Ngoại truyện: Cuộc sống sau này: ChanChang và Minsung
BangChan khẽ đẩy cửa phòng, ánh sáng màu vàng ấm áp từ đèn ngủ vẫn còn bật đó cho thấy người trong phòng chưa đi ngủ.
Tuy vậy anh vẫn cố đi nhẹ nhàng nhất có thể, anh biết thừa tính của em nhà mình, đèn thì có bật đấy nhưng mà...
Đúng như anh đoán, người kia đã nhắm chặt hai mắt từ lúc nào, ôm tấm chăn dày ấm áp chìm sâu vào giấc mơ.
BangChan thở dài, tiến tới ôm người ta một cái, hành động này làm em ở trong lòng anh bừng tỉnh. Changbin dụi mắt nhìn anh cho kĩ, sau khi xác định người đang ôm mình là người chồng hợp pháp đã cưới nhiều năm của mình, lúc này mới vươn tay kéo cổ anh, nhẹ giọng:
- Anh về rồi đó à?
- Ừm, anh về rồi đây chồng à~
BangChan cười dịu dàng, hôn lên trán em sau đó cái hôn kéo xuống tới đôi môi của em.
Changbin hiểu đây là cách thức bày tỏ tình yêu của BangChan, hắn cũng không ngăn cản, đáp lại nụ hôn của anh. Anh thỏa mãn vùi đầu vào hỏm cỗ ấm áp của Changbin, còn dùng môi mơn trớn làn da em. Changbin cảm thấy nhột liền lấy tay đẩy đầu anh ra, tiện tay đẩy cả cái người nặng trịch đang đè lên người mình:
- Anh mau đi tắm đi còn ngủ nữa!
- Hưm ~ muốn ôm em một chút cơ~
- Nhưng em muốn ngủ!! Anh nặng quá!!
Changbin mất kiên nhẫn, bắt đầu chuyển hai cánh tay đang ôm cổ anh thành kéo cổ áo anh khỏi người mình.
BangChan vẫn lì không chịu xuống, lén đưa mắt lên nhìn em chồng đang khó chịu nhưng lực kéo áo mình chả có bao nhiêu, cười khoái chí, sà xuống gần cọ má em làm nũng.
- Hôm nay anh đã rất mệt đó! Cho anh ôm em một xíu đi mà chồng~
- Đi tắm ngay! Anh xong rồi muốn ôm nhiêu cũng được!!
- Được rồi, anh đi tắm xíu về với em.
Anh lại hôn thêm một cái lên má em, sau đó mới hí ha hí hửng mở tủ quần áo lấy đồ.
Đợi tới khi trong nhà tắm vang lên tiếng nước, Changbin mới từ từ mở mắt, lẩm bẩm
- Cái anh này!
Hồi họ mới cưới BangChan còn bám hắn ghê hơn như vậy, chỉ cần hắn xuất hiện trong tầm mắt là anh lập tức lao ra ôm rồi lại hôn, làm đủ thứ trò khiến Changbin hoài nghi nhân sinh....
Hình như giờ vẫn vậy mà nhỉ....
Changbin lắc đầu cười, kéo chăn lên người.
Tới lúc nào đó hắn cũng không biết, chỉ cảm nhận được hơi thở quen thuộc, sau đó được kéo vào một cái ôm ấm áp, thơm dịu. Là mùi xà phòng Changbin quen dùng từ thời thiếu niên. Hắn trở tay ôm anh, chìm dần vào giấc ngủ sâu. Trong căn phòng ấm áp, cùng với người hắn thương.
BangChan quen thói vùi đầu vào hõm cổ Changbin, hôn em chúc ngủ ngon khi thấy người đang mơ màng, chìm vào giấc ngủ với nụ cười mãn nguyện.
Thật không ngờ ảo tưởng của mình cũng có ngày thành hiện thực.
Cánh tay đặt ngang eo Changbin dần siết chặt, kéo em lại thật gần.
Ngủ ngon nhé, em thân yêu.
---------------------------
Minho và Han đã về một nhà, anh là người mẫu, MC, ca sĩ,...một nghệ sĩ nổi tiếng, em là producer tài năng, hay viết tặng anh những bản tình ca do em sáng tác mỗi khi nhớ anh.
Tình cảm của họ luôn rực cháy như lửa vậy, mặc kệ con mắt người đời, vẫn yêu nhau như thế
Nhưng đôi khi cũng có những hành động khiến người kia phật ý
Chẳng hạn như....:
Lạch cạch...
Han Jisung chỉ ước thầm cánh cửa gỗ này đừng kêu nữa, tim cậu muốn vỡ ra luôn rồi đây này!!!
Trong nhà chỉ còn vài ánh đèn ngủ mờ mờ là còn bật. Han nhanh lẹ thay giày, rón rén đi vào phòng khách ngó nghiêng xung quanh. Sau khi chắc chắn rằng người ấy đi ngủ rồi, sóc nhỏ nào đó mới lại rón rén đi vào phòng ngủ lấy đồ đi tắm rửa.
Cậu không dám bật đèn ngoài hành lang, nên phải tự mò mẫm và đi vào phòng ngủ. Cũng hên là cậu sống ở đây nhiều năm, quen đường đi nước bước cả rồi, việc vào phòng, mở tủ, lấy đồ đi tắm là việc hết sức dễ dàng.
Han chỉ vừa mới mở cửa phòng, còn chưa kịp định hình đã bị thứ gì đó ôm ngang eo, kéo cậu sát lại gần mình.
Tách!
Đèn phòng ngủ được bật sáng trưng,
Một chú mèo lông xám thong thả đi xung quanh, đèn bật sáng nó lập tức chạy đến bên hai người chủ của mình, lả lướt qua chân hai người, cọ cọ làm nũng.
Thường thì khi thấy cảnh này Han sẽ lập tức quỳ xuống ôm nó lên hôn hôn. Nhưng hôm nay không được rồi...
- Hôm nay em về trễ.
Bàn tay ôm quanh eo em siết chặt thêm, Han buộc phải giữ anh lại.
- Minho à...em ấy nhé, tại nay...
- Hửm? Làm sao?
Han không thể bình tĩnh nổi!! Đầu Minho đang đặt trên vai em, lại còn không ngừng dịch sát lại gần gáy em, vừa nãy khi Minho nói chuyện hơi thở nóng ấm của anh phả hết vào phía gáy khiến em giật mình.
- Anh nhớ lúc trước cũng có lần em hôn gáy anh như thế này
- Chuyện qua lâu rồi mà...Minho cho em đi tắm...
Đó là khi cả đám chơi trò thử thách và Hyunjin ( dưới sự thao túng của Minho) đã thách Han hôn gáy của anh.
Khi đó ai cũng say cả mà, Han cũng thế, cậu nghe xong thách thức cũng chả suy nghĩ gì nhiều, ôm lấy Minho, hun cái chụt!
Giờ nghĩ lại vẫn thấy ngượng nè!!! Dù lúc đó cũng yêu nhau rồi--
Một nụ hôn ướt át được đặt lên gáy Han, Minho giữ lâu một chút sau đó mới phát ra tiếng kêu nhỏ. Xong việc còn thở ra một hơi dài. Khẽ thì thầm vào vành tai đỏ ửng của em:
- Giống như khi đó em hôn anh vậy.
Han ngượng tới mặt đỏ bừng, dứt khoát quay đầu lại nhìn anh.
- Chồng à! Tại nay em với Felix muốn chỉnh sửa một số đoạn thành ra thu âm muộn một chút, em đã cố gắng về trước 11 giờ rồi mà.
- Vậy à, nhưng bây giờ là 11h30 rồi?
- Em...cái đó...
- Em đã hứa gì với anh nào? Cam đoan về nhà trước 11 giờ!
- Cái đó...em biết nhưng...
Han còn chưa kịp biện hộ xong cho mình, cậu bỗng thấy cả người lơ lửng, sau đó yên vị nằm trong lòng Minho, được anh bế xuống nhà tắm
Han : ....
- Minho!!! Thả em xuống!!! Woa!!! Té cầu thang bây giờ!!!!!!!!!
- Để anh tắm cho em, em yêu cả ngày đi làm về chắc không còn sức tắm đâu đúng không?
Chú mèo màu xám lon ton đi theo hai người chủ, thấy cả hai vào căn phòng mà bé hay bị cưỡng ép bắt vào đi tắm, bé có hơi do dự có nên vào không, người chủ lớn hơn thấy bé còn meo meo ở ngoài liền bế bé lên đặt lên sopha, dặn bé nằm ngoan ngoãn ở đây, sau đó đi vào căn phòng đáng sợ kia.
Chỉ hai người họ biết đêm đó đã diễn ra chuyện gì. Chúng ta sẽ chỉ biết là sau tối ấy, Han không dám về trễ hơn 11 giờ lần nào nữa...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip