Chap 4 : Bữa trưa tình yêu (2)

Xem nào xem nào, trước mặt cậu bây giờ đã có đầy đủ nguyên liệu để làm cho thầy Vương yêu quý một bữa trưa tình yêu. Biết đâu nếu làm tốt cậu với thầy Vương có thể....é hé hé cậu tính cả rồi. 

sau khi hoàn thành một hộp cơm xinh xẻo, cậu lấy điện thoại ra nhắn tin cho thầy Vương

 " Mai thầy đừng ăn cơm vội nhé" Ây zô lần đầu nhắn tin cho crush , cậu thật sự có chút ngại

Hắn đang chuẩn bị bài giảng cho ngày mai thấy có người nhắn tin liền ngó vào điện thoại một chút. Thấy cậu nhắn tin có chút  buồn cười , sau đó cũng trả lời tin nhắn :

 " Có chuyện gì sao"

Cậu bên kia thấy hắn nhắn lại cho mình ngại gần chết vứt điện thoại sang một bên rồi lao lên giường đập đầu vào gối tự tử vì vui sướng. Sau một hồi múa may quay cuồng cuối cùng cậu mới cầm điện thoại nhắn lại :

 " Em có chút việc" 

Hắn đọc xong tin nhắn liền thấy khó hiểu. Cậu có việc thì liên quan gì đến việc hắn ăn cơm. Mà thôi kệ để xem tiểu quỷ này lại bày trò gì.

Sáng hôm sau , cậu hí hửng cầm hộp cơm vào lớp. Chí Hoành tưởng Vương Nguyên lại định"tra tấn" mình liền muốn đứng lên để chạy. Nhưng còn chưa kịp đưng lên đã bị Vương Nguyên giữ lại:

 "Đi đâu vậy?"

Cậu thấy rất lạ. Chí Hoành dạo này hay tránh mặt cậu đã thế thấy cậu là như gặp ma không hai lời liền bỏ chạy. Hôm nay phải hỏi cho ra nhẽ. Còn nó bị giữ lại thì mặt hiện lên sự "đau khổ tột cùng" :

 " Vương Nguyên, hộp cơm này là..là cho ai vậy?"

" Hộp cơm này á ? của thầy Vương chứ của ai không phải của cậu đâu đừng mơ"

Chí Hoành nghe cậu nói xong liền vui như mở hội. Sau này chắc chắn không dám mơ để ăn cơm Vương Nguyên nấu đâu. 

Cậu mở hộp cơm ra đưa cho Chí Hoành nhìn , nói :

 " Đây nhìn xem, cậu nói thầy Vương ăn xong liệu có đổ mình không"

Chí Hoành nhìn hộp cơm nuốt nước bọt cái'ực'. Trán toát cả mồ hôi lạnh, cuối cùng vẫn cười cười trả lời :

 " Ờ...ờ nhìn cũng ngon đấy"

Cậu nghe được cậu trả lời liền cười đến không thấy mặt trời. Sau đó liền về chỗ sắp xếp. Vì tiết đầu tiên là tiết của thầy Vương mà ,phải chuẩn bị một chút.

Tiếng chuông vào lớp vang lên, sau một hồi thì cả lớp cũng đã ổn định chỗ ngồi. Chỉ tầm 5 phút sau thầy Vương bước vào khiến cả lớp im lặng. Hắn lúc nào cũng vậy, đi đến đâu là tỏa mị lực tới đó  làm cậu khá đau đầu về vấn đề làm thế nào để "cướp"hắn đi nhanh nhanh. Không nếu hắn thích ai khác thì sao....

Tiết học cứ thế bình lặng trôi qua cho đến khi.....

" Vương Nguyên em lên giải bài này cho tôi đi"

Cậu mải ngắm hắn từ đầu tiết , hiên tại đã ngủ quên từ lúc nào. Trong mơ cậu thấy cậu và thầy Vương đang vô cùng hạnh phúc. Từ đâu một cái gì đó bay xuống đập vào mặt cậu làm cậu tức gần chết lấy tay gạt ra. Ai mà biết được thầy Vương ở hiện thực  đang cố đánh thức cậu. Cậu thấy cái vật kì lạ kia cứ liên tục đập vào mặt , tức quá liền quát lên :

 "Tức chết lão tử rồi "

Sau khi cậu hét lên, cả lớp liền im lặng, có vài người đưa tay lên để tránh bật ra tiếng cười lớn. Cậu sau khi tỉnh mộng liền ngơ ngác nhìn xung quanh, rồi ngước cổ lên ...chết cậu rồi thật mất hình tượng quá đi. Còn hắn thấy cậu đột nhiên hét lên có chút ngơ ngác sau đó  nói :

 " Lên giải bài tập cho tôi" Nói xong liền quay lưng đi lên

Cậu đưa tay lên gãi gãi đầu, nhìn sơ qua nhìn bài tập trên bảng. ối dồi tưởng gì chứ bài này ..cậu không biết làm...

 " Em còn 5 phút" Tiếng nói nghiêm túc của thầy Vương vang lên

Cậu xấu hổ bỏ phấn trên tay xuống, khuôn mặt mang theo gì đó buồn bã nói :

 " Em không biết làm"

Hắn nghe xong câu kia chỉ biết lắc đầu nói :

 " Vương Nguyên..0 điểm về chỗ"

Cậu nghe hắn nói mà muốn khóc cả lên người đâu mà tàn nhẫn. Ít ra lão Đặng còn cho cậu..3 điểm đằng này... Mà thôi không sao, vì thầy Vương cậu có thể chịu đựng tất cả.

Hết giờ hắn đứng lên tính đi ra nhà ăn liền bị cậu đuổi theo giữ lại :

 " Thầy Vương cái ..cái này cho..cho thầy này" 

Sau câu nói đó hắn chỉ thấy trước mặt mình là một hộp cơm..màu hồng. Còn ngừi kia thì cúi đầu thấp xuống chỉ nhìn thấy mỗi gáy thật giống mấy nữ sinh đi tỏ tình. Hắn nhận lấy hộp cơm , giọng mang theo chút trêu đùa nói : 

 " Đừng tưởng em đút lót tôi hộp cơm này điểm 0 kia sẽ biến mất nhé"

Sau đó xoa đầu cậu rồi rời đi. Đi lên phòng giáo viên, mấy thầy cô đang ngồi trong phòng liền nói : 

  " Thầy Vương, còn trẻ như thầy tốt biết bao. Thầy đẹp trai như vậy thảo nào học sinh chẳng chết mê chết mệt rồi cơm trưa dâng tận miệng. Tôi mà là con gái tôi chắc chắc cưa cậu cho bằng đổ"

Hắn nghe xong chỉ đi đến chỗ của mình cười đáp :

 " Vậy thầy mau đi chuyển giới sau đó cưa tôi đi"

Tất cả mọi người nghe xong câu đó liền bật cười có người nói :

 " Thầy bây giờ còn thiếu người cưa sao"

Sau câu nói đùa đó hắn ngồi xuống mở hộp cơm của cậu ra. WOW xem nào " Trứng luộc bóng đêm" rau xào bóng tối" " Thịt kho ác ma" cùng một ít " cơm ác quỷ "......

Hắn nhíu mày gắp một ít đồ ăn lên ăn thử sau đó liền chạy thẳng vào nhà vệ sinh như một cơn gió khiến ai cũng ngơ ngác

Cậu thì hí ha hí hứng vì đưa được hộp cơm cho thầy Vương. Chắc chắc thầy Vương ăn xong sẽ muốn ăn nữa cho mà xem còn cậu thì rất vui lòng phục vụ rồi. Thực ra thì để làm hộp cơ này cậu tối qua đã thử công thức mới. Và cậu tin chắc rằng với trình độ nấu ăn gần 2 tuần của mình , thầy Vương chắc chắn sẽ rung động

Chí Hoành hôm nay quyết định đi trả tiền cho anh đẹp trai hôm trước chỉ là nó đang ngơ ngơ ngác ngác không biết mình phải đi đâu. Trên danh thiếp có ghi anh làm ở Dịch Thị liền bắt xe đến. Chỉ là đường xá có chút rắc rối sau khi xuống xe Chí Hoành phải lượn vài vòng mới tìm được Dịch Thị. Sau khi đến nơi cậu chạy đến chỗ tiếp tân nói :

 " Chị ơi ở đây có ai tên Dịch Dương Thiên Tỉ không?"

"Ấy chết. Tốt nhất em dừng gọi cả họ và tên của sếp ra không em không xong đâu. Em có hẹn trước không" Chị tiếp tân lịch sự trả lời 

 " Dạ..không có." Chí Hoành lắc đầu trả lời

 " Vậy chị không giúp được rồi đây là luột của công ty. Em có thể đến ghế ngồi đợi Dịch tổng"

Chí Hoành rất nghe lời, ngoan ngoãn đến ghế chờ chỉ là chờ lâu quá có chút mệt liền  nằm ngủ luôn ở đó. Vậy là chỉ vài phút sau cả công ty truyền tai nhau thông tin'có một cậu trai vô cùng đáng yêu nằm ngủ dưới đại sảnh, và lại vài phút sau đó hầu hết nhân viên liền xuống đó hóng hớt chuyện còn Chí Hoành vẫn ngủ say không biết gì.

Anh đang đau đầu với đống văn kiện nhìn đồng hồ phát hiện đã đến giờ họp liền lết thân đến phòng . Ai ngờ ..vắng tanh không một bóng người. Hay lắm mọi hôm không dám đi trễ một phút hôm nay dám trốn họp tập thể tháng này nhất định phải trừ lương bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên:

 " Sếp có thể xuống sảnh dẹp loạn được không. Có ai đó chờ người rồi nằm ngủ luôn thì phải tất cả nhân viên trong công ty đều đang tập trung hết ở đây" Thư kí của anh nói

Anh nghe xong liền nhíu mày, ai dám ngủ luôn ở đại sảnh công ty vậy ta..Sau 2 phút đi thang máy  cuối cùng cũng xuống đến nơi. Mọi người thấy sếp đến liền tự động tránh đường. Một vài người phải tham gia cuộc họp ban nãy liền giật mình.

Anh bước đến chỗ sofa thấy người ngủ trên ghế liền bật cười. Hóa ra là con thỏ nhỏ này muốn đến gặp anh. Nghĩ xong anh liền cởi áo vest khoác bên ngoài ra đắp lên người nó rồi bế đi. Mấy chị hủ rất nhanh tay tranh thủ thời gian chụp choẹt  đăng lên diễn đàn của công ty

Chí Hoành đến tận 2 tiếng sau mới dậy. Đúng là ngủ được một giấc khỏe cả người. Mà đợi đã đây là đâu? tôi là ai.... ? quay đầu sang thì... trời đất ơi quỷ thần hỡi ....anh đẹp trai hôm trước kìa..

Thấy người kia đang ngồi ở ghế bên kia nhìn mình, Chí Hoành liền ấp úng :

 " Em đến..trả....trả tiền cho anh"

Thiên Tỉ ở bên kia lắc đầu nói :

 " Không đủ"

Chí Hoành nghe xong đơ hết cả người nói :

 " Vậy..vậy..phải làm sao"

Anh đắc ý gật đầu giọng lưu manh nói :

 " Lấy thân báo đáp đi "

Mọi Người Hạ Thu vui vẻ nha !!
Vốn dĩ định đăng 2-3 chap j đấy cho mọi người nhưng không kịp rồi. 
Đọc xong nhớ cho ta ý kiến yêu mấy cô 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip