Chap 12
Đêm đó, hắn và cậu cùng nhau trải qua hoan ái cực lạc, trong khi Taehyung và Hoseok phải kẹp JungMin ở giữa chật chội mà ngủ. Nửa đêm con bé nghe tiếng động lạ còn nức nở đòi đi cứu ba, Taehyung và Hoseok vì việc này mà ngủ không đủ giấc, phải thường xuyên dỗ dành JungMin, trong lúc phát điên Taehyung còn tính chạy qua phòng bên cạnh giáo huấn hai con người không biết điều kia một trận, cuối cùng lại vì nghĩ cho bạn mình mà bỏ qua.
Buổi sáng chủ tịch Jeon phi thường tươi tỉnh, tâm trạng đã tốt còn tốt hơn, ngược lại hoàn toàn với cặp đôi phòng kế bên. Nhìn cậu đang ngủ ngon lành bên cạnh, cả cơ thể trắng nõn trải đầy dấu hôn của hắn, JungKook cảm thấy rất hài lòng, chỉ mới sáng sớm đã muốn một lần nữa chiếm lấy cậu.
" Ting ting... ting ting " Vừa cúi xuống tranh thủ ăn vụng vài miếng da thịt ngon lành thêm chút, hắn lại bị tiếng chuông điện thoại làm phiền, đành nhăn mặt rời khỏi cậu, nghe máy.
" Con đang ở đâu? " Đầu dây bên kia là mẹ kế của hắn, bà xưng hô thân mật như thế chẳng qua là vì hắn đã ngồi được lên cái ghế chủ tịch mà thôi, điều này khiến hắn thấy khá ghê tởm.
" Đang đi công tác, có việc gì không? " Đối với người mẹ trên danh nghĩa này, hắn tuyệt đối không có tình cảm cùng một chút kính trọng nào, chỉ bâng quơ trả lời.
" Đã mấy ngày rồi chưa về, vợ con lo lắm biết không? Hôm nay ta cùng nó vừa đi bệnh viện về, bác sỹ nói con bé có thai rồi, con mau về đi. " Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của họ khá tốt, sẽ thường xuyên đi mua sắm rồi ăn tối cùng nhau, lâu lâu cũng sẽ tâm sự chuyện phụ nữ, điều khiến hắn đã ghét càng thêm ghét hai người này. Trong tâm trí hắn, bà ta chỉ là một kẻ vụ lợi, có tốt đẹp đến mấy thì cũng chỉ vì số cổ phẩn mà cô ta đang nắm giữ, còn cô thì chỉ là một người đàn bà độc ác, vì có được hắn mà không từ thủ đoạn mà thôi.
" Cái gì cơ? Có thai? " Giọng hắn hơi lớn, khiến cậu chớp mắt tỉnh giấc, hắn nói vài câu rồi nhanh chóng cúp máy, tránh để cậu nghe thấy.
" Có chuyện gì sao? " Cậu dụi mắt, hơi cau mày vì cơn đau phía dưới, nhìn về phía hắn hỏi.
" Không, chút chuyện ở công ty thôi. Còn sớm lắm, em ngủ tiếp đi. Anh phải quay về Seoul một chuyến. " JungKook ngồi bên giường, nhìn cậu ỷ lại dùng đùi gối mình làm chỗ dựa, lòng hận không thể đem cậu cất vào túi mang theo, tuy nhiên lúc này chỉ có thể xoa đầu cậu một lúc, chờ cậu ngủ rồi lặng lẽ rời đi.
Trên đường lên máy bay, lại nhận được tin nhắn của cậu: " Không cần lo cho em, cứ chuyên tâm mà giải quyết công việc. "
Chủ tịch Jeon đọc xong lại càng thấy lo, lại càng không thể chuyên tâm giải quyết công việc, dặn lòng nhất định phải xử lý nhanh gọn lẹ rồi quay về với cậu, thật tham lam ăn cậu cả ngày.
Hắn không về nhà ngay mà đến công ty, bù lại cho công việc mấy ngày qua bỏ dở. Tất nhiên hắn có dành thời gian làm việc qua laptop, nhưng hiệu suất không được cao, bây giờ phải tăng tốc độ lên gấp mấy lần. Trong lúc đó thường xuyên nhớ đến hình ảnh cậu hôm qua dưới thân mình rên la, hình ảnh cậu cười thật tươi trên biển Busan trong xanh, lúc đấy sẽ đạt đến cảnh giới của sự năng suất, chẳng mấy chốc đã hoàn thành cả đống văn kiện cùng tài liệu.
" Anh yêu, đã về rồi? " Dù ngán ngẩm đến mức nào, hắn cũng phải về nhà sau khi xong việc. Ngay khi vừa mở cửa Yeon Hwa đã lao xuống, giành cởi áo khoác của hắn đưa cho người hầu, rồi dùng điệu bộ thục nữ dịu hiền đón tiếp hắn.
Hắn đối với cô không có phản ứng gì, cô cũng không so đo, dù sao những năm qua cũng đã quá quen với sự lạnh nhạt này. Cô sai người hầu dọn cơm, sau đó cùng hắn vào phòng.
Dù đã trở thành trụ cột của Jeon gia, hắn vẫn không dọn về căn biệt thự đồ sộ của gia tộc mà tiếp tục ở ngôi nhà riêng của mình. Đơn giản là mọi ngõ ngách ở đây đều chứa hình bóng của cậu, hắn sẽ cảm thấy dễ chịu hơn phần nào. Sau này khi đón cậu về chắc chắn cậu sẽ thích ở đây hơn là nơi rộng lớn lạnh lẽo kia.
Vào phòng, mở tủ đồ ra, hắn có hơi khó chịu khi thấy bên cạnh treo đủ thứ quần áo, váy đầm sặc sỡ, cùng mùi hương nồng quá mức. Chỗ này, là của cậu.
Khi tắm xong hắn thấy cô ngồi trên giường, lại một lần nữa không vui. Chỗ đó, cũng là của cậu.
" Mau ra ăn cơm nào, hôm nay nghe nói anh trở về nên đã dặn họ làm toàn những món anh thích đấy. " Món hắn thích? Cô cũng biết rằng hắn thích gì ư? Cứ cho rằng là biết đi, nhưng sai người khác nấu thì ai không làm được, có cần phải kể công thế không?
Lúc ra bàn ăn, cư nhiên lại thấy phu nhân Jeon ngồi đấy, cười phúc hậu nhìn họ, cứ như đang diễn cảnh mẹ chống ngắm con trai mình thật hạnh phúc bên con dâu thảo hiền vậy, là đang diễn cho ai coi?
Cả hai từ đầu đến cuối luôn giữ nụ cười tươi tắn, đến mức có thể nhìn ra bên trong có bấy nhiêu sự giả tạo.
Họ ăn có vẻ rất ngon, còn liên tục gắp thức ăn vào bát hắn, khiến hắn bất đắc dĩ nuốt vào bụng, cố gắng không nhai nhiều quá.
Lúc này hắn lại nhớ tới hương gị tại nhà cậu, đâu cần bào ngư vi cá, đâu cần đầu bếp năm sao, đâu cần giả vờ cười cợt, chỉ đơn giản là cơm canh đạm bạc do cậu tự tay nấu, cùng nụ cười hiền dịu của cậu, khiến hắn hoàn toàn hài lòng, ăn rất ngon miệng.
Thật muốn trong tích tắc đưa cậu đến ở cùng, để ngày nào cũng có thể ăn đồ cậu nấu và.... ăn cậu.
" Anh... Ừm.... Em, đã có thai rồi. " Trà được dọn lên, hắn nhấp một ngụm nóng hổi, nghe cô ậm ừ nói.
" Bác sỹ nói là đã được một tháng, thật tốt quá, Jeon gia có người nối dõi rồi. " Mẹ hắn ngồi cạnh cô, nắm lấy tay cô để trên bàn mà bồi thêm, cả hai đều trông chờ phản ứng của hắn.
" Được rồi. " Hiện giờ sự xuất hiện của đứa bé này là thứ làm hắn đau đầu nhất. Đương nhiên hắn không hề phản bội cậu, chỉ là có một đêm bị cô ta chuốc say, sau đó trong bóng tối tưởng nhầm cô ta là cậu mà phát động, vừa đúng một tháng trước. " Ngày mai kêu quản gia đi mua đồ dinh dưỡng về, cái gì cũng là loại tốt nhất. Sau này hãy để ý một chút, cái gì cũng phải cẩn thận, biết chưa. " Dù sao cũng là cốt nhục của mình, hắn có nghĩa vụ phải quan tâm chăm sóc nó dù cho có chán ghét người mẹ đến đâu.
Yeon Hwa đối với sự quan tâm hiếm có này của hắn nhất thời mừng rỡ, gật gật đầu sau đó nắm lấy tay hắn, JungKook không nói gì, cũng không hất tay cô ra.
Được voi đòi tiên, cô nằng nặc kéo hắn đến trung tâm mua sắm. Trong vài tiếng hình ảnh chủ tịch Jeon cùng phu nhân đi mua sữa mẹ và đồ cho em bé đã lan truyền khắp các phương tiện truyền thông, mọi người đối với cặp đôi này rất ngưỡng mộ, cũng tò mò không biết bé con kia kiếp trước đã sống tốt như thế nào có thể đầu thai vào gia tộc đồ sộ ấy, gen của bố mẹ cũng không phải dạng vừa, khi sinh ra sẽ vừa có sắc vừa cái tài, đúng là ngậm sẵn thìa vàng trong miệng.
Hắn vì tránh những lời đồn đại phiền phức mà phải cùng cô diễn cảnh vợ chồng đầm ấm, cười cười khoác tay nhau đi khắp nơi.
Cậu ngồi ở nhà, đúng lúc bật tivi lên, sau khi thấy liền tắt đi, trầm mặc một lúc rồi lại lắc đầu đi ngủ.
Hôm sau, hắn dành cả ngày ở công ty, cậu thì đưa JungMin đến trường xong rồi về nhà.
Một người đàn ông gõ cửa phòng của hắn, sau khi hắn cho phép thì bước vào, kính cẩn chào rồi đặt một tập tài liệu lên bàn. Hắn đọc xong, tròng mắt lập tức tối lại, nắm chặt tay làm nhăn một góc giấy. Một lúc sau liền gọi một cú điện thoại, bảo ai đó đến văn phòng.
Khoảng vài phút sau, hắn sắp mất kiên nhẫn vì người mình gọi không tới thì nhận được một cú điện thoại.
Tay hắn đột nhiên run lên, làm rớt chiếc điện thoại xuống đất, hắn ngẫm lại lời mình vừa nghe, môi mấp máy một lúc mới gọi to tên trợ lý, trong đầu cứ ong ong câu nói của Taehyung:
" Jimin... Jimin cậu ấy nhập viện rồi... "
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip