Chương 22

'suy nghĩ'

Flashback

"tiếng italia"

"nói chuyện bình thường "

"tiếng Quỷ"

"HÉT LÊN"

--------------------Chương 22---------------------

"Hãy để Lambo-san đi, đó là một mệnh lệnh! Hãy để Lambo-san đi!" Lambo hét lên khi nhóc cố gắng để thoát khỏi Bianchi, người đang nắm cổ áo của nhóc. Bianchi đã chấp nhận 'mệnh lệnh' của nhóc bằng cách ném nhóc lên bàn. Mặc dù không quá khó.

"Lambo?" Ieyatsu tự hỏi tại sao Lambo người được cho là ở cùng với em trai anh đã bị Bianchi mang vào.

"Trước khi con phản đối, con trai, hãy lắng nghe ta trước." Iemitsu bắt đầu. Ông chỉ có thể tưởng tượng được con trai mình sẽ buồn đến mức nào nếu như ông ném bom đột ngột (ai không hiểu chỗ này thì cmt, mình sẽ giải thích). Ieyatsu mặt khác có một cảm giác xấu đang đến gần anh, nhưng anh quyết định lắng nghe. "Không có ai sinh ra với một cơ thể tự nhiên có thể chịu được một điện áp cao chạy qua cơ thể của họ. Lambo còn nhỏ, do đó, nhóc sẽ không tham gia vào bất kỳ cuộc chiến nào. Lambo sẽ chỉ có mặt trong ở đó." Iemitsu giải thích.

Ieyatsu im lặng. Anh cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình. Một đứa trẻ, chỉ mới năm tuổi bị kéo vào cuộc chiến này. Ngay cả khi Lambo được sinh ra trong thế giới mafia. Điều đó không có nghĩa là họ nên lấy thời thơ ấu của nhóc đi Hãy tưởng tượng nếu điều tương tự đã xảy ra với Tsuna và anh không thể ngăn cản nó xảy ra. Sẽ có vết rách trong trái tim cậu. Nhưng anh sẽ giữ nó mạnh mẽ.

"Hãy đưa Lambo về Italy," Ieyasu nói với giọng thấp thỏm. Thấp đến nỗi mọi người trong căn phòng phải căng tai để nghe anh nói.

"Gì?" Colonnello nói với vẻ ngạc nhiên rằng thậm chí còn quên nói lời khẩu hiệu. Mọi người trong phòng đều choáng váng trong im lặng. Sự im lặng này đã ở đó lâu đến khiến Tsuna không thể nghe lén cuộc nói chuyện của họ mà cảm thấy hoảng sợ. Cậu không nghe thấy những gì Ieyatsu nói. Anh trai của cậu đã nói gì để gây ra sự im lặng như vậy? Cậu thậm chí không thể nghe thấy tiếng Lambo đang khóc.

"Ieyatsu," Reborn nói để thu hút sự chú ý của Vongola Decimo trong tương lai. Anh thậm chí không gọi là 'Dame-Yatsu' vì đây là một cuộc trò chuyện nghiêm túc.

Đối với Lambo người nghe Ieyatsu ra lệnh cho nhóc được gửi trở lại, nhóc bắt đầu khóc trong im lặng. Lambo lẩm bẩm một điều gì đó về "Xin đừng gửi Lambo-san trở về gia đình, ngôi nhà của Lambo-san ở đây, với Mama." Giọng nhóc nhỏ và vỡ.

"Bovino Famiglia, Lambo ban đầu đến từ đó, họ gửi thằng nhóc đến để giết tôi." Reborn bắt đầu nói. Những người không biết điều đó, mắt họ mở to ngạc nhiên. "Tôi thấy nghi ngờ về việc tại sao một đứa trẻ từ Bovino lại bị đưa đến ám sát tôi ..." Sau đó, Reborn kéo mũ fedora, che khuôn mặt mình. "Họ đã cố gắng giải quyết những người thừa kế hợp pháp nếu gia đình Bovino mà không bị nhìn xuống bởi các gia đình khác. Họ có thể dễ dàng tuyên bố rằng người thừa kế của họ đã chết, một cái chết danh dự do bị giết bởi tôi."

Bầu không khí ở phòng tối đi. Mọi người đều cảm thấy cơn thịnh nộ trong lòng mình. Thậm chí Hayato, người thường đánh Lambo vì cái gọi 'ahoushi', cảm thấy tức giận. Hayato thậm chí còn tiến gần hơn đến Lambo khi nhóc lặng lẽ khóc. Hayato vỗ nhẹ vào đầu Lambo để bình tĩnh lại cho đứa trẻ. Nó bật ra, nhóc cố gắng để thu hút sự chú ý của họ bằng cách gây phiền nhiễu. Cố gắng trấn an mình rằng họ sẽ không quên nhíc. Giống như cách mà cha đẻ của nhóc đã làm. Nếu Reborn nhẫn tâm như những tin đồn nói rằng... Sau đó gia đình Bovino sẽ gửi người thừa kế nhiệm vụ tự tử để giải quyết hoàn toàn.

Vô tình gia đình Bovino, họ đã vào danh sách đen của Ieyatsu. Bây giờ họ sẽ được an toàn ... Nhưng không phải trong tương lai. Tương lai của họ bây giờ nằm ​​trong tay của Lambo. Bây giờ đến quyết định của Lambo trong tương lai nếu nhóc muốn buông bỏ gia đình Bovino hoặc làm gì đó về họ. Dù nó là gì ... Trong những năm tới, Decimo chắc chắn sẽ tôn trọng quyết định sớm nhất của người bảo vệ về gia đình hiện tại của họ.

"Tôi sẽ cắn lũ động vật ăn cỏ này cho đến chết!" Hibari nghiến răng. Giọng của anh quá thấp đến mức không ai nghe thấy anh nói. Thậm chí Lambo còn trong danh sách những con vật dễ thương.

"Nhưng tại sao họ lại muốn giải quyết người thừa kế?" Takeshi hỏi. Anh, người luôn vui vẻ với đứa trẻ không thích cách gia đình Lambo đối xử với đứa trẻ. Anh bế đứa trẻ lên, thì thầm với tai nhóc. Takeshi muốn làm dịu Lambo, di chuyển ngọn lửa mưa của chính mình mà không cần biết. Ngọn lửa đã không xuất hiện, nhưng nó đã làm Lambo dịu đi. Nhưng những người lớn trong phòng có thể cảm nhận ngọn lửa của mình. Điều này làm họ ngạc nhiên vì Reborn đã không dạy thế hệ thứ 10 về lửa.

"La-Lambo-san không phải là người thừa kế nữa." Lambo lắp bắp nói ra một câu trả lời đơn giản. "La-Lamba nói anh ta là người thừa kế đích thực!" Lambo đột nhiên bật khóc. Nhẹ nhàng đủ để khiến Tsuna xông vào nhà bếp và đỡ lấy Lambo nhanh nhẹn từ cánh tay của Takeshi. Lambo nhanh chóng bám lấy cậu vì cuộc sống thân yêu của nhóc. Nhóc vẫn nói "Mama, mama, đừng đi Lambo-san. Lambo-san hứa rằng sẽ là một người đàn ông tốt." Trong khi khóc vào Tsuna.

"Hãy đối xử với Lambo tốt hơn chứ?" Tsuna nói với tất cả những người ở trong phòng lo lắng cho Lambo. Cậu bị buộc phải không biết gì ngay bây giờ. Vì vậy, cậu không thể nói cho Lambo những lời cậu muốn nói với nhóc. "Không được bắt nạt Lambo!" Ít nhất thì cậu cũng có thể la mắng họ vì những gì họ đã làm với Lambo sau lưng cậu. Mặc dù nó không nghiêm trọng, nhưng họ vẫn làm tổn thương tình cảm của Lambo. Tsuna bước đến phòng mình với một Lambo đang khóc trong vòng tay của mình, theo sau là I-pin và Fuuta.

"Lamba là ai?" Ieyatsu hỏi.

"Là em trai của Lambo." Iemitsu trả lời trước khi Reborn có thể. Và Reborn thề anh sẽ tìm Iemitsu vì điều này sau đó.

"Mẹ của Lambo đã chết trong khi sinh con, và Don Bovino ghét Lambo vì điều đó." Reborn ném thêm thông tin.

"Cái gì? Nhưng nó đã vượt ra ngoài sự kiểm soát của Lambo!" Ryohei gần như hét lên giận dữ.

"Tình yêu là một thanh gươm hai lưỡi. Khi Don Bovino mất người phụ nữ yêu quý nhất khi sinh, có lẽ ông sẽ che chở cho Lambo khỏi mọi thứ, hoặc đổ lỗi cho cái chết của vợ mình." Lal nói. Giống như cô nói, Don Bovino bị mù vì cái chết của vợ. Ông ghét đứa trẻ vô tội của mình đến mức ông muốn giải quyết đứa trẻ, rằng vợ ông đã trao đổi cuộc sống của cô ấy để mang lại cho thế giới này.

"Và Lamba?" Ieyatsu lại hỏi.

"Bovino Don ghét Lambo đến mức ông không muốn chuyển nhượng cho Lambo. Tôi nghe ông ta nhặt một phụ nữ ngẫu nhiên làm vợ của và kiếm một đứa trẻ chỉ một tuần sau khi vợ chết, ông ta quyết định con trai thứ hai, Lamba, sẽ trở thành Don Bovino tương lai." Reborn giải thích thêm. Mọi người lại im lặng một lần nữa. Họ đã xử lý thông tin mới về Lambo.

"Đó là ... không công bằng." Chrome nói phá vỡ sự im lặng.

"Tôi sẽ không gửi Lambo trở lại," Ieyatsu nói với một gương mặt đen tối. "Gia đình Lambo là chúng ta chứ không phải Bovino!" Anh nhăn răng nghĩ về điều gì nếu Tsuna ở vị trí của Lambo. Anh thậm chí không thể tưởng tượng nó! Nó đã rất tệ với cách Nana đối xử với cậu. Suy nghĩ rằng ai đó là ruột thịt của bạn muốn giết bạn. Không chờ đợi. Nana đã gần như thành công như vậy. Suy nghĩ về điều đó chỉ khiến Ieyatsu cảm thấy giận dữ. "Nhưng Lambo sẽ không đánh nhau. Cho đến khi lớn lên và sẵn sàng."

"Ta hiểu," Iemitsu nói với một nụ cười thông hiểu. Ông vỗ lưng con trai.

Tsuna đang cầm dĩa trái nho ngọt ngào mà cậu để lại trong phòng khách cho Lambo và nghe thấy. Cậu mỉm cười khi cậu lén bước vào phòng mình. Cậu đã có thể nhìn thấy Decimo tương lai của thế giới này sẽ ra sao trong tương lai.

Reborn ném một nửa chiếc nhẫn lightning đến Ieyatsu. "Hãy trao nó cho thằng nhóc, nó sẽ trấn an rằng nhóc ấy sẽ ở đây." Ieyatsu chỉ gật đầu.

"Bây giờ con có tất cả người bảo vệ của con. Tất cả các con sẽ cần phải tập luyện để trở nên mạnh mẽ hơn trước khi Varia nhận thấy chiếc nhẫn giả." Iemitsu sắp sửa tiếp tục khi Ryohe đột ngột xen vào.

"Trước đó ... tôi hết mình cần hỏi cái gì đó đã làm phiền tâm trí của tôi." Ryohei rất nghiêm túc. Anh không nói to. Thế hệ thứ mười không phải là thường xuyên thấy Ryohei như vậy. Nhưng họ sẽ nhìn thấy mặt Ryohei nghiêm trọng này trong tương lai khi gia đình bị đe dọa.

"Nó là gì?" Reborn hỏi.

"Tôi đã coi tất cả là gia đình của tôi." Ryohei nhìn vào thế hệ thứ mười. "Và tôi chắc chắn sẽ tham gia tất cả với một cái gì đó là nguy hiểm như thế này." tất cả đều bắt đầu nhận ra rằng Ryohei không phải là ngu dốt như họ nghĩ. "Nhưng tôi cũng là một người yêu gia đình của tôi, gia đình tôi có gặp nguy hiểm vì tôi không? Và Kyoko ... Em ấy không bao giờ muốn tôi đánh nhau sau lần cuối cùng tôi có vết sẹo này". Anh chỉ vào vết sẹo của anh.

"Đừng lo lắng," Iemitsu nói với một nụ cười biết. "Cũng giống như cách Vongola giấu thông tin gia đình của tôi từ mafia trên thế giới, chúng tôi cũng sẽ làm như vậy với cậu. Gia đình cậu cũng sẽ không biết gì về sự liên quan của cậu với Vongola vì chúng tôi sẽ không nói gì với họ, và không ai sẽ biết rằng gia đình của cậu sẽ nói với họ về điều đó. Nó sẽ là như vậy trừ khi gia đình của cậu tự phát hiện ra. Hãy tự nói với bản thân họ. Chúng ta không thể làm gì cả. Chỉ cần như thế tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc kéo Ieyatsu vào Vongola." Iemitsu nhìn con trai mình với đôi mắt đầy hối tiếc. Ông đã lấy đi cuộc sống của những đứa trẻ thanh thiếu niên yên bình của con trai và Ieyatsu khỏi họ.

Như thể anh biết cái nhìn chằm chằm này có nghĩa là, Ieyatsu cười với cha mình. Anh nói với cha mình "Con không bao giờ đổ lỗi cho người, Papa."

"Vậy Ryohei, anh có muốn liên quan đến việc này không?" Ieyatsu hỏi để đảm bảo. Ryohei đột nhiên cười toe toét rộng rãi. Anh lấy ra một thứ gì đó từ phía sau áo sơ mi của anh. Nó là được nửa chiếc sun. Nó được xâu lại một sợi dây chuyền.

"Tôi hết mình đã nói rằng tôi đã coi tất cả là gia đình của tôi và tôi đã hết mình chấp nhận chiếc nhẫn này như một người đàn ông, tôi sẽ không hối hận! Tôi sẽ rất có thể được ở bên cạnh cậu!" Ryohei hét lên vì anh đã thoát khỏi nghi ngờ về việc cân nhắc tâm trí của mình.

"Jyudaime!" Hayato hét lên khi anh ôm lấy chiếc nhẫn. "Tôi cũng sẽ luôn ở bên cạnh bạn! Trở thành cánh tay phải đáng tin cậy nhất!"

"Một người cậu đang cần là một người bạn thực sự!" Takeshi nói, anh cũng anh ra chiếc nhẫn của mình. "Ahahaha, tớ luôn muốn nói điều đó!" Anh gãi đầu.

"Hn." Kyoya giấu chiếc nhẫn của mình trước kia là áo sơ mi của anh vào quần áo.

"Decimo," Chrome ngượng ngùng nói nhưng cũng lấy ra chiếc nhẫn của cô. "Tôi sẽ không phản bội lòng tin của cậu."

Reborn mỉm cười nhìn cảnh này. Bây giờ tất cả họ đã chấp nhận vai trò của họ. Sự đào tạo địa ngục sẽ đến. Anh tự hỏi nếu người giám hộ mới được bổ nhiệm có thể hối tiếc về quyết định của họ. Nhưng nhìn vào đôi mắt quyết tâm của họ. Có vẻ như họ sẽ có thể vượt qua mọi trở ngại đã sẽ đến với họ. Reborn cười rạng rỡ khi bắt đầu lên kế hoạch đào tạo mới để kiềm chế sự tăng trưởng của Ieyatsu.

Ieyatsu run rẩy khi nghe thấy tiếng rúc rích của Reborn. Anh có thể cảm nhận được nguy hiểm đến với mình. Không có nhu cầu sử dụng siêu trực giác của anh cảnh báo anh về loại quái quỷ gì mà Reborn sẽ ném vào anh. Anh có thể đoán đó là cấp độ thứ bảy của địa ngục.

Nhìn thấy phản ứng của thế hệ thứ mười, nụ cười trên khuôn mặt của Reborn lớn hơn. Oh ... bao nhiêu anh muốn bắt đầu đào tạo ngay ở đó và sau đó.

"Ngay cả khi đó là một cuộc họp ngắn, thật vui khi biết cậu, kora!" Colonnello nói với một lòng thương hại trong giọng nói của mình. Anh nhìn thoáng qua trước khi Ryohei đi cùng anh.

"Hãy bình tĩnh, sẽ là một phép màu nếu bạn sống sót mà không bị chấn thương." Lal nói với nụ cười tàn nhẫn của Reborn.

Ieyasu sẽ chết vì những gì sẽ đến.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip