25 : Thời hạn 1 tháng

Diệp Lâm Anh tỉnh lại trước , nhìn thấy cả cơ thể Quỳnh Nga đang mệt mỏi mà ngủ gục trên chân mình , bản thân chị cảm thấy rất đau lòng.. dù không muốn nhưng sao trái tim vẫn cứ liên tục rung rinh vậy nè ?

Bản thân chị không ngần ngại mà xoa lên tóc Nga , hương thơm từ tóc thoang thoảng chen chút qua từng tế bào trong tâm trí chị , giờ đây..chị cảm thấy bản thân thật sự vẫn còn thích Nga rất nhiều

- Diệp..

- Suỵt ..
Chị chặn môi của Nga lại , tránh để Lan Ngọc bên kia thức giấc

- Tôi ổn rồi , không sao ! Cảm ơn chị vì đã chăm sóc tôi

- Đừng cảm ơn chị , chị tự nguyện mà
Quỳnh Nga định đứng lên rời đi , sợ em sẽ đuổi mình đi nên muốn tránh mặt em

- Đâu đấy ?

- C-chị về..

- Chị lại định bỏ rơi tôi như 7 năm trước nữa hả ?

Nghe chị nói vậy , Quỳnh Nga trố mắt ngạc nhiên ... ý em là sao ?

- Ý em là..

- Đến đây , tối qua chị không ngủ à ? Mau lên đây
Diệp Lâm Anh dang tay ra , Nga cũng vâng lời mà đi đến , trèo lên giường bệnh của Lâm Anh , còn tham lam chui rút vào lòng chị ! Phải tranh thủ thôi , mấy khi Lâm Anh lại dịu dàng như vậy

- Diệp , chị yêu em

- Tôi biết
Diệp Lâm Anh an nhàn mà ôm mỹ nữ trong tay , cảm thấy rất thoải mái

- Vì vậy..mình quay lại được chứ ?

- Cho tôi thời gian , tôi muốn xác định rõ bản thân có thật sự còn thích chị hay không

Diệp Lâm Anh xoa xoa tấm lưng Quỳnh Nga , ân cần đưa chị vào giấc ngủ

Sau đó , chị cũng chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết hai cặp mắt giường bên đã tỉnh giấc và nhìn vào cả hai từ nãy đến giờ

- Bé thấy không..họ sắp quay lại òi kì-kìa..

Thuỳ Trang giọng nũng nịu nói với em , lại bị Lan Ngọc làm lơ

- Thì sao ?

- Bé hỏng thấy mình cũng nên vậy hả ? Bé thấy chị bị thương có xót không ??

Lan Ngọc muốn tán người trước mặt mình quá , ai cản em với ! Không lo không xót thì em ở đây làm gì ?

- Không lo thì tôi đâu có rảnh mà chăm sóc chị cả đêm chứ ?

- Vậy..

- Im , nằm ngủ ! Nghệ sỹ gì mà nói nhiều dữ vậy

Thuỳ Trang ấm ức , tự nhiên bị mắng ngang sương là sao ?

- Tự nhiên mắng chị , em hết thương chị rồi

- Chị có bị khùng không ? Bị đụng một cái mà não có vấn đề rồi hả ??

- Nè nha , em đừng có tưởng chị chiều em quá mà em mắng chị miết , người gì đâu mà đáng..đáng

- Cái gì ?
Lan Ngọc liếc mắt một cái , ai đó rén ngang

- Đáng yêu dữ , mắng mà cũng đáng yêu nữa hihihi

- Đồ điên

Hoi kệ , tự nhiên nay bị chửi mà Thuỳ Trang vẫn thấy vui quá , không hiểu sao , chắc bị dính bùa yêu hết rồi

Mà đột nhiên cả phòng im lặng , chỉ còn nghe thấy tiếng thở của nhau khiến Ngọc và Trang đỏ mặt..cũng chẳng biết là vì lý do gì nữa

- Trang , hình như .. tôi còn tình cảm với chị , rất nhiều

Lan Ngọc vừa nói vừa cười buồn , khiến cô dù nghe thấy vẫn không thể nào vui nổi

- ... Cho chị thêm thời gian , chị sẽ cho em biết lý do mình nên quay lại

- Trang , tôi về đây gần 4 tháng rồi .. và chị vẫn chưa có câu trả lời cho tôi

Em thở dài , nhìn ra bầu trời xanh thăm thẳm , trái tim em cũng biết đau , nó thổn thức không ngừng..nhưng chưa từng nhận được một đáp án trọn vẹn

- Tôi biết , chuyện năm đó .. không phải hoàn toàn lỗi ở chị nhưng tôi ghét cách chị chọn im lặng suốt 1 tuần đó , chị không biết một tuần đó tôi đã trải qua những gì ! Càng không biết 2 năm ở Mỹ tôi đã đau lòng ra sao ? Vậy chị có tư cách gì mà bảo tôi đợi ?

- Bé , chị..biết
Chưa kịp nói hết câu đã bị em chen ngang

- Chị chẳng biết cái quái gì về tôi cả , tôi bị bệnh trầm cảm .. chị có biết không ?

Thuỳ Trang sững người , trầm cảm ? Em ư ? làm sao có thể ?

- Là trầm cảm cười đó Thuỳ Trang.. , ha .. tôi ước bây giờ bản thân là một tấm gương , lúc này sẽ cho chị thấy gương mặt của chị ra sao ? Ngạc nhiên hay khó tin ? Thấy không ? Chị chẳng biết gì cả ... còn tôi thì biết rõ về chị , biết chị và Khắc Linh quen nhau thế nào ? còn biết chị rung động với Mlee là thật

- Không cần nói gì cả , tôi không muốn chê trách chị , chỉ mong chị hiểu ! Những gì chị thấy là những gì người ta muốn chị thấy

Cô không đáp lại , khẽ ôm em vào lòng , xoa dịu cơn giận trong lòng em , xin lỗi em

- Ngọc , nghe chị nói ! Chị không phũ nhận lỗi sai của mình , chị muốn bù đắp cho em

- Ha , bù đắp ?? Bù đắp cái quái gì trong khi chị là người làm tôi tổn thương nhất ?

Lan Ngọc đẩy cô ra

Thuỳ Trang dịu dàng , tay ân cần xoa má em

- Ít ra em phải nói chị biết là chị nên làm gì ? Em cứ vậy hoài làm sao chị hiểu được em muốn gì ??

Cô lên tiếng , giọng điệu có chút trách móc

- Tôi muốn yêu , muốn có một người bên cạnh tôi mỗi khi tôi khó khăn , bệnh tật chứ không phải một người chỉ biết hứa

Lan Ngọc chỉ tay vào người cô , em vừa yêu vừa ghét con người trước mặt mình

- Chị không hứa , chị sẽ làm , chị sẽ chứng minh cho em thấy

- Vậy chị có dám nói với ba chị là chị muốn quay lại với tôi không ? Đừng có mỗi nói suông

Em rời khỏi người cô , định quay gót đi thì cô liền nắm tay em

- Chị nói rồi , chị cũng đang cố gắng khiến ba chấp nhận em đây !! Chị đang cố gắng vì tương lai cả hai mà sao em cứ làm chị khó xử vậy hả ?

Thuỳ Trang đẩy vai em , cơ thể cô run lên , phải làm sao mới hài lòng cả hai đây ? Cô cũng đang nổ lực vì tương lai của hai người mà

- Tôi là con người như vậy đó !! Tôi muốn một người luôn đặt tôi là ưu tiên , chứ không phải chỉ biết mỗi nói và hứa , còn nữa !! Đừng cố gắng vô ích , ba chị..nhắn tin cho tôi rồi

Thuỳ Trang tiến đến , mạnh bạo hôn vào môi em , cô muốn khoá môi em lại , muốn em chỉ có cô ... không nói đến chuyện khác nữa

Một lúc thì cô dừng lại , Lan Ngọc im lặng ... không thể nói gì nữa rồi

- Chặn số ông ấy đi ! Đừng coi mấy tin nhắn nhảm nhí đó , chị đảm bảo với em !! Nếu sau 1 tháng nữa chị vẫn không khiến em có lý do yêu lại một lần nữa .. em làm gì chị cũng được , chị chấp nhận .. miễn là đừng ép chị ngừng yêu em , vì chị không thể

- end chap -

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip