Chương 23 : Ánh sáng trong đêm tối - Cuộc phiêu lưu mới

     Mặt trời đã lặn hẳn, bầu trời nhường chỗ cho những vì sao lấp lánh. Không gian trong tiệm bánh "Hương Cổ Tích" vẫn ấm áp với ánh nến và tiếng cười rộn ràng của nhóm bạn.

Harry nhìn quanh, thấy mọi người đều thoải mái và vui vẻ – một cảm giác xa lạ nhưng cũng thật quý giá sau bao ngày tháng căng thẳng. Bỗng nhiên, cửa tiệm mở ra nhẹ nhàng, một cơn gió lạnh lùa vào khiến ánh nến chao đảo. Mọi người quay lại thì thấy một bóng người nhỏ nhắn, mặc áo choàng đen với mũ trùm kín mặt, bước vào.

Hermione nheo mắt, thì thầm với Ron: "Ai vậy nhỉ? Không phải khách quen đâu."

Người lạ rút từ trong áo choàng ra một cuốn sách dày cộp, đưa cho Harry và nói bằng giọng khàn khàn:

"Đây là thứ các cậu đang tìm. Nhưng hãy cẩn thận, kiến thức trong đó không phải dành cho kẻ yếu tim."

Harry đón lấy cuốn sách, cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ lạ lan tỏa trong lòng bàn tay. Đó là một tập sách cổ, bìa da nâu đã bạc màu, bên trong in những ký tự và hình vẽ ma thuật mà cậu chưa từng thấy.

Draco nhướn mày, hỏi: "Cậu là ai? Tại sao lại đưa chúng tôi cuốn sách này?"

Người lạ chỉ mỉm cười rồi quay người bước ra ngoài. Cánh cửa đóng sầm lại, để lại trong không gian mùi hương khói trầm và chút bí ẩn khó tả.

Harry mở sách ra, thấy ngay chương đầu tiên nói về "Phép thuật ánh sáng thuần khiết" – một loại phép thuật được cho là có thể xua đuổi mọi bóng tối, chữa lành vết thương sâu nhất, nhưng cũng đòi hỏi trái tim thật sự mạnh mẽ và tinh khiết mới có thể dùng được.

Hermione reo lên:

"Đây là cơ hội để chúng ta không chỉ học thêm mà còn có thể chuẩn bị tốt hơn cho những điều phía trước."

Ron cười khích lệ:

"Nếu ai trong nhóm mà dùng được phép thuật đó, thì mình cam đoan đó sẽ là Harry – bồ luôn là người không bao giờ từ bỏ."

Draco nhìn Harry, ánh mắt có chút nghiêm nghị, nhưng cũng đầy tin tưởng:

"Cậu không đơn độc đâu, Harry. Chúng ta sẽ cùng nhau luyện tập. Không chỉ là bạn bè, mà còn là đồng đội."

Harry nắm chặt cuốn sách, cảm nhận được sức mạnh mới đang dần thức tỉnh trong mình. Lần này, không còn là chiến tranh, không còn là đối đầu, mà là một hành trình mới – hành trình tìm lại ánh sáng, và xây dựng lại niềm tin.

Cả nhóm ngồi quanh bàn, bắt đầu đọc từng trang sách, từng câu thần chú, từng bí quyết cũ xưa. Ngoài cửa, đêm đã thấm sâu vào phố nhỏ, nhưng bên trong tiệm bánh "Hương Cổ Tích", ngọn lửa hy vọng và tình bạn đang cháy rực, sưởi ấm mọi trái tim.

     Tuyệt! Mình sẽ tiếp tục viết phần luyện tập phép thuật và những tình huống thú vị, đồng thời khai thác sâu thêm mối quan hệ giữa các nhân vật nhé.

         Ngày hôm sau, nhóm bạn hẹn nhau đến thư viện Hogwarts, nơi có không gian rộng rãi và yên tĩnh nhất để nghiên cứu cuốn sách phép thuật cổ xưa vừa nhận được. Harry đặt cuốn sách cẩn thận lên bàn, ánh mắt đầy quyết tâm.

Hermione mở sách và đọc to:
"Phép thuật ánh sáng thuần khiết yêu cầu người sử dụng phải tập trung hoàn toàn, gạt bỏ mọi suy nghĩ tiêu cực, và đặc biệt là trái tim phải thật sự trong sáng..."

Ron cau mày:
"Nghe vậy thì có vẻ khó quá nhỉ? Mình mà thử chắc chỉ làm lộn xộn thôi."

Draco mỉm cười thách thức:
"Đừng coi thường, Ron. Nếu không thử thì sao biết được mình có thể làm được hay không?"

Harry đứng lên, hít một hơi sâu và bắt đầu nhắm mắt lại, tay đưa lên như đang tập trung năng lượng. Cả nhóm yên lặng quan sát. Một phút trôi qua, rồi hai, ba... rồi Harry mở mắt ra, ánh nhìn sắc bén hơn hẳn.

"Cảm giác... rất lạ. Như có ánh sáng ấm áp lan tỏa trong lòng," Harry thổ lộ.

Hermione gật đầu, mỉm cười:
"Đó là bước đầu tiên. Nhưng còn nhiều thứ phải luyện tập để điều khiển sức mạnh này."

Cả nhóm bắt đầu luyện tập từng phép đơn giản, phối hợp với các động tác tay và tập trung tâm trí. Draco, dù vẫn giữ vẻ lạnh lùng, cũng không giấu được sự hứng thú khi thấy Harry tiến bộ từng chút.

Đến chiều, khi mặt trời chiếu xuyên qua các ô cửa sổ lớn, chiếu thẳng vào bàn học, Harry bỗng nhiên cảm nhận một luồng năng lượng mạnh mẽ tuôn trào. Cậu thử nhắm mắt lại, thì thầm câu thần chú, và từ bàn tay cậu phát ra một ánh sáng trắng thuần khiết, dịu dàng mà cũng rất rực rỡ.

Cả nhóm sửng sốt, không ai ngờ Harry lại có thể làm được điều đó ngay lần đầu.

Ron reo lên:
"Quái thật! Harry, cậu là thiên tài hay gì vậy?!"

Hermione nghiêm túc:
"Đừng quá vội mừng, còn phải kiểm soát và giữ cho năng lượng ổn định. Nhưng đây chắc chắn là một khởi đầu đầy hứa hẹn."

Draco nhìn Harry, ánh mắt có phần mềm mại:
"Cậu làm được rồi, Pottah. Đừng dừng lại nhé."

Harry mỉm cười, cảm thấy trong lòng mình như vừa có thêm một ngọn lửa mới, một sức mạnh không chỉ để chiến đấu, mà còn để bảo vệ và chữa lành.

Buổi luyện tập kết thúc, cả nhóm rời thư viện với tâm trạng phấn chấn và hy vọng. Đêm dần buông xuống, những vì sao trên bầu trời như đang chúc phúc cho một hành trình mới, đầy ánh sáng và tình bạn.

    Những ngày sau đó, nhóm bạn gặp nhau thường xuyên hơn để luyện tập phép thuật ánh sáng thuần khiết. Hogwarts không chỉ là nơi học kiến thức mà giờ đây còn trở thành nơi gắn kết tình bạn và khám phá sức mạnh mới.

Một chiều mưa nhẹ, cả nhóm tụ tập ở phòng học cũ dưới tầng hầm – nơi yên tĩnh và kín đáo để luyện tập không bị quấy rầy.

Hermione đọc lại nguyên tắc:
"Phép thuật này đòi hỏi sự cân bằng giữa tâm trí và cảm xúc. Nếu có quá nhiều lo lắng hay sợ hãi, phép sẽ dễ bị biến dạng, gây tổn thương cho chính người luyện."

Ron nhăn mặt:
"Thế thì mình có khi lại phá luôn mấy cái cửa sổ đây."

Draco cười khẩy:
"Chỉ cần cậu không đứng gần Harry khi cậu ấy làm phép, thì mọi thứ sẽ ổn thôi."

Harry nheo mắt nhìn Draco, đáp lại bằng một nụ cười tinh nghịch:
"Chuyện gì? Muốn thử xem ai gây nổ cái phòng này không?"

Lúc đó, Hermione cắt ngang:
"Được rồi, đùa đủ rồi. Bắt đầu luyện tập thôi!"

Harry tập trung, tay nhẹ nhàng vẽ theo từng ký hiệu trong sách. Ánh sáng lại tỏa ra từ lòng bàn tay cậu, lần này ổn định và rõ nét hơn trước. Draco cũng thử làm theo, dù ban đầu gặp khó khăn, nhưng khi ánh sáng nhỏ lóe lên, cậu không giấu được vẻ hài lòng.

"Không tệ đâu, Draco," Harry khen.

Draco nhún vai:
"Tớ đâu có yếu, chỉ là chưa quen thôi."

Buổi luyện tập tiếp tục với những lần thử nghiệm, có lúc phép thuật sáng lên rực rỡ, có lúc lại tắt ngấm bất ngờ khiến cả nhóm bật cười.

Ở một khoảnh khắc yên tĩnh, Harry và Draco đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài cơn mưa rơi lặng lẽ.

Harry hỏi:
"Cậu có nghĩ là, chỉ cần mình tin tưởng và không sợ hãi, thì ánh sáng đó sẽ luôn ở bên mình không?"

Draco đáp nhẹ:
"Ừ. Nhưng quan trọng hơn là không để ngọn lửa ấy bị dập tắt bởi những điều bên ngoài. Có lúc, ta phải tự mình bảo vệ nó."

Harry quay sang nhìn Draco, ánh mắt sáng lên:
"Cảm ơn cậu, vì đã ở đây... không chỉ là đồng đội."

Draco cười mỉm, lặng im một lúc rồi nói:
"Có thể, ánh sáng cũng cần ngọn lửa bên cạnh để cháy mãi."

Hai người đứng đó, khoảng cách dường như gần lại hơn bao giờ hết, trong tiếng mưa rơi nhè nhẹ.

      Một tuần sau những buổi luyện tập miệt mài, cả nhóm nhận được một tin tức bất ngờ từ thầy Dumbledore: có một khu vực bí mật dưới lòng đất của Hogwarts vừa được phát hiện, được cho là nơi chứa nhiều phép thuật cổ xưa và bí ẩn, trong đó có thể có manh mối về "Phép thuật ánh sáng thuần khiết".

Thầy Dumbledore mời nhóm bạn đến gặp riêng và nói:
"Đây là cơ hội tốt để các con thử sức và áp dụng những gì đã học. Nhưng hãy cẩn thận, nơi đó không chỉ đơn thuần là thư viện hay phòng học, mà còn chứa đựng những nguy hiểm không ngờ."

Harry nhìn mọi người, ánh mắt đầy quyết tâm:
"Chúng ta sẽ đi cùng nhau, cùng nhau vượt qua thử thách."

Hermione gật đầu:
"Đúng vậy. Không chỉ để tìm hiểu phép thuật, mà còn để thử xem sức mạnh tình bạn và lòng dũng cảm của chúng ta đến đâu."

Cánh cửa đá khổng lồ mở ra sau một câu thần chú mà Dumbledore chỉ dạy. Cả nhóm bước xuống trong bóng tối mát lạnh, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ những cây đèn lồng phép thuật của Hermione và Luna.

Không gian bên dưới cổ kính với những bức tường chạm khắc phù điêu lạ lùng, tượng đá đứng im lặng như những người canh giữ bí mật.

Ngay khi bước qua phòng đầu tiên, cả nhóm nghe thấy tiếng vọng lại những lời thì thầm mơ hồ, như thể có ai đó đang nói chuyện trong bóng tối.

Ron vội kéo áo Harry:
"Cậu có nghe thấy không? Mình không thích mấy cái nơi kiểu này chút nào."

Hermione cười trấn an:
"Chỉ là ảo giác thôi. Cố gắng tập trung vào mục tiêu."

Khi tiến vào căn phòng thứ hai, một trận bẫy phép thuật kích hoạt bất ngờ. Các cột ánh sáng xanh lá đan xen bắt đầu xoay vòng và phóng ra các tia ma thuật nhỏ gây choáng.

Draco nhanh tay giơ tay tạo một tấm khiên ánh sáng bảo vệ cả nhóm, trong khi Harry dùng phép ánh sáng thuần khiết để làm yếu các tia ma thuật. Hermione và Luna đồng thời giải mã các ký hiệu trên tường để tìm cách ngắt bẫy.

Mồ hôi lấm tấm trên trán, cả nhóm phối hợp ăn ý. Ron lách mình né tránh, đôi lúc trượt ngã nhưng vẫn cười đùa:
"Đây mới gọi là phiêu lưu chứ!"

Sau vài phút căng thẳng, Hermione tìm ra công thức phá bẫy và cùng mọi người áp dụng. Ánh sáng dịu dàng của Harry làm dịu hẳn không gian, bẫy dần tan biến.

   Phòng cuối cùng là một không gian rộng lớn, tối tăm và lạnh lẽo. Ở giữa là một hình bóng đen mờ mịt, lấp lánh như một sinh vật ma quái.

Bóng tối kia không ai biết rõ là gì, nhưng từng bước tiến lại gần, nhóm bạn cảm nhận được một luồng sức mạnh âm u, cố gắng hút cạn năng lượng của họ.

Harry nắm chặt tay cuốn sách cổ, thầm nghĩ về những bài học và sức mạnh ánh sáng thuần khiết. Cậu bước lên trước, giơ tay tỏa ra luồng ánh sáng trắng rực rỡ nhất có thể.

"Chúng ta không sợ bóng tối," Harry nói, giọng chắc chắn. "Bởi vì ánh sáng luôn có thể xua tan nó."

Draco, Hermione, Ron và Luna đồng loạt tập trung, tạo thành một vòng tròn ánh sáng quanh Harry, sức mạnh kết nối giữa họ làm luồng sáng càng thêm rực rỡ.

Sinh vật bóng tối gầm lên, cố gắng phá vỡ vòng tròn, nhưng không thể chống lại ánh sáng thuần khiết. Từng bước, bóng tối bị tan biến, hòa tan vào ánh sáng lung linh.

Khi tất cả yên bình trở lại, nhóm bạn nhìn nhau với nụ cười chiến thắng, biết rằng không chỉ phép thuật mà còn chính sự đoàn kết, lòng tin và tình bạn đã giúp họ vượt qua thử thách.

Ra khỏi hầm đá, ánh nắng chiều chiếu rọi lên khuôn mặt mệt mỏi nhưng rạng rỡ của mọi người.

Hermione nhẹ nhàng nói:
"Đây mới chỉ là khởi đầu, nhưng chúng ta đã chứng minh được sức mạnh của ánh sáng – không chỉ trong phép thuật mà còn trong chính trái tim mình."

Harry nhìn Draco, Ron, Hermione và Luna, biết rằng dù thử thách có lớn thế nào, họ cũng sẽ không bao giờ đơn độc.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip