Về nhà Dạ(p2)
Dạ đỏ mặt. Dạ:" lỡ ai thấy thì s?". Ngọc:" phòng e đóng cửa r thì ai thấy dc?". Dạ đánh iu vào vai của Ngọc. Dạ:" đáng ghét!". Ngọc bật cười vì độ đáng iu của Dạ. Dạ:" tránh ra cho e ik thay đồ coi cứ đè đè, ôm ôm hoài". R Ngọc bỏ Dạ ra. Dạ chạy vào nhà tắm và thay đồ.
Thay xong, Dạ ik ra. Dạ:" Ngọc ik thay đồ ik". Ngọc:" uk". R Ngọc ik thay đồ. Dạ thì do ngồi xe mệt nên lại lăn ra ngủ. Ngọc thay đồ xong ik ra. Thấy Dạ nằm ngủ nên *xì 1 cái r lại nằm ôm Dạ ngủ. Đến chiều, Ngọc thức dậy thấy Dạ còn đang ngủ nên Ngọc cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể để Dạ ko bị thức giấc.
Ngọc chỉnh lại tóc tai r ik ra ngoài. Thấy bà Lâm đang chuẩn bị cơm chiều. Ngọc ik lại. Ngọc:" bác đang chuẩn bị cơm chiều ạ!". Bà Lâm:"uk, con dậy r hả?. Có đói bụng ko, bác lấy cơm cho con ăn nha!". Ngọc:" dạ con chx đói, bác để con giúp cho". Bà Lâm:" thoi dc r. Con ra ngoài chơi ik. Để bác làm dc r". Ngọc:" dạ ko s đâu để con phụ bác cho".
Bà Lâm:"uk, cũng dc. Z con nhặt rau ik". Ngọc:" dạ". Bà Lâm:" mà bé Dạ đâu r. Nó chx thức hả?". Ngọc:" dạ chị Dạ ik xe hơi mệt nên còn ngủ". Bà Lâm:"uk". 1 lát sau, Dạ ik ra. Bà Lâm:"con dậy r đó hả?". Dạ:"dạ,*nhìn qua Ngọc s Ngọc ko gọi chị dậy". Ngọc:"tại thấy chị còn ngủ nên để chị ngủ chút. Định vô gọi chị thì chị dậy lun". Bà Lâm:" dc r dc r, mau qua đây phụ mẹ với Lan Ngọc ik".
Loay hoay thì cũng đã xong cơm chiều. Dọn ra xong, bà Lâm:" Vỹ Dạ con mau ik qua gọi bà ngoại với dì 2 sang ăn cơm". Dạ:"dạ". Ngọc:" để e ik với chị". Dạ:"uk". R cả 2 ik. Nhà bà ngoại thì chỉ cách nhà Dạ 3 căn. Còn dì 2 thì ở chung với bà ngoại.
Ik 1,2b đã tới. Cả 2 ik vào trong. Dạ:" bà ngoại ơi". Bà ngoại đang ở trong bếp nghe tiếng thì ik ra. Dạ:"bà ngoại". Ngọc:"dạ con chào bà". Bà ngoại:"Dạ hả con, trời ơi bây về hồi nào z s ko nói cho ngoại bít. Ăn uống j chx, ik vô đây ngồi". Dạ:"dạ con về tới hồi trưa, con chx ăn. Con qua đây để kêu ngoại với dì 2 qua ăn cơm. R cả 2 ik vào ngồi. Bà ngoại nhìn qua Ngọc hỏi Dạ. Bà ngoại:"ai đây Dạ". Dạ:"đây là Ngọc con của chú Ninh". Bà ngoại:"à con của chú Ninh lớn đẹp quá ta". Ngọc:"dạ". Ngoại:"uk, thằng Đạt nó trông bây bữa h". Dạ:"con gặp ảnh r". Bà ngoại:"uk, dì 2 bây với thằng Đạt ik đâu sớm h chx có về. Ngoại cũng hơi đói mình ik ăn trước ik".
R cả 3 ik về nhà Dạ. Và cùng nhau ăn. Chuẩn bị ăn thì Đạt và dì 2 ik qua. Dạ:"dì 2". Ngọc:"con chào dì". Dì 2:"ờ, Dạ mới về đó hả *nhìn qua Ngọc ai z". Bà Lâm:"đây là Lan Ngọc con a Ninh". Dì 2:"ồ, lớn đẹp quá ta. Công việc ba con dạo này s r". Ngọc:"dạ vẫn bình thường". R mn ngồi ăn. Đang ăn, Đạt hỏi Ngọc.
Đạt:" e bít uống bia ko?". Ngọc:"bít 1 chút". Đạt:"z thì uống với a 1lon". Dì 2:" con đừng có dạy hư con bé". Đạt:"mẹ, con chỉ rủ con bé uống 1 lon thoi, có j đâu mà dạy hư". R mn lại tt ăn. Ngọc vừa ăn vừa uống bia với Đạt. Còn Dạ thì ngồi kế bên ăn và nói chuyện với mn lâu lâu lại gắp đồ ăn cho Ngọc. Vì sợ mn bít.
Uống 1 hồi, bà Lâm thấy Ngọc nói chuyện ko đâu vô đâu nên nghĩ là Ngọc đã say nên kêu Dạ đưa Ngọc vô phòng. Bà Lâm:"Dạ, Ngọc nó say r con đưa nó vô phòng ik". Dạ:"dạ". R Dạ đưa Ngọc ik vào phòng. Đạt:"uống mới có xíu đã say, có cần a giúp ko?". Dạ:"dc r a".
Vào phòng, Dạ để Ngọc lên giường r ik lại đóng cửa phòng lại. Đột nhiên Ngọc ngồi dậy tựa lưng vào thành giường và kêu lên. Ngọc:"Dạ". Dạ:" Ngọc ko say hả?'. Ngọc:" uống bia s say dc". Dạ:"Ngọc gian quá!". Dạ ik lại giường Ngọc kéo Dạ ngồi lên đùi mình r ôm Dạ vào lòng. Ngọc:"như z mới dc ở bên e".
Ko để Dạ tl. Ngọc chiếm lấy bờ môi của Dạ. R đưa lưỡi mình vào quắn lấy lưỡi Dạ. Còn 2 tay ko yên phận mà xoa nắn ngực Dạ cách 1 lớp áo. Dạ bị Ngọc hôn ko nói chuyện dc nên đánh liên tục vào người Ngọc ý bảo bỏ Dạ ra. Ngọc bỏ ra. Ngọc:"s z". Dạ:" ko dc, Ngọc đừng làm bậy". Ngọc:" đã làm 1l r, thì h làm l nữa ik. Dù s trên người e có j mà Ngọc chx thấy đâu mà sợ". Dạ:" mẹ sẽ nghe thấy".
Ngọc ghé sát vào tay Dạ. Ngọc:" chỉ cần e ko la là dc. L trước tay Ngọc nằm ngay môi e. E la 1 cái mún điếc Ngọc lun". Dạ:" đã nói là ko dc mà". Nhưng Ngọc vẫn đè Dạ xuống hôn vào môi Dạ. Tay luồn vào trong xoa nắn ngực Dạ. Lúc này Ngọc ko nghe Dạ la nữa. Đ là Dạ ko la nữa. Nhưng Ngọc cảm nhận dc j đó. Ngọc bỏ Dạ ra.
Phải là Dạ đã khóc. Những giọt nước mắt bđ lăn trên má Dạ. Ngọc vội ôm Dạ vào lòng mà dỗ dành. Ngọc:" ngoan, nín ik. E đừng khóc". Dạ:" hic hic...huhuhu... Ngọc chả thương e, e đã nói ko dc r mà Ngọc còn z nữa". Ngọc vỗ vỗ lưng Dạ. Ngọc:" Ngọc xl, e đừng khóc mà". Dạ vẫn khóc. Chx bao h Ngọc thấy Dạ khóc nhìu như z.
Ngọc ôm Dạ dỗ dành. 1 hồi khi Dạ nín hẳn. Ngọc:" e ko mún l sau Ngọc sẽ ko như z nữa". Dạ:" còn có l sau nữa hả". Ngọc cười. Ngọc:" uk, sẽ ko bao h có l sau nữa, dc chx". Dạ:" Ngọc xl mà nói chuyện z đó hả?". Ngọc:" uk, Ngọc xl, sẽ ko bao h Ngọc nói chuyện như z nữa". Dạ ôm chặt Ngọc dụi dụi vào áo cô.
Ngọc:" e làm j z?". Dạ:" e lau nước mắt". Ngọc cười xoa đầu Dạ.
___the end___
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip