Game Ma Sói (5)
Nhân vật: Gun Park (Người mới)
Phe phái: Con người
Vai trò: Dân thường
Trạng thái: Còn sống
Ghi chú: Đã lộ thân phận
Nhân vật: Daniel Park (Người mới)
Phe phái: Con người
Vai trò: Tiên Tri
Trạng thái: Còn sống
Ghi chú: Đã lộ thân phận
Nhân vật: Park Soo Yeon (Người mới)
Phe phái: Con người
Vai trò: Phù Thủy
Trạng thái: Còn sống
Ghi chú: Xuất hiện từ chương 3, chưa lộ thân phận
Nhân vật: ??? (Ẩn danh #1) (Người mới)
Phe phái: Ma Sói
Vai trò: Sói thường
Trạng thái: Đã chết (chương đầu)
Ghi chú: Bị phe con người giết
Nhân vật: Goo Kim (Người mới)
Phe phái: Trung lập
Vai trò: Kẻ Khờ
Trạng thái: Bị loại, nhận nhiệm vụ trừng phạt tống vào phó bản cấp cao
Ghi chú: Giết người chơi khác ở chương đầu; đã vượt qua phụ bản trừng phạt
Nhân vật: Luân (Ẩn danh #2) (Người chơi cũ)
Phe phái: Con người
Vai trò: Thợ Săn
Trạng thái: Còn sống
Ghi chú: Xuất hiện Game Ma Sói (2), muốn bảo vệ Daniel nhưng Gun chối từ
Nhân vật: ??? (Ẩn danh #2) (Người mới)
Phe phái: Trung lập
Vai trò: Thần cupid
Trạng thái: Đã chết (chương 1)
Ghi chú: Bị sói cào xé, cổ họng cắt, chưa dùng kịp kỹ năng ghép đôi ai.
Nhân vật: ??? (Người chơi cũ)
Phe phái: Trung lập
Vai trò: Kẻ Phản Bội
Trạng thái: Còn sống
Ghi chú: Chưa lộ thân phận
Nhân vật: ??? (Người chơi cũ)
Phe phái: Ma Sói
Vai trò: Sói Trắng
Trạng thái: Còn sống
Ghi chú: Chưa lộ thân phận
Nhân vật: ??? (Người chơi cũ)
Phe phái: Ma Sói
Vai trò: Sói Nói Dối
Trạng thái: Còn sống
Ghi chú: Chưa lộ thân phận, nếu chết có thể mang theo người khác tương tự như thợ săn.
Tổng người chơi trong phó bản Ma Sói: 10
Đã chết / loại: 3
Còn sống: 7
Đã rõ vai: 4 (Gun, Daniel, Soo Yeon, Luân)
Chưa lộ vai: 3 (gồm cả 3 sói chưa lộ mặt)
Game Ma Sói (5)
Bữa tối trôi qua trong bầu không khí yên ắng đến mức đáng sợ. Không ai lên tiếng, không ai nhắc đến cái xác trong rừng sáng nay. Dù vậy, trong mắt những người tỉnh táo, sự im lặng đó chính là dấu hiệu rõ ràng nhất cho một cơn bão đang đến gần.
Gun cầm đôi đũa gõ nhịp lên thành bát, ánh mắt bình thản quét một lượt quanh bàn ăn. Không ai dám nhìn thẳng vào gã. Dù đã biết gã là dân làng bình thường, nhưng khí chất đe dọa vẫn khiến người ta ngờ vực. Gã càng như một cục đá tĩnh lặng giữa biển người hỗn loạn — vững vàng và không bị cuốn trôi.
Daniel thì khác. Cậu ngồi cạnh Gun, ngoan ngoãn múc súp, nhỏ giọng:
“Anh ăn thêm không ạ? Em thấy súp hôm nay hơi mặn... nhưng nếu anh thích thì chắc cũng ổn.”
Gã liếc nhìn cậu một cái như thói quen, “không cần.” Cậu gật đầu khẽ rồi tiếp tục ăn, ngoan đến mức người khác lầm tưởng là yếu đuối.
Soo Yeon không ăn. Cô ngồi im, tay siết nhẹ muỗng canh mà không hề đưa lên miệng. Cô đang suy tính. Trong vai trò Phù Thủy, cô có hai lần sử dụng thuốc — một để cứu người, một để giết. Nhưng đến giờ, cô chưa dùng lần nào. Cô không đủ thông tin, và quá mạo hiểm nếu ra tay bừa. Tuy nhiên, cái chết của người đàn ông trong rừng sáng nay khiến cô bắt đầu thấy gánh nặng dồn lên vai.
Cô đưa mắt nhìn sang Daniel. Cậu vẫn đang lặng lẽ gắp miếng trứng hấp cho Gun, đặt vào chén gã, rồi mới lấy cho mình.
Cái vẻ ngoan ngoãn ấy... giả tạo đến mức hoàn hảo.
Khi tiếng chuông báo hiệu kết thúc bữa ăn vang lên, hệ thống lại lên tiếng.
[ Thời gian thảo luận bắt đầu. Mỗi người có 2 phút phát biểu. ]
Ghế cào nhẹ trên sàn. Một người chơi nam đứng lên, khuôn mặt gầy gò, giọng nói khô khốc như thể chưa từng tin vào bất kỳ ai:
“Tôi không quan tâm ai là Tiên Tri hay Dân Làng. Từ đầu tới giờ có ba người rõ vai, nhưng đều không đưa ra được thông tin cụ thể. Cứ như đang dắt mũi chúng ta vậy.”
Ánh mắt hắn lướt qua Daniel, rồi dừng lại trên Soo Yeon một chút lâu hơn bình thường.
Daniel nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt tròn xoe như thể chưa hiểu lắm. Nhưng dưới gầm bàn, chân cậu đã nhẹ nhàng đẩy ghế về sau, sẵn sàng đứng dậy bất kỳ lúc nào. Cậu không nói, chỉ chớp mắt rồi quay sang Gun, thì thầm nhỏ xíu như sợ làm phiền:
“Anh… người đó nhìn em kỳ lắm.”
“Mắt thằng đó có ăn xương nuốt thịt được mày đâu.” Gun cắn nhẹ đầu đũa.
Daniel: (。-`へ´-。)
Người tiếp theo — một cô gái tóc vàng, có vẻ từng là idol hoặc hot girl livestream Jenny — đứng dậy. Giọng cô nhẹ nhàng, nhưng ngữ khí thì đầy ngờ vực:
“Cái xác sáng nay, có ai thực sự biết nó chết khi nào không? Có thể bị giết đêm qua... nhưng cũng có thể là từ hôm trước.”
“Không thể.” Daniel đột ngột lên tiếng, lần này giọng cậu lại nhẹ nhàng nhưng chắc chắn, y như đang đọc bài cho Gun nghe. “Máu vẫn còn ẩm dưới lớp lá. Không quá 12 tiếng đâu ạ.”
Cô gái ngẩn ra một lúc, rồi chậm rãi ngồi xuống.
Lượt phát biểu kết thúc mà không ai nêu được nghi ngờ rõ ràng. Không có sự kiện nào đặc biệt, cũng không có lý do để bỏ phiếu. Hệ thống thông báo kết thúc phiên thảo luận, không ai bị loại.
Tối lại buông xuống như một tấm rèm nặng nề.
Soo Yeon rút về phòng, khóa cửa cẩn thận rồi ngồi phịch xuống giường, ôm đầu. Cô không biết đêm nay ai sẽ bị chọn. Không biết có nên dùng thuốc cứu hay không. Không biết liệu có ai đủ tỉnh táo mà tránh được nanh vuốt của phe Sói.
Cùng lúc đó, ở một góc hành lang, Daniel đứng tựa vào tường, mắt dõi qua khung cửa kính đẫm sương. Gun đứng phía sau cậu, im lặng châm thuốc. Mùi khói lan nhẹ vào đêm.
“Cậu nhìn ra được ai chưa?” Gun hỏi, giọng thấp.
Daniel quay lại, nghiêng đầu một cách đáng yêu, nhỏ giọng như một chú mèo ngoan:
“Rồi ạ. Một người. Nhưng… anh muốn biết luôn không ạ?”
“Giết?”
Cậu khẽ lắc đầu, bước lại gần, thì thầm với riêng Gun:
“Không. Phải đợi đêm mai. Tên này khôn... giấu kỹ lắm. Nhưng em sẽ theo sát.”
Gun thở ra, khói trắng lan ra như bóng ma, mờ mịt giữa ánh đèn hành lang. Daniel vô thức nắm tay áo vest anh, giọng rất khẽ:
“Anh đừng để bị thương nha.”
Thằng điên, mấy đám trong đây có ai làm gã bị thương nổi.
Đêm đó, hệ thống lại vang lên một tiếng "ding" khẽ khàng trong đầu mỗi người chơi:
[ Bạn đang vào giai đoạn ban đêm. Tất cả người chơi hãy thực hiện kỹ năng hoặc ngủ. ]
Bóng tối lại nuốt chửng căn biệt thự.
Mà ở đâu đó, trong một căn phòng không ai biết tên người ở, có tiếng móng vuốt cào lên gỗ.
[ Một người đã chết vào đêm qua. Xin chờ kết quả. Trò chơi tiếp tục. ]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip