Extra 4: Nước hoa

Vào một ngày nọ, Jimin giặt quần áo và phát hiện ra vệt son đỏ chói dính trên áo Jungkook. Cậu thấy tò mò, đưa lên mũi ngửi thử một chút. Không phải của Minji, hương nước hoa dịu nhẹ và cái mùi son này hoàn toàn xa lạ với cậu. Nhưng dù sao vì tình yêu mù quáng của mình với chồng, Jimin không nghĩ ngợi nhiều, chỉ cho rằng là do đối tác làm ăn của hắn vô ý để lại.

Mấy ngày sau đó, Jimin không còn thấy dấu son trên áo nữa, nhưng mùi nước hoa trên người Jungkook càng lúc càng rõ ràng. Hắn thường xuyên về muộn, trên người không có mùi rượu, không phải đi tiếp khách. Cậu không dám hỏi, chỉ biết mang tâm trạng bực mình mà ném cái áo có hương nước hoa kia vào máy giặt. Mùi nhẹ nhàng như thế chắc chắn là của con gái. Không những vậy còn phải là của một cô gái dịu dàng hiền thục. Vì cậu là vợ hắn rồi, dĩ nhiên phải có quyền được ghen chứ.

Mỗi lần thế này, người Jimin gọi đầu tiên sẽ là Yoongi. Tính cánh người này dạo này dạo gần đây thay đổi nhanh đến chóng mặt, bạn cậu không còn là đứa nhóc suốt ngày lêu lổng bên ngoài, cũng không tỏ vẻ hống hách và điên điên như ngày trước. Yoongi của hiện tại lại giống Jimin trong quá khứ, chỉ biết nhốt mình trong căn biệt thự sa hoa, không nói, không cười.

"Của mình thì phải biết giữ"

Yoongi nói xong câu này liền dập máy. Không phải hùng hổ kéo tay cậu đi đánh ghen, chỉ bỏ lại một câu như vậy.

Jimin thở dài nhìn màn hình đen xì của điện thoại. Cậu muốn giữ hắn, nhiều lúc còn có ý niệm trói rồi đem Jungkook nhốt vào trong nhà, cả ngày chỉ được nhìn cậu, được nói chuyện với cậu. Nhưng suy cho cùng, hắn là Alpha, vẫn phải đi làm, đâu thể vì chút ích kỉ của bản thân mà làm vậy.

---------------

Jungkook mở cửa vào nhà, bình thường sẽ có tiếng nói cười của các con hắn và một Jimin đang đeo tạp dề chạy lại hôn, nhưng hôm nay thì khác. Không gian im ắng, đèn phòng khách thì tắt, ánh sáng duy nhất đặt tại phòng bếp.

Hắn tò mò đi đến, nhìn Jimin đang ngẩn người ngồi trước bàn ăn, các món đã nguội lạnh từ bao giờ, còn có canh rong biển.

"Sao em không ăn đi, anh nói hôm nay về muộn mà" – Jungkook nhìn đồng hồ rồi nói. Bây giờ đã 9h tối rồi và có vẻ như vợ hắn vẫn chưa động đũa.

Jimin nhìn đối phương, cái mùi nước hoa kia vẫn quẩn quanh bên người hắn, làm cậu chỉ muốn lập tức xé nát cái áo kia rồi vứt đi.

"Anh đi thay áo rồi ngồi xuống đây"

Hiếm khi thấy vợ mình mang bộ mặt đáng sợ thế này, Jungkook không dám trái lệnh, lập tức lên tầng thay quần áo rồi quay lại ngồi đối diện cậu. Hắn không hiểu tại sao Jimin lại có biểu cảm ấy, dạo này đúng là hắn có bận một chút, không hay về nhà và ăn cơm cùng gia đình, nhưng rõ ràng ngày nào cũng gọi điện thông báo rồi. Jungkook khó xử nhìn quanh nhà, có lẽ hai đứa nhỏ lại sang biệt thự chính ở với Seokjin. Mỗi lần thế này, chắc chắn có chuyện lớn xảy ra.

"Em...không ăn hả?" – Jungkook ngập ngừng hỏi, đang muốn gắp đồ vào bát cậu lại bị Jimin che lại.

"Jeon Jungkook, anh dạo này bận nhiều việc vậy à? Ngày nào cũng ở công ty tăng ca?"

Câu hỏi của cậu làm hắn có chút chột dạ, nhưng bởi vì muốn vợ mình không nghĩ nhiều nên gật đầu một cái. Không khí trong phòng ngày càng trở nên lạnh lẽo, không biết từ khi nào mà Jimin lại đáng sợ đến thế.

"Anh làm những gì ở công ty thế?"

"Thì...chỉ làm vài việc vặt thôi. Bởi vì gần đây có một dự án cần hoàn thành gấp...."

Còn chưa nói xong, tiếng đập bàn làm Jungkook giật mình, tim hắn thiếu chút nữa nhảy luôn ra ngoài.

"Hôm nay em có gọi điện đến công ty anh. Lúc 5h chiều, thư ký nói anh về rồi, còn bảo dạo này anh như người đàn ông của gia đình, lúc nào cũng đúng giờ tan tầm là về"

Giọng nói đều đều của đối phương làm Jungkook ngẩn cả người. Hắn biết nói dối cậu là sai, nhưng dù sao cậu cũng không được phép điều tra hắn như thế.

"Em điều tra anh?" – Hắn nhíu mày hỏi.

"Em không có thời gian đi làm mấy việc ấy, chỉ muốn gọi điện hỏi xem anh muốn ăn gì để em mang đến cho anh" – Jimin chậm rãi nói.

"Jeon Jungkook, hôm nay là sinh nhật em"

Jungkook lại lần nữa ngẩn người, vội vàng mở điện thoại ra. Đúng rồi, 13.10, sinh nhật cậu, bình thường hắn sẽ dẫn cậu đến những nơi hai người thường đi ngày trước để ôn lại kỷ niệm, cùng nhau ăn món cậu yêu thích, cắt bánh sinh nhật rồi làm..vài việc khác. Năm nay cư nhiên lại quên mất.

"Anh...Anh xin lỗi...Tại anh bận quá..."

"Anh bận? Anh bận ở với ai? Cần phải chăm sóc người ta nên quên mất sinh nhật của vợ mình!" – Jimin vứt đống ảnh lên bàn rồi cười khẩy.

"Yoongi đã gửi cho em, anh có thể giải thích không?"

Jungkook không nói gì, lặng lẽ xem đi xem lại từng bức ảnh. Bên trong hiển nhiên là hắn, đang ngồi cười nói với một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc dài và bộ váy trắng chạm gối. Nhìn xa thôi cũng cảm nhận được cô gái này xinh đẹp nhường nào.

"Anh có biết tại sao em luôn bắt anh thay quần áo ngay sau khi trở về không? Bởi vì mùi nước hoa vướng trên áo anh. Ban đầu em chỉ nghĩ đó là của đối tác, nhưng dần về sau thì càng ngày càng nồng, càng ngày càng rõ ràng. Anh rốt cuộc đang làm gì?"

Đối phương ngẩn người nhìn khuôn mặt đỏ lựng của vợ mình, trong lòng nổi lên chút vui mừng. Lần đầu thấy Jimin ghen thế này nha!

"Anh.."

"Nếu anh không yêu em, anh có thể nói và em sẽ không bám víu hay níu kéo dù chỉ một chút. Nhưng một khi chúng ta đã kết giao, cũng đã có con rồi, anh phải chung thủy. Bởi vì em lúc nào cũng nghĩ cho anh, lo cho anh, lúc nào cũng chỉ nhìn một mình anh. Anh cũng phải đối với em như vậy. Em không cho phép một người lừa dối mình thế này!"

Jimin càng nói càng hăng, bởi vì đây là lời trong tận đáy lòng của cậu. Cậu luôn lo sợ sẽ có một ngày Jungkook chán mình, cũng chuẩn bị tốt tâm lý bất cứ lúc nào cũng bị anh đá ra khỏi nhà và nhìn anh vui vẻ bên người khác. Nhưng Jungkook lại chọn cách lừa dối cậu, ban ngày cười nói bên người khác, khi về nhà lại xem như không có chuyện gì.

"Nghe anh nói đã..."

"Anh sẽ lại nói đây là do công việc?"

Jungkook nhìn một Jimin đang ghen tuông thì thở dài. Hắn vui lắm chứ khi thấy vợ mình cuối cùng cũng biết ghen, cơ mà...lần này cậu ghen hơi sai người rồi. Còn cả tên Min Yoongi kia nữa, dám cả gan hãm hại hắn thế này.

Người cao lớn hơn đứng dậy, kéo tay Jimin cùng đứng lên rồi ôm lấy eo vợ mình. Lâu lắm rồi mới có thời gian bên nhau. Dạo gần đây hắn vô tâm quá.

"Anh đi ra, người toàn mùi nước hoa!" – Jimin dùng lực đẩy đối phương ra, hiển nhiên tên nào đó vẫn mặt dày ôm cậu chặt hơn, không những thế còn đột ngột hôn lên môi cậu một cái.

"Sinh nhật em anh quả thật quên mất. Xin lỗi" – Jungkook dùng đôi mắt cún con nhìn Jimin, thấy vợ mình định nói gì đó lại vội ngắt lời.

"Nhưng là, dạo này anh có bận thật. Còn người trong ảnh là con trai đó"

Jimin nghe xong thì nhìn hắn nghi hoặc. Rõ ràng là tóc dài, mặc váy, đi giày cao gót. Hắn nói là con trai, bảo cậu làm sao mà tin đây.

"Là em trai của Min Yoongi"

Lời nói tiếp theo suýt thì làm Jimin phun luôn nước miếng vào mặt hắn. Chuyện quái gì đây?

Jungkook phì cười nhìn biểu hiện của Jimin, đoạn kéo cậu ra ghế sô pha ngoài phòng khách rồi giải thích rõ ràng.

Người trong bức ảnh không sai, chính là Min Suga, em trai sinh đôi của Yoongi bạn cậu. Thằng bé cái gì cũng tốt, chỉ là có sở thích cải trang nữ giới, cũng bởi vậy mà bị ba mẹ Yoongi từ mặt và đuổi khỏi nhà. Suga hiện tại đang học ở New York, mấy ngày này về đây để thăm lại quê nhà. Hiếm lắm mới được gặp mặt đứa bạn này nên Jungkook quyết định dành nhiều thời gian hơn cho y, dù sao hai anh em họ Min lúc nào cũng như người dưng nước lã, Yoongi cho Suga ở lại biệt thự đã là tốt lắm rồi.

Jimin nghe kể xong thì mắt tròn mắt dẹt, không biết phản ứng thế nào mới tốt.

"Nhưng dù sao cũng là lần đầu thấy bé mèo của anh ghen nha" – Jungkook cười lớn làm Jimin mặt mũi đỏ ửng, bởi vì ngượng quá nên dùng sức cắn lên cánh tay hắn một cái cho bõ ghét.

Cái mùi nước hoa chết tiệt, còn cả Yoongi nữa. Nếu giải thích với cậu trước thì có phải tốt hơn không.

Ngày sinh nhật năm nay của Jimin có một chút đặc biệt, đánh dấu lần đầu cậu biết ghen. Chỉ tiếc rằng sự ghen tuông đặt hơi sai chỗ mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip