6. Hai thế giới (Pt.2)
Ngày hôm sau, bạn không thể ngừng nghĩ về tin nhắn từ Keria. Nó không chỉ đơn giản là một lời khen, mà là một lời mời lạ lùng, như thể anh đang kéo bạn vào một thế giới mà bạn chưa từng bước chân vào. Sau vài ngày suy nghĩ, bạn quyết định chủ động nhắn lại.
— "Tôi cũng rất vui khi được gặp bạn hôm đó. Chắc là bạn có cuộc sống rất khác với tôi, đúng không?"
Anh trả lời gần như ngay lập tức:
— "Đúng vậy, nhưng có lẽ chúng ta có một số điểm chung. Cả hai đều phải sống dưới ánh đèn."
Cuộc trò chuyện của bạn tiếp tục diễn ra, dần dần trở thành thói quen mỗi ngày. Những tin nhắn buổi tối từ Keria khiến bạn cảm thấy như thể mình đang sống trong một bộ phim, nơi hai con người thuộc về hai thế giới hoàn toàn khác nhau nhưng lại có một sự kết nối khó hiểu.
Một tuần sau, cả hai gặp lại nhau tại một sự kiện giải trí. Bạn đang chuẩn bị cho màn biểu diễn của nhóm, trong khi Keria đang ngồi trong khu vực dành cho các tuyển thủ, chuẩn bị cho một trận đấu lớn.
Khi bạn bước ra sân khấu, bạn cố gắng tập trung vào màn biểu diễn của mình, nhưng ánh mắt của Keria, dù lạnh lùng, nhưng lại đầy sự quan tâm, khiến bạn không khỏi phân tâm. Bạn nhận thấy rằng mặc dù anh luôn trông rất lạnh lùng trên màn hình, nhưng ở gần, có vẻ như anh cũng có những mối bận tâm riêng.
Sau buổi biểu diễn, bạn tìm cách gặp Keria. Anh ấy vẫn ngồi một mình trong góc, đeo chiếc tai như thể đang cố gắng tách biệt khỏi thế giới xung quanh.
— "Keria, cậu ổn không?" Bạn nhẹ nhàng lên tiếng, cảm giác bối rối vẫn còn đó, nhưng bạn muốn quan tâm đến anh.
Anh tháo tai nghe xuống, ánh mắt anh lướt qua bạn một cách chậm rãi, rồi khẽ mỉm cười.
— "Mọi thứ ổn cả. Còn bạn, liệu có ổn không khi sống giữa tất cả ánh đèn ấy?"
Một câu hỏi bất ngờ, nhưng cũng không quá xa lạ với bạn. Cuộc sống của idol K-pop không hề dễ dàng. Bạn phải luyện tập vô cùng khắc nghiệt, luôn giữ hình ảnh hoàn hảo trước công chúng, và đôi khi, cảm giác như mình đang bị giám sát từng phút từng giây.
— "Thật sự là rất mệt. Nhưng tôi quen rồi." Bạn trả lời nhẹ nhàng.
Keria cười, lần này là một nụ cười thật sự, không còn lạnh lùng hay xa cách.
— "Thật ra, đấu với những tuyển thủ khác còn dễ hơn đối mặt với áp lực từ người hâm mộ."
Bạn cảm thấy một sự đồng cảm lạ lùng. Dù có thể bạn không hiểu hết thế giới của anh ấy, nhưng có vẻ như cả hai đều phải đối mặt với áp lực không ngừng từ những người xung quanh.
Dần dần, cả hai bắt đầu dành nhiều thời gian hơn cho nhau. Bạn tham gia vào một số sự kiện eSports, ngồi xem Keria thi đấu, và anh cũng tới những buổi diễn của nhóm bạn, luôn đứng ở phía xa, chỉ quan sát nhưng ánh mắt lại không rời khỏi bạn. Cả hai chia sẻ về những khó khăn trong công việc, những áp lực từ người hâm mộ, những giây phút cảm thấy cô đơn dù luôn bao quanh bởi rất nhiều người.
Một ngày, sau khi Keria giành chiến thắng trong một giải đấu lớn, bạn quyết định tới gặp anh tại. Bạn mang theo một bó hoa nhỏ và một nụ cười tươi rói.
Keria đang ngồi trên ghế, mệt mỏi nhưng ánh mắt sáng lên khi thấy bạn bước vào.
— "Chúc mừng anh, Keria! Đó là một chiến thắng tuyệt vời!" Bạn cười tươi, rồi ngồi xuống bên cạnh anh.
Anh nhìn bạn, rồi nhẹ nhàng nhận lấy bó hoa từ tay bạn.
— "Cảm ơn. Nhưng chiến thắng này không chỉ dành cho tôi, mà còn là nhờ vào những người luôn ủng hộ tôi... như bạn." Anh nói, giọng trầm và đầy chân thành.
Bạn nhìn anh, cảm nhận rõ ràng sự thay đổi trong cách anh nhìn bạn, không còn là sự lạnh lùng hay ngượng ngập nữa, mà là một sự đồng cảm sâu sắc. Có lẽ, chính tình bạn này sẽ trở thành một thứ gì đó lớn hơn trong tương lai.
End.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip