Chap 28 : Ái Thiên

Sáng hôm sau , Thiên Tỉ dậy rất sớm , chuẩn bị tươm tất rồi ôm bánh bao đang say ngủ ra ngoài. Nhẹ nhàng đóng cửa lại, xoay người qua , Thiên Tỉ suýt chút nữa là đánh rơi bánh bao. Hỏi xem , mới tờ mờ sáng , khi mà bạn cố gắng giảm âm lượng mọi hành động bất chợt thấy một bóng người cao to đứng lặng bên cửa , bạn thấy thế nào?
- Sớm như vậy , tối qua em và bánh bao ngủ có ngon không ?
- Cũng được , anh cũng dậy sớm nhỉ. Trời hôm nay trở lạnh rồi , tôi cần phải đưa bánh bao về sớm để thay đồ ấm cho nó , thằng bé không chịu được lạnh.
- Thằng bé giống em , cũng sợ lạnh. Vương Tuấn Khải nhẹ giọng nói. Hắn còn nhớ , khi Thiên Tỉ còn ở Hắc Sát , mỗi lần mùa rét tới, em ấy luôn cuộn mình thành con gấu nhỏ , nhìn , thật dễ thương.
- À , phiền anh đưa tôi về có được không , tôi sợ đứng bắt taxi sẽ khiến con trai tôi lạnh cóng. Thiên Tỉ vờ như không nghe thấy lời nói của anh, trái tim cậu , cần phải nguội lạnh với anh
- Được, anh là chờ để đưa em về. Ra ngoài đợi anh, anh đi lấy xe. Vương Tuấn Khải khẽ trả lời, em ấy, không muốn nhớ bất cứ điều gì đã xảy ra với hắn , hắn thực sự đã để mất cậu phải không ?
Thiên Tỉ ôm bánh bao ra bên ngoài Hắc Sát , một lát sau thấy Vương Tuấn Khải lái xe tới. Thiên Tỉ nhanh chóng mở cửa xe rồi ngồi vào trong , mặt khẽ quay về hướng cửa sổ bên ngoài. Đi được nửa đường , con sâu ngủ cuối cùng cũng thức , khẽ cọ quậy trong lòng Thiên Tỉ , ngáp dài một hơi rồi mở mắt.
- Oáp , chào buổi sáng baba , chào buổi sáng , chú đẹp trai. Nói rồi bánh bao khẽ hôn lên má cả hai người.
- Bánh bao là con sâu ngủ , mặt trời đã lên đến mông rồi đó. Thiên Tỉ khẽ lên tiếng giỡn với nhóc
- Là người ta được baba ôm nên mới ngủ lâu như vậy đó. Chú đẹp trai không tin cứ thử để baba ôm đi, sẽ ngủ rất ngon đó. Bánh bao lại bắt đầu phát tín hiệu rồi
Vương Tuấn Khải chỉ khẽ cười khổ , bảo bối , baba con đã chịu tổn thương quá lớn, bố không thể xoa dịu tổn thương đó , bố quá vô dụng rồi
- E hèm , bánh bao , không được ăn nói lung tung , chú đẹp trai sau này còn phải lấy vợ sinh con đó có biết không. Thiên Tỉ vội lên tiếng chữa ngượng
- Oa , không muốn, chú đẹp trai phải lấy vợ sao , chú đẹp trai không yêu bánh bao , không yêu baba của con sao. Bánh bao bất chợt khóc nấc lên
Vương Tuấn Khải vội dừng xe , quay qua ôm con trai bảo bối vào lòng
- Bánh bao ngoan , chú đẹp trai yêu bánh bao không hết mà. Bánh bao mau nín đi.
- Chú đẹp trai sẽ lấy vợ sao , rồi chú đẹp trai sẽ có con của riêng mình , chú đẹp trai sẽ không cần bánh bao nữa đâu. Bánh bao vẫn thút thít khóc , Thiên Tỉ ngồi bên không biết nên nói gì lúc này , con trai sao lại quấn Vương Tuấn Khải như vậy , cậu phải làm sao bây giờ
- Bánh bao ngoan , chú đẹp trai sẽ không lấy vợ , chú đẹp trai hứa đấy
- Thật sao ?
- Thật, ngoan , nín đi. Chú đẹp trai yêu bánh bao nhất
Bánh bao lúc này mới chịu nín , Vương Tuấn Khải ôm nhóc đặt vào lòng Thiên Tỉ , sau đó lại quay ra lái xe , mà từ đầu tới cuối , Thiên Tỉ còn đang rối bời với tiếng " yêu " của Vương Tuấn Khải với bánh bao.
- Được rồi , đến nơi rồi , bánh bao mau vào chuẩn bị đi học đi. Tiểu Thiên, mau vào nhà đi, trời lạnh rồi. Vương Tuấn Khải luyến tiếc hai người lớn nhỏ này
- Tạm biệt chú đẹp trai.
- Cảm ơn anh. Thiên Tỉ xuống xe ôm bánh bao vào nhà của mình , một lần cũng không hề quay lại nhìn.
Vương Tuấn Khải ngồi trong xe nhìn cho đến khi hai người mình yêu thương nhất vào trong nhà mới lặng lẽ lái xe rời đi. Vương Tuấn Khải a Vương Tuấn Khải , mày còn mong chờ điều gì ở em ấy khi mày là một thằng khốn nạn chà đạp lên tình yêu của người ta chứ , chỉ trách mày quá ngu ngốc mà thôi. Ngay khi gặp em ấy , mày không phải đã bị em ấy thu hút sao , mày không phải đã đối đãi đặc biệt với em ấy sao , vậy mà mày chấp mê bất ngộ tình yêu của mình để làm người mày yêu tổn thương , mày - là một thằng khốn nạn. Vương Tuấn Khải vừa lái xe vừa giễu cợt chính bản thân mình , chả mấy chốc đã đến công ty.
Bắc Kinh thời tiết thật đáng sợ , nói lạnh là lạnh đến buốt da buốt thịt , cũng chính vì vậy mà tiệm bánh nhỏ của Thiên Tỉ rất đông khách. Tại sao ư ? Nếu chủ tiệm là một người đàn ông đẹp trai lại ấm áp , sẽ luôn pha thêm cho bạn một ly kakao nóng trong tiết trời lạnh , bạn có muốn được phục vụ như thế không ?
- Baba , trời lạnh ghê. Bánh bao vừa đi học về liền phi từ ngoài cửa vào , miệng gọi lớn Thiên Tỉ
- Bánh bao , mau vào đây , baba bật lò sưởi cho con. Thiên Tỉ vội gọi con trai lại
- Ông chủ , tính tiền cho chúng tôi. Khách hàng ở bàn ngay đó gọi Thiên Tỉ
- Tới đây. Thiên Tỉ vội trả lời khách hàng rồi quay qua bánh bao
- Bánh bao , ngồi yên đây cho ấm lại cơ thể biết chưa.
- Vâng
Thiên Tỉ nghe con trai trả lời liền tới bàn vừa rồi tính tiền
- Ông chủ , nhóc con vừa rồi , là con trai cậu sao
- Vâng , là con trai tôi, nó năm nay được 4 tuổi rồi.
- Ồ , không biết là cậu có quen với tổng giám đốc của Ái Thiên không ?
- Ái Thiên là tập đoàn nào vậy. Thật xin lỗi , tôi mới về nước chưa bao lâu
- Cậu không biết sao , Ái Thiên là tập đoàn đứng đầu quốc gia bây giờ đó. Tổng giám đốc tập đoàn đó là Vương Tuấn Khải, một người đàn ông độc thân hoàng kim của mọi cô gái đó. Chỉ tiếc là người ta đã có người trong lòng , tên tập đoàn cũng là lấy tên của người trong lòng người ta đó. Cậu xem , có phải rất đẹp trai không. Tôi hỏi cậu có biết tổng giám đốc đó không vì con trai cậu rất giống Vương Tuấn Khải đó. Nói rồi người khách đó đưa ảnh của tổng giám đốc kia qua điện thoại cho Thiên Tỉ xem
Nhìn người đàn ông trong ảnh, Thiên Tỉ hoàn toàn chết sững , trong đầu chỉ còn vang lại hai chữ : " ÁI THIÊN "
End chap.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: