Chương 22: Lời ca


Harry hiện giờ đang rất chán nản , cậu bé đã bị cấm túc trong phòng một tuần mà chỉ mới có ba ngày trôi qua đã khiến Harry bức bối không thôi lại cộng thêm bỗng dưng bị mất ngủ càng khiến Harry mệt mỏi .

" Haizz ..."

" Trời nay đẹp quá mà mình lại chẳng được ra ngoài ... Haizz"

" Có làm cái gì đâu mà cũng bị cấm túc ? Haizz "

" Lại thêm mất ngủ nữa chứ ? Haizz"

Ron nghe Harry than thở mà muốn ngán theo luôn , may mà chỉ là cấm túc chứ không phải bị nhốt trong phòng mà không cho ai vào đấy không là Harry cô đơn chết mất !
Harry ghét cô đơn !

" Bồ thôi thở dài được không ? "

" Haizz "

" ..."

Mặt Ron lúc này đúng kiểu bất lực , chán chả muốn nói nữa liền quay người đi ra ngoài ! Cho chừa cái tội càng nói càng làm hơn !

Ron giận đấy à ?

Harry cũng chẳng để ý mấy , Ron có giận cậu lâu được đâu . Harry đang nghĩ cách trốn ra ngoài chơi , nên để tối mọi người đi ngủ rồi trốn đi chứ sáng vầy mà đi lớ ngớ là bị bắt liền !

Không biết bây giờ Mione làm gì nhỉ ?
Cả cái tên Draco đó nữa ?
Ủa ! Tự dưng nghĩ đến tên đó làm gì vậy ? Mình điên rồi !!!
Ahhh! Chết tiệt !!!

Mặt Harry lúc này ửng đỏ , khi không lại nghĩ đến Draco đúng là chết tiệt mà !
Vò vò tóc vài cái Harry cố gắng định hình lại suy nghĩ và thôi thúc trí óc của mình đừng suy nghĩ về Draco nữa !

Chán quá Harry liền kêu Tias lên để nói chuyện với cậu .
Tias nói chuyện rất dễ nghe , cậu nghe sao mà cứ thấy giọng của Tias có chút lưu luyến vậy nhỉ ?
Chắc là cậu đa cảm quá thôi chăng ?

Màn đêm buông xuống bao phủ lên không gian nơi đây , ánh sáng của buổi chiều tàn nhanh chóng bị bóng tối lấn áp .
Mấy con đom đóm cũng bắt đầu suất hiện quanh khu trang viên của ngôi trường Hogwarts cổ kính , sau giờ ăn tối nhộn nhịp thì ngôi trường như lặng dần đi rồi thưa dần tiếng nói chuyện và bắt đầu vào giờ giới nghiêm.

Học sinh thì ai cũng về phòng của mình chỉ riêng Harry vẫn chờ , chờ cái lúc mà mọi người đều chìm vào giấc ngủ để thực hiện phi vụ trốn ra ngoài của cậu .

Hay là dùng bùa ngủ cho nhanh nhỉ ?

Harry đã có ý định như vậy nhưng lại thôi , chờ mọi người nằm ngủ rồi dùng cho mọi người ngủ say hẳn cho chắc chứ mà dùng rồi mọi người nằm sõng soài dưới sàn thì tội lắm mà còn dễ bị giáo viên phát hiện nữa !

Phải ! Hợp lí quá mà ! Harry tự cảm thán mình thật biết nhìn xa trông rộng .

.

.

.

Thời khắc Harry chờ đợi đã đến ! Hành động thôi !!!
Khoác lên mình chiếc áo choàng tàn hình rồi cầm theo chiếc đèn, Harry lén lút mở cửa rồi ló cái đầu ra ngoài .
Nhìn đi nhìn lại và chắc chắn là không có ai thì cậu mới bước ra .

[ Cậu cứ lén lút như làm phi vụ thế kỉ vậy ? Chỉ là trốn đi thôi mà ?]

Cậu không hiểu rồi ! Làm vậy li kì hơn vả lại an toàn là trên hết mà .

[ Có áo choàng tàn hình rồi thì sợ gì nữa? ]

Tụt hứng quá , Tias à !

[...]

Vừa đi vừa nói chuyện với Tias mà cậu suýt chút nữa đi nhầm đường , cả hành lang chỉ có mình cậu kể ra cũng hiu quạnh đấy .
Harry bất giác rùng mình một cái .

Harry cũng nhanh chóng tới nơi mà cậu muốn đến - Phòng thiên văn học ! Harry muốn ngắm những vì tinh tú từ nơi đây , mặc dù trong phòng cũng ngắm được nhưng ở đây có gì đó khác lắm , nó khiến Harry luyến lưu một kỉ niệm nào đó mà cậu chẳng thể nhớ nổi ?

Mở cánh cửa bước vào phòng thiên văn , Harry bất ngờ có người đang ở đây !
Xem nào! Người này nhìn cũng cao ráo , khá quen mắt , tóc màu bạch kim !... Draco Malfoy làm gì ở đây vào giờ này ? Mà cậu ta cũng đang bị phạt mà nhỉ ?

Harry vẫn đứng im đấy rồi bỗng Draco quay qua nhìn cậu ! Hả ! Cậu vẫn còn choàng áo choàng tàn hình mà nhỉ ?

Draco híp mắt cười , khẽ cất giọng :

" Harry ? Em phải không ? "

"..."

" Tôi biết là em mà !"

Nếu ai không biết nhìn vào còn tưởng Draco tự kỉ quá !
Harry nhẹ nhàng tháo chiếc áo choàng tàn hình xuống rồi bước lại gần nơi Draco đang ngồi , định mở miệng hỏi sao Draco thấy cậu thì Draco đã lên tiếng trả lời trước :

" Tôi nghe thấy tiếng mở cửa và tiếng bước chân của em ."

Tai thính đến vậy sao ?

" Cũng có thể !"

"..."

Harry cũng chẳng buồn nói nữa , ngồi xuống bên cạnh Draco rồi ngước mặt nhìn lên bầu trời đêm kia !

Ánh sáng của mặt trăng xuyên qua lớp kính soi rọi lên hai thân người nơi đây .
Ánh mắt của cậu không đặt lên gã mà là lên những vì sao trên bầu trời , ánh mắt ấy phản chiếu cả bầu trời đem nay nhìn thực lấp lánh !
Gã ngây người , dưới ánh nhìn của gã cậu như bừng sáng lên nhưng lại trông cũng thật hư ảo và không thực !

Gã đưa tay chạm vào gương mặt cậu mà vuốt ve , cậu quay sang nhìn gã định nói gì đó nhưng nhìn vào ánh mắt của gã tim cậu như thắt lại . Ánh nhìn này lại đau lòng đến thế khiến những lời nói chưa kịp thốt ra đã phải nuốt ngược trở lại .

" Em không ngủ đủ giấc sao ? Mắt thâm cả rồi này ?"

" Mấy ngày nay bị khó ngủ nên vậy ."

Nghe vậy gã xót lắm , người gã thương cho dù chỉ bị mất một cọng tóc thôi là gã đã xót rồi đằng này lại còn bị mất ngủ .

" Tôi hát cho em nghe nhé ?"

Harry ngỡ ngàng cậu chưa bao giờ nghe Draco hát trước đây , cậu nghĩ vậy ! Nhưng cũng nhẹ nhàng gật đầu .

Thấy Harry đồng ý , gã cũng bắt đầu cất giọng . Gã hát cũng nhỏ lắm nhưng trong cái tình lặng nơi đây khiến cho Harry nghe càng thêm rõ ràng từng câu chữ . Giọng gã trầm thấp lại càng khiến thêm không gian thêm phần hiu hắt ...
Trong không gian im ắng của buổi đêm tiếng hát của gã như thêm phần mị hoặc khiến Harry say , say cái giọng hát này nhưng cũng khiến lòng cậu bức bối . Có cái gì đó vương vấn trong bài hát này hoặc là con người này ?

Vì đã mất ngủ vài ngày nên Harry cũng mơ màng thiếp đi , gục người bên vai của Draco cứ như vậy chìm vào giấc ngủ .
Không biết tại sao nhưng bên cạnh gã khiến cậu cảm thấy an tâm và thoải mái còn có đôi phần dựa dẫm .

Khi Harry đã ngủ gã vẫn không dừng lại , bài hát vẫn tiếp tục được ngân lên từng hồi ...

"My love
Where are you?
Your love
I need it
I wish your eyes were only on me
Wishing that you were mine ...

What is love that time takes away
What is love but still separates
Even though the years go by, I still love you

What is love ? What is love?
Heloaphr illuminates my heart

You make me lose my mind

You forgot me
Also forget our love
But
I miss you , my love ...."

.


.


.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip