ngoại truyện 13 - end
Mùa thu năm thứ hai sau khi kết hôn, Lisa mang thai.
Khi ấy Jungkook đang công tác xa nhà, Lisa ngủ dậy đột nhiên thấy buồn nôn, cô không dám sơ suất, lập tức xuống dưới nhà mua que thử thai, về nhà liền vào phòng vệ sinh thử hai lần, đều là hai vạch.
Cô ngây ra, sau đó không kìm được hân hoan trong lòng, chụp một tấm ảnh gửi cho Jungkook.
Hai phút sau, Jungkook gọi điện thoại tới, dặn cô: "Ở nhà đợi anh, chiều anh về đưa em đi khám."
Lisa vội bảo: "Không cần đâu, anh chưa xong việc đúng không?"
Jungkook nhét quần áo vào vali, nhanh chóng kéo khóa: "Gần xong rồi, anh bảo Từ Khiên qua đổi cho anh." Đoạn ngừng, "Anh không yên tâm về em."
Ba giờ chiều, Jungkook mở cửa nhà ra, Lisa đang nằm ngủ trên sofa, còn Quýt Béo vùi mình dưới thảm. Thấy anh lại gần, mèo ta lờ đờ kêu meo meo.
Lisa mơ mơ màng màng tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã trông thấy Jungkook đứng ngay bên cạnh, mắt cô sáng bừng lên, bò dậy: "Chồng ơi."
Jungkook cong khóe môi bế cô lên đùi, anh đặt tay lên chiếc bụng bằng phẳng của cô, thấp giọng hỏi: "Bây giờ em thấy sao?"
Lisa bật cười: "Không sao cả. Nhiều nhất chắc mới gần hai tháng..."
Nhỏ như vậy thì có cảm giác gì được chứ?
Jungkook bế cô lên đi về phía phòng ngủ: "Đi thay quần áo, chúng ta vào viện kiểm tra."
Lisa lúc lắc chân, ôm cổ anh, hỏi: "Anh vui không?"
Jungkook vốn không định có con sớm, kế hoạch của anh là năm sau. Nhưng con trai Jennie đáng yêu quá, mỗi lần Lisa từ bên đó về là lại mè nheo đòi sinh con. Anh không ngăn cản nổi, vậy nên hai người đã ngừng các biện pháp trách thai từ hai tháng trước.
Anh không ngờ nhóc con này lại đến nhanh như vậy.
Jungkook đè Lisa lên cạnh tủ quần áo, cúi đầu hôn cô: "Mặc dù đến hơn sớm, nhưng... Lili, anh rất vui."
Lisa ngẩng đầu hôn anh, cười tít mắt hỏi: "Vậy nếu không phải là bé Tiểu Lili thì sao?"
Cô biết anh vẫn luôn muốn có con gái, một bé con giống cô.
Jungkook xoa đầu cô, anh mở tủ quần áo ra, lấy một bộ đồ theo sở thích thường ngày của mình nhét vào lòng Lisa, đoạn nghiêng vai tựa vào cửa tủ, cười uể oải: "Đành chịu thôi, dù sao cũng là giống của anh, em sinh rồi anh đương nhiên phải nuôi."
Lisa: "..."
Tức là anh vẫn muốn có con gái chứ gì!
Jungkook hất cằm ý bảo cô đi thay đồ.
Lisa hừ một tiếng, đẩy anh ra ngoài. Thay đồ xong, hai người nhanh chóng đến bệnh viện.
Kết quả kiểm tra là: thai được tám tuần, trước mắt tất cả đều rất tốt, dự sinh vào cuối tháng tám năm sau. Jungkook cẩn thận hỏi bác sĩ về những điều cần chú ý. Bác sĩ là một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, lần đầu tiên gặp một người quan tâm vợ con đến vậy, đã thế lại còn cao ráo đẹp trai, bà thầm cảm thán: "Thật hiếm có."
Lúc hai người rời bệnh viện đã là 5 giờ chiều, Jungkook cúi đầu nhìn cô: "Đói rồi chứ?"
Lisa gật đầu: "Hơi hơi."
Jungkook dắt cô ra xe: "Em muốn ăn gì?"
"Em muốn ăn lẩu cay."
Jungkook khựng bước, liếc cô: "Không được, thứ không có dinh dưỡng."
Thực ra Lisa không thèm lắm, nhưng bị anh nói như vậy cô lại càng muốn ăn, lắc tay anh làm nũng: "Em chỉ muốn ăn cái này thôi, chỉ cái này thôi..."
Jungkook nhìn cô hồi lâu, bất lực thỏa hiệp: "Chỉ lần này thôi đấy."
Lisa vui như mở hội: "Được."
Kết quả đây mới chỉ là bắt đầu, sau khi có thai, Lisa trở nên cực kỳ kén cá chọn canh. Ba tháng đầu cô bị nôn nghén nghiêm trọng, gầy mất mấy cân, Jungkook thấy vậy đau lòng muốn chết, về sau cô muốn ăn gì cũng dâng đến trước mặt cô.
Sau khi tận mắt chứng kiến, Minnie chậc lưỡi liên tục: "Chẳng trách người ta bảo phụ nữ mang thai có thể làm trời lật đất, tao nghĩ mày có đòi sao trên trời chắc cậu ta cũng sẽ tìm cách hái xuống cho mày thôi."
Lúc ấy Lisa đã mang thai được sáu tháng, ngoại trừ bụng to ra, cô gần như không béo lên, chỉ có mặt là tròn hơn một chút. Hai người ngồi trong phòng khách, Lisa tựa vào ghế lười xoa bụng, đang định nói thì nhóc con đột nhiên cựa quậy, cô kêu lên: "Con đạp này, mày mau sờ xem."
Mỗi lần Minnie đến thăm Lisa đều muốn sờ thai máy, nhưng nhóc con này không bao giờ chịu nể mặt cô, cứ khi nào Minnie đến thì lại không thèm cử động. Minnie vội chạy qua đặt tay lên bụng Lisa, mừng rỡ bảo: "Khỏe ghê đấy, không biết là trai hay gái."
Lisa ngẫm nghĩ, bảo: "Mong là con gái."
Mọi người đều biết Jungkook muốn có con gái. Minnie cười: "Nếu là một nàng công chúa thật thì tao muốn xem xem Jungkook sẽ chiều con đến mức độ nào. Không thể tưởng tượng nổi kiểu đàn ông như Jungkook lại trở thành một tay cuồng con gái..."
Vừa dứt lời thì Jungkook ra khỏi phòng bếp, anh đặt hai ly cam ép lên bàn trà, đoạn liếc Minnie, lạnh nhạt bảo: "Cậu có thể chờ xem."
Minnie: "..."
Minnie nhìn Lisa, Lisa cười phá lên.
5 giờ sáng ngày 25 tháng 8, nàng công chúa giày vò Lisa suốt một ngày một đêm cuối cùng cũng đến với thế giới thế giới xinh đẹp này. Mẹ tròn con vuông, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Jungkook nhìn Lisa vừa yếu ớt vừa xanh xao mà đau lòng không thôi, anh chỉ nhìn công chúa nhỏ nhăn nheo một lát, còn lại toàn bộ sự chú ý đều đặt hết trên người cô.
Mắt Lisa vẫn đỏ, cô cười với anh: "Anh mãn nguyện rồi chứ, Jungkook."
Jungkook cúi đầu hôn lên khóe môi cô, khàn giọng nói: "Từ khi có em là anh đã mãn nguyện rồi."
Về đến phòng bệnh, Lisa vẫn yếu xìu, mọi người đều đang vây quanh công chúa nhỏ, khen bé con trông giống Lisa. Lisa mỉm cười, ngẩng đầu nhìn Jungkook: "Anh thấy giống em không?"
Jungkook nãy giờ chỉ lo cho cô, mới ngó con một lát, anh bón nước cho cô, thấp giọng bảo: "Giống em, xinh xắn lắm."
Lúc cô mang thai hai người đã đặt tên cho con, Jungkook đặt tên khai sinh, còn Lisa đặt biệt danh. Trong đống biệt danh mà Lisa đưa ra, Jungkook chọn cái tên "Junghee".
Junghee sinh ra nặng chưa đến ba cân, nhưng được nuôi nấng tốt, bé con trắng trắng mềm mềm, mắt vừa to vừa sáng, miệng thì nhỏ xíu, cười lên ngọt ngào vô cùng, nhìn vẻ ngoài quả thật là bản sao của Lisa.
Lisa vốn đã thích trẻ con, sau khi có Junghee thì càng không màng đến công việc. Nhà cô có mời bảo mẫu, nhưng Haeyoung không yên tâm, cách dăm ba hôm lại đến thăm nom.
Trước hôm Junghee tròn một tuổi, Jungkook vừa đi công tác về, anh mới vào cửa đã trông thấy Lisa đang ngồi trên thảm chơi với con gái. Cô cầm một con búp bê biết hát, dịu dàng cổ vũ: "Junghee ngoan, đến chỗ mẹ nào."
Gần đây Junghee đang tập đi, bé con hơi nhát gan, thi thoảng đi được hai ba bước thì lại chơi xấu ngồi phịch xuống không chịu đi nữa.
"Lại đây nào."
Junghee cắn đầu ngón tay, chần chừ hết nhìn mẹ rồi lại nhìn búp bê biết hát trong tay mẹ, lắc lắc lư lư tiến lên trước hai ba bước.
Lisa âm thầm lùi về sau một chút, khoảng cách lại tăng lên.
Junghee thấy vậy nhăn mặt không thèm đi nữa, thân thể bé xíu đang ngồi dần xuống thì mắt đột nhiên sáng bừng lên. Bé con lại đứng dậy kích động vẫy cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn, cười lộ mấy cái răng nhỏ như hạt gạo, hai lúm đồng tiền cũng hiện rõ: "Bố! Bố! Bố ơi!"
Lisa ngẩn ra, ngoảnh đầu nhìn lại. Jungkook đặt hành lý xuống cửa rồi bước tới sau lưng cô. Anh xoa đầu cô, sau đó ngồi xuống đằng sau cô, dang hai tay nhìn con gái, dụ dỗ: "Junghee, lại đây bố ôm nào."
Lisa đảo mắt nhìn theo, cô con gái lúc nãy cô dỗ thế nào cũng không chịu đi giờ đang lao về phía trước, lắc lư nhào vào lòng bố, non nớt gọi: "Bố!"
Jungkook cúi đầu cười, anh bế Junghee dậy rồi hôn lên má con. Junghee lập tức vòng hai tay ôm chặt cổ bố và dụi đầu vào đó, để lại không ít nước dãi trên cổ áo sơ mi trắng. Hai bố con cực kỳ thân thiết, hại Lisa nhìn mà ghen tị. Cô bĩu môi, giận dỗi bảo: "Trông thấy bố là không cần mẹ nữa."
Jungkook phì cười, anh kéo Lisa dậy, ôm eo cô, cúi đầu hôn lên khóe môi cô. Lisa hừ lạnh, ngẩng đầu nhìn anh: "Anh muốn tỏ vẻ công bằng hả?"
Trước kia có một lần cô ghen với con gái bị Jungkook cười nhạo suốt nửa ngày, sau này chỉ cần anh hôn Junghee một cái, cũng sẽ công bằng hôn cô một cái. Giày vò cô trong đêm tối, anh càng thêm nhiệt liệt và càn rỡ.
"Bây giờ Junghee rất bám anh." Anh cúi đầu hôn môi cô lần nữa, nhướng mày cười, "Nên anh sợ em ghen ấy mà."
Lisa lườm anh, rốt cuộc anh đang khoe khoang hay an ủi người ta vậy?
Thời gian trôi qua rất nhanh, lại là mùa xuân năm mới, Junghee đã được hai tuổi rưỡi.
Chiều hôm ấy, Lisa dắt con đi tham gia lớp giáo dục sớm. Jungkook tan làm liền qua đón hai mẹ con. Sau khi lên xe, Junghee ngồi trên ghế an toàn quay đầu nhìn Lisa, ánh mắt tha thiết chờ mong: "Mẹ ơi, con cũng muốn ăn chocolate."
Lúc nãy bé thấy bạn nhỏ khác được ăn, vậy nên cũng đòi ăn.
Lisa xoa đầu con: "Mẹ không có chocolate mà."
Junghee chỉ tay: "Trong túi của mẹ có, sáng nay con nhìn thấy mẹ bỏ vào rồi."
Lisa bị con gái bảo bối bắt tại trận, nhất thời nghẹn lời, đành vỗ lưng ghế cầu cứu Jungkook.
Mấy năm trước cô gần như không ăn chocolate nữa, nhưng sau khi nghe Jisoo kể chuyện vào ngày cưới, cô lại mê mẩn Ferrero, trong túi thường có mấy viên để ăn lúc đói.
Sau khi có Junghee, nhóc con thấy cô ăn cũng đòi ăn theo, Lisa sợ Junghee bị sâu răng, vậy nên giấu chocolate trong túi rất kĩ.
Jungkook quay đầu nhìn ghế sau, đối diện với ánh mắt cầu cứu của Lisa, anh bật cười, dẫn dắt khuyên bảo: "Junghee, con còn nhớ mấy ngày trước chúng ta đi khám răng với mẹ con không?"
Lisa đột nhiên có dự cảm chẳng lành.
Junghee gật đầu, giọng bé con non nớt: "Nhớ ạ."
"Vậy con nhớ vì sao mẹ phải đi khám răng không?"
"Bố bảo mẹ bị sâu răng ạ."
"Vì sao mẹ lại sâu răng?"
Junghee cúi đầu nghịch ngón tay mình, mắt đảo tới đảo lui, nhất thời không nói gì, mấy giây sau bé mới lí nhí: "Bố bảo tại mẹ ăn nhiều kẹo quá ạ."
Jungkook thong dong nhìn Lisa: "Đúng, vậy nên chocolate trong túi mẹ con đã bị bố tịch thu hết rồi, bây giờ cấm mẹ con ăn kẹo."
Lisa bỗng chốc tròn xoe mắt, dùng ánh mắt hỏi anh: Thật hay giả vậy?
Jungkook nhướng mày: Em đoán xem?
Lisa sững sờ, cô không tin mà mở túi ra, mò tay vào trong... rỗng tuếch... Anh lấy đi khi nào vậy?
Junghee nhìn theo, thất vọng mím môi: "Mẹ không có chocolate thật."
Jungkook cười: "Đúng, mẹ cũng không được ăn."
Junghee mở to mắt nhìn anh chờ mong: "Vậy còn con?"
"Nếu con ngoan và nghe lời, bố sẽ thưởng cho con một viên."
Nhóc con lập tức vui vẻ cười tươi, thấy mẹ ỉu xìu, nhóc còn giơ tay học theo bố xoa xoa mặt mẹ, nói như người lớn: "Mẹ đừng buồn, lần sau bố thưởng cho con thì con sẽ chia cho mẹ một miếng."
Lisa dở khóc dở cười, tình mẹ lan tràn, nghiêng đầu hôn con: "Junghee ngoan quá."
Jungkook cười quay người, anh nắm vô lăng lái xe đi: "Đưa hai mẹ con đi ăn bít tết nhé."
"Bố ơi, con có thể ăn bánh pudding nhỏ không ạ?"
"Có thể."
"Ăn một chút bánh kem cũng được chứ ạ?"
"Được."
Mắt Junghee sáng lấp lánh, vui sướng nói: "Bố ơi con yêu bố lắm!"
Jungkook lái xe, thành thạo ứng phó với con gái: "Bố cũng yêu con."
Xe chạy lên cầu vượt, ánh hoàng hôn chiếu rọi ngàn mây cuồn cuộn nơi chân trời, ấm áp rực rỡ.
Lisa nhìn hai bố con thân thiết trao đổi, lòng hơi chua, cô ngoẹo đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lập tức nghe thấy người đàn ông nọ ngậm cười bổ sung thêm một câu: "Yêu cả mẹ con nữa."
Trong nháy mắt, trái tim Lisa bỗng mềm nhũn.
Tháng Bảy oi nóng trôi qua, bạn nhỏ Junghee cũng sắp tròn 3 tuổi, đến tháng 9 là chính thức đi nhà trẻ. Haeyoung từng mấy bận hỏi Lisa: "Các con thật sự không định sinh thêm đứa nữa à? Dù sao hai đứa cũng tốt mà."
Minri và Junghoo thì chưa từng hỏi đến, hoặc có lẽ cũng từng hỏi Jungkook mà Lisa không biết.
Có điều, rất nhiều bạn bè xung quanh họ đều sinh hai đứa, năm ngoái Jennie cũng vừa sinh thêm con gái, một trai một gái, thật sự quá tốt. Jennie thường xuyên giục cô: "Cậu cũng nhân lúc còn trẻ sinh thêm đứa nữa đi."
Trước kia Lisa bị Jungkook tẩy não nhiều, nghĩ có Junghee là đủ rồi, bây giờ nghe mọi người nhắc mãi, cô cũng động lòng. Lisa bèn dùng hết mọi thủ đoạn để quyến rũ Jungkook, nhưng người đàn ông nọ lại không bao giờ quên tránh thai vào bước cuối cùng. Sau mấy lần như vậy, Lisa hậm hực, đến tối Jungkook muốn động vào cô, cô liền hất tay anh ra: "Muốn chạm vào em á? Vậy đồng ý với em đi."
Jungkook: "..."
Anh chống hai tay bên sườn cô, nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, nheo mắt lại, đột nhiên cười: "Lúc nãy anh dỗ Junghee ngủ thì con bé bảo với anh là muốn có em trai, em dạy vậy à?"
Lisa ngẩn ra, ấm ớ: "Chắc là mẹ dạy đấy."
Tuần nào Haeyoung cũng qua đây hai ngày, có hôm còn ở lại qua đêm. Tuổi bà cũng lớn dần, không định tái hôn nữa, vậy nên ngày càng lo lắng cho Lisa và cháu ngoại. Junghee cũng thích bà ngoại, nhờ có bé con mà mấy năm nay quan hệ giữa Lisa và Haeyoung đã ấm lên rất nhiều. Chuyện có thêm em trai, chắc là Haeyoung dạy.
Lisa ôm cổ Jungkook, buồn bực bảo: "Sao anh lại không muốn vậy? Sinh thêm một đứa nữa tốt lắm mà, Junghee cũng có thêm bạn."
Jungkook cúi đầu hôn cô, anh hôn từ mắt đến môi rồi xuống tới cằm, cuối cùng vùi đầu vào cổ cô, cất giọng vừa trầm vừa khàn: "Không phải lúc sinh Junghee em kêu là đau muốn chết nên không muốn sinh nữa à?"
Khi ấy cô đau phát khóc, mặc dù phụ nữ sinh con đều phải trải qua chuyện này, nhưng Jungkook vẫn không muốn thấy cô khóc. Anh ngẩng đầu nhìn cô, bất lực cười bảo: "Anh sợ em đau."
Lisa cảm động khôn tả, dùng cả tay lẫn chân quấn chặt lấy anh: "Em mặc kệ, em cứ muốn sinh đấy. Nếu anh không đồng ý thì mai em sẽ cầm kim đâm thủng hết bao cao su trong nhà."
Jungkook: "..."
Anh không còn gì để nói, nhìn cô hồi lâu, cuối cùng đột nhiên cúi đầu hôn cô mãnh liệt. Lisa biết là anh đã bằng lòng, đắc ý tránh khỏi nụ hôn của anh rồi cười to lên. Chẳng mấy chốc, tiếng cười của cô bị nuốt gọn, không gian chỉ còn lại tiếng thở dồn dập.
~~~
Lễ Quốc khánh, Jungkook và Lisa đưa Junghee đến Seoul thăm Minri và bà ngoại. Lần nào đến Seoul Junghee cũng rất vui, nhưng Quốc khánh là mùa du lịch cao điểm, khắp nơi toàn người là người. Lisa bèn mua sẵn dây chống đi lạc, định để lúc nào đưa Junghee đi chơi thì dùng.
Chiều ngày hôm ấy, Junghee ồn ào đòi đi quảng trường, hai người đành đưa con đi chơi. Quảng trường đông nghịt người, lúc Lisa đang lấy dây chống đi lạc ra thì đột nhiên thấy buồn nôn dữ dội, cô thậm chí không kịp nói với Jungkook một tiếng đã phải bịt miệng chạy vội ra thùng rác gần đó. Cô lấy giấy ăn từ trong túi ra, vừa ngồi bên cạnh thùng rác vừa nôn khan.
Jungkook mới cúi người bế Junghee lên rồi trả lời con gái mấy giây mà quay đầu lại đã không thấy cô đâu, anh nhíu mày. Cậy dáng người cao lớn, anh phóng mắt nhìn đi rất xa, nhưng vẫn không tìm thấy cô giữa biển người mênh mông.
Junghee không thấy mẹ đâu, ngơ ngác hỏi: "Bố ơi mẹ đâu rồi ạ?"
Jungkook vẫn nhíu chặt mày, anh biết nơi này là quảng trường, không thể xảy ra chuyện gì, chắc là du du khách quá đông nên họ bị tách ra. Anh móc điện thoại ra, bảo: "Không sao, để bố gọi cho mẹ."
Junghee ôm chặt anh, giục giã: "Vậy bố gọi nhanh lên, con sợ mẹ đi lạc mất."
Lisa nôn khan một hồi vẫn chẳng nôn được gì, cô lấy nước ra uống, sau khi nuối trôi cảm giác khó chịu kia, điện thoại trong túi bỗng đổ chuông.
Thấy là Jungkook gọi tới, Lisa vội vàng nghe máy. Jungkook hỏi: "Lili, em đi đâu rồi?"
Lisa rảo bước xuyên qua dòng người, rồi đột nhiên nhận ra điều gì đó, cô chợt khựng lại, tay khẽ xoa bụng mình. Lisa thả chậm bước chân, mỉm cười: "Anh chờ em ở chỗ cũ, em đi tìm anh."
Jungkook cúp máy, đứng nguyên tại chỗ. Anh cao lớn tuấn tú, khí chất xuất chúng, cực kỳ thu hút giữa biển người, huống chi anh còn đang bế một bé gái xinh xắn trong lòng, tỷ lệ quay đầu nhìn bố con hai người là 100%.
Chẳng mấy chốc Lisa đã về đến trước mặt anh.
Jungkook nhìn cô, thở phào: "Vừa nãy không sao chứ?"
Lisa ngước mặt lên, đột nhiên cười rạng rỡ, hai lúm đồng tiền hiện rõ. Cô có gương mặt của mối tình đầu, trông không khác mấy năm trước là bao, nụ cười vẫn ngọt ngào động lòng như xưa.
Lisa kiễng mũi chân, khẽ thì thầm một câu bên tai anh: "Hình như em có thai rồi."
Jungkook thoáng thay đổi sắc mặt, ánh mắt nhìn cô sâu hun hút, thấp giọng hỏi: "Em còn khó chịu không?"
Lisa lắc đầu: "Không sao rồi, anh đừng lo."
Junghee thấy bố mẹ lặng lẽ trò chuyện không để ý đến mình bèn dùng đôi tay nhỏ xíu ôm lấy mặt bố, ra sức khiến bố chú ý đến mình: "Bố, mẹ, bố mẹ đang nói gì vậy? Con cũng muốn biết."
Lisa chớp mắt, cười bước đến hôn con: "Chắc là mẹ sắp sinh cho con một em trai hoặc em gái rồi đấy."
Đôi mắt bé con lập tức sáng bừng lên, khoa trương oa thật to: "Thật ạ?"
Lisa cười: "Thật."
Junghee sung sướng vỗ tay: "Tốt quá đi mất."
Jungkook sợ Lisa khó chịu, nắm lấy tay cô: "Chúng ta rời khỏi nơi này đã, đưa Junghee về rồi anh đưa em đi viện khám."
Lisa không phản đối, theo sát sau lưng anh. Người đàn ông đang đi đột nhiên ngừng bước, cúi đầu nhìn chiếc dây chống đi lạc nãy cô lấy ra, không nói không rằng cầm lấy nó.
Hai đầu dây có hai vòng tay, một lớn một nhỏ, có thể điều chỉnh.
Lisa mù mờ nhìn anh: "Sắp ra khỏi đây rồi mà, chắc không cần dùng cái này nữa chứ?"
Mấy giây sau, Jungkook đeo vòng tay nhỏ vào tay cô, còn vòng tay lớn thì đeo vào cổ tay mình. Lisa ngẩng đầu nhìn anh, phì cười: "Anh làm gì vậy? Em có phải trẻ con đâu."
Jungkook bế Junghee bằng tay trái, tay phải nắm lấy tay cô lần nữa, tiếp tục đi về phía trước: "Lili, em đừng đi lạc nữa."
Lisa không nhịn nổi cười, cố ý hỏi: "Nếu em vẫn đi lạc thì sao?"
"Anh sẽ đợi em ở chốn cũ."
~~~
Mùa hè năm thứ hai, Lisa sinh một bé trai, biệt danh là Jungwoo.
Junghee vô cùng thích Jungwoo, nhất là sau khi Jungwoo tròn 100 ngày, nhóc con vừa trắng trẻo vừa đáng yêu, đã thế còn rất hiếu động. Lúc Junghee lên lớp luôn lo nghĩ đến em, hôm nào từ nhà trẻ về cũng phải chạy đi thăm em đầu tiên, mới bé tí tuổi đầu đã biết bón sữa cho em rồi.
Lisa ra khỏi phòng, tay cầm một chiếc váy công chúa màu trắng, cô nhìn về phía sofa. Jungkook đang bế Jungwoo, nhóc con kia nằm trong lồng ngực rộng lớn của anh vừa bú sữa bình vừa lúc lắc đôi chân ngắn ngủn, Junghee thì đang đứng bên cạnh đỡ lấy bình sữa. Bé con quay đầu nhìn lại, kinh ngạc thốt lên: "Mẹ, đây là váy mới của con ạ?"
"Ừm." Lisa cười, "Là lễ phục cho phù dâu nhí đó."
Bạn cô sắp tổ chức hôn lễ vào tháng 11, Junghee muốn đi làm phù dâu nhí. Bé con nghe vậy lập tức nhét bình sữa vào tay bố, vui sướng chạy về phía Lisa: "Mẹ ơi con muốn thử."
Lisa đưa Junghee vào phòng thay lễ phục, lúc đi ra thì Jungwoo ăn uống no đủ đã ngủ say, được Jungkook đặt nằm trong nôi bên cạnh.
Junghee xách váy xoay một vòng trong phòng khách, háo hức nhìn Jungkook: "Bố ơi con xinh không ạ?"
Jungkook tựa người vào sofa, mỉm cười: "Xinh lắm."
Lisa khẽ vỗ vai bé con một cái, Junghee nhanh trí đảo mắt tròn xoe, lập tức chạy đến ôm chầm Jungkook: "Bố ơi con muốn hôn bố."
Dứt lời, bé con ôm cổ Jungkook, rướn người hôn lên má anh.
Jungkook xoa đầu con, bế bé lên đùi, ung dung nhìn Lili đang ngồi trên thảm giả đò dọn đồ chơi. Junghee quay đầu nhìn theo rồi lại quay đầu về, non nớt cất giọng: "Bố ơi, nãy mẹ nhờ con hôn bố hộ mẹ đấy."
Jungkook nheo mắt lại, anh đặt Junghee xuống, xoa đầu con, tỉnh bơ nhìn vợ: "Con qua bảo mẹ tự đến đây mà hôn."
Lisa đang bỏ đồ chơi vào hòm chợt khựng lại, ngẩng đầu nhìn anh. Hai người nhìn nhau, mặt cô bỗng nóng bừng, luống cuống cúi đầu. Máy chuyển lời Junghee đã chạy lon ton đến trước mặt cô: "Mẹ ơi, bố bảo mẹ tự qua hôn bố kìa."
"..." Cô nghe thấy rồi mà.
Lúc nãy hai người cãi nhau do ý kiến bất đồng, Lisa đơn phương chiến tranh lạnh với anh ba tiếng. Bây giờ ngẫm lại, cô thấy mình hình như khá vô lí...
Cô muốn nịnh anh, vậy nên mới dạy Junghee nói những lời vừa rồi.
Lisa quay đầu nhìn Jungkook, người đàn ông nọ lười biếng vắt chéo hai chân, hất cằm bảo cô: "Lại đây nào."
Lisa đứng dậy, lẳng lặng bước đến hôn lên môi anh.
‧₊˚ ☁️⋅the end ₊˚ෆ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip