Chương 24
[Lâm Tần + Huân Bùi]
(1)
Lâm Đào hiện đang có tâm trạng rất tồi tệ. Hắn được gọi đến thẩm vấn một người trước khi hắn ở đủ thời gian ở phòng pháp y. Người ta nói rằng cuộc thẩm vấn thực chất là để ghi lại lời thú tội và giáo dục trước khi trả tự do cho người đó.
Một số người tụ tập đánh nhau, một người là sinh viên đại học, số còn lại thường xuyên đến đồn cảnh sát vì chính tên xã hội đen bắt đầu đánh nhau nên sinh viên đại học chuẩn bị dạy dỗ họ một tay.
Vốn dĩ chuyện này không đến lượt hắn, nhưng gần đây có một vụ án và mọi người đều phải đi điều tra vụ án đó. Về việc tại sao hắn không đi, vết thương do đạn bắn trên vai vẫn chưa lành nên Cục Đàm cũng không định để hắn đi giải quyết vụ đó.
Vừa định rẽ vào phòng thẩm vấn, Lâm Đào nhìn thấy Tiểu Hắc đang bị một nam sinh quấn lấy.
Tiểu Hắc vừa lúc đứng che đi nam sinh nên Lâm Đào không thấy rõ mặt hắn, Lâm Đào nghe người đó liên tục hỏi Tạ Huân các loại, Lâm Đào suy nghĩ một chút, đây không phải là sinh viên bị bắt.
Lâm Đào bước tới: "Này, sao trẻ con không đi học lại đến đồn cảnh sát? Hôm nay trường nghỉ? Ngươi.."
"Chú cảnh sát, cháu biết đánh nhau là không tốt, nhưng làm ơn chú cậu ấy thật sự không cố ý ... làm thế nào mà ngươi có thể thoát ra được?"
Lâm Đào đột nhiên muốn nói thô tục, nhưng trước mặt vị thành niên là không tốt, vì vậy hắn kìm nén nó lại nhanh chóng rời xa chỗ Tiểu Hắc, quay lại và chạy đến bộ phận pháp y .
Tần Minh nghi hoặc nhìn Lâm Đào xuất hiện trước mặt mình, hỏi: "Ngươi không phải đi thẩm vấn sao?"
"Lão Tần, ta hỏi ngươi một chút, ngươi có em trai sao?" Tần Minh cảm thấy rằng có điều gì đó không ổn với bộ não của người đàn ông này.
Bùi Thượng Hiên, người nhìn rõ mặt Lâm Đào, cũng bối rối.
(2)
Lin Tao, người bị đuổi khỏi khoa pháp y, lại lúng túng xuất hiện bên cạnh Tiểu Hắc.
"Ân, ngươi trước đi trở về trường học đi. Ngươi đừng lo, chúng ta chỉ dạy dỗ hắn một chút thôi sẽ không có chuyện gì." Lâm Đào nói lời này cũng không có nhìn mặt Bùi Thượng Hiên.
Bùi Thượng Hiên cũng cảm thấy rất xấu hổ, nhưng cậu vẫn kiên trì chờ Tạ Huân đi ra, Lâm Đào bị cậu vướng víu, đành phải nghe lời cậu bé.
Vừa bước vào phòng thẩm vấn, Lâm Đào lại bối rối.
"A Xiba."
"Tôi đúng là kẻ ngòi mà ."
(3)
Sau khi Tần Minh đuổi Lâm Đào ra ngoài, y vẫn không hiểu tại sao Lâm Đào lại nói như vậy, nên muốn đi tìm hắn và hỏi, trên đường đi Phòng thẩm vấn, y gặp Bùi Thượng Hiên đang ngồi uống nước.
Tần Minh chính đang thắc mắc tại sao lúc này lại có học sinh trung học ở đồn cảnh sát.
Bùi Thượng Hiên cảm giác được có người đang nhìn mình, quay đầu lại. Hai người ánh mắt gặp nhau, Tần Minh cũng có chút mơ hồ.
(4)
Lâm Đào nhìn Tạ Huân và do dự, tự hỏi hôm nay đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ sau khi nói được vài lời, Lin Tao đã nói rằng hắn không thể nói chuyện với khuôn mặt này nữa vì cảm giác như đang nói chuyện với một tấm gương.
Lâm Đào xấu hổ ho khan vài tiếng, đứng dậy rời khỏi phòng thẩm vấn để thay người. Lúc mở cửa, hắn liền nhìn thấy Tần Minh đang đứng ở cửa, còn có Bùi Thượng Hiên đứng cách đó không xa.
Được rồi, bây giờ chúng ta gặp nhau.
Tần Minh lấy ra tập tài liệu trong tay, nói: “Ta sẽ làm.”
“Này, em yêu, đừng vào, anh sẽ tìm người khác.”
Lâm Đào muốn ngăn cản, nhưng Bùi Thượng Hiên lại không chú ý đến việc này, cậu bé nhìn thấy người đàn ông trông giống hệt mình, sau khi người đàn ông gần như giống hệt cậu nhìn chằm chằm vào viên cảnh sát trông rất giống Tạ Huân mà không nói gì, viên cảnh sát tự động mở cửa phòng thẩm vấn cho y.
Tạ Huân ngẩng đầu nhìn xem có thứ gì đi vào, nhưng lại sững sờ khi nhìn rõ người đó.
"Tiểu Bùi, sao em không đi học? Bọn họ bắt em à? Lát nữa anh sẽ tính sổ với bọn họ."
Tần Minh ngồi ở trước mặt hắn, nhìn khuôn mặt này, ấn vào thái dương nói: " Tôi là Tần Minh."
"Ồ..."
Lâm Thao vẫn đứng ở cửa, chú ý tới động tĩnh bên trong, khi cửa mở ra, hắn đã lao về phía trước.
“Làm sao vậy.” Tần Minh khẽ thở dài: “Chúng ta tìm người khác đi.”
(5)
Lý Đại Bảo ngậm một chiếc bánh kếp trong miệng đi đến đồn cảnh sát.
Khi nàng chuẩn bị lên lầu, nàng nhìn thấy "Tần Minh" đang đứng dựa vào tường trong bộ đồng phục học sinh.
Lý Đại Bảo bước nhanh tới.
"Này ta đi , Lão Tần, ngươi trông giống như một học sinh cấp ba trong bộ đồng phục. Này, tóc mái của ngươi cũng xõa xuống. Tối qua ngươi và Đào Đào đã làm gì vậy? Ngươi còn không có thời gian để xịt keo xịt tóc vào buổi sáng."
Bùi Thượng Hiên bị nàng hỏi một loạt vấn đề, không biết nên nói cái gì.
"Đại bảo."
Lý Đại Bảo đột nhiên nghe thấy Lâm Đào gọi mình , quay lại và định trêu chọc hắn, nhưng khi nhìn thấy Tần Minh đang đứng bên cạnh Lin Tao với vẻ mặt ủ rũ.
"Ta thao ..."
(6)
Lâm Đào bảo Lý Đại Bảo đi vào ghi chép. Li Dabao lẩm bẩm: "A Xiba, sao vừa rồi ngươi không nhắc ta?"
Bùi Thượng Hiên đột nhiên cảm thấy như có thứ gì đó vừa lướt qua khỏi mặt mình.
Lý Đại Bảo mở cửa, nhìn rõ người bên trong là ai, liền đóng sầm cửa lại.
Nó làm ba người ngoài cửa giật mình.
"Taotao, ngươi làm sao rơi vào tình huống này?"
Lâm Đào sờ trán nói: "Ta vẫn luôn ở trong đó, được chứ?" Tần Minh tự hỏi tại sao lời nói của hắn lại sai lầm như vậy.
Sau khi Lý Đại Bảo bước vào, hắn đã viết xong một cách trôi chảy(?). Vừa mở cửa ra, ba người ngoài cửa liền nhìn sang. Lý Đại Bảo gật đầu ra hiệu Lâm Đào đã xong việc, Lâm Đào thở phào nhẹ nhõm và nói với Bùi Thượng Hiên , "Được rồi,hắn sẽ có thể rời đi sau đó." Bùi Thượng Hiên nhanh chóng cảm ơn hắn.
Lâm Đào nhờ Lý Đại Bảo xử lý những vấn đề tiếp theo. Lý Đại Bảo chỉ vào mình một lúc lâu và bất lực nhìn Lin Tao đưa Tần Minh đi. Điểm đến dường như là bộ phận pháp y, Li Dabao suy nghĩ một lúc nên quay lại xem họ thể hiện tình cảm hay giải quyết sự việc.
Li Dabao nhanh chóng xử lý sự việc và thả Tạ Huân ra.
“Những quả dưa đó làm ta đau chết đi được.” Tạ Huân chạm vào vết thương ở khóe miệng, đau đến thở dốc. Bùi Thượng Hiên đưa tay muốn chạm vào nhưng lại không dám chạm vào, hỏi: “Đau không?”
Tạ Huân nghĩ đến ngày hôm qua bọn côn đồ bị hắn đánh còn tệ hơn cười vài tiếng: “Không sao đâu, mấy tên dưa đó còn tệ hơn nữa.”
Lý Đại Bảo cắn miếng bánh xèo lạnh ngắt, nghĩ thầm, hắn thật sự rất giống Lâm Đào. Hắn và Lão Tần vẫn là một cặp. Và nó không hề thay đổi chút nào. (Ta đang nói về cái gì vậy?)
Vài ngày sau, Cục Trưởng Đàm đột nhiên giao cho Lâm Đào và Tần Minh nhiệm vụ giảng bài cho học sinh trường cấp hai bên cạnh.
Lâm Thao chợt có dự cảm không lành khi nhìn thấy đồng phục của trường, hắn liền biết có điều gì đó không ổn.
Bởi vì tối hôm đó có một bữa tiệc ở trường sau bài giảng của họ, và hắn không biết tại sao cả trường lại muốn tụ tập lại. Có lẽ đó là vì các học sinh cấp 3 cũng phải đến dự bữa tiệc và nghe bài giảng, còn họ thì không muốn làm điều đó hai lần và trì hoãn việc học của bọn trẻ.
Tần Minh nhìn phía dưới đám hắc đầu, không chút dấu vết nhếch miệng. Lâm Đào biết y không thích loại tình huống này ngồi xuống, Lâm Đào ở dưới bàn lắc lắc tay.
Tần Minh nhìn hắn, Lâm Đào cười nhẹ nói: "Ta liền tới."
Lâm Thao quả thực là giảng bài một hai câu, Tần Minh thỉnh thoảng nghe không hiểu tại sao hắn được mời đến, sẽ ổn thôi nếu Lin Tao đến một mình.
Có lẽ chính Đàm cục đã sử dụng nó như một con vật linh thiêng cho thị trấn. (KHÔNG)
Lý vân ở trên khán đài hưng phấn kéo quần áo của Li Li và thì thầm: "Li Li, anh cảnh sát tên Tần đó thật đẹp trai." Li Li trợn mắt nói: "Đó là vì hắn trông giống Pei Shangxuan. "
"Ồ, dù sao thì hắn cũng rất đẹp trai. "
Pei Shangxuan ngồi phía sau hai người, gõ vào đầu Li Jun, giận dữ nói: "Làm việc này lâu rồi, cậu chỉ thích khuôn mặt của tôi thôi."
Li Jun nhanh chóng giải thích: "Không có a."
Sau khi giảng bài có tiệc, Lâm Đào hỏi Tần Minh có muốn ở lại xem không. Tần Minh gật đầu, hai người tìm một chỗ trong góc ngồi xuống.
Sau khi xem vài chương trình, bọn họ đến lớp của Pei Shangxuan.
Tần Minh nhìn thấy Bùi Thượng Hiên biểu hiện quá khoa trương, hắn thật sự không muốn nhìn thấy một khuôn mặt giống mình như vậy lại làm ra vẻ mặt khoa trương như vậy, liền kéo Lâm Đào ra hiệu hắn nhanh chóng rời đi.
Ngược lại, Lâm Đào cười đến tận mang tai, trong lúc nhất thời hắn nghĩ, nếu Tần Minh như vậy thì thật buồn cười.
Tần Minh trừng mắt nhìn hắn, Lâm Đào ngoan ngoãn ngậm miệng đi theo hắn.
Tạ Huân ngồi ở một góc khác cũng cảm thấy không đành lòng nhìn nữa, nhưng cũng không thể rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip