Chap 28 : Sóng ngầm ( 5 )

Kẻ thua làm theo người thắng

Kim Ryan chống cằm ngước mắt nói mỉa. Hừ, chẳng phải rất thích khoe tiền sao ? Rất thích bày ra khí chất đại gia sao ? Anh đây tốt bụng giúp cho toại nguyện đấy.

Gì chứ anh tốt thế thôi muốn gì nữa, hôm nay anh biết giúp đỡ người ta nè ! Mẹ ơi, con trai mẹ hôm nay biết làm người tốt rồi nè !

Chắc mẹ sẽ rất là tự hào vì có được một đứa con trai vừa đẹp, vừa giỏi, vừa giàu lại còn biết tốt bụng giúp đỡ người khác.

" Mày là cố ý chơi tao ? "

Lão ta đen mặt hậm hực, gằn từng giọng, tay bấu chặt thành bàn. Hôm nay thật sự quá mất mặt rồi ! Không xử lí thằng ranh này là không được. Nếu không thì sau này lão còn dám nhìn mặt ai nữa.

Nhất định ngày mai lão sẽ trở thành trò cười trong giới thượng lưu, tên lão sẽ bị lấy ra làm trò tiêu khiển trên môi bọn chúng mất.

Lão tức đến nỗi điếu xì gà cầm trên tay rớt tàn xuống lão cũng chả hề có cảm giác nóng rát đau đớn gì.

Kim Ryan câu khóe môi, đưa hai tay xòe ra :" Tôi nào dám ! Tôi nào dám ! Thế nào? Dám chơi tiếp không? "

" Sao lại không ? Tao nhất định phải khiến mày nôn sạch tiền của tao ra ! "

" Ừm ừm, tôi chờ ông đây ! "

Kim Ryan hai mắt tròn xoe phấn khích cười.

Lớn giọng đấy ! Đúng là điếc không sợ súng. Hừ, tốt lắm ! Đúng rồi ! Anh thích cái khuôn mặt đang sốt sắng lên tìm cách đoạt lại thứ mình mất.

Tốt nhất là cứ điên cuồng như vậy đi, vì càng điên cuồng thì lý trí của các người dường như là nằm ở con số không.

Ha, đến cuối cùng cũng phải rơi tọt vào bẫy anh giăng sẵn ra mà thôi. Ngồi trước bàn cược, anh thách đứa nào còn giữ được bình tĩnh để mà cân nhắc có nên chơi tiếp hay không đấy ! Anh thách đứa nào giữ đủ sự khôn ngoan để mà phân tích đường lui đấy ! Anh thách đứa nào biết điều biết tiến lui đúng lúc đấy.

Kim Ryan anh nói rồi, anh tiếp xúc với những trò tiêu khiển này nhiều nên anh biết rõ, đã ngồi vào bàn cược, trước mặt là bàn bài, thì đếch có thằng đàn ông nào chịu nhường bước đâu.

Bởi vì làm vậy, họ cho rằng nó sẽ không có tự trọng, họ sợ ánh mắt người khác dòm ngó mình, xôn xao về mình, nên dù biết nếu chơi tiếp, may rủi một ăn cả, ngã về không, dù biết sẽ gánh một món nợ khổng lồ, nhưng họ vẫn cắn răng gồng mình chơi tiếp.

Cho đến khi nhận ra, có muốn quay đầu thì cũng chẳng thể thấy được bờ. Này người ta gọi là liều, nhưng Kim Ryan lại nói là ngu.

Con mẹ nó, đã đéo đủ bản lĩnh chơi tiếp, đã đéo có nhiều tiền mà còn bày đặt sĩ diện mang món nợ đó về ném cho nhà. Con cái người ta, trụ cột người ta mang về không tiền lương thì cũng là quà nhỏ, này mang về một lúc cả món nợ lớn, nhiều lúc Kim Ryan anh nhìn mà không hiểu rốt cuộc não đám người này là đang chưa cái quái gì vậy không biết.

Đúng là nuôi cho lớn, ăn cho lắm rửng mỡ về báo cha, báo mẹ, báo vợ, báo con.

Không biết sau chuyến này, phu nhân Thomson sẽ có biểu hiện như thế nào đây, có khi nào sẽ cầm con dao mà phay chết lão chồng nhà mình không ?

Ai mà chẳng biết phu nhân Thomson là người phụ nữ hung tàn cỡ nào. Bà ta coi trọng danh dự gia tộc còn hơn cả mạng sống. Nay lão thì hay rồi, không những để xổng mất một khoản tiền lớn, mà còn kéo gia tộc xuống vũng lầy.

Đà này lão mà trở về là một đi không trở lại.

Thomson trừng mắt :" Đừng tưởng tao không biết tụi bây đến đây làm gì. Muốn lấy lại hợp đồng ? Thắng tao đã rồi nói ! "

Song nói qua người nhân viên đảm nhận vị trí xào bài chia bài gầm một tiếng :" LẤY XÚC XẮC RA ĐÂY !"

Ngay lập tức có người chuẩn bị theo ý lão ta. Nhất định lần này phải dùng đến nó ! Chỉ có như thế, mới có thể ăn được thằng oắt trời đánh này.

Kim Ryan bỗng cất tiếng cười cợt :" Ván cuối chi bằng chúng ta chơi lớn một chút đi, thế nào ? "

" Mày muốn chơi như thế nào ? "

Một trong ba lão già đó hỏi, chết tiệt, đâm lao phải chạy theo lao để lấy lại những gì đã thua sạch chứ. Không thể để nó dắt mũi như thế được. Dù sao cũng chỉ là một thằng nhóc ngậm thìa vàng từ bé, nó có thể nhận ra hay làm được trò trống gì.

Kim Ryan nhướn mày giương cao khóe môi, đưa một ngón tay lên :" Chơi một ván. Nếu Thomson thắng, tất nhiên tất cả các người đều lấy lại được tiền cược, thậm chí, tôi cũng có thể bồi thường gấp ba lần tổng số tiền đó ! "

Cái gì ? Cả căn phòng xôn xao mạnh mẽ. Gấp ba lần tổng tiền cược trước ? Đúng là điên rồ !

Số tiền bọn họ chơi đã lên đến hàng triệu USD rồi đấy ! Làm sao có thể móc một lần ra số tiền lớn đó chứ !??? Cái này... không phải là đang nói điêu đấy chứ ? Dù có giàu cỡ nào cũng chẳng có ai muốn bản thân phải chịu mấy đi một khoản tiền ấy đâu.

Oh Da Min đanh mặt đặt tay lên vai Kim Ryan bóp nhẹ, cái này là hơi quá rồi ! Bỏ ra một số tiền lớn như thế đấu với lão già này không phải điều hay đâu ! Cô hơi có linh cảm không được tốt cho lắm.

Lão Thomson cùng đồng minh đang trợn tròn mắt vì thích thú với lời cược đó, gấp ba lần số tiền ? Nghe thật khiến người ta phải sôi máu thèm thuồng và ép mình phải thắng, bỗng :

" Nhưng...nếu các người thua, thì điều kiện lại khác ! Thế nào ? Dám cược không ? "

Thomson bỗng nảy ra một ý, hắn ta bèn cười cợt bảo :" Như vậy liệu có công bằng khi mày nói ra điều kiện quá dễ dàng nếu trong trường hợp mày thua ? Đã như vậy, sao không thử cược tính mạng đi ? "

" Mày cũng bảo chơi lớn rồi còn gì ? "

Một trận xôn xao nữa vang lên, ai nấy cũng đều lùi lại một hai bước e ngại nhìn, từ cược tiền mà giờ biến thành cược mạng rồi ? Hôm nay sao toàn dân liều đến đây cược bạc thế cơ chứ !

Sợ là Petblin ngày hôm này phải có kẻ đổ máu rồi, bọn họ vừa nghe thôi là đã sợ mất mật.

Cái cậu trai trẻ người Hàn kia đúng là vừa liều vừa điên, dù sao đây cũng là chỗ mà Thomson hay lui tới, có giỏi tới đâu thì làm sao mà thắng nổi vận may rủi.

Oh Da Min muốn lên tiếng mắng, nhưng Kim Ryan phấn khích cười cướp lời :" Ý kiến không tồi, nghe rất thú vị ! Chi bằng, kẻ thua làm theo lời người thắng đi ! "

" Được ! Kẻ thua làm theo lời người thắng ! "

Xong anh vô thức đánh mắt một vòng rồi thu lại nụ cười, kích thích thật đấy ! Lâu rồi mới có cảm giác này...

Người phụ trách xóc xúc xắc đứng chính giữa nhìn hai bên, đưa hai viên xúc xắc vào hộp kín hình trụ rồi lắc mạnh. Vài giây sau liền úp mạnh nó xuống bàn, tay cầm đồng xu hỏi :" Có hình là mặt trái, có số là mặt phải, hai vị chọn bên nào ? "

Oh Da Min siết vai anh hỏi nhỏ vào tai :" Hay là thôi đi hyung, cái hợp đồng nát đó em không cần nữa đâu ! Bố thương em nhất nên ông nhất định sẽ không trách em đâu ! "

Nhưng Kim Ryan bỏ qua lời đó, nháy mắt với cô một cái rồi nói :" Mặt trái ! "

Chính vì là hợp đồng nên anh sẽ càng phải giúp cô. Huống hồ mấy cái trò như thế này trước giờ anh chưa từng để bản thân phải thua thiệt.

Đương nhiên mặt phải sẽ là của Thomson.

Người phụ trách tung đồng xu lên cao, đồng xu nhỏ màu bạc xoay vòng tròn hạ dần xuống rồi úp nó xuống mu bàn tay, mặt phải !

" Chẵn hay lẻ ? "

Thomson hơi ngừng, lão liếm môi bí mật sờ vào cái đồng hồ đang đeo trên tay mình rồi hô :" Lẻ ! "

" Thế thì tôi phải chọn chẵn rồi ! "

Mọi người xung quanh hồi hộp dồn mắt vào đồ đựng đang bị úp xuống trong tay của người nhân viên lắc khi nãy, rốt cuộc là ai ăn ai ? Là chẵn hay lẻ ? Oh Da Min căng mắt nhìn theo mà lòng như bị mèo cào, đổ mồ hôi hột.

Người phụ trách đó nhìn hai bên rồi đưa tay nhấc từ từ đồ đựng ra, 1 và 6, 7 nút - lẻ !

Oh Da Min mặt trắng bệch, tái mét nhìn Kim Ryan, khốn kiếp ! Mọi người xung quanh ai cũng lắc đầu rồi tản ra dần dần cho thoáng chỗ, mùi máu sắp sửa xộc đến mũi rồi đây...

Thomson cùng hai người đồng minh cười lớn, nhún nhảy nói :" Mày thua rồi, mày thua rồi, mày thua rồi đấy oắt con à ! "

" Là lẻ đây ! Mày nghe rõ chưa ? Là lẻ ! "

" Mau nhanh nhanh làm theo lời tao nói đi nào, nôn tiền ra đây ! "

" Chà, trông mày cũng ngon nghẻ, lột đồ mày rồi ném ra khỏi đây thì sao nhỉ ? "

" Hay... đè mày dưới thân nhỉ ? "

Bỉ ổi ! Đê tiện ! Hạ lưu ! Oh Da Min tức đến đỏ mặt, con mẹ nó, đây là coi thường Ryan hyung của cô nha ! Chết tiệt cái lũ dâm loạn này !

Kim Ryan là đàn ông, vậy mà bọn chúng dám dùng cái ý nghĩ dơ bẩn đấy dồn lên anh, chính là bọn động dục ghê tởm mà !

Cô tự hỏi nếu chuyện này mà đưa ra cho giới truyền thông biết, thì không biết bọn chúng sẽ như thế nào. Vì ai mà chẳng biết, những người này là người có tiếng trong giới thượng lưu.

Già đến thế này, đã có vợ có con, lại dám đánh chủ ý quan hệ đồng tính lên người khác, chính là không muốn sống đây mà !

" Câm miệng chó lại, bẩn thỉu hôi tanh quá rồi đấy cmn ! "

Cô chửi thề.

Đúng là già rồi mà không nên nết !

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip