Tráng miệng (2)

Ngày hôm nay đã bị phá hỏng.

Kinn biết điều đó là thật.

Nhưng bất kỳ người đàn ông tỉnh táo nào cũng sẽ làm những gì hắn vừa làm.

Nhưng xác chết dưới chân hắn lại nói khác.

Khoảng 40 phút trước

Ăn sáng xong là đến lúc phải đi, Kinn không có vấn đề gì với người Mỹ, họ sẽ chỉ gặp nhau một vài lần trong suốt những năm qua, các cuộc họp luôn diễn ra nhanh chóng, hắn đánh giá cao nỗ lực nói chuyện bằng tiếng Thái của họ và cách họ tôn trọng nền văn hóa của hắn, nhưng đã vài năm mà cá nhân hắn không tham gia cuộc họp, Vegas là người xử lý họ. Pete đã có mặt ở một trong số đó, và nói với Kinn rằng đó chỉ là cuộc trò chuyện chỉ kéo dài nhiều nhất là 30 phút, họ không gây ra vấn đề gì cho Vegas, vì vậy sẽ không có khó khăn gì cho hắn cả. Chuyến xe bây giờ đã khác, Pete sẽ ngồi sau cùng hắn để Kinn có thể nắm tay em, trong khi tài xế và một vệ sĩ khác ngồi phía trước.

"Nếu không mất nhiều thời gian, chúng ta có thể đến nhà hàng mà em thích." Kinn khẽ gợi ý khi thấy Pete không còn nói nhiều như những lần khác.

Pete ậm ừ dường như đang nghĩ về điều đó, "Nó hơi quá xa mà phải không? Nó ở phía bên kia của thành phố, ít nhất một giờ với giao thông để đến đó."

"Hôm nay là sinh nhật của em, em xứng đáng với nó." Kinn nhanh nhảu đáp.

"Vậy thì được rồi." Pete đồng ý với một nụ cười nhỏ, Kinn thấy em lại quay ra cửa sổ và hờn dỗi.

Kinn khẽ cười, hiểu tại sao Pete lại có tâm trạng đó. Khi Kinn thức dậy vào sáng hôm đó, hắn không hề có ý làm Pete giận dỗi, hắn đã lên kế hoạch cho Pete thư giãn cả ngày và ngủ nhiều hơn, ăn những món em yêu thích, nói chuyện với bà của em ấy và sau đó dành thời gian với bạn bè. Nhưng sau đó Pete đã thay đổi mọi thứ khi Kinn quay trở lại phòng để đánh thức em ấy, nhìn thấy em ấy khỏa thân, đầu vùi vào gối của hắn, toàn bộ làn da mềm mại đó đều lộ ra, đã thiêu đốt hắn, khiến hắn muốn xem liệu hắn có thể giữ em như vậy được bao lâu? Chỉ nhận được niềm vui vừa đủ để giữ em trên bờ vực, nhưng không bao giờ ngã xuống.

Một bàn tay đặt lên đùi kéo hắn khỏi mộng tưởng, Pete bây giờ đang nhẹ nhàng vuốt ve hắn, vẫn nhìn qua cửa sổ. Em trông thật xinh đẹp, ánh nắng chiếu thẳng vào mặt em chỉ khiến em trông thật vô thực. Kinn suýt chút nữa đã nhảy ra khỏi cửa sổ khi bàn tay Pete chạm đến dương vật của mình, hắn đưa tay chặn lên bàn tay của Pete.

"Em đang làm gì đấy?" Kinn thì thầm với em, nhưng Pete tiếp tục nhìn chằm chằm ra bên ngoài như thể tay em có ý thức của riêng mình, và em không biết rằng nó đang cố gắng sàm sỡ Kinn trong xe.

"Không gì cả, anh đang nói về cái gì vậy?" Pete quay lại với đôi mắt trong sáng ngây thơ.

Kinn phải nuốt nước bọt một cách nặng nhọc và thì thầm một lần nữa, "Tay của em, em yêu." Lúc đó tay Pete chỉ sờ soạng nhiều hơn.

Pete tiến lại gần hắn, không nhúc nhích tay trong một giây, "Sao vậy Daddy? Nó có làm phiền anh không?" Pete không hạ thấp giọng nói khó chịu của mình, dù biết rằng họ đang có thể bị nghe thấy. Hắn nhanh chóng tìm một nút bấm trên cửa, khi tìm thấy nó, hắn ấn vào đó và một màn hình đen hiện lên ngăn cách bên lái xe và hàng ghế sau. Tất cả các xe đều có nó, nhưng Kinn chưa bao giờ sử dụng nó, hắn thích nhìn phía trước và trò chuyện với vệ sĩ của mình, nhưng bây giờ là một tình huống tồi tệ.

Tay còn lại của Pete đã đưa lên đầu hắn. Kinn khẽ phát ra tiếng động ở cổ họng khi tay em nhẹ nhàng di chuyển xuống gáy, móng tay trêu chọc làn da hắn khiến hắn rùng mình. Hắn rên rỉ khi Pete liếm một đường lên cổ hắn, Kinn di chuyển nhanh sau đó, hắn nắm lấy cổ áo sơ mi trắng của Pete và đột ngột kéo em lại gần hơn, "Em đang không cư xử ngoan, bé cưng." Kinn nói, môi gần như chạm vào môi Pete.

Pete cười tinh nghịch, "Em muốn món quà sinh nhật của mình ngay bây giờ."

"Tôi sẽ không quay tay trong chiếc xe yêu thích của mình, hãy ngoan ngoãn và sau đó chúng ta có thể đặt đồ ăn về nhà."

Pete mất một lúc để trả lời, nhưng trước đó, em nhẹ nhàng cắn lên môi dưới của Kinn, khiến hắn rên rỉ, "Thực ra, em đang nghĩ nếu em có thể ăn dương vật của anh, đó sẽ là một món quà tốt hơn." Pete chạm môi hắn trong một nụ hôn đói khát. Hắn cảm thấy miệng Pete hé ra dưới sức nóng và sức nặng của lưỡi hắn, hắn đẩy nó vào bên trong khoang miệng của Pete và nhẹ nhàng cắn vào lưỡi em, khiến em phải rên rỉ.

Sự hưng phấn bắt đầu làm nóng cơ thể của hắn, cả hai tay Kinn bây giờ đang luồn qua tóc của Pete, trong khi Pete đã cố gắng mở quần của hắn và với một ít giúp đỡ từ hắn. Pete cầm dương vật hắn, nó đã cương cứng hết cỡ, và đó là một điều khiến hắn ngạc nhiên khi ở bên Pete, hắn luôn có thể cứng lên khi ở bên em.

"Anh đã cứng rồi à Daddy?" 

"Làm sao mà tôi không cứng khi tôi có một người chàng trai xinh đẹp gần như nằm trên đùi của tôi, chạm vào dương vật của tôi, em yêu?" Kinn trả lời, hắn đã rất rất cứng lúc này, hắn có thể cảm nhận được nhịp tim của mình từ tận đến phần dưới của mình, có thể là sự pha trộn giữa sự hiện diện của Pete và sự hưng phấn khi làm điều đó trong một chiếc xe đang di chuyển.

Không cho Kinn một giây để thu thập suy nghĩ của mình, Pete di chuyển trên người hắn, lưỡi em cảm nhận sự ấm áp và săn chắc trên dương vật hắn, khiến Kinn chìm trong sự đê mê của dục vọng. Khả năng Pete chiếm lấy hắn một cách dễ dàng bộc lộ khi em đi xuống nơi em đang cầm lấy dương vật của hắn. Kinn ngửa đầu vào ghế sau khi hắn cảm thấy răng Pete đang nhẹ nhàng di chuyển dọc chiều dài của mình.

Tay trái Kinn đặt trên đầu Pete, không ấn mà chỉ để yên ở đó, khi lưỡi Pete liếm đến quy đầu của hắn, Kinn không kìm được mà ưỡn hông lên, muốn cảm nhận cái nóng và ướt át một lần nữa. Pete liếm láp quy đầu, để nhiệt độ ấm áp trong khoang miệng của em áp lên vùng da nhạy cảm ở đó. Hắn tuyệt vọng đuổi theo cảm giác đó, nhấn đầu Pete sâu hơn vào dương vật của mình, Pete dường như hiểu và bắt đầu di chuyển đầu mình nhanh hơn.

Chúa ơi, Pete luôn biết mình đang làm gì.

Ngửa đầu ra sau, mắt nhắm và miệng hơi mở, hắn cảm thấy mình như muốn tan chảy theo từng chuyển động của Pete. Em bắt đầu phát ra những tiếng sục sạo, và là điều nóng bỏng nhất mà Kinn từng được nghe.

Miệng Pete từ từ rút ra khỏi dương vật của hắn, chỉ để bắt đầu trêu chọc đầu ti hắn bằng cách hôn nó và nhẹ nhàng cọ xát môi của em ấy vào nó, "Em đang ngoan lắm phải không Daddy?" Giọng em hơi khàn.

"Tất nhiên rồi, búp bê của tôi, em luôn hoàn hảo một cách chết tiệt." Kinn khen ngợi một cách trôi chảy.

"Uhm, anh lúc nào cũng ngon miệng, Kinn." Kinn, thành thật với Chúa, càu nhàu về điều đó, Pete vừa bú vừa liếm và thậm chí cắn hắn, theo cách hắn thích, và hắn đang sắp bắn, đến nỗi hắn nghĩ rằng hắn nên cảm thấy xấu hổ vì hắn bắn nhanh quá, nhưng Chúa ơi, Pete quá, quá tuyệt.

Sức nóng của dục vọng dâng trào trong cơ thể hắn chỉ đột ngột dừng lại khi Pete mút mạnh lần cuối và dường như bay sang phía bên kia của ghế.

Kinn khó thở và bối rối,  "Pete, làm xong đi." Hắn chỉ vào dương vật vẫn còn cứng của mình.

"Không còn thời gian nữa, chúng ta sắp đến rồi, anh nên cất thứ đó đi ngay bây giờ." Kinn có thể thấy rằng Pete đang bật cười.

Hắn thừa nhận rằng hắn đã bước ngay vào cái bẫy đó.

"Mẹ kiếp, em không thể làm điều này với tôi, tôi đã quá già rồi." Kinn nghiêm túc nói trong khi hắn bắt đầu cất vật cương cứng trở lại trong quần.

Pete cười thành tiếng và nó xoa dịu trái tim của Kinn.

"Chúng ta chỉ cách nhau một tuổi, nếu anh đã già, thì em cũng vậy." Pete vừa nói vừa cười.

Dù thế nào thì Pete cũng đúng, họ đã gần đến nơi, mất khoảng 5 phút xe dừng lại, họ đã đến nơi hẹn. Pete, như mọi khi, vì thói quen khó có thể phá vỡ, ra khỏi xe thật nhanh, trong khi người vệ sĩ ở phía trước mở cửa cho Kinn.

Đi vào bên trong và đi lên thang máy sẽ đưa họ đến phòng là một quá trình nhanh chóng. Bảo vệ chờ bên ngoài để họ vào dễ dàng, bên trong có thêm ba người, một vệ sĩ và hai người ngồi ở bàn với máy tính xách tay trước mặt.

Lời chào và câu hỏi han thân mật được trao đổi nhanh chóng và cuộc nói chuyện về những sửa đổi nhất định trong hợp đồng bắt đầu, mọi thứ thực sự diễn ra rất suôn sẻ, Pete đã đúng, việc này sẽ không mất quá 30 phút.

"Tình yêu, em có thể chuyển cho tôi tài liệu bên trong chiếc file em đang giữ được không?" Kinn nói một cách thản nhiên mà không cần suy nghĩ.

Pete phản ứng nhanh và lấy ra những gì Kinn đã chuẩn bị cho việc kết thúc các thỏa thuận, Kinn nhìn họ và xác nhận rằng đó là một đề xuất mới cho họ mà Kim đã đưa ra. Khi nhìn lên khỏi đống giấy tờ, hắn quan sát cách nhìn của họ chăm chú vào Pete. Đổi lại, em đang quan sát họ với một biểu hiện phẳng lặng.

Kinn nghiến răng, "Có vấn đề gì ở đây à?" Hắn hỏi một cách thân tình nhất có thể.

Hai người đàn ông trao đổi một cái nhìn đầy tính toán, cho đến khi một trong số họ hắng giọng và nói, "Cậu ấy có vẻ quen, lần trước chúng tôi đã nhìn thấy cậu ấy với em họ của ngài, và cậu ta đã gọi cậu ấy giống như ngài bây giờ khi họ rời đi." Anh ta giải thích chậm rãi với một nụ cười đông cứng trên khuôn mặt và một giọng nặng nề.

"Vì thế? Đó có phải là vấn đề không?" Kinn nói, cố gắng không bắn họ.

"Tất nhiên là không, Kinn!" Người đàn ông kia cười thoải mái hơn, "Chúng tôi chỉ đang tự hỏi liệu cậu ấy có phải cho mọi người hay không?" Kinn chỉ có thể nghe thấy hơi thở dồn dập của Pete phía sau.

"Cho mọi người?" Giọng Kinn thì thầm trong khi hắn ném cho họ cái nhìn gay gắt, dường như chỉ có một người trong số họ nhận ra ý nghĩa của nó.

"Ừ! Tôi cá là ngài và em họ của ngài chuyền tay nhau cậu ấy, ngài có nghĩ rằng chúng tôi có thể có cậu ấy trong chốc lát không? Lần trước tôi đã không thể rời mắt khỏi cậu ấy."

Anh ta nói trong khi dâm đãng lướt mắt mình khắp cơ thể Pete.

"Kinn." Hắn nghe thấy tiếng thì thầm trầm thấp phía sau, thực sự khá bất ngờ bởi vì điều duy nhất hắn có thể nghe thấy là nhịp tim đập nhanh và sự tức giận sôi sục bên trong mình.

"Đừng nhìn em ấy." Kinn nói nhanh, nghiến chặt quai hàm, vẻ mặt căng thẳng. Người đàn ông bên cạnh kẻ đang nói căng thẳng đến mức có thể nhìn thấy đường nét của quai hàm anh ta.

"Ồ! Nào, ngài có thể giữ cậu ấy, tôi chỉ muốn cậu ấy một lúc thôi, hơn nữa nhìn cậu ấy đi," Người đàn ông chỉ vào Pete, tay Kinn chầm chậm di chuyển sang một bên, "Cậu ấy có khuôn mặt đĩ thỏa đấy."

Vừa dứt lời, Kinn đứng dậy nhanh đến mức chiếc ghế lung lay và ngã về phía sau, bên tai vang lên một tiếng động, nhưng động tác của hắn đã được kiểm soát, khẩu súng trong tay hắn đã bắn một phát trúng ngực người đàn ông. Hắn còn không cần đứng dậy, người đàn ông còn lại đã thở hổn hển, mắt mở to, nhưng không dám manh động.

Người vệ sĩ bên trong đi cùng họ thậm chí còn không thèm nhìn họ, cậu ta có lẽ đã nhận được lệnh không giao chiến với họ trừ lúc cần thiết.

Vì vậy, người đàn ông này không phải là ai cả.

Kinn bình tĩnh đi lại quanh bàn và kéo người đàn ông bị hắn bắn ra khỏi chỗ ngồi, anh ta vẫn còn sống, cố gắng lấy lại hơi thở trong khi vết thương vẫn không ngừng đổ máu. Kinn để anh ta trên sàn và chỉ nhìn chằm chằm vào anh ta, không ai dám nói điều gì cho đến khi Kinn túm chặt lấy anh ta và tức giận nói, "Người đàn ông đó là của tôi, tôi đã bảo anh đừng nhìn chằm chằm, tôi đã cho anh một cơ hội và thậm chí sau đó, anh đã xúc phạm em ấy. Tôi không muốn lặp lại hai lần." Sau đó hắn đứng và nhìn Pete ở đằng sau đang mở to mắt nhìn hắn.

"Anakinn." Giọng Pete mang theo một lời cảnh báo.

Kinn nhẹ nhàng mỉm cười với em và bắn một phát vào đầu người đàn ông. Giết chết anh ta.

Kinn nhướng mày và nhún vai, Pete thở ra một hơi và quay mặt đi chỗ khác, không nói gì cả. Người đàn ông ngồi cùng bàn không hề cử động một chút nào.

Kinn trở lại vị trí cũ, bình tĩnh ngồi vào bàn.

"Tôi nghĩ chúng ta sẽ không còn vấn đề gì nữa, phải không?" Kinn nói với một giọng điệu thương nghiệp.

Người đàn ông, có vẻ như đang đổ mồ hôi và hơi run rẩy, thậm chí không nhìn hắn, chỉ gật đầu thật nhanh.

"Tốt, vậy làm ơn để tôi nói cho anh nghe về đề xuất mà em trai tôi đã đưa ra cho tôi, và sau đó tất cả chúng ta có thể hoàn thành." Kinn nói như thể không có chuyện gì xảy ra.

Hắn cũng có thể cảm thấy Pete đang đào một lỗ trên đầu mình.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip