Chapter 4.

Mỗi một kẻ đều có một suy nghĩ của riêng mình. Khoảnh khắc giọng hát của Tsuna được cất lên, như vào đưa vào lòng người khác sự ấm áp bao dung kì lạ.

Nó không quá đặc biệt, nhưng lại làm ta rung động không thôi.

Reborn bước ra khỏi phòng giám sát, trực tiếp gọi điện cho Nono.

- Tôi đã tìm được thành viên cho nhóm để Tsuna debut rồi, một lát sẽ gửi lí lịch họ cho ngài. Buổi chiều tốt lành, tôi còn có việc cúp máy trước.

Nói rồi trực tiếp ngắt máy, để lại khuôn mặt bất đắc dĩ của Nono ở đầu bên kia.

Tsuna hát xong, hơi giật mình đứng dậy. Liếc thấy ở bên trong đã không còn tiếng piano, Tsuna mới thở dài nhanh chóng chuồn đi mất.

Con đường hành lang dài ngoằng, ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu vào người thanh niên mắt phượng đang ngồi trên cửa sổ. Mái tóc đen phấp phới trước gió, đầu ngón tay là một chú chim nhỏ.

Phút chốc Tsuna bị hình ảnh ấy làm cho ngây người. Tựa như là một tác phẩm do thượng đế tỉ mỉ tạo ra, hoàn mĩ đến không ngờ.

Che giấu sự rung động kì lạ, Tsuna vội vàng bước đi. Cậu không muốn làm idoi, nhưng khi thấy hình ảnh của người thanh niên lúc nãy, lòng Tsuna cứ như bị một ngọn lửa hung đốt.

Tiếng đàn của Gokudera, hình ảnh thanh niên khi nãy, cũng nhưng lời của Reborn không ngừng vang lên trong tâm trí Tsuna.

Hibari liếc mắt nhìn bóng dáng nhỏ bé kia biến mất dưới góc hành lang, mắt phượng lóe lên tia nguy hiểm.

Thật là một vật nhỏ thú vị!

Giọng hát như vậy, thực lực sẽ thế nào đây?

Hibari nhíu mày, sờ sờ tonfa đã bắt đầu rục rịch. Phải tìm tên dứa kia đấu một trận mới được.

Vừa nghĩ, liền cảm thấy cơ thể nóng lên, Hibari không muốn mất thời gian cho việc suy nghĩ. Hắn nhanh chóng nhảy khỏi cửa sổ, từ tầng hai an toàn rớt xuống mặt cỏ.

Mukuro kéo khóe môi đối diện với Hibari, mở miệng giễu cợt:

- Mũi vẫn thính như ngày nào.

- Cắn chết người, tên dứa!

Mukuro tránh khỏi đường đánh của Hibari cười một cách biến thái:

- Fufufu~ muốn thì chiều.

Bên dưới là một trận đấu kịch liệt, bên trên lại vô cùng an tĩnh.

Gokudera dựa người vào bức tường, mái tóc bạc che khuất mắt, gương mặt lạnh lùng giờ đây có chút gì đó cô đơn đến lạ.

Yamamoto bình thản cười, vô cùng hồn nhiên nói:

- Tsuna hát rất hay phải không?

Gokudera không có kiên nhẫn với Yamamoto cũng không đáp lời hắn. Vô cùng im lặng.

Những việc đang diễn ra, Tsuna một chút cũng không biết. Câu lao ra khỏi cổng trường, muốn một mình trở về nhà, đáng tiếc vừa ra cổng đã gặp được Reborn cười như không cười nhìn cậu.

- Tôi không muốn làm idol, anh đi tìm người khác đi!

Reborn không nói gì im lặng nhìn chằm chằm Tsuna, đến khi cậu cảm thấy cái lạnh dọc sống lưng mới nói:

- Hành lí của cậu đã được đưa vào phòng rồi, số phòng là 270.

Tsuna ngoáy tai, nghiêng đầu nhìn Reborn:

- Hành lí gì?

- Đây là trường nội trú.

Câu nói của Reborn đâm thẳng vào tim Tsuna, cậu nhăn mi:

- Buổi sáng anh không nói việc này.

Reborn nở nụ cười đầy tà ác:

- Bất ngờ luôn nằm ở phút cuối.

Tsuna rất muốn mở miệng chửi tục. Bất ngờ cái méo gì, bất hoảng thì đúng hơn.

- Tôi không muốn nội trú, tôi muốn về.

- Đám manga của cậu vẫn còn ở trong tay tôi, cậu muốn chúng bị đốt thành tro sao?

Tsuna hít một hơi thật sâu, bắt bản thân phải bình tĩnh.

Nhớ lại đi Tsuna, nhớ lấy những cuốn phiên bản giớ hạn của mày, nhớ lại đi.

- Được, anh thắng!

Tsuna thở dài quay người vào trường, nhìn cả sân trường to lớn, lòng có chút trống rỗng.

Tsuna không có bạn bè, cuộc sống của cậu vô cùng tẻ nhạt. Chỉ quanh quẩn với manga và cái điện thoại, vật bất ly thân của mình.

Hiện giờ cậu bị đưa vào một ngôi trường mới, còn bị ép phải trở thành idoi tiếp xúc với những người khác. Tsuna mơ hồ có chút sợ hãi, cậu không muốn đảo lộn cuộc sống của bản thân.

Cậu chỉ muốn làm một người trong suốt, một nhân vật qua đường, không ai chú ý rồi sống hết cuộc đời còn lại của mình. Chứ không phải như bây giờ, vác lên vai cái ánh hào quang mù mịt không rõ ràng, rồi đi trên con đường trắc trở.

[ Sốc!!! Cố vấn Reborn sama mở cửa xe cho một thiếu niên lạ mặt ]

Bài viết vừa được đưa lên, bên dưới đã mù mịt các dòng bình luận.

[ Akio: Cậu thiếu niên đó là ai, sao lại được Reborn sama đích thân đón tiếp, mặt mũi cũng quá lớn đi ]

[ Lenii: Thiếu niên đó nhìn cũng rất soái, nhưng lại chẳng có khi chất gì. Reborn sama không thể nào coi trọng cậu ta được ]

[ Serina: Hừ! Chắc chắn là tin giả. Reborn sama cao quý như thế, đến cả học trò của ngài ấy Dino sama cũng chưa có vinh dự như vậy ]

[ +1 ]

[ +2 ]

[ +1008 ]

Các loại bình luận tràn lan trên mạng, mà người bị bàn tán giờ đây lại lăn lộn giữa các tòa nhà để tìm khu nội trú của mình.

Cuối cùng nhờ có một bạn học tốt bụng giúp đỡ, Tsuna thành công vào phòng mới.

Phòng của Tsuna là phòng đơn, cũng chỉ có mình cậu ở. Đối với việc này Tsuna rất hài lòng, cậu thật sự không muốn ở chung với một người xa lạ.

Liếc mắt đã thấy mấy chiếc vali được đặt cẩn thận một góc phòng, Tsuna mở ra. Bên trong là quần áo, đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, mọi thứ đều vô cùng đầy đủ, duy chỉ có đám manga là không thấy đâu.

Thất vọng lấy ra bộ áo ngủ, Tsuna vào phòng tắm, sau khi tắm rửa sạch sẽ liền nằm vặt ra giường. Tóc ướt cũng chẳng thèm lau khô, cứ thế mà ngủ.

***

Ngoài lề.

Nhật kí tìm kiếm của Tsuna.

Từ khoá tìm kiếm: [ Kyoya Hibari ]

Tuổi: 19

Sinh nhật:  5/5

Chiều cao: 1m86

Cân nặng: 80 kg

Sở trường: Mạnh toàn diện.

Đặc điểm: Là một người có lòng tự trọng cao, không bao giờ chịu thua, được đánh giá là kiểu người thuộc trường phái solo. Khuôn mặt tuấn mỹ khí chất lạnh lùng thu hút rất nhiều fan nữ.

Thú cưng: Hibird

Miêu tả: Là một chú chim vô cùng thông minh, biết hát, biết nhảy, vì sự dễ thương của mình mà thu hút vô số fan yêu động vật. Đặc biệt còn có một nhóm fan riêng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip