Chap 5: Bánh bao nóng hổi
Hot, chap này sẽ mở đầu cho cánh cổng mang tên 16+, đọc nhớ cân nhắc:>
_________________________________________
- Chị không tin em sao? Dù gì đây cũng đâu phải lần đầu em sờ vào!
Tanjiro đuôi mắt cụp xuống, tỏ vẻ thất vọng. Dáng vẻ này làm Kanao khẽ xao động, đúng là năm cô mười hai tuổi đã từng sờ qua, nhưng so với lúc đó, kích cỡ hiện tại khác biệt hơn nhiều. Ngẫm đi ngẫm lại, cũng không ra nổi lí do để từ chối cậu, từ chối khuôn mặt đang thất vọng tràn trề kia.
- Tùy em!
Tanjiro nghe xong mới ngước mặt lên cười, sao bỗng nhiên Kanao thấy mình vừa bị lừa thì phải, liệu cô có ngốc quá không đây. Nhưng mà mặc kệ , cứ trú trọng hiện tại đi đã.
Tanjiro đem áo đồng phục của cô cởi xuống để qua một bên, kiên nhẫn tháo những chiếc ghim trên băng quấn ngực. Dải băng dài trắng tinh từ từ rơi xuống đất, để bộ ngực trắng trẻo lộ ra, khẽ rung rung theo hơi thở chủ nhân chúng. Tanjiro nuốt nước bọt, dù không đối diện nhưng cậu cũng cảm thấy chúng to như thế nào.
Hai bàn tay to lớn chạm vào ngực cô, nhẹ nhàng xoa bóp, Kanao rùng mình một trận, bị hơi nóng từ hai lòng bàn tay làm cho tan chảy. Tanjiro hai tay nắn bóp bánh bao lớn, so với bàn tay của cậu, hai cái bánh này đúng là thật lớn, không thể nào mà một tay cầm trọn được. Mềm mại mà thơm tho, Tanjiro đằng trước cảm nhận vật mềm mại, đằng sau dụi đầu vào hõm cổ cô, áp môi lên da thịt nóng bỏng, trơn mớn xuống bả vai, khiến người trước hai vai run run.
- Tan..jiro.. nhột...ah..
Kanao nhắm chặt mắt, cảm nhận thứ cảm giác chưa từng nếm trải. Bộ ngực lớn vì bị ép chặt mà tê tê, giờ đây được xoa bóp lại có cảm giác thoải mái. Tanjiro xoa nắn nhẹ nhàng, thịt mềm từ kẽ tay tràn ra ngoài, không ngừng lặp đi lặp lại.
Nghe Aoi nói, ngực cô so với đám nữ sinh cùng lớp có phần to hơn hẳn, không hiểu vì sao Aoi lại có thể tự nhiên nói với cậu chuyện này, lại còn trách ông trời bất công vì sao lại thiên vị Kanao như thế. Nhưng nói đến chuyện này, so với đám bạn cùng tuổi, Kanao trước đây chỉ như một bức tường, mà giờ đây, cái bức tường này đã phát triển thành thế này rồi. Cũng không thể nhắc tới ánh mắt của đám nam sinh nhìn chằm chằm vào cô năm cuối cấp hai, cậu lúc đấy chỉ là vô tình nhưng để ý rất kĩ, chúng không hề có chút xấu hổ nào cứ nhìn chằm chằm cô, nghĩ tới đây Tanjiro bỗng nhiên cảm thấy khó chịu, bàn tay đột nhiên dùng lực mạnh hơn.
- Ah...đau quá..!
Kanao bị bất ngờ, bộ ngực đang thoải mái bỗng trướng đau, cả cơ thể theo đó cũng khó chịu. Hai chân mềm nhũn đứng cũng không vững, Tanjiro vội bế cô lên, hối lỗi:
- Em xin lỗi, em không để ý làm đau chị rồi!
- Không sao! _ Kanao trước tư thế này ngượng ngùng cúi đầu đáp.
Tanjiro bế Kanao ngồi lên giường, đặt cô ngồi lên người cậu, Kanao lại thắc mắc:
- Em làm gì vậy?
- Đứng lâu cũng mỏi chân, để ngồi thế này cho thoải mái nha chị! _ Tanjiro đáp, khuôn miệng nở nụ cười quan tâm, Kanao không nói không rằng gật đầu một cái.
Tanjiro nhìn hai nhũ hoa trước mặt đã cương đến cứng, lặng lẽ ngậm lấy cắn mút. Lưỡi nóng đảo quanh đầu ngực, liên tục hút ra hút vào, tựa như muốn nuốt hết tất thảy.
- Ah.. ưm.. khó chịu...
Kanao bị kích thích đến run rẩy cả người, miệng nhỏ liên tục rên rỉ những tiếng đứt quãng. Tanjiro một bên cắn mút, bên còn lại vẫn dùng tay xoa nắn đến ửng đỏ. Một hồi lại đổi sang, ngậm lấy đầu bên kia mà liếm láp, ngứa răng cọ cọ mấy cái.
Kanao ngồi trên người cậu, dưới kia đã sớm bị kích thích đến ướt sũng, thấm đẫm một mảng vải mỏng. Tanjiro một tay lần mò xuống dưới váy đồng phục của cô, chạm vào đáy quần ướt đẫm dịch lạ. Kanao giật bắn mình, run rẩy rên rỉ:
- Đừng... đừng chạm... Tanjiro..ah ..khó chịu..
Tanjiro phía trên dừng lại, ngước lên nhìn cô nói:
- Chị ướt hết rồi!
Kanao đỏ ửng mặt, quay mặt trốn tránh. Tanjiro phía dưới không ngừng cọ xát cửa huyệt, ngón tay miết lên miết xuống hoa huyệt nóng ẩm. Cách một lớp vải vẫn khiến người trên kia run rẩy bám chặt lấy vai cậu.
- Đừng.. xin em... ah..uh..
Tanjiro lại gần cô thì thầm nơi vành tai, phía dưới vẫn không ngừng cọ qua cọ lại:
- Chị, trước đây chị có thấy khó chịu không? Có thấy chỗ này ngứa ngáy không?
Kanao bị hơi nóng phả bên tai, phía dưới lại thêm kích thích không ngừng tuôn ra ẩm ướt, thành thực trả lời:
- C..có..
Tanjiro cắn nhẹ vành tai đỏ ửng, tiếp tục hỏi:
- Chị đã từng tự mình xử qua chưa?
- Không..không có!
Tanjiro ngạc nhiên một lúc, nhìn chằm chằm cô. Kanao khuôn mặt đỏ ửng, hô hấp gấp gáp, đuôi mắt phiếm hồng còn ướt ướt nước nơi khóe mắt. Tanjro nhìn thấy bộ dạng này càng thêm khó chịu, phía dưới ngón tay thâm nhập vào bên trong, mặc kệ lớp vải ngoài vướng víu không ngừng châm trọc, lại hỏi:
- Chị nói thật, vậy chị làm gì?
Kanao nấc lên, lần đầu tiên trải qua cảm giác kích thích như vậy khiến đầu óc mơ màng. Khoái cảm lạ lẫm chiếm trọn mọi cảm giác, ngắt quãng trả lời kèm tiếng rên rỉ:
- Ah..đừng ..chị.. chị đi.. ngâm nước lạnh.. uh..
Tanjiro bật cười một cái, không ngờ chị cậu ngây thơ đến vậy, ai đời đi ngâm nước lạnh, chỉ có mấy anh hùng hảo hán phim kiếm hiệp mới làm thôi. Cậu hiện tại đã biết thêm một mặt khác của cô, đối với mấy chuyện không trong sáng dường như rất ít hiểu biết. Trưng ra bộ dạng khiến người ta muốn xông vào ăn hết, Tanjiro cũng phải tự khâm phục tính kiên nhẫn của mình.
- Vậy để em giúp chị! Sau này không được ngâm nước lạnh nữa, sẽ bị cảm mất!
- Um..!
Kanao gật đầu một cái, mím chặt môi lại, Tanjiro nhìn thấy liền bóp má cô:
- Đừng cắn môi, em muốn nghe!
Phía dưới ngón tay thâm nhập vào bên trong quần nhỏ trực tiếp xoa miết, tìm đến hạt châu nhỏ đùa nghịch, Kanao đầu óc mơ màng, cơ thể lạ lẫm run rẩy, chỉ biết rên rỉ đến xấu hổ:
- Uh.. đừng.. nhột..ah...
Tanjiro chuyển xuống dưới, phía trước cửa hoa huyệt ấn một ngón tay vào, rút ra đút vào liên tục, dâm thủy chảy ra càng nhiều, càng khiến cậu đi vào dễ dàng hơn.
- Đau..uh.. dừng... đau lắm..hu..
Hai vách thịt mềm bóp chặt lấy ngón tay cậu đến khó động, ẩm ướt ấm nóng, Tanjiro chỉ hận không thể đem cô ra làm ngay. Phía dưới chuyển động dần chậm lại, Tanjiro hạ giọng an ủi:
- Chị, thả lỏng nào! Rất nhanh sẽ thoải mái!
Kanao bị châm chọc đến khóc không nổi, lặng lẽ gật đầu. Cảm nhận bên dưới không còn chặt chẽ, Tanjiro lại tiếp tục ra vào. Một hồi lại đem một ngón tay tiếp tục cho vào, Kanao bấu chặt lấy hai vai, thở dốc:
- Ha.. ah.. chậm.. uh..ah..
Tanjiro miệng thì an ủi, phía dưới không ngừng ra vào nhanh hơn, tiếng va chạm càng ngày càng lớn. Kanao đầu óc quay cuồng, mơ mơ màng màng gọi tên cậu.
- Ah... Tanjiro...uh.. chị... ahh..
Tanjiro rút hai ngón tay ướt đẫm thủy dâm, chậm rãi liếm hết, Kanao xấu hổ đến phát ngất, gục đầu trên người cậu. Tanjiro đặt cô nằm xuống giường, đắp chăn lại cho cô. Trong lòng lâng lâng cảm giác khó tả, cuối cùng lặng lẽ cười một cái.
- Hôm nay mình nấu cơm tối vậy!
.
.
______________________________________________
Đừng nói, đừng hỏi, hỏi cũng không biết!
Tác giả phải tắm bằng omo, không rảnh, không rảnh đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip