng cạn hoang vu, Sadako(1) bò ra từ trong TV, tiếng khóc giống như tiếng mèo kêu . . . . . . Còn có chuyện mẹ kể rằng khi còn bé gặp phải bóng người từ từ biến mất, nửa đêm tiếng chó sủa không ngừng . . . . . .

Sau lưng lạnh toát, Vương Nguyên sợ hãi đột nhiên quay ngoắt nhìn ra sau lưng, ngoài tường ra thì không có gì cả.

Tiếng điện thoại di động đột nhiên vang lên, cậu rùng mình hoảng sợ nhìn điện thoại di động, giống như nghe thấy tiếng nhạc " One Missed Call" (2).

Đáng chết, tại sao cậu lại dùng nhạc chuông không lời chứ, còn là khúc dương cầm!

Nhưng giờ mà nhìn điện thoại di động thật sự hơi sợ.

Cậu từ từ đưa tay ra cầm lấy di động. Khi thấy hai chữ "Ông xã", trong lòng đột nhiên bình tĩnh hơn nửa.

"Đã ngủ chưa" chỉ có ba chữ còn không có dấu câu.

Hắn hỏi cậu đã ngủ chưa. . . . . . Tại sao hắn có thể hỏi cậu đã ngủ chưa vào lúc này chứ! Điều này làm cho cậu rất muốn tìm hắn tới để "ngủ cùng" !

"Tích tắc – Tích tắc – Tích tắc. . . . . ." Trong căn phòng yên tĩnh truyền đến tiếng đồng hồ nhịp nhàng quay, Vương Nguyên nhìn về phía đồng hồ, ôi trời ơi, là mười hai giờ kém hai phút!

Nửa đêm, nửa đêm rồi ! Trời ạ! Vương Nguyên kích động, ấn vào nút gọi.

Vương Tuấn Khải chờ cả nửa ngày, đang chuẩn bị thở dài tiếp tục trằn trọc trở mình thì điện thoại di động lại đột nhiên vang lên. Vừa nhìn lại thấy là bà xã, bà xã đó!

Hắn kích động, lại run tay ấn nhầm nút cúp máy.

Đáng chết! Sao giờ lại như bà già chưa bao giờ sờ vào di động thế hả trời!

Vương Tuấn Khải xốc chăn lên, không thèm đi dép mở cửa chạy ra ngoài.

Vương Nguyên đang nhìn tin nhắn kì lạ nửa đêm, buồn bực nửa đêm cúp máy. Đang nhớ đến những hình ảnh chết tiệt trên phim kinh dị kia thì cửa lại đột nhiên bị gõ hai tiếng.

Ôi trời!

"Ting" một tiếng, đồng hồ báo thức vừa khéo chỉ đúng mười hai giờ.

Lúc này. . . . . .

Vương Nguyên nắm chặt chăn, muốn hét to Vương Tuấn Khải, nhưng không tài nào kêu ra tiếng được.

Cửa đột nhiên bị mở ra, mặt người ló vào, Vương Nguyên sợ hãi hét "A -" một tiếng.

"Sao vậy, Tiểu Viến!" Vương Tuấn Khải vội vàng chạy đến bên giường, đỡ vai của cậu hỏi.

Vương Nguyên suýt khóc, đấm lên ngực hắn hét lên: "Anh vào thì cứ vào gõ cửa làm gì!"

Vương Tuấn Khải vô tội nói: "Không phải em bảo vào phải gõ cửa sao?"

"Anh . . . . . Dù sao cũng là tại anh, đều tại anh, làm tôi sợ muốn chết." Vương Nguyên càng không ngừng đánh hắn.

"Tôi vào mà khiến em sợ đến vậy sao? Trên trán cũng toát mồ hôi rồi." Vương Tuấn Khải cầm khăn giấy lau mồ hôi cho cậu.

Vương Nguyên nhìn hắn, hơi ngượng ngùng nói.

Trước kia vì cậu sợ ma nên bị bạn cùng phòng cười nhạo, còn nói cậu ngây thơ.

Vương Tuấn Khải lại gấp gáp hỏi: "Sao vậy, sao em không nói gì? Đừng bảo là em sợ tôi chạm vào em đến vậy đấy nhé?"

Vương Nguyên tức giận đẩy hắn, chu miệng nói: "Không phải, ai rảnh như vậy chứ."

"Vậy em bị làm sao?"

"Tôi. . . . . . mơ thấy ác mộng." Vương Nguyên nói.

Vương Tuấn Khải nhìn cậu một lúc lâu, giật mình nói: "Tôi hôn em một cái em đã gặp ác mộng à? Tại sao? Tôi cũng không phải là ma!"

"Không cho anh nói chữ kia!" Vương Nguyên lập tức kêu lên.

Vương Tuấn Khải nhìn cậu, nói: "Em sợ ma à?"

"Anh còn nói!" Vương Nguyên đấm cho hắn thêm một phát.

"Được rồi, tôi không nói, tôi là đàn ông dương khí nặng, mấy thứ đó không dám tới gần đâu." Vương Tuấn Khải bảo đảm nói.

"Như vậy nói cách khác phụ nữ âm khí nặng thì mấy thứ đó rất thích tới gần à?" Vương Nguyên hỏi.

"Có thể nói là như vậy ." Vương Tuấn Khải suy nghĩ một lát rồi nói.

(1),(2) Sadako Yamamura trong bộ phim kinh dị The Ring của Nhật Bản One Missed Call cũng là một bộ phim kinh dị nổi tiếng

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip