Chap 5 : Escape

Nhà kho bỏ hoang : 1 tiếng kể  từ khi bị bắt cóc.

...

Thời gian có hạn, phải tính toán nhanh để cậu có thể đưa cả hai thoát khỏi đây. Cửa trước chỉ có một người canh, gần đó còn có một căn phòng gỗ khác, đồng bọn có thể ở đó phòng trường hợp gì xảy ra.Nhà kho này có hai tầng, phía trên chỉ toàn chứa các hộp nhỏ , hoàn toàn không có cửa ra, xung quanh lốm đốm các  lỗ thủng cho ánh sáng chui lọt .Tầng hai thực chất là cái gác xép có thể nhìn được xuống dưới . Cho đến khi Akashi tìm được cậu qua con chip định vị anh gắn dưới giày ( để stalk cậu mọi lúc mọi nơi ) thì ít nhất cũng phải tìm được chỗ trốn an toàn . 

" K-Kuroko , liệu..."

"Đừng lo lắng , Ayame . Chắc chắn tôi sẽ bảo vệ cô, chỉ có điều..."

"Huh..sao vậy ? "

" Cô hãy giữ bí mật này hộ tôi nhé "

Tuy chưa hiểu lắm nhưng cô vẫn gật đầu. Trong nháy mắt, cậu đã hiện nguyên hình thành một con búp bê nhỏ nhắn, những khớp nối trên cánh tay cậu đã chứng minh cho điều đó. Kể cả quần áo cậu cũng thu nhỏ theo . Tự gỡ mình khỏi đống dây thừng, cậu nhạnh chóng quay sang chỗ Ayame đặt tay lên vai cô thì ngay tức khắc cô cũng thu nhỏ xuống.

" Đừng bỏ tay tôi ra nhé, mất hiệu nhiệm đấy "

Cô gật gật đầu trong ngỡ ngàng, dù giờ cậu là một con búp bê nhưng quả thật cậu xinh đẹp và tinh xảo hơn bất kì con nào cô từng thấy trong các buổi triển lãm. Trông rất thật, đôi mắt không hề lạnh lẽo vô hồn mà ánh lên tia ấm áp khiến người khác cảm thấy an tâm. 

Cả hai cùng nhau đi lên tầng trệt, cố gắng khẽ nhất có thể. Cậu chọn chiếc hộp nhỏ trong góc đủ để chỉ hai con búp bê lọt vừa rồi chui vào và đóng nắp lại, thu nhỏ Ayame hơn nữa để cô ngồi lọt thỏm vào trong lòng. Cùng lúc đó cánh cửa ken két mở. Kuroko ra hiệu cho cô lặng im, đưa mắt nhìn qua lỗ thủng nhỏ .

" Thằng chó đó chẳng có động tĩnh gì cả có điên không chứ ? " - Giọng khàn khàn của một tên vang  lên  - " Tao đã gia hạn cho hắn có hai tiếng mà tên đó vẫn dưng dửng ngồi không đi gặp đối tác hay __ ê ! mấy đứa kia đâu ??! "

"Hả ! Cái *** , rõ ràng ...T-Tao không hề rời chỗ này kia mà "

" Thằng ngu ! Chắc mày lại ngủ gật đúng không. Đi tìm đi !!! " - Hắn gào lên - "Hai đứa nó không thể chạy thoát khu rừng này được. "

Bên ngoài mấy tên khác gật đầu vâng dạ chạy đi. 

"Mày ! Kiểm tra xung quanh đi, có khi nó trốn đâu đây "

Tên gác cửa cũng ngay lập tức nhanh nhẹn gật đầu, Kuroko có thể nghe thấy tiếng lạo xạo bên dưới rồi bước chân hắn trên thang gỗ nặng dần. Ayame càng nắm chặt lấy tay cậu khi âm thanh ấy tiến càng gần.

" T-trên này không có ai cả "

Cả hai thở phào. Bên dưới vang lên tiếng điện thoại. Kuroko nhìn ra phía hai người kia, có chuyện gì đó khiến cao cao cầm điện thoại mặt tái xanh đến mức còn làm rơi điện thoại.

" Ê ! Sao thế ??! " 

" Chết mịa ! Chúng ta chọc nhầm người rồi . Cái lão già Kiritsu chết tiệt đó !!!  "

Cô giật mình, bố cô sao ? Cho người bắt cóc chính con gái của mình vậy là thế nào ? Trong lúc đầu cô còn rối rắm cậu đã ngừng việc hoảng loạn của cô bằng cách ôm chặt hơn vào lòng , tay che đi đôi tai rồi tiếp tục quan sát tình hình. Xem ra cuối cùng vị chủ nhân kia đã ra tay rồi.

Tứ phía bỗng xuất hiện toán người mặc trang phục đen từ đầu đến chân bao vây khiến cả hai không còn đường thoát, đứng giữa bọn họ hệt như người cầm đầu băng chủ là sắc đỏ quen thuộc với cây kéo trên tay. Với nụ cười tươi khiến ai nhìn vào cũng phải ớn lạnh, đôi mắt ánh lên tia sát khí kia liếc nhìn hai tên tội phạm mặt mũi tái xanh dám động đến vật sở hữu của mình.

" Xin lỗi, nhưng hình như các anh cầm nhầm đồ của tôi thì phải . Vui lòng trả lại trước khi xảy ra cảnh máu chảy đầu rơi "

" B-Bọn tao không tao không giữ nó, hai đứa nó chạy thoát rồi "

" Hmm..? Vậy mà cái máy định vị của tôi lại nói khác đấy. Tetsuya, em ở đâu ? "

" Sei-sama ? " - Kuroko ngó đầu lên 

" Lại đây " - Akashi ra lệnh

Cậu vâng lời, khi bước ra không quên đưa cô trở về kích cỡ ban đầu rồi cùng nhau đi xuống. Tên cao to tóc đen kia có ý định bắt cậu làm con tin nhưng ngay lập tức đã bị cây kéo kia sượt qua cổ cảnh cáo . 

Đừng có dại khi động vào đồ của Akashi Seijuurou mà không có sự cho phép.

" Em có sao không ? " - Akashi ân cần bế cậu lên - " Bọn chúng không làm gì đến em chứ "

" Không sao đâu ạ, em đã làm như anh dặn trước đó " - Kuroko gật đầu, xem ra cách đối phó với những trường hợp như thế này của Akashi hoàn toàn có tác dụng

" Cô không sao chứ ? "

" Ayame không sao " - Cô sụt sùi đôi chút - " Họ là ai vậy ? Người Seijuurou thuê à ? "

"Những người này á ? " - Akashi khúc khích - " Do có quan hệ rộng thôi "

Từ khi tập đoàn Akashi phát triển lớn mạnh dần, Akashi cũng gặp được nhiều đối tác lớn, trong đó thậm chí còn mở rộng sang một số tổ chức ngầm như Kirisaki đây. Bề nổi họ là một công ty chuyên ngành về thể thao , có cả dược phẩm và nhiều mặt hàng khác. Ít ai biết được rằng người đứng đầu công ty lại là chủ băng đảng Shiroishi khét tiếng khắp thành phố này . Một đối tác đáng tin cậy hơn nữa lại rất có năng lực, bên cạnh đó còn giúp đỡ cậu con trai nhà đó rất nhiều từ hồi cấp 3 nên Akashi đương nhiên được nhà bên đó coi trọng rất nhiều.

" Mạng của mấy tên này tôi sẽ để các anh xử lý "

 Chỉ nói vậy xong Akashi ôm bảo bối của mình về xe ngồi cùng với Ayame bỏ đi, số phận của mấy tên đó sau này đến cả con Author cũng không biết. Anh cho cô biết rằng mục tiêu lần này thực chất là nhắm tới anh, ông ta vì mối hận cũ với anh hồi còn ở tập đoàn A , lại còn chèn ép từ những thù hằn với gia đình hay đúng là là cha anh. Ayame từ đầu đến cuối chỉ im lặng.

Mấy ngày sau đó, Ayame chuyển sang khu biệt thự Hitoshi ở tầng bảy, đồng thời cũng rời luôn tập đoàn Kiritsu .Cô có vẻ rất hạnh phúc khi mỗi ngày cùng làm việc với những người quen của mình . Ngoài ông bố vô tâm thủ đoạn của mình không thèm nói một câu thì chỉ có bà ngoại cô là gọi điện hỏi thăm.

" Ngoại à..con không sao đâu , bởi vì...ở đây đã có Kuroko-kun rồi ạ!!! " - Vẻ mặt của Ayame hệt như tên người mẫu phiền phức tóc vàng nào đó mà anh biết , đúng thế , thực phiền phức.

Ayame vẫn giữ mục tiêu Akashi, nhưng dường như cái mục tiêu đó lung lay dễ dữ a. Mà người làm nó lung lay chẳng ai khác lại chính là cậu búp bê dễ thương của ảnh. Kuroko thì lại thản nhiên vô cùng.

" Cô ấy không phát cuồng vì Sei-sama là tốt rồi "

Tính chiếm hữu của cậu thể hiện theo cách khác biệt .

Có thể hời hợt, và đôi khi cậu được cho là vô cảm nhưng thực chất cậu là người có thứ tình cảm mãnh liệt hơn bất cứ ai. Cậu chỉ đơn giản là không thể hiện nó ra ngoài. Đã có lần cậu để tình cảm của cậu mất kiểm soát, và điều đó đã luôn làm cậu hối hận cho đến tận bây giờ.

Ác mộng đó...cậu không muốn lặp lại lần nữa.

 _____Kết chương ____

.

.

.

.

.

.

.


"Đợi đã " 

"Ai cho kết , còn cảnh H của tôi với Tetsuya yêu dấu thì sao ? "

_Thôi em lười quá, cho sang chương sau đi ạ rồi em hành luôn một thể _

" Cho là cho thế nào, đất diễn của tôi dạo này bị cô cắt hết thế hả ? " - Giọng người đó lạnh đến ớn người 

_ Em hết ý tưởng rồi mà, cốt truyện thì đã định mà tự nhiên nhân vật thay đổi xoành xoạch á, cho em nghỉ đi Akashi, không thì update The Giver kiểu gì đây, anh tạm ăn chay thêm lâu nữa đi...___

" Thế cô còn định cho readers ăn chay đến bao giờ, phải có thịt chứ ! Cứ thế này thì mấy fan hủ của cô chỉ có nước thiếu dinh dưỡng thôi , thử hỏi xem có đứa nào đọc truyện mà không muốn có xôi thịt cho AkaKuro không.. "

_Nói là định , em không viết nữa đâu, đau đầu quá. Qua The giver đi rồi em cho anh ăn thịt bé Đen, đang viết dở à..._

" Chương sau cô mà quịt H thì cẩn thận, mấy đứa Readers không ngần ngại cầm đuốc đến nhà cô đâu "

_...biết rồi mà...._

" Cô còn đang quịt H của The twin ghost nữa cơ đấy , trên wattpad còn dám để tag đã hoàn thành "

" EM BIẾT LỖI RỒI MÀ !!! ...hic .."

__________________________________

Giờ thì kết chương thật 

Cảm giác có bốn bộ fic chưa hoàn thành là như thế nào, chưa kể còn có ba bộ fic chưa ra lò, sequel của Element - With you in hell thì đang viết dở , xong Giver sẽ có Couple sequel , bộ The sun bị bí ý, xong tui quên luôn tên của Nijimura cầu vồng , đang đống này tự nhiên là muốn nhảy sang cả Free, Haikyuu ... vừa lúc đó lại còn định quay về với couple Alnoah zero yêu dấu.

thật là ...không còn gì để nói

Hiện giờ còn đang cuồng GinHiji allover again, 

Tui đi viết tiếp desu

Thân 

~MikaJun~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip