9. "Nếu...."

Mưa nặng hạt, từng giọt như những tiếng đạn rơi xuống đất. Đội hình đã gần như bị phân tán sau đợt tấn công bất ngờ từ phía địch. Nhưng giữa bóng tối và tiếng súng, em vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của một người bên cạnh mình – Keria.

Lúc nào anh cũng thế, lặng lẽ và chắc chắn, như một bóng hình luôn xuất hiện đúng lúc em cần. Dù không nói nhiều, nhưng từng động tác của anh đã nói lên tất cả. Làm sao có thể không yêu một người như vậy, khi anh không bao giờ để em lại phía sau, dù trong bất kỳ tình huống nào.

"Em ổn không?" – anh hỏi, giọng nghiêm nghị nhưng không giấu được chút lo lắng.

"Ổn." – em trả lời, đôi tay vẫn siết chặt khẩu súng trường. Dù không nhìn thấy rõ anh trong màn đêm, em cảm nhận được ánh mắt của anh đang quan sát, như một lời hứa rằng sẽ luôn bảo vệ.

Chúng ta, những người lính, không có sự xa cách khi đối diện với nguy hiểm. Tình cảm chúng ta không được xây dựng qua những cuộc hẹn hò lãng mạn, mà là qua những giây phút đứng chung chiến tuyến, cùng nhau vượt qua mưa bom bão đạn.

Anh là người duy nhất khiến em cảm thấy yên lòng giữa sự hỗn loạn này. Nhưng có một điều, dù hai người là đồng đội, tình cảm giữa anh và em chưa bao giờ được nói ra, dù đã lâu, dù có thể nhìn thấy rõ trong ánh mắt của nhau.

Một ngày, trong lúc trinh sát, cả hai bị vây kín bởi lực lượng địch. Đạn bay xung quanh, không có chỗ để ẩn nấp, cả hai cùng lao vào một căn nhà bỏ hoang để tìm chỗ trú. Mồ hôi lấm tấm trên mặt, hơi thở gấp gáp, nhưng ánh mắt của anh vẫn không rời khỏi em.

"Nếu chúng ta không qua được lần này..." Anh nhìn thẳng vào em, giọng nói trầm, như thể đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.
"... Em biết là anh yêu em đúng không?"

Em im lặng, đôi tay run rẩy nhưng không phải vì sợ hãi, mà vì những cảm xúc đã lâu nay bị giấu kín trong tim. Chỉ cần một cái gật đầu, một ánh mắt, đã đủ để hiểu tất cả.

"Anh là người duy nhất mà em không muốn mất." Em nhẹ nhàng nói, rồi vội vã quay mặt đi, không muốn anh nhìn thấy đôi mắt đã ngập tràn nước mắt.

Nhưng lúc ấy, trong phút giây ngắn ngủi đó, chiến tranh, sự tàn nhẫn của nó không thể xóa đi tình cảm giữa hai người. Trong khoảnh khắc ấy, chỉ có Keria và em – và tình yêu đã chớm nở trong một thế giới không hứa hẹn gì.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip