Dạ xuất viện
Ngọc thay đồ rất nhanh đã quay lại. Dạ vỗ vỗ bên cạnh,Dạ:"Ngọc qua đây". Ngọc ik qua nằm xuống ôm Dạ. Dạ cũng vòng tay qua ôm lại Ngọc. Ngọc xoa đầu Dạ,Ngọc:"ngoan ngủ ik". Dạ nhắm mắt lại,Ngọc vuốt lưng cho Dạ dễ ngủ. Dạ đã ngủ say.
Ngọc tách Dạ ra để cho Dạ ngủ Ngọc ik qua cái bàn bên cạnh bật máy tính lên làm việc. Do mấy ngày nay Ngọc ở đây chăm Dạ nên ko có đến công ty. Nên công việc dồn lại Ngọc phải tranh thủ lúc Dạ ngủ để ngồi làm. Khuya,Dạ đang ngủ gặp ác mộng nên la lên.
Dạ:"aaa...bỏ tôi ra". R Dạ ngồi dậy,mồ hôi nhễ nhãi. Ngọc nghe Dạ la thì ik lại,Ngọc:"Vỹ Dạ bình tĩnh ik e,là Ngọc đây". Dạ ôm lại Ngọc,Dạ:"e gặp ác mộng". Ngọc lấy khăn giấy lau mồ hôi cho Dạ r ôm Dạ vỗ về,Ngọc:"ngoan,ko s mà Ngọc đây r. Nằm xuống ngủ ik". Dạ:"Ngọc phải ở đây ôm e". Ngọc:"uk,Ngọc vẫn ôm e. Nào ngủ ik".
R Ngọc dỗ cho Dạ ngủ,nhưng Dạ bị mất ngủ nên ko ngủ dc. Ngọc:"ngủ ik e". Dạ:"e ngủ ko dc". R Dạ và Ngọc nằm nói chuyện. 1 lát sau,Dạ cũng ngủ dc. Ngọc sợ Dạ gặp ác mộng nên ôm Dạ ngủ. Sáng hôm sau,sau khi ăn sáng xong,Ngọc thay đồ cho Dạ r y tá ik tắm và cho ebe uống sữa. Ngọc bế ebe lại chơi với Dạ còn mình thì xử lý công việc ở bàn kế bên.
Chút chút Ngọc lại nhìn Dạ,Ngọc thấy Dạ rất đáng iu. Đến xế thì bà Lâm có vào thăm Dạ,Dạ:"mẹ". Ngọc:"mẹ mới tới". Bà Lâm:"uk,mẹ đến thăm con có nấu canh gà mà hồi nhỏ con hay ăn cho con nek". Dạ:"dạ". Bà Lâm:"con thấy trong người s r". Dạ:"con thấy đỡ r. Mà mẹ con mún ik về nhà,ở trong này ngột ngạt quá à!".
Ngọc:"ko dc,xuất khỏe e chx ổn định phải ở đây để điều trị". Ngọc kịch liệt phản đối. Dạ:"nhưng mà...trong đây ngột ngạt lắm,e mún về". Ngọc:"ko dc". Bà Lâm:"Vỹ Dạ ráng ik con ở vài hôm sức khỏe ổn định r hả về! Nghe mẹ". Dạ:"dạ".
Bà Lâm ik qua đưa đưa nôi cho anna. Bà Lâm:"chồi ôi,cháu bà dễ thương quá". Bà Lâm ngồi chơi 1 chút r ik về. Bà Lâm về r Ngọc lấy canh gà cho Dạ ăn. Ngọc:"để Ngọc lấy canh gà cho e ăn". Dạ:"e ko mún ăn,e ik ngủ". Ngọc bít Dạ giận ik tới ôm Dạ dỗ dành. Ngọc:"Dạ,Ngọc cũng chỉ là vì lo cho sức khỏe của e thoi! Bên dưới e còn chx dc ổn,e ik đứng còn khó khăn. Khi nào mà khỏe Ngọc sẽ đưa e và anna về dc ko?".
Dạ:"nhưng e mún về mà mai Ngọc chở e về ik". Ngọc:"ko dc,Ngọc nói r e còn đau phải điều trị khi nào e khỏi Ngọc cho e về". Dạ:"ừa". Dạ xoay lưng về phía Ngọc ko thèm ôm Ngọc ngủ nữa,Ngọc lên giường ôm Dạ từ đằng sau dỗ dành. Ngọc:"đừng giận Ngọc chỉ là lo cho e thoi,nếu e khỏi nhanh Ngọc đưa e về nhà".
Dạ im lặng ko tl Ngọc lun,Ngọc:"Ngọc ở đây với e,ko rời e bất cứ lúc nào. Ngoan nghe Ngọc điều trị xong Ngọc cho e về". Dạ xoay qua ôm Ngọc,Dạ:"Ngọc ngủ ik". Ngọc ôm lại vỗ vỗ lưng cho Dạ. Ngọc:"e ngủ ik,Ngọc ko bùn ngủ". Dạ thì sức khỏe còn yếu với phải chăm ebe nên rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Dạ ở đó điều trị dc 1 tuần thì dc xuất viện. Trong suốt 1 tuần qua,Ngọc lúc nào cũng ở bên cạnh nói chuyện,quan tâm,chăm sóc Dạ. Đút cho Dạ ăn,thay đồ cho Dạ chăm ebe và còn hát ru cho Dạ ngủ nữa. Có khi Dạ ngủ còn gặp ác mộng Ngọc lun lun dỗ Dạ.
Sáng hôm nay,sau khi Dạ ăn sáng xong y tá đến phòng thông báo là Dạ dc xuất viện. Dạ rất hào hứng vì mình dc về nhà chứ ở đây ngột ngạt quá!. Dạ:"yeah! Z là e cũng dc về nhà r". Ngọc:"uk". R Ngọc gọi cho bà Lâm.1 lát sau,bà Lâm cùng ông Lâm tới. Ngọc cũng dọn xong đồ,Ngọc:"ba,mẹ tới r,z ba,mẹ ở đây với Dạ ik. Con ik làm giấy xuất viện". Bà Lâm:"uk,con ik ik".
Làm giấy xong,r mn ik về. Ông Lâm thì xách đồ,còn bà Lâm thì bế anna. Còn Ngọc thì bế Dạ. Dạ:"Ngọc thả e xuống ik,e tự ik dc mà!". Ngọc:"ko dc,e vẫn chx hoàn toàn ổn định nên để Ngọc bế cho". Dạ rất ngại nên úp mặt vô người Ngọc cho tới khi ra đến xe. Ngọc:"aiya...Vỹ Dạ xem ra da mặt e cũng rất mỏng đó".
Dạ đánh cái *chát vào vai Ngọc. Dạ:"j chứ,e có đâu". Ngọc cười,Ngọc:"uk uk,e ko có". Về đến nhà,bà Lâm:"con đưa vk con lên lầu nghỉ ik". Ngọc gật đầu,r Ngọc bế Dạ lên phòng. Dạ:"Ngọc,e mún hỏi chuyện này". Ngọc:"hửm...e mún hỏi j nào". Giọng điệu cưng chiều. Dạ:"e mún hỏi về...về cái ông y tá làm...làm hại e".
Ngọc:"ông ta đang bị giam giữ,đợi sức khỏe e ổn định thì chúng ta sẽ lên tòa để lấy lời khai từ bị hại là e r sẽ xử ông ta. Nhưng e yên tâm ik,bất cứ ai đụng đến e đều sẽ có kết cục bi thảm". Dạ gật đầu,Ngọc:"e nghỉ ngơi ik,Ngọc ik làm việc chút sẽ quay lại". Dạ:"ừm".
___the end___
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip