chap 10

Hôm nay, là một ngày đẹp trời. Shouichi đã nghĩ vậy trước khi có một tiếng ' rầm ' phát ra từ phòng khách của cậu. Cậu mở cửa và thấy một đứa trẻ mang áo da bò đang nằm giữa đống gạch vụn.

- Cái .... cái gì vậy nè ! Shouichi cùng mẹ và chị của cậu ta la lên.

- Hình như là trẻ con.

- Có sao không vậy ?

- Khó tin ghê ! Chuyện gì vậy ? 

Đang lúc không khí căng thẳng thì có ai đó gõ cửa. Shouichi ra ngoài mở cửa theo lời mẹ mình thì thấy một ông chú cơ bắp đang ôm một thùng hàng.

- Có người bảo tôi, tôi sẽ để hàng ở đây . Cứ thế, ông ta giao chiếc thùng vào tay Shouichi.

- Ai gửi vậy ? Shouichi đuổi theo ông chú nhưng quá muộn. Ông ta đã đu cột điện đi xuống và chạy nhanh khuất mắt rồi.

Không có cách nào khác, Shouichi đành phải đem chiếc thùng vào nhà. Bọn họ mở chiếc thùng, trong đấy là một đống đồ bị phủ bởi một lớp bao màu da bò cùng tờ giấy ghi ' quà cảm tạ ' và một bức thư.

' Chúng tôi xin lỗi vì gần đây Lambo làm phiền các vị. Đây là chút quà nhỏ. Còn phần bao màu da bò xin mặc cho Lambo. '

- Cậu nhóc đó tên Lambo à ?

- Sao họ phản ứng nhanh thế nhỉ ?

Thế nhưng, đó không phải là điều duy nhất làm bọn họ ngạc nhiên. Sau khi, lớp da bò phía trên được lấy ra. Một đống đồ đắt tiền lộ ra trước mặt họ. Nào là tiền, dầu oliver, rượu vang, bánh Pasta ..v.v... 

- Đồ của nhóc này ..... lạ nhỉ ? 

Riêng Shouichi, cậu không hiểu sao lại thấy tò mò với lớp bao màu da bò. Cậu cầm nó lên. Hơi nặng. Dường như có gì bên trong. Thế rồi, một chiếc lựu đạn rơi ra. Cậu hoảng hồn. Vậy mà, chị của cậu lại làm như không có việc gì và chơi đùa với nó.

- Shouichi, phiền con đưa đứa nhóc này về và hoàn trả lại hộp đồ nhé.

- Con.... con ư ?

- Chứ còn ai nữa ? Đứa con gái chân yếu tay mềm như chị sao ?

- Nhưng con có biết địa chỉ đâu.

- Có trong túi của nhóc này nè.

Shouichi thở dài và nhìn vào tờ địa chỉ. Không xa lắm. Vì vậy, dưới mệnh lệnh của mẫu hậu đại nhân cùng đe dọa từ chị gái, Shouichi bắt buộc phải cõng Lambo và mang thùng đồ đến nhà Sawada. 

Đến nhà Sawada, shouichi lo lắng nhìn vào trong. Thế là cậu liền nhìn thấy hai cô gái mặc bikini cùng một đứa trẻ mặc tây trang nằm phơi nắng ngoài vườn.Cậu liền gọi di động qua mẹ mình.

- Alo, mẹ ạ ? Có hai cô gái mặc áo tắm ngủ trong vườn !

- Shouichi, đó là tắm nắng con à. Mẹ Shouichi vừa nói vừa cười khúc khích. Khác với gia đình chúng ta, gia đình giàu có hay làm vậy lắm con à. Chắc nhà Sawada lớn lắm nhỉ ? Cố lên nha con.

Sau đó, mẹ Shouichi tắt máy. Shouichi bỗng thật muốn khóc.

- Cậu cần gì à ?

Shoichi quay lại và thấy hai cô gái hồi nãy đang đứng trước mặt mình.

- Uhm, tôi đến để tìm Reborn - san.

- Để giết anh ấy sao ? Bianchi hỏi, hắc khí dần hiện ra. Thế nhưng, Hana đang đứng bên cạnh ngay lập tức trao cho cô nàng một nụ hôn thật sâu.

- Còn tâm tư nghĩ đến người yêu cũ, là em đã quá dịu dàng với chị rồi sao ? Hana nở một nụ cười u ám.

- Không, chị chỉ .... Bianchi đỏ mặt nhìn sang chỗ khác.

- Em vừa mua vài cái S*x t*y, tối nay em sẽ cho chị liệt giường luôn.

- Được .... được thôi.

Phận làm cẩu độc thân bắt buộc phải nghe cuộc đối thoại Ire Shouichi cho hay : ĐM, lão tử muốn có gấu.

Sau đó, Reborn xuất hiện. Ngay khi Shouichi nghĩ mình sắp có thể trả nhóc này lại và trở về thì rắc rối lại xảy ra. Lambo tỉnh dậy. Cậu bé hét lên và quăng sừng của mình vào Reborn. Nhưng Reborn lại đánh nó bay trở lại bằng gậy bóng chày hiệu Leon. Chiếc sừng văng vào giữa trán Lambo và làm cậu bé bất tỉnh.

- Xin lỗi ! Shouichi la lên và chạy đi.

Trong lúc Shouichi muốn gọi điện để phàn nàn với mẹ mình thì một bàn tay đặt lên vai cậu.

- Cậu có sao không ? Cậu đang làm gì ở ngoài nhà tôi vậy ? ' Cô gái ' tóc vàng nhẹ nhàng hỏi.

- Tôi ..... tôi ...... Cô ....... cô ...... Shouichi đỏ mặt và lắp bắp khi nhìn thấy vẻ đẹp của ' cô gái ' ấy.

- Ah , xin lỗi nhưng tôi là con trai. Toshiro mỉm cười nói.

- Xin ... xin lỗi cậu. Shouichi lại tiếp tục đỏ mặt.

Như quá chướng mắt, Akira xông đến từ phía sau đè Toshiro ra hôn. Shouichi la lên một câu ' phi lễ chớ nhìn ' và che mắt lại.Bỗng cậu thấy lưng mình nhẹ bẫng đi. Vừa quay lại liền thấy Lambo không biết khi nào đã tỉnh lại và đang đứng trên một cành cây. Nó vừa khóc vừa gào :

- Lambo - san rất giỏi chịu đựng ! Lần này tui sẽ ném bom vào cậu ! Bom bom bom bom !

Nói rồi, cậu nhóc lấy những quả lựu đạn chẳng biết đã lấy ra khỏi bao da bò và quăng về phía Reborn. Như mọi khi, Reborn nhìn cũng không thèm nhìn, lấy cây quạt hiệu Leon ra để quật những quả lựu đạn về lại phía Lambo.

- Hey, mấy người lại cho nổ cái gì nữa đấy ? Washi chạy ra ngoài và gào lên.

- Do con bò ngốc đấy. Bianchi và Hana đồng thanh.

- Bianchi, Hana ! Hai người đang làm gì vậy ? Hai người sẽ bị hàng xóm nói hai người bị điên mất.

' Một người bình thường ! ' Shouichi vui mừng nhìn Washi như đang nhìn thấy Bác Hồ. ' Có lẽ cậu ta sẽ giải quyết được chuyện này. ' 

Shouichi vui mừng và quay lại nhìn Lambo. Ah, cậu bé đang chỉa một khẩu Bazooka vào người mình kìa.

Boom !

Khói tản ra,một chàng trai tóc xoăn mặc yukata khoác Hanten xuất hiện. 

- Trời đất, người ta đang định nếm chút món ăn mà. Lambo TYL ( Ten Years Late ) thở dài rồi đi chào hỏi Washi.

- Xin chào Vongola Decimo mười năm trước. 

Bỗng Lambo TYL và Bianchi chạm mắt nhau. Một khoảng yên lặng trôi qua.

- Anh còn sống à , Romeo ? Bianchi mỉm cười dịu dàng với một dĩa thức ăn tẩm độc trên tay.

Lambo TYL bỏ chạy. Bianchi đuổi theo. Hana chỉ mỉm cười dịu dàng nhìn Bianchi.

- Ngăn cô ấy lại đi chứ, Hana! Washi la lên.

- Tại sao ? Cô ấy đang vui mà. Hana mỉm cười. 

Mọi chuyện bắt đầu tệ hơn khi Bianchi lôi khẩu súng của mình ra. Cô nàng có tài trong việc đầu độc người khác đấy, thế nhưng khả năng bắn súng lại cực kỳ tệ hại. Vì vậy đạn toàn suýt nữa trúng vào Shouichi.

- CÓ CHUYỆN GÌ ỒN ÀO THẾ HẢ !?? Tsuna đi ra với Fon trên vai và hét to. 

Cuối cùng, Fon thì kéo Reborn đi chỗ khác. Hana mang Bianchi về nhà để chơi trò SM. Còn Washi và Lambo thì bị Tsuna tặng cho hai quả đấm vì ồn ào dù Washi chẳng làm cái m* gì cả. Riêng cặp Akira và Toshiro đã vào phòng với nhau từ lâu để làm vài việc dành cho người lớn. Chỉ còn Shouichi bị bỏ lại một mình. Vì quá sợ hãi, cậu đã mang chiếc thùng về nhà và gặp ác mộng suốt một thời gian dài. Đồng thời, cậu cũng bị đau quặn bụng vì căng thẳng. Dần dàn nó trở thành bệnh khiến Shouichi mỗi lần căng thẳng liền đau bụng ngay.

TIỂU KỊCH TRƯỜNG :

Shouichi chấp nhận lời cầu hôn của Byakuran. Mọi người bất ngờ vì biết rằng Shouichi đã từ chối suốt 3 năm qua giờ lại đột ngột chấp nhận. Nghe nói rằng đó là nhờ công lao của Tsuna. Vì tò mò, Toshiro gặng hỏi Tsuna.

- Em chỉ nói vài bí quyết cho ảnh thôi.

- Đó là gì ?

- Bán manh .

- Còn gì nữa không ?

- Còn có làm  trước rồi kết hôn sau.

Sau đó, Tsuna nhanh chóng chạy đi để lại Toshiro sững sờ đứng một mình.

- ĐÊ MA MA! ĐỨA NÀO LÀM EM TRAI TA BỊ NHIỄM BẨN THẾ NÀY !

Mukuro : Hắt xì, ai nhắc đến ta vậy ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip