1.
Cũng như bao ngày, khi ánh mắt trời bắt đầu hé lộ. Bên trong căn phòng ấm áp giữa tuyết trời lạnh lẽo. Hai cơ thể quấn quýt lấy nhau trao cho nhau hơi ấm từ bản thân, và cũng tham lam lấy đi hơi ấm của người kia. Người nhỏ bé kia hoàn toàn rút người vào trong chàng trai cao lớn hơn mình. Trải dài trên cơ thể cả hai dấu vết ái tình, mơ hồ thấp thỏm bên trong chăn tựa hồ nói với ta rằng cả hai đã trải qua một đêm nóng bỏng đến như thế nào.
Tiếng báo thức vang lên trong không gian tĩnh lặng, phá tan bầu trời im ắng. Cứ như thói quen ,ngay lập tức có bàn tay vơ lấy và tắt đi
Cậu lười nhác bước chân ra khỏi tổ ấm. Khẽ đưa tay lên che miệng và vươn tay bắt đầu một ngày mới.
Cơ thể trần trụi dầy rải rác dấu hôn cùng với cơn đau từ eo truyền thật khiến người ta muốn chửi thề. Chifuyu xoa đi mái tóc rối bời của bản thân, lười nhác mở miệng gọi ai kia đang say giấc. Giọng nói của cậu khàn đi vài phần có lẽ là vì đêm qua.
- Dậy đi Kazutora, hoặc là tự dậy hoặc là tôi lôi đầu anh dậy.
Tuy nhiên đáp lại chỉ là không gian im thin thít, thật là khiến con người ta điên tiết.
-......
Bàn tay như quen ngay lặp tức nắm lấy mái tóc dài màu đen có vài chỗ vàng của người kia, từ trong cơn mê mà tỉnh, khuôn mặt vì đau đớn mà nhăn lại, anh nhanh chóng đưa tay bắt lấy tay cậu. Như muốn báo là anh đã tỉnh giấc rồi
- Dậy rồi, đừng kéo.
Đôi tay nhanh chóng buông bỏ, cứ như thế và rời đi khỏi căn phòng, không đoái hoài gì về người đằng sau như thể là đã nghe hiểu hoặc là không quan tâm sự tồn tại.
Ánh nhìn dần dần khuất bóng sau cánh cửa, bỏ lại trong đây là con người vẫn đang thẫn thờ nhìn theo. Tựa như có gì lôi cuống trong khiến con người tay mãi chìm đắm. Cứ như vậy lặng lẽ nhìn.
Đôi tay mạnh bạo đánh lên trán, rồi vuốt nhẹ xuống đôi mắt, đến khi mở mắt ra chấn chỉnh lại bản thân
À bọn họ đã như thế vài năm kể từ khi cái ngày mà cậu đưa anh về đây
Vốn dĩ là ngày hôm ấy bước ra khỏi trại giam, đối với người như anh chẳng quan tâm gì mấy. Dù gì chẳng còn ai trên cõi đời này chờ anh đâu. Nực cười khi chính tay mình nhuốm bẩn máu bạn mình, đưa tiễn người thân duy nhất về với thiên đàng.
Trong cái tuyết trời mùa đông lạnh lẽo ấy. Từng bông tuyết rơi nhè nhẹ, trắng xóa cả một bầu trời, hơi thở mang theo cái giá lạnh khiến hai tay vô thức chà sát vào nhau để tìm kiếm sự ấm áp
Có lẽ anh sẽ không chết vì đói mà chết vì lạnh chăng?.
Trong sự tuyệt vong cùng với nỗi đau khôn siết ấy, bật vang lên một giọng nói.
- Chào.
Kazutora hướng mắt lên nhìn, chỉ là anh không nhớ nổi người trước mặt
Vội lục lại một số kí ức mờ nhạt của quá khứ. Hình như là phó đội trưởng nhất phiên đội năm xưa, Chifuyu Matsuno
Những hình ảnh duy nhất hiện trong đầu anh là khuôn mặt bê bết máu vì bị tẩn tả tơi. Rồi đến cả hình ảnh thiếu niên gào khóc khi mà người bạn thân của hắn gục xuống
Dòng kí ức u tối cứ thế thi nhau đè lên não bộ của anh. Cứ như hàng vạn câu hỏi vì sao
Chắc là cậu hận anh lắm nhỉ? Tự hỏi rằng cậu sao lại đến đây, và cũng chỉ có cậu đến đón
Cơ mà câu trả lời của cậu lại khiến cho cơ thể vốn lạnh lẽo mà run lên, dòng cảm xúc nóng ấm cứ thế thi nhau lan tỏa trong lòng Kazutora
"Hm, tôi không hận anh đâu, vì anh là một trong những báu vật của Baji-san nên tôi cũng không muốn hận anh"
À ra là vì Baji. Tín ngưỡng của em.
Thế rồi em đưa tôi đến nhà em, cho tôi chỗ ở, cho tôi việc làm. Tôi tự hỏi rằng con người ấy lương thiện đến vậy à. Con người ấy sao lại có thể mạnh mẽ đến thế nhỉ.
Mặc dù thế tôi đã bảo rằng là, sẽ dọn đi ngay khi có điều kiện. Em cũng chỉ buông nhẹ lời cho tới lúc đó cứ ở đây đi.
"Kazutora-kun có lẽ anh sẽ phải mặc áo cổ lọ một thời gian rồi"
Tôi hơi khó hiểu khi em nói thế, sau đó tay em nhẹ đặt lên cổ nhằm ám chỉ gì đấy
À ra là hình xăm con hổ ở cổ tôi. Em nói rằng khách ở đây thường đa số là trẻ em với phụ nữ, thế nên nhằm để không đọa sợ họ thì anh nên che đi nó.
Và thế mối quan hệ cả hai bắt đầu là ông chủ với nhân viên
Ngày đầu làm việc thì có chút khó khăn, khuôn mặt lúc ấy đầy rẫy vết mèo cào và cả vết cắn
Thật sự rất khó.
Nhưng sau một ngày dài như thế, Chifuyu sẽ sử lý vết thương ấy. Và tôi chỉ có thể máy móc kể khổ, em vẫn luôn mắng tôi là đồ ngu ngay sau đó. Tôi thật sự không có thiện cảm với động vật. Chỉ có thể chấp nhận thôi
Cám ơn em
Cám ơn em vì đã đến bên tôi
Dần dà mối quan hệ ấy tiến triển đến một mức không ngờ, và hiện tại ngoài trừ công việc, cả hai còn có mối quan hệ bạn giường
À, không hiểu vì sao, tôi luôn muốn ôm lấy em, muốn tham lam đặt từng dấu hôn lên cơ thể em. Muốn ỷ lại với người thân thương duy nhất này. Chỉ là tôi không thể, tôi hiểu nó hơn ai hết, sự thật rõ ràng là em yêu điên cuồng người bạn thân của mình. Em chưa bao giờ quên đi bóng hình ấy vẫn luôn tồn tại
Bức tường lí trí vẫn luôn dè dặt trái tim này, bức đến khó chịu.
Chỉ là vô tình cả hai say rượu vào một ngày đông, vô tình em ngã lên người tôi. Khi ấy cả hai cơ thể cứ va chạm nhau, vô thức tôi hôn em
Thật sự ngay khoảng khắc ấy tôi thề rằng, tôi thực sự muốn chết đi cho xong
Em sẽ làm gì với tôi? Đánh, mắng chửi hay đuổi đi?
Mồ hôi cứ thi nhau chảy, trong lòng bất giác dâng lên một nổi sợ không tên
Khẽ siết chặt người trong lòng. Ừ thì có lẽ đây sẽ là lần cuối cả hai bên nhau, nên hãy cho tôi tham lam một chút nha em. Chỉ một chút thô
Môi nhẹ liếm láp lỗ tai người nọ, để cả cơ thể ấy hoàn toàn bị vùi trong cơ thể mình.
- Chifuyu à.
Tôi khẽ gọi tên em, không biết kể từ bao giờ mà cái tên quen thuộc ấy lại khiến lòng tôi rung động mỗi khi nhắc đến. Quen thuộc đến mức đau lòng
- hm ... Ưm..hm....
Chưa kịp trả lời, xúc cảm mạnh mẽ từ môi đối phương ồ ạt quấn lấy miệng mình, hôn lên thật nhẹ nhàng cứ mút lấy như thể nâng niu một bảo vật. Nhưng rồi lại bị người nọ cắn nhẹ khiến cậu vô thức hé miệng
Như một con rắn nhỏ chờ đợi, Kazutora ngay lập tức đưa lưỡi vào càn quét lấy miệng nhỏ không bỏ sót bất cứ chỗ nào. Lưỡi của cả hai cứ quất lấy nhau không rời. Chifuyu vỗ nhẹ lên lưng Kazutora ám chỉ, mới được buông tha.
- Kazutora ha.
Em thở đốc mà thều thào gọi tôi. Chắc là đang muốn mắng chửi rồi đây, đôi bàn tay em bấu chặt vào lưng tôi như muốn cào nát đi tấm lưng này. Mà em đâu biết rằng tấm chân tình nơi tôi bị em ngấu nghiến từ lâu.
- Có thể không em?
Dụi nhẹ vào cổ , như một chú mèo nhỏ.
Đôi bàn tay thuần thục sờ nắn cơ thể nhỏ này, luồn vào trong cái áo hoodie, chạm nhẹ nhàng vào làn da mát mẻ, có thể thấy em run lên vì bị đụng chạm.
Thực ra chỉ là một câu hỏi bâng quơ vì hắn vốn đã biết rõ câu trả lời
Cứ ngỡ là thế đinh ninh trong đầu câu trả lời sẽ là không. Nhưng ngay lúc ấy câu từ em phát ra khiến tôi sững sờ, hoang mang liệu rằng mình nghe nhầm hay là tưởng tượng? Hay là đang mơ đi
Chỉ biết là hôm ấy ngày khi em nói ra câu từ ấy, tôi đã không để em nói nhưng từ gì khác ngoài tiếng rên rỉ tên tôi. Đó là một đêm đông lạnh lẽo nhưng con tim này lại ấm áp lạ kì.
- Có thể.
Đơn giản đến mức khiến người ta quên đi bản thân, cái sự thật là em thích Baji, vẫn là Baji chứ không phải là Kazutora. Thật dày vò làm sao.
- Thẫn thơ cái gì đó? Còn không mau chuẩn bị đi làm việc? Muốn bị đuổi không? Kazutora?
Thân ảnh nhỏ khoát trên mình bộ trang phụ sạch sẽ thơm tho dần tiến lại gần. Ngước lên nhìn người nọ, chậm rãi nở một nụ cười như bao ngày, muốn ôm ghê.
- Không muốn, muốn ôm Chifuyu cơ.
Nực cười là khi không thể khống chế bản thân, mà buông lời. Và sau đó trực tiếp bị tẩn cho một trận. Như bao ngày ăn đập, nghe mắng riết quen, giờ có bị đánh nữa thì Kazutora cũng chả thấy đau
- Anh.....
- Rồi rồi tránh sang một bên, cứ đè thế này sao mà đi hả em?
Ngay lập tức cơ thể kia buông ra.
- Chifuyu ngoan.
- Im mồm đi Kazutora.
Chọc em vui thật đấy, ước gì có thể nhưng vậy mãi mãi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip