Chương II

Tell Me Where I Came From, What I Will Always Be

Hãy cho tôi biết tôi đến từ đâu, và tôi luôn là gì

FIVE

Porchay, vẫn đang ngây ra, cậu thở dốc vì kinh ngạc, điều này khiến thân hình trong phòng cậu quay lại ngay lập tức, Chay giật nảy mình và hét lên. Thân ảnh lao về phía trước - đôi cánh dang rộng để giúp hắn bay nhanh hơn - và nhanh chóng bịt miệng Porchay bằng bàn tay tái nhợt lạnh lẽo.

Porchay cảm thấy như hơi thở của mình đã bị vẻ đẹp của sinh vật trước mặt lấy đi; đường nét sắc sảo và đôi mắt đen thâm trầm. Chay trong chốc lát đã quên mất rằng lẽ ra cậu phải khiếp sợ hơn là chìm đắm như thế này.

"Tôi sẽ bỏ tay ra ngay bây giờ, đừng la hét." Sinh vật lạ? Người đàn ông? nói với cậu.

Chay gật đầu, người kia bỏ tay ra với một tiếng thở dài nhẹ nhõm.

Sau đó, người đàn ông sinh vật lạ nheo mắt lại, và trong nháy mắt, đôi cánh và cặp sừng của hắn đã biến mất. "Hy vọng rằng điều này sẽ ít gây mất tập trung hơn vào lúc này. Nhưng tôi phải cảnh báo với em, tôi không thể giấu chúng quá lâu."

Porchay lại gật đầu, sự bối rối và kinh ngạc khiến cậu bị sốc đến mức im lặng.

"Em là Porchay Kittisawasd, đúng không?"

Chay lại gật đầu.

"Vậy thì, xin chào, Porchay. Tôi là Kimhan, thần hộ mệnh đến từ địa ngục của em." Sinh vật trước mặt nói với một cái nháy mắt.

Chay ngất đi.

SIX

Porchay mở mắt, cau mày nhăn nhó nhìn ánh nắng chiếu qua cửa sổ.

Cậu ngáp dài và nhìn quanh phòng, nhớ lại giấc mơ điên rồ mà cậu đã mơ. Chay lắc đầu, tự cười chính mình, cho đến khi ánh mắt cậu đổ dồn lên thân hình đang nằm trên giường ngay bên cạnh cậu, mái tóc đen là tất cả những gì Chay có thể nhìn thấy vì tấm chăn đã che gần hết người hắn.

Chay hét lên.

Thân ảnh lồm cồm bò dậy, quay sang Porchay với vẻ cau có trên khuôn mặt cực kì đẹp trai, điều mà Chay thực sự không nên tập trung vào lúc này.

"Chuyện gì!" Sinh vật hỏi, mắt còn hơi khép lại, giọng trầm đi vì giấc ngủ. Hắn trông có vẻ ấn tượng không tốt với việc bị đánh thức bằng một tone giọng quãng tám mà hắn vừa nhận được.

Thân hình này, Chay bắt đầu nhớ lại, thân hình cậu đã thấy trong giấc mơ - hay đó là kí ức của cậu???

Oh, và sinh vật không mặc áo.

Porchay kéo tấm chăn lên tới tận cằm như một nỗ lực phòng thủ yếu ớt, rõ ràng là cậu bé đang hoảng sợ. "A-Anh đang làm gì trên giường của tôi?"

Sinh vật, đang trừng mắt nhìn Porchay từ nơi hắn vẫn nằm ở ngay bên cạnh cậu, trên giường của Chay, định trả lời, nhưng Porchay đã tiếp tục, "Chờ đã. Anh là thật. Tôi đã nghĩ đó là một giấc mơ. Anh có sừng không? Cánh? Hay đó thực sự là một giấc mơ và anh là người mà tôi đã ngủ cùng và tôi không thể nhớ? Tôi có ngủ với anh không? Tôi không biết nên bắt đầu hỏi từ đâu, tôi xin lỗi. Tôi không chắc phải hành động như thế nào trong tình huống này. Tôi rất xin lỗi - có lẽ tôi vẫn đang mơ. Đúng vậy, tôi sẽ quay trở lại ngủ, và khi tôi thức dậy, đó sẽ chỉ là một ngày buồn chán nữa trong cuộc sống tẻ nhạt của tôi." Cậu nói luyên thuyên một tràng dài và quay lại nằm thẳng lên giường, trùm chăn kín mít và nhắm mắt lại.

Mọi thứ trở nên yên lặng.

Huh, vậy có lẽ cậu đang mơ.

SEVEN

Chay đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, thì đột nhiên tấm chăn bị kéo ra khỏi mặt, khiến cậu giật nảy mình trong sự ngạc nhiên - một sinh vật - quỷ - người đang ở ngay phía trên cậu.

Ác – quỷ? Nhìn chằm chằm xuống cậu, hai tay đặt ở hai bên đầu của Chay.

Porchay chỉ có thể ngước lên và chăm chú nhìn lại - tên hắn đang dần hiện lên từ ký ức ngày hôm qua, Kimhan, và liệu có ổn không khi gọi hắn là Kim? Được rồi, đây không phải là thời điểm thích hợp để nghĩ về điều đó. Chay mở miệng định hỏi người kia nhưng Kimhan - hoặc Kim - đã đặt một ngón tay lên môi cậu, tay hắn rất lạnh.

"Hãy im lặng và lắng nghe, để tôi có thể giải thích, được chứ?"

Porchay gật đầu - Kimhan vẫn không rời ngón tay khỏi môi cậu.

"Đêm qua không phải là một giấc mơ. Nó là thật. Em ngất đi nên tôi đã đưa em lên giường. Tôi không biết phải đợi ở đâu nên đã ngủ thiếp đi bên cạnh em. Chúng ta đã không quan hệ tình dục. Nếu có, tôi chắc chắn sẽ khiến em nhớ rõ nó.

Tiếp theo, sừng và cánh là những bộ phận tôi có thể giấu đi một thời gian, nhưng chúng sẽ xuất hiện vào thời điểm nào đó vì tôi không thể giấu chúng quá lâu. Cuối cùng, tôi ở đây để bảo vệ em, để kết hôn với em, và để khiến em mang thai và có thể sinh ra một bé con ác quỷ.

Còn câu hỏi nào nữa không?"

Chay chớp mắt, trong khi não cậu đang xử lý đống thông tin vừa nhận được thì Kimhan đã bỏ hai tay khỏi cậu và ngồi dậy, dựa lưng vào thành giường.

Porchay cau mày. "Tôi không thể sinh con. Đó là điều không thể xảy ra."

Kimhan - chết tiệt, giờ hắn là Kim - nhìn chằm chằm vào cậu. "Thật sự? Sau tất cả những gì tôi nói, đó là điều duy nhất em tiếp thu được?"

Porchay cũng từ từ ngồi dậy. "Tôi...đang cố gắng xử lý."

Kim nhún vai. "Thôi được, em là hậu duệ của một con quỷ, người duy nhất có nửa dòng máu quỷ trong dòng họ của em, có nghĩa là em có khả năng sinh con, với bất cứ ai em ngủ cùng."

Chay sốc tới ngây người. "Oh...cảm ơn Chúa tôi chưa bao giờ quan hệ tình dục."

"Tôi không nghĩ Chúa có liên quan gì đến việc đó - thực ra...cũng có thể."

Chay lắc đầu. "Khoan. Chờ đã. Nghĩ lại – tôi thấy anh có thể đã nhầm người. Tôi khá chắc mình là một sinh viên đại học bình thường."

Con quỷ nhún vai. "Tôi có một bức ảnh của em, tên của em, ngày sinh, tên các thành viên trong gia đình. Tôi thậm chí còn có tên con mèo mà em đã lạc mất khi còn nhỏ. Tuy nhiên, tôi không biết tên tổ tiên của em, đó là thông tin tuyệt mật mà chỉ có mấy tên cấp trên mới biết."

"Okay. Tôi hiểu rồi. Nhưng tôi vẫn nghĩ nó có thể sai."

Kim đảo mắt. "Hãy tin bất cứ điều gì em muốn. Tôi biết sự thật và tôi sẽ không rời đi sớm đâu...tuy nhiên, làm thế nào mà em lại có thể thản nhiên thư thế về điều này?" Hắn nheo mắt nhìn cậu đầy nghi hoặc.

"Oh, tôi đang hoảng loạn bên trong đấy, nhưng tôi quá phấn khích về sự thật rằng tôi đã đúng và siêu nhiên là có thật." Porchay giải thích, bắt đầu nghĩ về những thứ khác có thể thực sự tồn tại dựa trên thần thoại và truyền thuyết - nhưng sau đó cậu nhớ lại điều Kim đã nói.

"Chờ đã. Chúng ta sẽ phải kết hôn?"

Kim, với chủ đề đó, ngay lập tức nhảy khỏi giường. "Tôi sẽ đi kiếm gì đó ăn, em nên tắm rửa đi." Hắn nói, trốn tránh câu hỏi.

Con quỷ biến mất khỏi phòng, nhanh chóng đi về phía nhà bếp, để lại một Porchay bối rối không hiểu gì, và hoang mang đến mức ngây người trên giường.

EIGHT

Porchay bước vào bếp sau khi tắm rửa sạch sẽ và thay một chiếc quần thể thao và áo hoodie thoải mái.

Cậu khá ngạc nhiên khi thấy con quỷ đang ăn một bát ngũ cốc Lucky Charms trên bàn ăn sáng của cậu, ánh mắt Kim chuyển sang Porchay khi cậu bước vào, kín đáo nhìn lên nhìn xuống nhân loại trước mặt. Đó chỉ là một chiếc quần thể thao và một chiếc áo hoodie trông quá lớn so với hầu hết mọi người, vậy mà cậu ấy trông rất xinh xắn và dễ thương??? Kim không thể hiểu được thế lực hắc ám nào đã khiến hắn nghĩ như vậy.

"Quỷ có thể ăn thức ăn của con người sao?" Chay tò mò hỏi, hất con quỷ ra khỏi dòng suy nghĩ của mình.

"Em có một phần máu của ác quỷ trong người và em đã ăn thức ăn của con người suốt thời gian qua, phải không?"

Chay chỉ gật đầu, không biết nên cảm thấy thế nào. Tất cả đều có vẻ không chân thật. Và có gì đó sai. Chỉ là một linh cảm mạnh mẽ cho cậu biết có điều gì đó không ổn về việc cậu là hậu duệ của một ác quỷ.

Chay cũng ngồi xuống bàn ăn sau khi lấy cho mình một bát ngũ cốc. Cậu liên tục liếc nhìn Kim - người bạn cùng phòng mới từ trên trời rơi xuống của cậu, à không, là từ dưới địa ngục chui lên. Hắn thực sự rất đẹp trai và dễ nhìn. Ngay cả khi ăn. Thật đấy, làm thế nào mà một người có thể đẹp như vậy trong khi ăn??

Kim chợt thở dài một tiếng, nhìn thẳng vào Chay sau khi thả cái muỗng vào trong bát với một tiếng 'keng'. "Em có câu hỏi, phải không?"

Porchay gần như gật đầu ngay lập tức.

"Được rồi. Nhưng chỉ một lần này thôi. Tôi không phải là người thích bị tra hỏi."

Porchay gật đầu và đặt muỗng xuống, hơi chun mũi khi nghĩ về điều mình muốn biết nhất vào lúc này - và không, Kim không hề thấy cái chun mũi đó đáng yêu đâu, im đi cái suy nghĩ chết tiệt. "Đầu tiên, tôi có thể gọi anh là Kim được không?"

Kim nhún vai. "Chắc chắn rồi."

"Okay! Anh có thể gọi em là Chay. Thứ hai, em muốn biết vấn đề hôn nhân cụ thể là về điều gì, và thứ ba, với tư cách là 'người giám hộ', anh có nhiệm vụ nào hay điều gì đó tương tự không?"

"Vấn đề hôn nhân giống như em nói, là để đảm bảo sự tiếp nối nòi giống của địa ngục. Chúng ta không cần phải kết hôn ngay lập tức, đặc biệt là vì các nghi thức của quỷ khác với con người, nhưng chúng ta cũng có thể làm điều đó theo cách của con người nếu em muốn.

Trên phương diện là một người giám hộ, tôi sẽ trông chừng và bảo vệ em, và với tư cách là một ác quỷ, tôi cần phải dạy em cách bắt lấy khía cạnh tội lỗi của mình. Chúng ta có thể bắt đầu sớm, một cái gì đó, như ăn cắp vài thứ chẳng hạn?"

Chay bĩu môi khi nghe điều đó. "Nhưng...em có một bài luận văn."

Kim nhìn cậu chằm chằm, thật sự không nói nên lời.

Porchay vẫn dính chặt trên ghế trước cái nhìn chăm chú của Kim. "Đó là một bài luận mười trang sẽ đến hạn nộp vào tối mai và em thậm chí còn chưa bắt đầu. Có lẽ chúng ta có thể thay đổi thời gian thực hiện các hướng dẫn ác quỷ gì đó?"

Kim bực bội gầm lên.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip