~ Tập 5 ~

JK: Tô... Tôi xin lỗi (vội đỡ anh dậy)

TH: Cậu tính ám sát chồng lớn của cậu à

JK: (Cốc đầu anh) bớt đùa dùm, bị trầy rồi tôi đi lấy hộp thuốc y tế

- Cậu bỏ đi anh thì ngồi đó cười, một lúc sau cậu quay lại anh trở về gương mặt đáng thương, cậu cẩn thận thoa thuốc cho anh

TH: Nhìn chúng ta giống một gia đình nhỉ

JK: Có mình anh ấy, nói linh tinh

TH: Cậu làm tôi bị thương thì cậu phải bồi thường cho tôi

JK: Anh hơi quá rồi đó (nhấn)

TH: Aaa đau đau nhẹ thôi, chồng lớn của cậu là hàng hiếm đấy

JK: Hết nói nổi anh

TH: Thế giờ cậu có chịu bồi thường không

JK: Muốn gì nữa

- Anh không nói gì đứng dậy vác cậu lên, cậu giật mình hét lên rồi vùng vẫy nhưng chẳng ăn thua, anh cứ thế vác cậu vào giường đặt cậu nằm xuống rồi ôm cậu

JK: Anh tính làm gì

TH: Đi ngủ hay cậu muốn làm chuyện khác

JK: Sao không về nhà anh mà ngủ

TH: Không thích (ôm chặt hơn)

JK: *Mình muốn giết anh ta*

- Nằm một lúc cậu cũng ngủ trước đi vậy là cả hai ôm nhau ngủ tới sáng, cậu dậy sớm chuẩn bị đồ ăn

TH: Cậu dậy sớm vậy (đi tới)

JK: Tôi đâu phải chủ tịch như anh thích từ lúc nào thì tới

TH: Nấu gì vậy (ôm cậu)

JK: Cám lợn

TH: Trả lời phũ thế, có của tôi không

JK: Phắn về nhà anh vệ sinh cá nhân rồi sang đây

TH: Ok chồng nhỏ

- Anh chạy đi như bay cậu nhìn mà khẽ cười, cậu nấu xong rồi dọn ra bàn

TH: Chồng nhỏ tôi xong rồi (chạy tới)

JK: Vào ăn đi

TH: Mùi thơm ghê

- Cả hai cùng ăn sáng, ăn xong cậu dọn bát đũa rồi thay đồ chuẩn bị đi làm, tới cửa thấy anh đứng ngay cạnh làm cậu giật mình

JK: Chưa đi à

TH: Đợi chồng nhỏ

JK: Anh có thể xưng hô bình thường được không (nhíu mày)

TH: Bình thường đây còn gì (thản nhiên)

JK: Không rảnh đôi co với anh

- Cậu khóa cửa rồi bỏ đi anh nở nụ cười tươi chạy theo sau, tới công ty đám nhân viên ai cũng bất ngờ vì gương mặt tươi cười không giống hàng ngày của anh

👩‍💼: Ê chủ tịch hôm nay lạ vậy

👩🏼‍💼: Bộ vừa trúng số hả, ủa mà chủ tịch giàu sẵn mà trúng thì có gì vui đâu

👨🏻‍💼: Chủ tịch đi sau thư ký Jeon người khác nhìn vào tưởng thư ký Jeon là chủ tịch luôn á

👨🏽‍💼: Thôi quay lại làm việc đi không tí lại bị ăn chửi bây giờ

- Cậu đi tới thang máy thì bị anh kéo sang thang máy bên cạnh rồi bấm nút, cậu khó hiểu nhìn anh

JK: Chủ tịch định làm gì tôi nữa đây

TH: Đi thang máy, sau cậu cứ thang máy này mà đi

JK: Đây là thang máy riêng của chủ tịch mà

TH: Không sao chồng lớn cho phép chồng nhỏ đi thang máy này (vòng tay qua eo cậu)

JK: (Hất tay anh) chủ tịch xin giữ tự trọng

TH: Thật lạnh lùng

- Thang máy tới nơi anh đi ra trước rồi đứng đợi cậu, cả hai cùng đi tới phòng chủ tịch cậu nhìn trái nhìn phải không thấy bàn làm việc mình đâu

JK: Bàn làm việc của tôi đâu?

TH: Trong phòng (chỉ phòng chủ tịch)

JK: Sao tự dưng lại ở trong đó

TH: Tôi thích

- Anh cứ thế đi vào phòng cậu cố kìm nén cơn giận mà đi vào trong, cậu còn sốc hơn khi thấy bàn làm việc của mình ngay cạnh bàn làm việc của anh, anh về ghế ngồi rồi vỗ tay vào ghế của cậu

JK: Chủ tịch tôi có thể xin từ chức không (gượng cười)

TH: Không thể (lắc đầu)

JK: *Nhịn nào, giết anh ta mình phải đi tù* chủ tịch quả thật đáng ghét

TH: Cảm ơn vì lời khen

- Cậu tắt hẳn nụ gượng cười rồi đi tới bàn làm việc, cậu đẩy ghế ra xa thì anh lại kéo ghế cậu gần lại

TH: Cách ly à

JK: Phiền chủ tịch mặc kệ tôi và quay lại làm việc đi

TH: Ngồi im đây không được dịch chuyển, 1 cm trừ lương

JK: Nếu được một điều ước thì tôi ước chủ tịch biến mất khỏi thế giới này

TH: Haha cậu tính ra vũ trụ làm đám cưới với tôi sao, ý kiến không tồi

JK: *Jeon Jungkook không chấp tên điên, nhịn lại*

- Cậu không quan tâm anh mà quay vào làm việc của mình, anh không làm việc mà ngồi đó nhìn chằm chằm vào cậu làm cậu thấy cực kỳ khó chịu

JK: Chủ tịch không làm việc sao?

TH: Nhìn cậu cũng được tính là làm việc rồi

JK: Anh bị điên à làm việc của mình đi (quát)

TH: Làm thì làm, gì mà lớn tiếng với người ta vậy chứ

- Cả hai tập trung làm việc được, một lúc thì có người gõ cửa anh cho vào thì đó là tổng giám đốc, tổng giám đốc nhìn thấy cậu cũng có chút bất ngờ

TGĐ: Chủ tịch có dự án đang cần chủ tịch xem xét

TH: Trình bày

TGĐ: Cái này... (nhìn cậu)

TH: Người nhà, cứ trình bày đi

TGĐ: Vâng, hiện tại chúng ta đang cần mảnh đất phía Đông và phía Tây, tôi đã tìm được chủ mảnh đất và đã trả giá nhưng tôi thấy giá vẫn quá cao họ còn đòi lợi nhuận, chủ tịch xem thử xem (đưa tài liệu cho anh)

TH: Cậu thấy sao (đưa cho cậu)

JK: Sao lại hỏi tôi, tôi đâu có liên quan

TH: Cứ nói đi

JK: (Xem tài liệu) hmm tôi nghĩ chỉ cần phía đông, phía tây quá xa mọi người sẽ ít chú ý, địa hình khí hậu cũng không được tốt, giá thế này là quá cao cần phải hạ, lợi nhuận thì tất nhiên là không vì mình bỏ tiền ra mua rồi

- Cậu nói xong không thấy không gian im lặng, ngẩng đầu lên thấy hai người đang nhìn chằm chằm vào mình

JK: Đây là ý kiến của tôi (gượng)

TH: Nghe rồi chứ

TGĐ: Vâng tôi nghe rồi

TH: Cứ thế mà làm

TGĐ: Vâng, vậy tôi xin phép (bỏ đi)

JK: Chủ tịch không có ý kiến gì sao

TH: Tôi giống cậu

JK: À ra vậy (quay lại làm việc)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip