27. RỪNG SÂU ĐẪM MÁU

Mặt trời buổi sớm vươn mình trên bầu trời, trải xuống khu rừng Lục Thạch một lớp ánh sáng vàng óng ả. Những tảng đá phủ rêu xanh rì nằm rải rác khắp nơi, chen lẫn giữa những thân cây cổ thụ vững chãi. Dòng suối nhỏ len lỏi qua các khe đá, róc rách chảy, mang theo hơi nước mát lành. Lá cây khẽ đung đưa trong cơn gió nhẹ, tạo nên những tiếng xào xạc thì thầm như đang kể chuyện về khu rừng ngàn năm tuổi.

Giữa khung cảnh ấy, ba bóng người lướt đi trên những tảng đá, bước chân nhẹ nhàng nhưng dứt khoát.

Cassandra liếc mắt quan sát xung quanh, một tay đặt lên chuôi kiếm. "Theo tin báo, bọn tay sai của Hắc Vương đã xuất hiện ở đây. Chúng ta phải cẩn trọng"

Calder bước song song, giọng trầm ổn. "Nếu đúng như vậy, có lẽ chúng không chỉ đến để do thám. Chúng muốn thứ gì đó"

Marcus nhảy xuống một gốc cây rêu phủ, khẽ cười nhạt. "Sau khi nuốt chửng Zephyros, chúng càng táo tợn hơn. Lần này, chúng ta sẽ không để chúng đạt được mục đích"

"Em nói chuyện cứ như chiến binh với nhiều kinh nghiệm ấy nhỉ?". Cassandra bậc cười khi nghe được lời nói của Marcus.

"Chắc tại được tập luyện và làm nhiệm vụ cùng các tiền bối nên chắc em mới như vậy". Cậu mỉm cười và đáp

Gió thổi qua rừng, mang theo mùi hương thanh mát của cỏ cây, nhưng xen lẫn đâu đó là một thứ gì đó khác biệt, một luồng khí lạnh thoáng qua.

Cassandra dừng lại, ánh mắt sắc bén quét qua những tán cây cao. "Có thứ gì đó... đang quan sát chúng ta"

"Chúng ta không cô độc". Calder nói.

Marcus, Calder và Cassandra lập tức vào tư thế chiến đấu. Không gian như lặng đi trong chốc lát, chỉ còn tiếng nước chảy róc rách và tiếng lá cây rung động nhẹ nhàng.

Và rồi, khi những bóng cây cao vút dần mở ra, ba chiến binh cảm nhận được sự hiện diện của kẻ thù. Đột nhiên, từ trong làn sương mù mờ ảo, hai hình bóng bước ra, cao lớn và uy nghi. Đó là Vorthak và Velmara cùng hàng trăm chiến binh bóng tối phía sau.

Marcus nheo mắt, ngay khi ánh mắt của cậu bắt gặp Velmara, trái tim cậu như bị bóp nghẹt. Những ký ức đau đớn từ trận chiến ở thung lũng băng giá trỗi dậy trong tâm trí cậu. Cảnh tượng Velmara đứng trên bờ vực, bị thương nặng, với ánh mắt căm phẫn nhìn về phía cậu, trước khi nàng rút lui trong tiếng rít của gió băng.

"Velmara!". Marcus thét lên, giọng cậu vang lên đầy phẫn nộ và căm hận. Cậu không thể quên được cuộc đối đầu ấy, khi mà cả Norabel và cậu đã phải chiến đấu đến kiệt sức và nàng lại bỏ chạy, để lại một vết sẹo sâu trong lòng cậu.

Cassandra và Calder quay sang nhìn cậu, cả hai có thể thấu được cảm giác ấy, cái cảm giác khó chịu khi đã sắp đánh bại được kẻ thù nhưng lại để kẻ đấy tẩu thoát.

Velmara không giật mình trước tiếng thét đó. Nàng quay lại, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng, và không giấu nổi sự nhận thức. Nàng nhìn Marcus, rồi mỉm cười một cách tàn nhẫn, nhưng trong đôi mắt nàng có một chút gì đó u uẩn, như thể cơn giận của chính nàng đang dâng lên.

"Marcus". Nàng nói, giọng đầy sự trêu chọc. "Ngươi thật sự nghĩ rằng ta sẽ thua một tên nhóc như ngươi sao? Ta chỉ rút lui vì lý do khác, không phải vì sợ ngươi"

Marcus siết chặt tay, lòng dâng lên cảm giác phẫn uất. "Lúc đó, ngươi không phải vì lý do khác, mà là vì ngươi không thể tiếp tục chiến đấu. Ngươi yếu đuối!"

Cassandra và Calder đứng cạnh Marcus, sẵn sàng chiến đấu, nhưng họ cũng cảm nhận được bầu không khí căng thẳng giữa hai người. Cả hai đều biết, trận chiến hôm nay không chỉ là một cuộc chiến thể xác, mà còn là một cuộc chiến tinh thần.

Vorthak đứng bên cạnh Velmara, bước lên một bước, ánh mắt của hắn lạnh lẽo, không mảy may bận tâm đến sự căm thù trong không khí. "Xử lý nhanh gọn đi, chúng ta còn việc khác để làm"

Cassandra liếc nhìn Vorthak, giọng lạnh lùng. "Đừng mong có thể ra tay dễ dàng như vậy"

Marcus, Cassandra và Calder đứng đối diện với Vorthak và Velmara, ánh mắt đầy quyết tâm. Không gian tĩnh lặng, chỉ còn lại những tiếng gió xào xạc và những đợt sóng lửa cuồn cuộn từ Marcus. Mỗi người đã có kế hoạch rõ ràng, nhưng họ biết, đây sẽ là một trận chiến không khoan nhượng.

Marcus nhìn về phía hàng trăm chiến binh bóng tối đang vây quanh họ. Những kẻ do Hắc Vương tạo ra, như những bóng ma di chuyển trong bóng tối, luôn sẵn sàng tấn công. Cậu không thể để chúng chiếm thế chủ động. 

"Để em lo phần này". Marcus nói, giọng đầy tự tin. "Hai anh chị xử lý Velmara và Vorthak"

Với nguyên tố hỏa trong tay, Marcus cảm nhận được sự mạnh mẽ trong từng nhịp tim. Cậu vung kiếm lên, ánh sáng đỏ rực bùng lên, châm ngòi cho một cơn cuồng phong lửa.

"Liệt Hỏa Vô Song (烈火無雙)". Cậu hét lớn, thanh kiếm ánh sáng xuyên qua không gian như một tia chớp, thiêu rụi tất cả những chiến binh bóng tối xung quanh.

Những tia lửa bùng lên, nổ tung như sấm sét, tạo ra một làn sóng lửa khổng lồ, khiến cả khu rừng như bốc cháy trong khoảnh khắc. Nhưng Marcus biết, đây chỉ mới là khởi đầu. Cậu vẫn phải đối mặt với hàng trăm tên còn lại.

Cassandra nhìn về phía Velmara, người đang đứng kiêu hãnh, ánh mắt sắc như dao.

"Ta sẽ kết thúc với ngươi". Cassandra nói, giọng lạnh như băng.

Cô rút thanh kiếm nguyên tố cốt, sắc bén như thép và mạnh mẽ của nguồn sức mạnh từ xương tủy. "Đừng mong chạy thoát lần nữa"

Velmara không tỏ ra sợ hãi, mà mỉm cười như thể đã chờ đợi điều này. "Chờ xem ngươi có thể làm gì khi đối mặt với ta lần này". Nàng vung tay lên, và bóng tối xung quanh nàng như có sinh mệnh, bao phủ cả khu vực, tạo thành một màn chắn đen ngòm.

Cassandra lao vào, thanh kiếm của cô xuyên qua không gian, đối đầu với sức mạnh bóng tối của Velmara. Một cuộc đấu kiếm không khoan nhượng bắt đầu, mỗi đòn tấn công đều mạnh mẽ, mỗi nhát chém đều chứa đựng sức mạnh nguyên tố cốt, từng đợt tấn công từ Cassandra đều như muốn xé toạc không gian, nhưng Velmara cũng không dễ dàng gục ngã, với sức mạnh hắc ám của nàng, những đường kiếm sắc bén không đủ để hạ gục đối thủ.

Cùng lúc đó Calder cũng tiếp cận tên chiến binh đầy vết sẹo. Vorthak rút thanh kiếm ra, nhưng đôi mắt lạnh lùng của hắn chứa đầy sự kiên cường.

"Hắn sẽ là thử thách lớn". Calder nghĩ. Cầm cây rìu dài trong tay, Calder bước lên, vết sẹo trên cơ thể hắn chỉ là một phần của quá khứ tàn khốc, và hôm nay hắn sẽ phải trả giá.

Vorthak không nói một lời, chỉ lao đến với tốc độ như sét đánh. Calder đón đỡ, rìu thấm đẫm sức mạnh nguyên tố thổ của anh, mỗi lần vung lên là cả mặt đất rung chuyển.

Cả hai lao vào nhau, tạo ra những cơn chấn động mạnh mẽ, khiến không gian xung quanh như bị xé nát. Calder dùng rìu quét ngang, nhưng Vorthak lùi lại nhanh như gió, tránh khỏi đòn tấn công mạnh mẽ, rồi phản công với sức mạnh vượt trội của hắn.

Mỗi cú va chạm của vũ khí khiến bụi đất bay lên mù mịt, và cả hai chiến binh đều không ngừng đẩy mạnh, quyết không cho đối phương cơ hội nào. Calder biết trận chiến này sẽ kéo dài, và hắn phải kiên trì, nếu không anh sẽ chẳng thể đánh bại Vorthak.

Mặc dù ba người chia ra xử lý từng đối thủ, nhưng tất cả đều biết, trận chiến này chỉ kết thúc khi họ đánh bại được cả Vorthak và Velmara, và không ai trong ba người có thể lơi lỏng một giây phút nào.

Marcus di chuyển giữa chiến trường như một vũ công điêu luyện, kiếm của cậu vẽ ra những đường cong lửa thiêng rực rỡ. Mỗi cú vung kiếm là một vệt sáng mạnh mẽ, hủy diệt từng chiến binh bóng tối. Những kẻ thù trước mặt chỉ kịp kêu gào trong đau đớn trước khi hòa vào không khí và tan biến như khói bụi.

Cậu dứt khoát quét sạch một nhóm kẻ thù nhỏ gần dòng suối nhỏ, nhưng ngay sau đó lại lao vào đối đầu với một nhóm chiến binh đông hơn. Kiếm pháp của Marcus, đã được tôi rèn qua những tháng ngày khổ luyện tại Hội Thần Thiên Vương, trở nên sắc bén và chính xác đến mức không kẻ thù nào có thể cản nổi. Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh cậu chỉ còn lại những đám tro tàn và bóng tối tan biến.

Tuy nhiên, Marcus không thể để sự tự mãn chiếm lấy tâm trí mình. Cậu nhận ra rằng đối thủ thật sự vẫn còn là hai tên mạnh mẽ nhất, Velmara và Vorthak. Quyết tâm giúp đỡ Cassandra, Marcus nhanh chóng lao về phía cô, lòng đầy kiên định.

Trong lúc đó, Cassandra đang phải đối đầu với Velmara, người liên tục áp đảo cô bằng những làn sóng hắc ám dữ dội, phóng ra từ đôi bàn tay đầy u ám. Cassandra phải di chuyển không ngừng, chạy tránh né, thậm chí nhảy từ cành cây này sang cành cây khác để tránh những đợt tấn công mạnh mẽ của đối thủ. Mỗi cú phóng của Velmara tạo ra những vụ nổ đinh tai nhức óc, khiến những cây cổ thụ vĩ đại trong rừng bật gốc và đổ sập xuống đất.

Bị mất đà trong một lần nhảy, Cassandra rơi xuống mặt đất. Velmara ngay lập tức nắm lấy cơ hội, phóng một làn sóng xung kích hắc ám nhỏ về phía cô, với ý định kết thúc trận chiến ngay lúc này.

Nhưng đúng lúc đó, một giọng nói vang lên, mạnh mẽ và đầy quyết tâm."Hỏa Long Thủ Vệ (火龍守衛)"

Làn sóng xung kích của Velmara bị hất văng ngay lập tức. Marcus đứng sừng sững trước mặt Cassandra, bảo vệ cô với sức mạnh của ngọn lửa bao quanh. Một con rồng lửa khổng lồ, uy nghi và rực rỡ, đã vây quanh cả hai, bảo vệ họ khỏi mọi đòn tấn công tiếp theo.

Cassandra ngước mắt lên nhìn, sự bất ngờ lướt qua ánh mắt của cô trước sự xuất hiện của con rồng lửa. 

"Hay lắm, Marcus". Cô nói, giọng cô nhẹ nhàng nhưng đầy ơn nghĩa, khi từ từ đứng dậy.

Marcus nhìn về phía Velmara, ánh mắt đầy kiên định, lửa quanh cậu bùng lên dữ dội như một con thú hoang dại chuẩn bị xông tới.

"Hãy cùng đánh bại ả ta". Cậu nói, giọng kiên quyết, không hề e ngại.

Velmara gầm lên đầy thách thức, giọng nàng như vỡ ra từ lòng đất, vang vọng khắp cánh rừng. "Ta không ngán một ai đâu, hãy lao vào đây!"

Bóng tối như muốn nuốt chửng cả khu rừng, nhưng quyết tâm trong ánh mắt của Marcus và Cassandra không hề lùi bước, đối mặt với kẻ thù trong sự quyết liệt.

Calder và Vorthak giao chiến không ngừng, đôi bên giằng co, sức lực dần cạn kiệt, nhưng cả hai đều không có ý định lùi bước. Cuộc đấu diễn ra căng thẳng, mỗi chiêu thức đều đầy quyết liệt.

Vorthak đột ngột rít lên như một lời nguyền đầy ám khí. "Hắc Lôi Phá Thiên (黑雷破天)"

Từ thanh kiếm của hắn, một luồng điện hắc ám phóng ra như tia chớp, nhắm thẳng vào Calder. Anh phải phản ứng ngay lập tức, nghiêng người né tránh trong gang tấc.

Cú đánh mạnh mẽ của Vorthak đã khiến hàng chục gốc cây cổ thụ bị xé nát, đổ sập xuống thành một hàng dài, làm chứng cho sức tàn phá khủng khiếp của hắn.

"Thổ Vũ Long Tâm (土舞龍心)"

Theo lời lệnh, một con rồng đất khổng lồ từ lòng đất vươn lên, uốn lượn bay về phía Vorthak. Vorthak vung kiếm, phóng ra hàng loạt mũi tên hắc ám nhằm vào con rồng, nhưng con rồng đất lại di chuyển với sự linh hoạt kỳ lạ, né tránh mọi đòn tấn công và lao thẳng về phía hắn.

Khi con rồng tới gần, nó há miệng rộng như muốn nuốt chửng cả không gian, rồi bất ngờ cắn mạnh vào thân giữa Vorthak.

Hắn thét lên đau đớn, máu tươi văng ra từ vết thương sâu hoắm, nhuộm đỏ không gian xung quanh. Con rồng đất biến thành những đống đất đá vụn, biểu hiện cho sự kết thúc của chiêu thức.

Vorthak ngã xuống, bất động, máu vẫn tuôn ra không ngừng. Ánh mắt của Calder, sắc như dao, vẫn không rời khỏi đối thủ, mặc dù có một cảm giác kỳ lạ, như thể điều gì đó chưa kết thúc.

Bất chợt, cái xác của Vorthak tan biến, và Calder giật mình khi nhận ra bóng tối đã bao trùm tầm nhìn của mình. Mọi thứ xung quanh anh trở nên mờ mịt, dường như thời gian và không gian đã thay đổi.

Khi anh mở mắt lần nữa, không gian xung quanh đã không còn là khu rừng với những cây cổ thụ cao lớn và thảm cỏ xanh mướt, mà là một không gian đen thẫm, một vũ trụ vô tận bao trùm, như thể anh đang lạc vào một cõi khác.

Cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng, Calder lập tức cảm nhận được sự hiện diện của Vorthak. Hắn đứng ngay phía sau anh, thanh kiếm vung lên, nhắm vào cổ anh với tốc độ không thể tránh né.

Không chút do dự, Calder nhanh chóng thi triển. "Địa Cương Bích Ấn (地鋼壁印)"

Ngay lập tức một bức tường đá dày đặc mọc lên trước mặt anh, ngăn cản lưỡi kiếm tử thần của Vorthak. Tiếng thép va chạm với đá vang lên như sấm, và Calder chỉ vừa kịp thoát chết trong gang tấc. Anh nhanh chóng dịch chuyển ra xa, tạo ra khoảng cách an toàn, ánh mắt vẫn cảnh giác, sẵn sàng đối mặt với thử thách tiếp theo.

Cassandra và Marcus tuy đã chiến đấu hết sức mình, nhưng đối diện với Velmara, chiến binh bóng tối khát máu, mọi nỗ lực dường như trở nên vô nghĩa. Velmara không chỉ mạnh mẽ, mà còn tỏ ra rất quái dị với những chiêu thức đầy hắc ám, có thể làm suy yếu đối thủ chỉ trong vài khoảnh khắc.

Cả khu rừng như rung chuyển dưới mỗi đòn tấn công của nàng. Velmara không hề chần chừ, liên tục thúc đẩy sức mạnh hắc ám của mình vào cuộc chiến.

 "Hắc Diễm Vô Tận (黑焰無盡)"

Là một ngọn lửa tối tăm không bao giờ tắt. Làn sóng lửa đen kỳ dị bùng lên từ lòng bàn tay của Velmara, lan tỏa và chiếm lấy không gian.

Cassandra không thể tránh né hoàn toàn, nàng bị tấn công và dính một cú trúng vào vai, khiến cơ thể bị đẩy lùi mạnh mẽ và máu bắt đầu rỉ ra. Cảm giác choáng váng lan tỏa, nàng biết mình không thể chịu đựng lâu nếu tiếp tục như vậy.

Velmara quay lại, nở một nụ cười quái dị khi nhìn thấy Marcus lao về phía mình. 

"Ngươi tưởng có thể cứu cô ta? Không dễ vậy đâu!". Nàng ta thốt lên đầy khiêu khích, rồi ngay lập tức tung ra chiêu. "Vô Hồn Thương Đoạt (無魂槍奪)"

Tạo ra một lưỡi thương hắc ám khổng lồ lao thẳng vào Marcus. Lưỡi thương này không chỉ mang sức mạnh hủy diệt mà còn có khả năng hút cạn linh hồn của nạn nhân, làm cho chúng yếu đi ngay lập tức. Marcus phải vội vàng né tránh, nhưng một phần áo giáp của cậu đã bị rách nát, và máu bắt đầu chảy ra từ vết thương sâu trên vai.

Tuy nhiên, Marcus không hề tỏ ra nao núng, cậu nắm lấy cơ hội, tập trung sức mạnh hỏa diễm trong người để phản công. 

"Xích Diệm Liên Hoàn (赤焰連環)". Cậu hét lên, và trong nháy mắt, những vòng lửa đỏ như xích sắt liên tục lao về phía Velmara. 

Mỗi lần lửa đỏ đánh vào nàng, một tiếng nổ mạnh vang lên, tạo ra sóng xung kích dữ dội, buộc Velmara phải lùi lại từng bước. 

Tuy nhiên, với sự linh hoạt và sức mạnh hắc ám của mình, nàng không bị đánh bại hoàn toàn.

"Bóng Đêm Phá Vũ (夜影破舞)"

Cơ thể nàng trở nên mờ ảo, như một bóng ma. Những đòn tấn công của Marcus xuyên qua nàng nhưng lại không thể gây ra tổn thương nghiêm trọng.

Trong khi đó, Cassandra mặc dù đang phải chống lại cơn đau rát do vết thương nặng, nhưng ánh mắt nàng vẫn không rời khỏi Velmara.

"Cốt Ảnh Trảm Hồn (骨影斩魂)". Cassandra cất lên, và thanh kiếm của nàng tỏa ra một ánh sáng xanh dị thường, như được hun đúc từ những linh hồn vong hồn.

Cô vung kiếm về phía Velmara, một luồng khí lạnh thổi qua, khiến không khí xung quanh như ngưng đọng. Lưỡi kiếm xuyên thẳng qua không gian, không phải đơn thuần là vật chất mà còn là một sự đâm xuyên vào tinh thần của đối thủ. 

Khi thanh kiếm tiếp xúc với Velmara, nàng ta lập tức cảm nhận được một cơn đau đớn tột cùng, như thể linh hồn của mình đang bị xé nát. Máu đen bắt đầu chảy ra từ đôi mắt của nàng, và nàng lùi lại, thở gấp, nhưng đôi mắt vẫn lộ ra sự thù địch mãnh liệt.

"Chỉ là gãi ngứa đối với ta!". Velmara quát, nhưng rõ ràng cơn đau do chiêu thức Cốt Ảnh Trảm Hồn của Cassandra đã khiến nàng suy yếu rất nhiều.

Velmara cảm nhận được sự suy yếu từ cú đánh vừa rồi, gầm lên một tiếng đầy giận dữ, mắt nàng ta đỏ ngầu như lửa. Với sức mạnh hắc ám đã được nạp đầy, nàng lao về phía Cassandra, mang theo một sức mạnh dữ dội như một cơn bão đen.

"Đến lúc trả giá rồi!". Velmara thét lên đầy căm hận. Nàng dùng toàn bộ năng lượng để tạo ra một cơn sóng hắc ám mạnh mẽ, cuốn theo một chiếc đinh ba tỏa ra những luồng điện tối. Tốc độ của nàng nhanh đến mức không thể nhìn thấy rõ, như một bóng ma lao vút qua không trung.

Cassandra không kịp phản ứng, cơ thể nàng còn đang yếu đi vì những vết thương trước đó. Khi Velmara tiếp cận, chỉ trong tích tắc, nàng ta đã tung một cú đánh thẳng vào người Cassandra. Cú đấm chứa đựng sức mạnh hắc ám của nàng đập mạnh vào bả vai Cassandra, khiến cô bị hất văng ra xa. Cảm giác đau nhói khiến Cassandra hét lên, nhưng nàng không kịp chuẩn bị cho những gì sắp đến.

"Không!". Marcus thét lên từ phía xa, nhưng đã quá muộn.

Với tốc độ không thể né tránh, Velmara vung tay, đưa chân mình vào đầu gối của Cassandra, tạo ra một cú đấm mạnh vào chân phải của cô. Một tiếng răng rắc sắc nhọn vang lên, cùng với tiếng kêu đau đớn của Cassandra, khi chân cô gãy vụn dưới sức tấn công. Một cơn đau xé nát xuyên qua cơ thể nàng, khiến cô không thể đứng vững. Đôi mắt cô mờ đi vì cơn đau tột cùng.

Cassandra ngã quỵ xuống đất, đôi mắt vẫn còn mở, nhưng thân thể không còn đủ sức để chống lại sự đau đớn. Cô nhìn lên, thấy Velmara đứng trên cao, ánh mắt đầy thù hận, giống như con thú săn mồi đang quan sát con mồi của mình.

"Đó là cái giá phải trả, Cassandra". Velmara chế nhạo, giọng nàng lạnh lẽo như băng. "Ngươi sẽ không còn khả năng chiến đấu nữa"

Marcus đứng đó, mắt long lên, khuôn mặt cậu biến sắc. Cậu lao nhanh về phía nàng, nhưng với đôi chân đã gãy, Cassandra không thể tự mình di chuyển được nữa. Mọi thứ trong khoảnh khắc như chìm vào im lặng, chỉ còn lại âm thanh của trái tim Marcus đang đập nhanh, đầy lo lắng và giận dữ.

Bỗng...

Mọi thứ xung quanh Marcus dường như sụp đổ trong cơn phẫn nộ của cậu. Những ngọn cây cao chọc trời, những dòng suối mát lành, tất cả biến thành những tảng đá vụn và cát bụi dưới sức mạnh của hỏa nguyên tố.

Mắt Marcus sáng lên như hai ngọn đuốc cháy, và khí thế của cậu bùng nổ dữ dội như một cơn cuồng phong không thể dừng lại. Cả không gian như bị thiêu rụi, vạn vật xung quanh bắt đầu cháy rụi trong biển lửa.

Cả khu rừng rộng lớn bốc lên một màn khói đen ngòm, lửa đỏ nhảy múa cuồng loạn, nuốt chửng từng cánh cây, khiến không khí trở nên ngột ngạt và nặng nề. 

"Thiên Hoàng Viêm Hổ (天皇炎虎)"

Mặt đất dưới chân Marcus rung chuyển, và từ trong ngọn lửa, một con hổ khổng lồ, toàn thân cháy bỏng như thiêu đốt cả không gian, từ từ xuất hiện. Marcus lao về phía trước mang theo dáng dấp của con hổ ấy, như một cơn sóng lửa cuốn trôi mọi thứ trên con đường của cậu, xé toạc mặt đất, chỉ trong nháy mắt, cậu đã đứng sừng sững trước mặt Velmara.

Con hổ lửa vươn mình với sức mạnh tột cùng, đôi mắt rực cháy như hai ngọn đuốc, cặp móng vuốt nóng hổi sẵn sàng xé nát bất cứ thứ gì nó chạm phải. Tốc độ của nó nhanh đến mức Velmara không kịp phản ứng, cơ thể nàng bị đánh bay ra xa. Nhưng Marcus không dừng lại, cơ thể cậu giờ đây như một ngọn lửa bất diệt, cậu tiếp tục lao đến như một cơn bão, thanh kiếm hỏa diễm trong tay vung lên mạnh mẽ.

Chỉ trong một khoảnh khắc, thanh kiếm của Marcus xuyên thẳng qua ngực Velmara, tạo ra một tiếng "xoẹt" nghe rợn người. 

Lửa thiêu đốt phần cơ thể nàng ngay lập tức, và máu nóng từ vết thương vọt ra như suối. Ánh mắt Velmara tràn đầy kinh ngạc và tuyệt vọng khi thanh kiếm của Marcus cắm sâu vào tim nàng, như chính bản thân nàng bị lửa thiêu rụi từ bên trong.

Nhưng Marcus không buông tay, thanh kiếm vẫn xuyên qua cơ thể nàng, và cậu xoay mạnh, dùng sức mạnh toàn bộ cơ thể để rạch ngang một đường qua ngực Velmara. Lửa bùng lên dữ dội, ngọn lửa như được chính bản thân Marcus truyền vào thanh kiếm, thiêu cháy mọi thứ trong cơ thể nàng. Phần ngực nàng nát vụn, xương và thịt cháy đen, hóa thành tro bụi dưới sức nóng khủng khiếp của hỏa thiêng.

Cảm giác phẫn nộ của Marcus như không bao giờ dừng lại, cậu nhìn thấy đôi mắt Velmara dần mờ đi, rồi cánh tay nàng buông thõng, thân thể nàng từ từ gục xuống trong biển lửa, không còn chút sức lực để phản kháng. Lửa bốc lên cao, đốt cháy tất cả, và chỉ còn lại tro tàn của một chiến binh đầy thù hận, giờ đây không còn nữa.

Marcus đứng đó, tay vẫn cầm thanh kiếm, cơ thể cậu run lên trong sự giận dữ và sức mạnh của nguyên tố hỏa. Những ngọn lửa quanh cậu vẫn không ngừng cháy, như chính sự phẫn nộ chưa bao giờ nguôi ngoai. Mắt cậu vẫn sáng rực, như một ngọn lửa bất diệt, biểu tượng của sự trả thù và cơn giận dữ không thể kiềm chế.

Sau khi kết thúc cú ra tay đầy sức mạnh, Marcus đứng thẳng, thanh kiếm của cậu vẫn còn cắm vào xác của Velmara, nhưng cơn phẫn nộ và lửa thiêng dần dập tắt. Mặc dù chiến thắng, cậu cảm nhận được cơ thể mình đang rệu rã, kiệt sức hoàn toàn. Chiêu thức vừa rồi đã tiêu tốn gần như toàn bộ sức lực và năng lượng của cậu, và dù chưa kịp hoàn toàn tỉnh lại từ cơn cuồng nộ, cậu cảm thấy những cơn mệt mỏi và đau đớn lan tỏa từ mỗi cơ bắp, từ đầu ngón tay đến tận tim.

Một làn sóng mệt mỏi như cơn sóng cuốn cậu xuống, khiến chân Marcus không thể đứng vững. Những ngọn lửa xung quanh dần dịu xuống, như phản ánh sức mạnh của cậu đang dần tàn lụi. Cậu khụy gối, thân hình không còn đủ sức chống đỡ, và cuối cùng, Marcus gục xuống đất, đầu cúi thấp.

Vorthak đứng sững lại, đôi mắt hắn mở to, ánh nhìn sắc bén như dao cắt. Một cảm giác lạnh lẽo, không thể phủ nhận, lan tỏa khắp cơ thể hắn khi hắn cảm nhận được sự biến mất của Velmara. Nguồn sức mạnh của nàng, vốn đã được hắn tin tưởng như một trong những quân cờ mạnh mẽ nhất của Hắc Vương, giờ đây đã không còn, chỉ còn lại cái xác của nàng đang bị thiêu rụi dưới ngọn lửa thiêng của Marcus.

Trong khoảnh khắc ấy, Vorthak không còn chút kiên nhẫn nào. Hắn nhận ra sự thật không thể chối cãi, nếu hắn tiếp tục chiến đấu, hắn sẽ không có cơ hội chiến thắng. Marcus, Cassandra và Calder đều đã trở nên mạnh mẽ, và một mình hắn, dù có kinh nghiệm và sức mạnh, cũng không thể đương đầu với ba chiến binh đầy sức mạnh này.

Đôi mắt hắn chuyển sang Calder, ánh nhìn chứa đầy thù hận và sự bất lực. Mọi kế hoạch của hắn đều sụp đổ khi Velmara chết. Vorthak không thể chần chừ thêm nữa. Hắn quay người, nhanh chóng biến mất trong hư vô, như một bóng ma mất hút giữa không gian đen tối. Cơn gió lạnh quét qua, báo hiệu sự biến mất của hắn, và một làn sóng tĩnh lặng bao trùm khu rừng.

Calder thoát ra khỏi không gian tĩnh mịch vừa rồi, anh định hình lại tinh thần, ánh mắt anh chớp liên tục để thích nghi với thứ ánh sáng mặt trời mà anh đã chẳng thể nhìn thấy nó trong hàng giờ đồng hồ. Anh ngay lập tức nhìn xung quanh để tìm Cassandra và Marcus.

Vorthak đã tẩu thoát, nhưng một cảm giác nặng nề đè lên tâm trí hắn. Cái chết của Velmara không chỉ đánh mất đồng đội mà còn khiến hắn nhận ra rằng hắn đã không thể bảo vệ được những gì quan trọng nhất. Sự thất bại này sẽ đeo bám hắn, và Vorthak biết rằng dù có trốn chạy, một ngày nào đó, hắn sẽ phải đối mặt với hậu quả.

Calder lướt qua những tán cây xanh mướt, nhưng khứu giác anh cảm nhận được mùi khét. Càng đến gần thì càng thấy rõ một khu vực đã bị thiêu cháy hoàn toàn, anh trông thấy Marcus khụy gối và Cassandra đang nằm bất động.

"Marcus!". Calder hét lớn, không nhiều lời, anh đi đến bên Marcus và đỡ cậu dậy.

"Sao thế?". Anh hỏi, giọng nói đầy lo lắng.

"Em đã giết được Velmara, nhưng chị Cassandra thì... Chị ấy bị gãy chân"

Calder bật cười khúc khích. "Đừng quá lo lắng, cô ấy mang nguyên tố cốt, chân của cô ta sẽ lành ngay thôi". Anh hiểu người đồng đội của mình, khi trông thấy Cassandra nằm lì trên bãi cỏ đã bị thiêu sạch, thì anh cũng đã nhận ra cách cô ấy hồi phục là nằm bất động một chỗ.

"Em mạnh mẽ lắm, Marcus..."

Cậu nở một nụ cười mãn nguyện đáp lại Calder. Không nói một lời nào vì thể lực đã bị ăn mòn do chiêu thức của cậu quá mạnh.

Cassandra tỉnh dậy, cô chầm chậm ngồi dậy và nhìn thấy Marcus và Calder đứng trước mặt cô. 

"Vorthak... hắn đâu rồi?". Cô nắm chặt thanh kiếm của mình, ánh mắt nhìn xung quanh.

"Hắn đã bỏ trốn". Calder dìu tay đỡ Cassandra đứng dậy, anh từ tốn nói tiếp. "Có lẽ khi biết Velmara đã bị giết, hắn đã rút lui ngay sau đó"

Cassandra nhìn sang Marcus, và cô nở một nụ cười với cậu. Đó là một lời cảm ơn thầm lặng. Nếu không có chiến binh mạnh mẽ và cứng cỏi như cậu, cả ba sẽ chẳng thể nào mà đánh bại được một trong hai kẻ của Hòa Âm Câm Lặng. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip