Lảm nhảm đầu tháng

Gửi ai đang đọc những dòng này, thật ra tôi không cố ý treo ngược mọi người lâu như vậy.

Chỉ là tháng trước nó khốn nạn với tôi quá 🙂

Người ta đuổi 2020 như đuổi tà rồi hi vọng hừng hực vào cái 2021 ghê lắm. Tôi cũng như mọi người thôi, những tuần đầu tháng 1 tôi háo hức vaicalol, bao nhiêu dự định bao nhiêu kế hoạch quan trọng nó dồn cả vào đấy.

Nhưng mà buồn thay tháng 1 nó không độ tôi mọi người ạ. Tôi đi học về chỉ định dừng lại chút mua chai nước mắm thôi, vậy mà thế đéo nào vừa chớp mắt một cái xe đã văng một nơi người một ngả, kính tôi nó văng xa 2 mét, còn cái mặt thì suýt chà xuống đường.

Ờ đúng rồi, tôi bị cướp mọi người ạ 🙂

Từ khi sinh ra đến giờ mới nếm được mùi cướp đường và nó cay đến không thể cay hơn.

Xe hỏng có thể sửa, xây xước có thể lành nhưng điều quan trọng là tôi bị giật mất cái balo đựng điện thoại, laptop, trong đó chứa tất cả những tài liệu, bài tập, kế hoạch tương lai gần của tôi, bao gồm cả bản nháp những chương tôi viết cho Youth With ANS.

Ôi muốn khóc vcl ạ. Nhưng khóc thì được gì đây. Báo công an xong cũng mơ hồ lắm vì tôi không nhớ biển số xe, cũng chả biết bọn nó trông như thế nào vì không có kính thì tôi chả khác gì con mù.

Lúc đó nó cay lắm cay lắm cay lắm cay lắm cay lắm cay lắm cay lắm cay lắm luônnnnn.

Nhưng thôi, mọi chuyện đã rồi. Cũng may bài tập tôi có lưu vào chỗ khác còn tài liệu học dù hơi mất công có đều vẫn có thể xin lại được. Nhưng còn mấy bản nháp của tôi, ANS của tôi thì không còn hi vọng gì hết.

Tóm lại tôi chỉ muốn nói là tôi hông cố ý treo ngược reader lâu như vậy, nhưng tôi cũng xin lỗi những ai theo dõi truyện nhiều lắm luôn 🙇‍♂️

Thật ra tôi đã hết sốc vì bị cướp rồi nhưng cái cảm giác phải viết lại thứ mình từng viết nó 🥴 lắm mọi người ạ. Cảm xúc không còn vẹn nguyên như ban đầu nữa.

Nhưng mà không sao, tôi hứa sẽ chăm chỉ hơn. Không thể để cục đời dễ dàng vùi dập mình như thế được.

Hẹn gặp mn ở chương mới nhé piu piu

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip