Chap 40: NGẪU NHIÊN CHẠM MẶT


Giằng co đến trưa, cậu nói đói bụng, vì thế Giang Trục Thủy lái xe đi vào một nhà hàng Tây.

Đi đến của nhà hàng, Vương Nguyên gặp được Vương Hàm Nhã-là cô em gái đã không cho cậu vào nhà năm đó.

Vậy là cả ba cùng vào nhà hàng

Cô bỗng nhiên hai mắt phóng điện nhìn Giang Trục Thủy:" Thì ra anh có tiền, đi xe thể thao sang trọng, ăn nhà hàng cao cấp, anh nhất định so với ông ta còn có nhiều tiền hơn!"

Giang Trục Thủy thản nhiên nói:"Miệng tôi không lớn như vậy, ăn hết cả nhà hàng."

 Vương Nguyên nhịn không được phì cười, Vương Hàm Nhã cũng không để ý, nháy mắt vẫn chăm chăm nhìn Trục Thủy:"Soái ca, anh đừng ngồi cùng Vương Nguyên, ngồi cùng chỗ với tôi đi."

Hàm Nhã ánh mắt mị hoặc động lòng người, ngay cả Vương Nguyên cũng không khỏi thán phục. Năm đó đứa em gái này, cũng dùng ánh mắt này, đem bạn trai của cậu biến thành bạn trai của mình.

Kỳ thật nói là bạn trai, thực chất cũng không phải. Năm đó cậu học cấp ba thời điểm quen hắn, bởi vì hai người đều có thành tích tốt, cho nên chơi thân. Điều quan trọng là, bộ dạng người này và Vương Tuấn Khải có vài phần tương tự, cho nên không thể không thừa nhận, cậu đối với hắn có chút cảm tình.

Cho nên khi hắn đưa ra yêu cầu muốn cậu làm người yêu hắn, cậu cũng liền thuận theo đồng ý. Cậu không nói là yêu hắn, cũng không biết như vậy có tính là yêu không.

Từ khi cậu có bạn trai, Hàm Nhã đối với cậu giống như chẳng có phản cảm, còn thường xuyên đến tìm cậu nói chuyện, ban đầu cậu còn thụ sủng nhược kinh, sau lại mới biết được, nguyên nhân mục đích của Hàm Nhã là bạn trai của cậu.

Hết thảy đều tự nhiên như vậy, ba người cùng nhau ăn cơm, cùng nhau nói chuyện, Hàm Nhã dùng cặp mắt đưa tình, lần lượt cùng bạn trai cậu ánh mắt đưa tình cuối cùng bạn trai cậu biến thành bạn trai Hàm Nhã.

Toàn bộ quá trình không đến một tuần, Vương Nguyên còn không cảm nhận được cái gì là cảm giác luyến ái thì đã kết thúc.

Cho nên Vương  Nguyên đến nay không tin vào tình yêu.

Hiện tại xem ra, lúc này tình cảnh này cùng năm đó cũng tương tự, chẳng qua Giang Trục Thủy này bạn trai là giả của cậu.

Cậu theo bản năng nhìn ánh mắt Giang Trục Thủy, vừa vặn cùng lúc ánh mắt hắn cũng nhìn về phía cậu.

Hắn nở nụ cười, quay đầu đi đối diện  Hàm Nhã nói:"không phải là cô thích giành những thứ anh cô thích chứ?"

Hàm Nhã sửng sốt, khiêu khích nói:" Là anh ấy nói với anh?"

" Không có, cậu ấy chưa nói, là tôi đoán".

" Thế thì sao, anh quản được à?"

Hắn lắc đầu:" Vì sao luôn thích giành nhưng thứ người khác có? Như vậy là không tốt!"

Cô cả giận nói:" Tôi muốn lấy của anh ấy thì sao! Nếu không phải anh ấy xuất hiện, tất cả những thứ đó vốn dĩ đều là của tôi!"

" Tốt lắm chúng ta không cần nói những lời." Vương Nguyên cắt ngang tranh cãi của bọn họ:" Chúng ta ăn cái gì đi, ăn cái gì!"

Hàm Nhã lại lạnh lùng nhìn cậu:" Tôi cuối cùng lấy của anh nhiều thứ, anh không hận tôi sao?"

" Em thích thì cứ lấy đi, với anh mà nói cũng không quan trọng."

" Không quan trọng? Bùi Chí Nam đâu? Hắn ta là bạn trai của anh, như vậy dễ dàng đã bị tôi cướp được......"

" Đúng rồi, em cùng Chí Nam còn yêu nhau sao?" Vương Nguyên bỗng nhiên hỏi ra đến việc này giống như tán gẫu, ngược lại làm cho Hàm Nhã nói không ra lời.

Sau một lúc lâu mới nói:" Cái tên kia, tôi sớm đem hắn quăng đi rồi! Vương Nguyên, anh cũng quá cổ hủ rồi, hiện tại nên đại nào? Có người nào ba năm rồi mà không đổi bạn trai!"

" Vậy à......" Vương Nguyên cảm thấy buồn bã, vùi đầu vào ăn.

" Hắc hắc, không phải là anh trở về tìm anh ta, cùng anh ta nối lại tình cũ ?"

"Anh cùng anh ta cho tới bây giờ vốn không có tình yêu, nối lại thế nào?" Vương Nguyên thản nhiên nói, chỉ vào đồ ăn trên bàn:"Em không phải đói bụng sao? Còn không mau ăn?"

" Hừ!"

Hàm Nhã không phục vùi đầu vào ăn, cuối cùng trở lại không khí im lặng.

Nhưng không bao lâu, hai mắt Hàm Nhã bỗng nhiên sáng lên chỉ vào tiền sảnh:" Xem, người kia...... thần tượng của tôi!"

Vương Nguyên hướng theo tay cô nhìn, không khỏi cả người chấn động.

Một thân ảnh màu xám Vương Tuấn Khải, đi cùng người con gái tóc dài phiêu phiêu Nghiêm Thanh Du, bồi bàn đang chỉ dẫn họ đi vào bàn ăn, bọn họ cách đó không xa.

Vương Nguyên theo bản năng cúi đầu, lại nghe Hàm Nhã kích động nói:" Ở trường học của tôi đều đặc biệt sùng bái anh ấy, thiên thần hắc đạo! Nếu có thể gia nhập vào bang hội của anh, chẳng sợ chỉ là một em gái, tôi cũng nguyện ý!"

Vương Nguyên sửng sốt:" Em nói cái gì? Thiên thần hắc đạo? Em nhận lầm người rồi?"

" Làm sao có thể? Anh ta chính là người đại danh lừng lẫy Vương Tuấn Khải! con nuôi Vương gia, không thua kém phó tổng tài. Bất quá đây chính là thân phận bề ngoài, chỉ cần là người ngoài, ai chẳng biết Vương gia kỳ thật cũng là xã hội đen, lão gia là lão đại, anh ta là lão nhị!"

Vương Nguyên kinh ngạc, cảm xúc thực sự hỗn loạn, liếc trộm nhìn Vương Tuấn Khải, lại nhìn Giang Trục Thủy thấy anh không có chút kinh ngạc:" Anh cũng biết?"

Hắn thở dài:" Loại sự tình này, kỳ thật rất nhiều đại gia tộc đều có, chỉ trông vào bạch đạo, không có khả năng đem thế lực khuếch trương thế lực lớn đến như vậy, đều phải có hắc đạo để làm thế lực chống đỡ."

Vương Nguyên cảm thấy khó có thể chấp nhận:" Thật không nghĩ tới......"

Lúc này Nghiêm Thanh Du phát hiện bọn họ, mỉm cười hướng bọn họ vẫy vẫy tay, sau đó cùng Vương Nguyên

Vương Nguyên nói câu cái gì, hai người đồng thời đứng lên, hướng bọn họ đi tới.

 Hàm Nhã đặc biệt hưng phấn:" A...... Thần tượng hướng tôi đi tới......"

Hai người đi đến gần, Vương Nguyên và Giang Trục Thủy cùng đứng lên.

Vương Tuấn Khải mỉm cười nói:" Thực trùng hợp, không bằng đi chúng ta ngồi cùng bàn đi, tôi gọi mang thêm vài cái ghế ."

Vương Nguyên nhất thời cứng đờ, không biết nên phản ứng thế nào.........

.

Chap sau dự là sẽ có biến xảy ra trong nhà vệ sinh đó =) "cười râm"

.

Chap sau tặng cho 4 bạn vote+cmt đầu tiên nha

.

Chap này đủ 18 vote Châu Nhi sẽ ra chap mới nhá =)


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip