Chương 1 : Gốc của anh

Trịnh Thiên Âm là một cô gái vừa học xong trương trình đại học của mình , cô gái này đang theo học ngành tiểu thuyết gia với mong muốn là có thể viết được những cuốn sách hay và thu nhận được nhiều đọc giả hơn. Như cô muốn thì khi hoàn thành thì cô đã nhận được một lượng đọc giả như mong đợi. Một hôm nọ khi đang viết thì cô nhận được một cuộc gọi của cô gái cấp 3 gọi cho mình và muốn mời cô đi chung chuyến dã ngoại. Không chần chừ cô đồng ý luôn sau đó thì lịch chuyến dã ngoại đã được gửi đến điện thoại cô luôn lúc đó. Đến ngày hôm sau từ sáng sớm cô đã thức và dọn dẹp nhà cửa thật gọn gàng cho mẹ rồi xin phép mẹ đi chơi. Bước ra cửa vừa chào mẹ rồi đi thì xe của cô giáo đã đến cùng với nhóm bạn từ thuở cắp 3 của mình. Vừa đặt chân trái lên xe thì cô nghe tiếng một ai đó đang gọi tên cô. " Thiên Âm " . Giọng nói ấy cứ vang lên trong đầu cô như thế .

Khi đến nơi cấm trại thì có hai cô bạn đã nói là sẽ đi vệ sinh cùng nhau và họ kéo nhau đi nhưng cô gái kia lại là người rất ghét Tinh Di không lý nào cô ta đi cùng với Tinh Di nên Thiên Âm đã lén theo sau. Nhưng đi được một lúc thì nhìn lại thấy xung quanh tối đen không thấy rõ được bàn tay mình nên Thiên Âm định quay lại đi về . Nhưng khi quay lưng lại cô nghe được tiếng xào xạc của khu rừng và tiếng bước chân của cô đặt lên những tán lá cây khô tạo ra những âm thanh ghê gợn . Kèm theo đó là tiếng của những con chim quạ ở trong khu rừng đen tối này, bây giờ xung quanh của cô toàn là cây và cây không có gì ngoài những thân cây lớn mọc thẳng đứng như những cột trời cao sừng sững . Lúc này nhịp tim của cô độc loạn xạ không biết nhìn về hướng nào để tìm ra được lối thoát. Trong khi căng thẳng loạn thì Thiên Âm lại nghe có tiếng khóc của một cô gái , cô lại đi theo tiếng khóc ấy cứ ngỡ là cô bạn của mình cũng bị lạc ở nơi đây nhưng khi đến gần cô gái kia thì chỉ thấy cô ta ngồi ở cạnh một gốc cây rồi cúi đầu nhớ mái tóc dài xõa xuống đến đầu gối . Thiên Âm mới định bước lại gần hỏi xem cô gái có bị gì hay không mà đang ngồi ở đây một mình và khóc . Thì bỗng nhiên có một mùi tanh nồng nặc bốc lên bay vào mũi cô. Sau đó cô gái kia đứng lên với một dáng vẻ thắng tất và đơ ra, khi ngước lên cô ta lộ ra một vẻ mặt trắng bệt hai mắt thì to tròn và trợn ngược Nhìn như hai bóng đèn trong màn đêm. Hốc miệng của cô ta khi cười có thể kéo dài đến vành tai. sau đó thì Thiên Âm biết mình đã gặp phải thứ gì nên cô đã quay lưng và bỏ chạy như mọi chuyện không dừng lại khi cô chạy đi mà người phụ nữ kia vẫn đuổi theo phía sau cô càng lúc tiếng bước chân của cô ta càng chạy nhanh hơn. Rồi lúc này khi đang chạy thì cô lại nghe tiếng hát của người phụ nữ ấy từ phía sau rất là lớn .

Cô tự dặn dò bản thân mình là phải chạy cố chạy thật nhanh không nên quay mặt về phía sau. Cho đến khi đôi chân của cô đắp mặt như vì chạy một quãng đường rất dài nhưng vẫn bị hồn ma của cô gái kia bám theo phía sau. Vì mệt quá cô Định ngồi xuống một gốc cây để có thể nghỉ một chút lại tiếp tục tìm đường để thoát khỏi khu rừng này, nhưng mọi chuyện với cô đâu có dễ như vậy . Khi vừa ngồi xuống thì cô đặt tay xuống đã có thể điều chỉnh hơi thở của mình nhưng khi đặt bàn tay xuống thì cô lại cảm thấy giống như mình đang chạm vào thứ gì đó rất lạnh. Khi Thiên Âm nhìn xuống dưới bàn tay mình đang đặt thì cô khóc thét trong im lặng không còn nói được gì nữa vì đó là một bàn tay người dường như có một bàn tay của một cô gái đang nằm ngay bên dưới chỗ của cô đang ngồi. Sau khi nhìn thấy bàn tay đó thì Thiên Âm lại tiếp tục nghe thấy tiếng khóc thét của cô gái kia.

Sau khi đứng lên trong sự sợ hãi thì cô lại tiếp tục chạy về con đường phía trước Nhưng càng chạy thì càng vào sâu bên trong. Lúc này tiếng dơi quạ đang dần một lúc một tăng lên sau khi chạy được một đoạn thì cô nhìn xuống nó bằng chung của mình thấy bên dưới toàn là lá và lá những lá cây khô rơi từ trên những cành cây lớn rơi xuống đất tạo thành những đồi lá , nó cao lên cũng gần cả tất qua cả mắt cá chân của cô. Không thể nào bước đi như bình thường cho nên Thiêm Âm đã có buồn những bước chân mềm mại của cô trên những tán lá cây bên dưới mặt đất. Đi được một lúc thì Chuyện gì đến nó cũng đến cô lại gặp cô gái lúc nãy nhưng bây giờ dường như cô ta còn đáng sợ hơn lúc trước . Nhìn qua nhìn lại một lúc thì lại thấy ở trên một cành cây treo lơ lửng một cái đầu . Không dám nhìn trực tiếp vào nó nhưng cô đã len lén hé mắt nhìn, hóa ra đó chính là cái đầu của cô bạn Tinh Di Nhưng rõ ràng Hồn ma lúc nãy không phải của cô bạn thân ấy mà là một người khác. Dường như lúc này cô đã mệt lắm rồi và ngồi xổm xuống đất một bàn tay từ phía sau đang tiến rất nhanh về phía cô lúc này thì hơi thở gấp gáp đôi mắt của Thiên Âm dần dần mờ nhạt . Lúc này cô lại nghe một tiếng nói rất thân thuộc " Thiên Âm ... Thiên Âm nhắm mắt lại đi em " giọng nói vô cùng ấm áp . Bàn tay lúc nãy chính là bàn tay của nữ quỷ mà đã đuổi theo cô từ lúc bấy giờ. Đó chính là linh hồn của một cô gái không được siêu thoát.

Sau khi nghe lời của giọng nói ấy cô bắt đầu nhắm mắt lại . Thì lại có cảm giác như một ai đó đang dùng đôi tay của mình che phủ lấy khuôn mặt của cô và dường như trong tâm cô không còn chút lo lắng và sợ hãi khi mở mắt ra thì cô nhìn thấy mình đang nằm ở bệnh viện. Trước mắt cô chính là cô giáo cấp 3 Họ đã đưa cô trở về Vì tự dưng cô lại bị ngất xỉu khi đang đi vệ sinh họ thấy cô ở ven rừng. Khi tỉnh lại việc đầu tiên mà cô hỏi chính là cô bạn thân Tinh Di, Nhưng câu trả lời cô nhận được chính là cô ấy đã chết và cô gái đi theo cô ấy cũng mất tích từ đó. Qua hai tuần sau khi những nhà khám nghiệm và Cảnh sát truy tìm thi thể của cô bạn Tinh Di thì lại thấy những phần cơ thể của cô ấy đã bị chia thành từng mảnh. Cái đầu thì cảnh sát thấy được treo lơ lửng ở trên một cành cây. Con những phần cơ thể còn lại thì ngầu rải rác ở xung quanh đó. Lúc này Thiên Âm đã tin là bản thân mình không thể nào Nằm mơ được vì đó chính là những nơi mà cô đã thấy . Còn về phần Cô gái đã đi chung với Tinh Di thì theo phía cảnh sát thì họ nói là cô gái đó hiện tại không thể nào xuất hiện được bởi vì cô ta đã chết cách đây 6 năm trong một vụ tai nạn cháy rừng năm đó trường học của cô ta cũng tổ chức một cuộc cắm trại như vậy nhưng vì cô ta đã tách ra khỏi nhóm cho nên đi lạc vào một khu rừng rất khó thì bỗng dưng bạn trai của cô ta đang hút thuốc xung quanh đó anh ta vô tình ném thằng thuốc xuống một gốc cây thì nó chưa được dập lửa. Ngọn lửa đói bụng lên rồi chứ cả khu rừng khiến cô gái đó không thể nào thoát ra khỏi khu rừng đó. Cho nên nếu như thứ mà một nhóm có thể thấy đó chính là linh hồn của cô gái đã chết năm mấy cô ta muốn dẫn dắt một người nào đó để vào đó và thay thế cho cô ta.

Nếu như theo lời nói của cảnh sát thì có lẽ là đúng. Về những thân cây mà Thiên Âm nhìn thấy đều bị đen và giống như bọn chúng đã từng bị một ngọn lửa nào đó càng quét qua , sau khi cho lời khai ở phía cảnh sát thì cô đi về nhà và có ghé qua siêu thị để mua một ít đồ và để dành ăn tối. Lúc cô đi trời cũng đã sập tối thì có thể nhìn thấy bóng của một cô gái Cô ta cứ lượn lờ ở trước mặt cô lúc này tay chân của cô nó tê cứng và không thể nào tự chủ được bản thân. Cố cất tiếng hỏi

- Có phải cậu không Tinh Di ?

Giọng nói rùng rợn khàn khàn phát lên từ Nếu một góc tối. " Là tôi.... Tôi nhớ mẹ tôi muốn gặp chị của tôi Tôi không muốn phải ra đi như vậy Làm ơn hãy giúp tôi " Nói đến đây thì bỗng dưng giọng nói biến mất thay vào đó là một cơn gió rất lớn. Chúc mày Tiếng gọi quen thuộc lại phát lên " Thiên Âm.... Thiên Âm... Mau về nhà đi em "

Khi về nhà cô không cần quan tâm những thứ ở xung quanh cô nữa mà lao lên giường chùm chăn kín người rồi ngủ. Bỗng nhiên cô có cảm giác mình đang đi đến một bờ hồ xung quanh hồ là những thi hài dã chết cũng lâu nhưng còn dư âm lại thịt và tóc. Cô rất sợ và lùi về sau nhưng khi ngờ cô lại va vào một cái xác đang trong giai đoạn phân hủy, Thiên Âm ngồi quỵ xuống rồi hai tay cô run như cầy sấy. Không dám nhìn rồi nhắm mắt chả biết phải làm gì thì có cảm giác quen thuộc một bàn tay nắm lấy tay cô và kéo đi sau khi đi một đoạn cô giật mình tỉnh giấc vì tiếng chuông điện thoại reo thông báo trời sáng.

Ngày nào cũng như ngày nấy không khi nào mà Thiên Âm được ngủ yên từ khi đi chuyến cắm trại đó về tới giờ thì những chuyện ma quái cứ bám lấy cô. Rồi vì bực quá nên Thiên Âm đi tìm một vị thầy cúng để tìm cách trừ tà nhưng dù cho có xin được bùa phép thì những thứ đó cũng ám lấy cô. Ngày 17/7/1994 khi Thiên Âm đang chơi điện thoại trong phòng tối và đang chat với một cô bạn thân thì cô bạn kia bảo là " mày chụp ảnh cho tao xem đi " khi nghe xong không ngừng ngại cô chụp cho cô bạn kia xem và còn nói là.

- Phòng tao tối lắm nha mày chịu khó nhìn giùm tao !

Xong cô bạn kia nhận được ảnh và xem thì thấy ở bên cạnh giường của Thiên Âm có gì đó trắng trắng. Khi phóng to lên thì cô bạn kia ném cả điện thoại không dám nhìn nữa. Rồi bỏ đi ngủ đe đến sáng, sáng sớm thì cô bạn gọi Thiên Âm qua nhà và mở điện thoại lên cho xem cái ảnh thì cô ngã ngửa vì một con ma đang ngồi cạnh giường cô và nó đang cố móc trong miệng mình thứ gì đó.

Khi đi cùng cô bạn đến khu siêu thị mua đồ thì hai người ghé qua một shop đồ Thiên Âm lựa được một chiếc váy màu đen khá đẹp rồi cô vào phòng thử đồ. Khi mặc nó vào thì nhìn vào gương xem nhưng khi nhìn vào thì thấy không phải chiếc áo mà là một thứ gì đó nhầy nhụa đang bám vào cơ thể mình rồi nhìn xuống bên dưới là con ma đêm qua trong phòng cô vẫn đang móc họng mình lấy gì đó. Thiên Âm la lên mọi người chạy vào thì không thấy gì xong lại nói. " em mặc nó đẹp quá " khi cô chủ shop vừa nói xong thì Thiên Âm cởi áo ra và không mua nữa đi về nhà.

Đến chiều tối cô đã vào phòng rất sớm hôm nay cô đến nhà bạn ngủ và như mọi khi cô đi tắt đèn và ngủ nhưng mà thằng em trai của cô bạn đến nó nhỏ xíu nó muốn ngủ cùng hai chị nhưng Thiên Âm hốt hoảng vì không phải Tâm Tâm đã ôm em trai ngủ rồi hay sao .

Xong cô đi đến và nhẹ nhàng kéo cái chăn ra và nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng là Tâm Tâm đang ôm một con ma khuôn mặt nó xanh lè và hai mắt nó sáng rực một màu đỏ. Tiếng cười rùng rợn con ma nhảy bổ vào người Thiên Âm nhưng từ phía sau cô một cánh tay bóp lấy con ma nó la thất thanh rồi bị bóp nát. " Tôi không để thứ ô uế đó chạm vào người em. " Vẫn là giọng nói ấm áp đó nhưng khi quay lại thì không thấy anh ấy. Khi Tâm Tâm thức cô hỏi Thiêm Âm là " Sao mày không ngủ. Không lẽ nhà tao khó ngủ à ? " cô cười rồi nói

- không tao vừa đi vệ sinh thôi. Ngủ tiếp đi

Rồi cả hai tiếp tục ngủ nhưng đến 3 giờ sáng thì có tiếng gọi bên tai cô . " Thiên Âm.... Thiên Âm ơi cứu tôi.. " nhưng giọng này là giọng nữ và nó rất quen thuộc với cô khi trong vô thức cô hỏi.

- ai vậy hả ?

Người kia nói là " Là tôi Tinh Di đây cứu tôi. Tôi chết oan đau lắm Âm Âm cứu tôi với. Xác tôi còn thiếu hai chân tôi vẫn còn nằm trong rừng nó nằm cạnh một cái xác khác bị đè lên khó chịu lắm tôi không đi lại được. Không thể đi siêu thoát được cứu tôi với . " Rồi cô tỉnh giấc vì chuyện này.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #kinhdi